- Bị đuổi à? Cái gì mà đuổi, cậu nghe lầm rồi, là lái xe đến, mới vừa rồi nói vì chạy tới, ngay cả lái xe đèn đỏ cũng xông qua nhiều lần.
Trương Dương có lệ trả lời Hứa Đan Lộ, đồng thời thừa dịp nàng không chú ý, vội vàng ném cái ánh mắt, ám chỉ với Kiều Hi Nhi: nói chuyện chú ý một chút ảnh hưởng đi, đại tỷ!
Người sau buồn hừ một tiếng, hiển nhiên đã lĩnh hội ý tứ của Trương Dương, nàng há há miệng, chung quy không nói ra. Ném cho Trương Dương một cái nháy mắt, đem tầm mắt chuyển đến trên người Hứa Đan Lộ. Sau đó, Kiều Hi Nhi lộ ra một đôi mắt háo sắc:
- A, Trương Dương, nhìn không ra thật, bạn gái của em bộ dạng thật khá đấy, không giới thiệu một chút đi?
Nói xong còn chậc chậc hai tiếng, giống như muốn ăn sống Hứa Đan Lộ.
Trương Dương không nói gì mà nhìn nhìn Kiều Hi Nhi, bằng tâm mà nói, nàng cùng Hứa Đan Lộ, đều là cái loại trong đám người vừa đứng có thể thấy như hạc trong bầy gà. Kiều Hi Nhi xinh đẹp mang theo một tia thanh thuần, hơn nữa dáng người tuyệt đối là cao nhất.
Mà Hứa Đan Lộ lại là nguyên tố khêu gợi nhiều hơn một ít, một nụ cười đều mang theo quyến rũ, người đã gặp nàng, không thể nghi ngờ suy nghĩ đầu tiên nghĩ đến chính là giường.
Hai đại mỹ nữ đứng chung một chỗ, nhất thời hấp dẫn ánh mắt một đám người cửa bệnh viện, Trương Dương vừa thấy không phải biện pháp hay, vội vàng đi đến bên cạnh Kiều Hi Nhi nói rằng:
- Sư tỷ, chị đi về trước đi, hôm nay cám ơn chị nhé!
- Không cần khách khí.
Kiều mỹ nữ vẫn mang một bộ mặt háo sắc như trước nhìn Hứa Đan Lộ, đồng thời ý vị thâm trường mà lộ ra một nét tươi cười ám muội:
- Như thế nào? Hay là. . . à . . . Hắc hắc, chị hiểu được, kỳ thật đều là người thành niên, nhịn không được cũng có thể tha thứ, nhưng đứa nhỏ là vô tội, hơn nữa làm loại giải phẫu này, tổn thương thân thể, đối với việc sau này mang thai không tốt. . .
- Này . . . Cái gì đứa nhỏ? Cái gì sau này mang thai?
Trương Dương nghe thấy Kiều Hi Nhi nói được càng ngày càng thái quá, càng ngày càng không ra sao, hận không thể lập tức xông lên để ngăn chặn miệng nàng. Cảm thấy nàng cho là mình chạy đến bệnh viện Trung Sơn là tới đưa Hứa Đan Lộ đi nạo thai?
Một bên Hứa Đan Lộ cũng bị vài câu không đầu không đuôi của Kiều Hi Nhi bắn cho đến tiêu hóa không nổi, nháy mắt mặt đỏ lên, liên tục xua tay:
- Em . . . em và Trương Dương chỉ là bạn cùng học, chúng em không có cái loại quan hệ này.
- À, có thể lý giải, nhưng em yên tâm, chị sẽ không nói ra đâu, chị cùng Trương Dương là bạn tốt.
Kiều Hi Nhi nào có chịu tin, trong ánh mắt phân minh nhận định đôi nam nữ trước mắt này tuyệt đối là OOXX ngoài ý muốn có bầu, hiện tại phải giải quyết phiền toái ở bệnh viện.
Trương Dương đảo cặp mắt trắng dã, trong lòng quýnh lên, bắt lấy tay Kiều Hi Nhi, vội kéo nàng vào trong xe.
Kiều Hi Nhi nhìn nhìn tay mình bị tóm, bản năng định rút về, lại phát hiện khí lực của Trương Dương rất mạnh, chỉ có thể tùy ý Trương Dương kéo nàng về xe, vừa định nổi bão đối với Trương Dương, Trương Dương nhanh chóng gần sát bên tai nàng, thấp giọng nói:
- Đừng nói hươu nói vượn, cô ấy là bạn học của em, ba cô ấy bị ung thư tuyến giáp, chúng em vừa mới chuẩn bị đưa ba của cô ấy đi làm kiểm tra đây.
- Hở …
Kiều Hi Nhi vốn đang đầy ngập khó chịu, nghe được Trương Dương vừa nói như thế, trên mặt cứng đờ, ngay sau đó lộ ra một vẻ mặt ngại ngùng, trộm nhìn qua cổ Trương Dương, nhìn nhìn môi anh đào của Hứa Đan Lộ, thè cái lưỡi thơm tho, áp thấp giọng nói nhỏ:
- Thực xin lỗi nha, chị không biết.
- Người không biết không có tội.
Trương Dương lặng lẽ buông tay tuyết trắng non mịn của Kiều mỹ nữ ra. Nói thật, cái loại cảm giác da thịt nhẵn nhụi này thật sự là rất thư thái. Hắn có chút luyến tiếc buông tay, nhưng trên mặt cũng rất nghiêm trang chững chạc mà nói rằng:
- Bà chị, chị đi về trước đi, sự tình hôm nay cám ơn chị!
Kiều Hi Nhi nguýt hắn một cái, đột nhiên tựa hồ nhớ ra cái gì đó, nói rằng:
- Thiếu chút nữa quên chuyện nhỏ của cậu, vậy hai em bận trước đi, có cái gì phải giúp, điện thoại cho chị. . . À, hình như em không có số điện thoại của chị à?
Nàng vươn tay nhỏ bé trắng nõn ra, quơ quơ trước mặt, Trương Dương.
- Làm gì?
Trương Dương biết rõ còn cố giả vờ, trên thực tế là hắn ngại đem cái di động dùng năm năm kia ra.
- Di động đâu, cậu không đưa cho tôi, tôi làm sao đưa số điện thoại cho cậu?
Kiều Hi Nhi chu chu miệng.
Trương Dương bất đắc dĩ mà đem di động ra, Kiều Hi Nhi nhìn nhìn di động của hắn ấn phím đã mài mòn đến nỗi nhìn không thấy số, nhìn hồi lâu thật sự tìm không thấy con số, nàng sửng sốt nửa ngày, lại đưa trả lại cho Trương Dương:
- Cậu gọi cho chị đi, xxxx!
Mang theo bốn số , bà chị này tuyệt đối là mỹ nữ giàu có, sau khi Trương Dương ấn số nàng, liền nghe được tiếng chuông dễ nghe từ LV nàng xách truyền tới, Kiều Hi Nhi lấy ra cái bao đựng, thò tay ấn vào trong bao, tại trong bao liền tắt tiếng chuông. Trương Dương lơ đãng phát hiện, điện thoại di động của nàng là IP đời mới nhất. Có thể là nàng không muốn làm cho mình nhìn thấy mà có cảm giác tự ti đây. Mỹ nữ chỉ số thông minh cao lại con nhà giàu này xem ra còn rất thận trọng.
- Ok rồi!
Kiều Hi Nhi mở mắt to, vươn ra năm ngón tay giống con mèo trong IPhone gãi gãi:
- Cúi chào!
Tiễn Kiều Hi Nhi, Hứa Đan Lộ mới chậm rãi đi đến trước mặt Trương Dương, nhìn hắn một cái, lơ đãng mở miệng hỏi:
- Bạn gái cậu à?
Trương Dương đảo cặp mắt trắng dã, nhìn chằm chằm núi non cao ngất của nàng gật gật đầu:
- Ừ, đúng vậy, một người là bạn gái mang thai con tôi, một người vừa mang!
- Chán ghét!
Hứa Đan Lộ vươn tay nhẹ nhàng đánh Trương Dương một cái, mặt cười khó thấy lộ ra tươi cười.
- Tốt rồi, nhanh chóng đưa bác đi kiểm tra đi.
Bất tri bất giác, Trương Dương đột nhiên phát hiện, mình và hoa hậu giảng đường thời trung học trước kia lại thân thiết như vậy, đặt ở thời điểm đó, nàng chính là nữ thần mà thôi.
Gọi chiếc xe, đem cha của Hứa Đan Lộ đến trung tâm Cát Tường kiểm tra. Đúng như lời Dương Tĩnh, hết thảy rất thuận lợi, Lộ Công nàng nói mang theo bọn họ bật đèn xanh một đường, rất nhanh chóng. Nghỉ ngơi mấy mươi phút sau, lại đưa vào phòng CT ước chừng hơn nửa canh giờ liền đi ra.
- Báo cáo cụ thể buổi chiều lấy được!
Người mang theo kính mắt tên là Lộ Công nhìn trong máy theo dõi phòng chốc lát, đi ra cùng hai người bọn Trương Dương, nói rằng:
- Nhưng tôi vừa nhìn một chút, không có hạch dời đi.
Vừa nghe nói như thế, thần kinh Hứa Đan Lộ đang căng thẳng thoáng thả lỏng không ít, thay lời khác mà nói, cha của nàng ít nhất còn có một chút hy vọng.
Nàng nhìn nhìn Trương Dương, vẻ mặt trở nên hiền dịu rất nhiều.
Trương Dương mỉm cười, xem ra hình tượng chính mình trong cảm nhận của nàng cuối cùng được vãn hồi rồi, trong lòng hoặc nhiều hoặc ít có một chút cao hứng, nhưng cao hứng còn chưa ngừng lại, trong đầu, thanh âm của hệ thống Nữ Oa lại vang lên:
- Nhiệt tình trợ giúp người khác, hệ thống thưởng cho ba điểm tích phân, tổng tích phân là nợ bốn mươi điểm, danh hiệu: tiện nhân tội ác chồng chất, xin tiện nhân tiếp tục cố lên!
Lúc này đây, Trương Dương nghe hai chữ khó nghe kia, cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Text được lấy tại Truyện FULL
Trở lại bệnh viện Trung Sơn, Dương Tĩnh đã nghe được tin tức càng tỉ mỉ hơn từ Cát Tường trước, nàng đồng thời gọi Trương Dương, Hứa Đan Lộ còn có cả mẹ của Hứa Đan Lộ vào văn phòng.
- Từ tình hình hiện nay mà xem, đúng lúc tiến hành trị liệu, vẫn có hi vọng.
Đôi mắt Dương Tĩnh đảo qua trên người hai mẹ con Hứa Đan Lộ.
- Theo ý cá nhân tôi, nếu kinh tế cho phép, vẫn đề nghị hai người đến bệnh viện lớn đi, Hứa tiên sinh bị u khá lớn, hơn nữa đã di căn nhiều chỗ, bộ vị cũng chuyển dời đến hai bên hạch bạch huyết, mổ thì đã không có tác dụng. Hơn nữa cho dù sống được, khả năng sinh hoạt cũng sẽ rất kém ... Cho nên hiện tại trị liệu phóng xạ và trị liệu sinh vật miễn dịch là phương án duy nhất.