Trương Dương chần chờ một chút, quơ quơ đầu, sau khi xác định chính mình không có nghe nhầm, hoặc là ảo giác, nhếch nhếch miệng:
- Mẹ em muốn gặp anh à? Thiệt hay giả?
Kiều Hi Nhi nhìn hắn một cái, khẳng định mà gật gật đầu:
- Thật sự! Em nói mẹ của em cũng không phải ma quỷ, anh như vậy là biểu hiện gì?
- Không được, anh … anh tìm một chỗ trốn đi.
- Trốn đi?
Kiều Hi Nhi vung lên đôi bàn tay trắng như phấn:
- Đánh chết anh, em thật vất vả mới tranh thủ được cơ hội này, anh nói anh phải ẩn trốn?
- Hắc hắc, đây không phải chỉ là đùa một chút sao, em yên tâm đi, bạn trai em anh minh vĩ đại như thế nào, anh nhất định có thể làm an lòng trượng mẫu nương (mẹ vợ), đưa em về tay.
Trương Dương cười hì hì đẩy trở về đôi bàn tay trắng như phấn của Kiều Hi Nhi.
- Nhưng nói trở về, mẹ em thích cái gì, dù sao anh cũng cần mua một ít lễ vật lấy lòng bà ấy nhỉ, lộ ra một chút tình báo, tặng cái đồng hồ? Túi xách, hay là trực tiếp đưa đến một anh chàng đẹp trai?
- Trương Dương chết tiệt, anh đứng đắn chút cho tôi.
Kiều Hi Nhi buồn bực mà cấu Trương Dương một phen:
- Em cảm giác lần này mẹ của em đến không thiện ý, anh phải có chuẩn bị tư tưởng.
Trương Dương nhíu mày, người tới có thể thiện ý đó mới là việc lạ, người ta vất vả nuôi lớn con gái cho ngươi bắt cóc, hơn nữa còn là kẻ tầm thường.
Nhìn thấy Trương Dương không nói chuyện, Kiều Hi Nhi mở miệng, nhìn Trương Dương, có chút lo lắng mà nói rằng:
- Anh sẽ không vì không chịu được áp lực của mẹ em, trực tiếp từ bỏ em chứ?
- Như vậy sao được, tốt xấu cũng phải ngủ với em một đem mới bàn lại việc này. . . Ai nha, em mệnh cẩu à, đừng tưởng rằng có thể loạn cắn người.
Đón xong Kiều Hi Nhi, Trương Dương cũng không đi đến phòng thí nghiệm, nhưng từ phòng thí nghiệm truyền tới một tin tức tốt, thuốc thử Linh Quang số chính thức xuất lô.
Lúc này đây sở nghiên cứu khoa học giữ làm rất tốt công tác bí mật, cho dù là người trong phòng thí nghiệm, cũng không phải tất cả mọi người đều biết, mãi đến sau khi thuốc thử ra đời, mới tuyên bố do Lưu Tử Tuyền, giáo sư Trịnh Duẫn Thái, giáo sư Đinh Bằng Sơn chủ đạo chế ra thuốc thử tân dược Linh Quang số , dùng để đến trị liệu cho người sống thực vật cùng với người liệt nửa người, trúng gió ...
Nhưng tin tức vẫn tạm thời bị giấu ở trong cửa phòng thí nghiệm, thực nghiệm bước đầu thành công để Trương Dương vui sướng không thôi, điều này thuyết minh, cha của Cao Kỳ hẳn là sắp thoát bệnh, một tảng đá của mình cuối cùng cũng được thả xuống.
Người thứ nhất hắn muốn là nói cho tin tức này là Cao Kỳ, Cao Kỳ cảm động nước mắt giàn dụa, nếu không e ngại còn đang ngày đèn đỏ, phỏng chừng bật người xin tự nguyện cởi áo ra, kính dâng thân thể.
Nhưng thời gian Trương Dương cao hứng duy trì không bao lâu, ước chừng giờ buổi chiều, Kiều Hi Nhi liền đi sân bay đón mẹ của nàng.
Địa điểm gặp mặt hẹn tại khách sạn Huy Thần, khách sạn cấp năm sao, thời gian gặp mặt là năm giờ rưỡi chiều, hơn nữa Trương Dương mới biết được, khách sạn này còn là sản nghiệp danh nghĩa của tập đoàn Lam Thần.
Hứa Đan Lộ nghe Trương Dương nói buổi tối muốn đi gặp mẹ của Kiều Hi Nhi, bật người gọi Cao Kỳ kéo hắn tới chợ miễn thuế, từ đầu tới đuôi đem hắn đóng gói một lần, bộ dáng kia thật giống như là muốn gả khuê nữ của mình vậy.
Sau khi hoàn toàn thay hình đổi dạng, Trương Dương nhìn nhìn chính mình trong gương, phát hiện có chút nhận không ra mình, đây không phải là bộ dáng một phú soái sao?
Hắn có chút không tình nguyện:
- Sao mà có vẻ giống như đám công tử vậy?
Hứa Đan Lộ nghe vậy, nguýt hắn một cái, vươn tay giúp Trương Dương sửa cà-vạt, thản nhiên mà nói rằng:
- Em biết tính anh tương đối tùy tiện, nhưng nếu người ta hẹn gặp mặt anh tại khách sạn trong trường hợp chính thức như vậy, anh dù sao cũng phải tôn trọng người ta, chẳng lẽ anh không muốn cho mẹ vợ tương lai ấn tượng tốt sao?
- Khụ. . . anh tốt xấu cũng là bạn trai em, em có cần bận rộn đem anh đẩy đến chỗ bạn gái khác như vậy không?
Trương Dương nhìn bộ dáng nàng cúi đầu bận rộn, một trận đau lòng:
- Hơn nữa, buổi tối hôm nay, anh bị đánh mặt xác suất rất lớn, hà tất phải vậy?
Hứa Đan Lộ nhìn hắn một cái, chậm quá mà đáp:
- Không sai, có lẽ đêm nay anh không có khả năng có được thành công, nhưng làm bạn gái anh, em muốn cố hết khả năng vì anh tìm về chút mặt mũi, em muốn làm cho bọn họ đều nhìn thấy rằng, tuy rằng bạn trai của em hiện tại không là nhân vật oai phong gì, nhưng anh ấy có thể ăn mặc đầy thể diện đi vào khách sạn giao lưu mặt đối mặt ngang hàng cùng cái gọi là đại nhân vật.
- Anh biết, Lộ Lộ, cám ơn em.
Trương Dương vươn tay nắm tay nàng, có những lời này của nàng, vậy là đủ rồi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Trương Dương lái Chevrolet mới vừa thay xong lốp xe đi. Hắn mới vừa đi không bao lâu, Cao Kỳ liền vươn tay ôm Hứa Đan Lộ, vỗ vỗ bả vai của nàng, thở dài nói rằng:
- Nha đầu ngốc, muốn khóc thì khóc lên đi.
Hứa Đan Lộ quay đầu lại nhìn nàng một cái, thản nhiên mà cười nói:
- Vì cái gì em muốn khóc?
- Với bản lĩnh của Trương Dương, cậu ta nhất định có thể đả động được mẹ của Kiều Hi Nhi, đến lúc đó chúng ta liền thảm, tốt nhất kết quả em thành vợ hai, chị thành thứ ba, kém hơn thì …
Cao Kỳ cúi đầu nhìn nhìn chân giày của mình trên, long long nhẹ khăn quàng cổ trên cổ, nặn ra một vẻ thản nhiên, có chút cô đơn mà nói rằng:
- Ba người vậy cũng tốt.
- Đừng nghĩ nhiều như vậy, vô dụng, anh ta là người như vậy, cho dù hôm nay không có Kiều Hi Nhi, ngày mai còn sẽ có Trương Hi Nhi, hơn nữa tình cảm của anh ấy đối với Kiều Hi Nhi kỳ thật so với chúng ta còn sâu nặng hơn ... Người này thoạt nhìn cứng rắn, trên thực tế trong lòng lại mềm yếu như đàn bà, cho nên, trừ phi có ngày chúng ta không cần anh ấy, nếu không, anh ấy tuyệt đối sẽ không vứt bỏ chúng ta.
Hứa Đan Lộ chà xát hai tay, học khẩu khí của Cao Kỳ:
- Về nhà đi, ngày mai bắt đầu, phỏng chừng sẽ bận tối mày tối mặt.
- Nói vậy là sao?
- Buổi tối anh ấy nhất định sẽ vấp phải trắc trở, hiện tại em cảm thấy hứng thú chính là, anh ấy sẽ đập vào vách tường dày bao nhiêu, lấy tâm tính nào về nhà.
Hứa Đan Lộ liếc mặt đường đen nhánh một cái.
- Một người đàn ông bị suy sụp tình cảm, hơn phân nửa sẽ tìm đồ vật nào đó phát tiết phát tiết. . . công ty Nữ Oa à? Bạch gia ư? Có lẽ là lựa chọn không tồi.
- Em dựa vào cái gì cảm thấy, Dương Tử sẽ thất bại, hiện tại anh anh ta chính là người đầy tiềm lực, lại là khoa học gia, lại niên thiếu nhiều tiền, lại đẹp trai, tính tình còn rất tốt, còn có thể đánh nhau, chính yếu chính là trên giường sinh mãnh, làm cho em đâu đến kêu ầm ầm, đi đâu mà tìm được người đàn ông như vậy?
Hứa Đan Lộ không nói gì mà lau mồ hôi hột, nhìn đại MIMI một cái, cười khổ nói:
- Vậy đánh cược ha!
- Ok, đánh cuộc gì?
Vừa nghe có cá cược, Cao Kỳ liền hưng trí.
- Lần trước không phải chị học được ở đĩa cái mới ấy ... Gọi là gì S… M. còn có cái gì JU linh tinh ý?
- Lăn. . . Ta không cần!
Cao Kỳ theo bản năng mà che cúc hoa, đau lòng.
- Thiếu tự tin à?
Cao Kỳ phát hỏa:
- Được, lão nương đánh cuộc với ngươi, ngươi thua thì ngươi cũng trả một bộ.
Khách sạn Huy Thần, ngắm cảnh từ nhà ăn tầng cao nhất, Trương Dương nhìn thiếu phụ tuổi trẻ trước mắt ăn mặc bình thường, thật sự rất khó đặt bà và mẹ Kiều Hi Nhi đứng ngang nhau.
Về lý luận, mẹ của Kiều Hi Nhi hẳn là cũng gần năm mươi, nhưng nữ nhân trước mắt này, thoạt nhìn nhiều lắm hơn ba mươi tuổi, mặt trái xoan, mày liễu phượng nhãn, làn da trắng không tì vết, mấu chốt là ngực kia … Mà thôi, Trương Dương cảm thấy chính mình thật sự không nên dùng ánh mắt này nhìn trượng mẫu nương tương lai của mình, nhưng nói thật là rất săn chắc, bộ dáng này làm sao mà giống là phụ nữ trung niên đã sinh được người con gái hơn hai mươi tuổi chứ!
Này. . . Đây quả là thiếu phụ xinh đẹp, nếu không phải Kiều Hi Nhi lần nữa nhấn mạnh, buổi tối chính là cần gặp mẹ ruột của nàng, hơn nữa hai người bộ dạng giống như một cái khuôn mẫu khắc ra thì Trương Dương không thể tin được hai mắt của mình.