Đến buổi tối thời tiết ngày càng lạnh, đặc biệt sau nửa đêm nhiệt độ trong thành phố Mai Ninh chỉ còn khoảng trên dưới bảy tám độ. Tuy rằng thuộc khu vực phương Bắc có nhiệt độ cao nhưng bởi vì Mai Ninh là thành phố ven biển nên khi đến tối, gió thổi vèo vèo mang theo cái giá lạnh trong không khí tựa như một lưỡi dao nhỏ sắc bén cắt da cứa thịt.
Trương Dương cùng Cao Kỳ bước xuống xe, gió liền lùa từ cổ áo tiến vào. Đại mimi cả người rùng mình một cái, Trương Dương vội vàng ôm lấy thắt lưng nàng, dưới sự hướng dẫn của A Cẩu, ba người tiến vào Dạ Vũ.
Lúc này không thiếu đám người sống du thủ du thực trốn ở bên trong đánh bi-a, vài tên sau khi nhìn thấy mỹ nữ mặc váy ngắn, đi giày cao, làn da trắng nõn, dáng người mê hoặc của đại mimi bước qua cửa gác, liền lập tức quay lại.
A Cẩu vừa thấy, mặt liền đanh lại, vẫy vẫy tay gọi một tên đứng cạnh tới rồi thêm mấy người khác lôi đám du thủ du thực ra ngoài cửa, đánh cho một trận!
- Ngươi là chó mù mắt!
Sau đó, A Cẩu bảo toàn bộ những người đang đánh bi-a ra ngoài.
Dạ Vũ rộng lớn như vậy lập tức yên lặng. Đang lúc Trương Dương cho rằng A Cẩu muốn đem Bạch Lượng Phong ra tra khảo, A Cẩu lại chỉ hắn đi vào thang máy bên cạnh thang bộ, rồi mang theo hắn cùng Cao Kỳ đi tới hầm ngầm.
Trương Dương bấy giờ mới phát hiện thì ra bên dưới chốn chơi bi-a này còn có động ngầm. xem tại TruyenFull.vn
Vậy đây chính là địa bàn bí mật. Sau khi vài người đi vào, A Cẩu liền đóng cửa lại, một tay chỉ căn phòng đèn đuốc sáng trưng phía trước, giải thích:
- Anh Dương, tên họ Bạch ở kia!
Trương Dương nhìn theo phía hắn chỉ liền phát hiện Lão Ý cùng ba bốn người khác đang vây quanh một tên bị trói như buộc bánh chưng.
Không phải Bạch Lượng Phong thì còn có thể là ai? Bạch Lượng Phong giờ phút này so với trước đây hoàn toàn khác biệt. Ngày trước tỏa sáng bao nhiêu, giờ này lại như con gà mắc tóc, âu phục hàng hiệu màu trắng nhầy nhụa một thứ giống như bùn, khuôn mặt điển trai bị trát hai vệt đen tuyền giống như phân chó, miệng cũng bị nhét cái tất thối.
Nhìn thấy Trương Dương cùng Cao Kỳ chậm chậm đi tới, hai tròng mắt hắn dường như muốn phát hỏa, gắt gao nhìn chằm chằm Trương Dương không che đậy thần sắc thù hận, dường như y muốn nói gì mà không được.
- Để hắn mở miệng đi!
Trương Dương mang theo Cao Kỳ ngồi vào một bên ghế sa-lông, nhìn Bạch Lượng Phong rồi mở miệng nói.
A Cẩu ném cho một tên một ánh mắt ra hiệu, tên này liền lấy chiếc tất thối ra khỏi miệng Bạch Lượng Phong, miệng Bạch Lượng Phong vừa được tự do liền chửi ầm lên.
- Trương Dương, ngươi là tên vương bát đản. Chính ngươi là người bắt ta đến đây, ngươi tốt nhất nên giết ta nếu không ta có thể đi ra ngoài, nhất định giết cả nhà ngươi, làm nhục đàn bà của ngươi.
Hắn vừa nói vừa nhắm hướng Trương Dương phun nước bọt, A Cẩu không nói hai lời trong nháy mắt cầm ngay cái gậy cạnh đó nện thẳng miệng hắn, răng y rớt mất một cái còn miệng dính đầy máu tươi.
Bạch Lượng Phong kêu lên ngay tại chỗ.
A Cẩu lạnh lùng cười nói:
- Chết đến nơi rồi còn kêu gì.
- Bạch Lượng Phong, biết vì sao hôm nay đem ngươi tới đây chưa?
Trương Dương hơi cúi người xuống, khoanh hai tay trước đầu gối, nhìn chằm chằm Bạch Lượng Phong thản nhiên mà mở miệng hỏi.
Bạch Lượng Phong hừ lên một tiếng, vốn là định không trả lời nhưng nhìn thấy A Cẩu lăm lăm gậy hộc nhắm vào hắn, hắn chỉ hừ lên một tiếng, đáp lại:
- Biết rồi còn hỏi.
- Xem ra ngươi cũng biết kết cục của mình.
Trương Dương vươn tay xoa xoa cái trán, đau đầu nhìn hắn nói:
- Ngươi nói ngươi tự thi đậu Mai Đại chắc não ngươi không đến nỗi tệ, nhưng sao não lại không dùng để suy nghĩ?
Bạch Lượng Phong nghe vậy cười xùy một tiếng, tựa hồ như nơi này là sân nhà của hắn:
- Chẳng qua ngươi hạ độc thủ với ta chứ đừng tưởng rằng ngươi hiện tại có một chút thành tích mà có thể chơi ta. Ta cho ngươi biết, ngươi thả ta bây giờ có lẽ ta có thể nói cha ta bỏ qua cho ngươi.
Trương Dương không nói gì một hồi, rõ ràng Bạch Lượng Phong hoặc là bị đánh đến choáng váng hoặc là hết cách nghĩ rồi, đến tình cảnh này rồi mà còn kiêu ngạo như vậy.
- Được rồi, nói với ngươi thật lãng phí sức khỏe của ta, biết cô ấy không?
Trương Dương chỉ tay về phía Cao Kỳ một mực yên lặng nãy giờ, hỏi hắn.
Bạch Lượng Phong ngẩng đầu, hé mắt nhìn Cao Kỳ, xì hơi qua khóe miệng, hai mắt không kiêng nể gì mà lộ ra một vẻ thèm khát, cổ họng rõ ràng quằn lên nhưng ánh mắt thất thần, miệng tức giận đáp:
- Bố mày làm sao phải biết?
Vừa dứt lời, A Cẩu lại nện cho hắn một gậy, Bạch Lượng Phong lần này ngay cả kêu to cũng không dám, thân thể phủ phục, quỳ rạp xuống mặt đất. Hồi lâu mới ngóc đầu dậy, hai mắt nhìn chòng chọc vào Trương Dương, có ý không cam chịu mà nói rằng:
- Ta rốt cuộc đã đắc tội gì với ngươi?
- Được, nếu như là chuyện ngày trước ngươi muốn bao nhiêu tiền, ta cho ngươi hà tất phải cả ngày theo ta gây khó dễ.
Trương Dương cười lạnh một tiếng, đứng lên, chậm rãi đi đến chỗ hắn quan sát, thản nhiên nói:
- Hai chúng ta hiện tại mà đổi chỗ cho nhau, ngươi sẽ bỏ qua cho ta sao?
Bạch lượng phong không nói, nhìn trương dương liếc mắt một cái, cười lạnh nói:
- Đó lại là chuyện khác.
Trương dương không để ý đến hắn:
- Đã nhận ra được gì chưa?
- Mai gì, nó là ai?
Lần này, hắn nói chưa dứt lời, Trương Dương trực tiếp tát hắn một cái cực mạnh.
- A!
Má phải Bạch Lượng Phong sưng vù lên, hai con mắt cũng nhức nhối không kém, con mắt bên phải của hắn còn không mở ra được, răng hàm bên phải tựa hồ như cũng lung lay đau đớn đến tận mang tai chạy thẳng đễn não bộ. Cả người hắn như mê đi trong phút chốc, đầu óc trống rỗng vài giây.
- Giờ nhớ ra rồi sao?
Trương Dương nhận lấy khăn lau A Cẩu đưa cho, lau lau tay, sau đó kéo ống quần ngồi xổm bên cạnh hắn thản nhiên hỏi.
Bạch Lượng Phong hai mắt đỏ au mở rộng, miệng thở hổn hển, trống ngực đập dồn dập, nhìn chăm chú Cao Kỳ vài lần, sau đó xoay đầu lại nhìn Trương Dương nghiến răng mà hỏi lại:
- Mày có quan hệ gì với cô ấy?
- Ta là anh rể cô ấy!
- Ngươi nói láo…
- Ai!
Lần này bị đánh là phía má trái, Bạch Lượng Phong cảm thấy toàn thân mình dường như mất cảm giác, hắn không biết là Trương Dương đã sử dụng bao nhiêu phần sức lực bàn tay y nhưng hắn tuyệt đối không muốn chịu thêm đòn nữa từ đôi bàn tay ấy trên đời.
- Ta cầu xin ngươi, tha cho ta đi!
Bạch Lượng Phong rốt cuộc cũng không trụ nổi, hai đầu gối mềm nhũn co quắp trên mặt đất.
- Nhớ lại đến đâu?
- Đại ca, anh Dương, chuyện về Hà Mai đích thực ta có lỗi, nhưng… Nhưng đâu phải ta bức cô ấy nhảy lầu phải không, chính cô ta không thoát khỏi ý nghĩ trong lòng nên mới nghĩ quẩn, ta cũng không có cách nào mà, đúng không?
- Ta sẵn lòng bồi thường thiệt hại, chỉ cần các người cho một cái giá?!
- Đang yên lành, cô ấy vì cái gì muốn nhảy lầu?
Cao Kỳ ngồi một bên không nhịn được mở miệng quát.
- Sau khi bị tên súc sinh nhà ngươi cưỡng bức, báo cảnh sát, thế nhưng ngươi còn vu tội cô ấy chủ động dụ dỗ ngươi, còn nói em gái ta qua lại với thầy giáo Hải Luyến. Nhưng cái tên súc sinh ngươi còn phạm phải cái gì mà khiến cô ấy phải nhảy lầu. Nếu về sau ngươi chịu buông tha em ấy thì em ấy sẽ như vậy sao?...
Cao Kỳ đang mắng, đột nhiên khóc lên:
- Cái đồ súc sinh nhà ngươi, ngươi lại có thể đem video ấy lan truyền trên mạng hại em gái ta chưa đến hai mươi tuổi đã…
Trương Dương nghe xong câu chuyện mới phát hiện Cao Kỳ cũng không có kể hoàn toàn chân tướng sự việc cho hắn biết, cái gì mà video, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe được Cao Kỳ nói vậy, nhìn dáng bộ thương tâm của nàng nhất định là cái video cưỡng bức Hà Mai, nếu không cũng không đến mức Hà Mai bị Bạch Lượng Phong cưỡng bức sau hơn một tháng mới đi nhảy lầu.
Nhìn lại Bạch Lượng Phong, giờ phút này sắc mặt tái nhợt, tay chân toàn thân lạnh run một trận:
- Thực ra… cái đó cũng không phải một mình ta quay.
Trương Dương nhíu mày, đi đến cạnh Cao Kỳ ôm cô vào lòng, thấp giọng hỏi:
- Rút cuộc là video gì?
Sau khi Cao Kỳ nức nở trong chốc lát, mới chậm rãi ngừng lại, nghẹn ngào nói:
- Tên súc sinh kia bịt mắt em gái ta lén quay video, trên cảnh quay không ngờ ngoài hắn còn có hai tên khốn khác, đám thú vật ấy cuối cùng còn giở trò chó động dục…
- Hắn đem video gửi đến nhà ta, uy hiếp em ấy không được báo cảnh sát. Em gái ta sau khi báo cảnh sát hắn lại đăng lên trên mạng. Sau khi em gái ta nhảy lầu, bọn chúng mới nhanh chóng đem xóa đoạn video ấy đi.
Trương Dương nghe vậy lòng đầy phiền muộn, như là bị một khối đá lớn chẹn vào, hóa ra mấy năm trước ban đêm vẫn hay lưu truyền đoạn video của vài người bịt mặt với một thiếu nữ tên Hà Mai.
Bạch Lượng Phong này thật súc sinh…
- A Cẩu!
Trương Dương đột nhiên rống lớn lên một tiếng.
- Cậu giúp tôi tìm mấy con chó động dục lại đây. Hơn nữa phải là loại chó đất thực bẩn!
- Anh Dương, cái này đã sớm chuẩn bị!
Quả là rất đúng lúc, A Cẩu vui vẻ nói.
- Tôi liền đi chuẩn bị mang lại đây, cam đoan chó đất thuần chủng!