Trương Dương hồ nghi mà nhận lấy, quét vài lần, thứ này hắn xem không hiểu:
- Thuốc thử không phải còn chưa có sao?
- Cho nên cái này gọi là hiệu ứng quảng cáo, thuốc thử chưa ra, nhưng nghi thức ký hợp đồng làm long trọng như vậy, ai cũng tin tưởng thuốc thử này nhất định có thể thành công, nhưng thay lời khác mà nói, áp lực cho tổ nghiên cứu khoa học công trình Long Duệ chúng ta càng lớn, mà áp lực này, kỳ thật toàn bộ đặt ở một mình cậu, cho nên cậu được phần này chẳng có gì lạ.
Nhìn thấy Trương Dương còn do dự, Kiều Hi Nhi trực tiếp kéo tay hắn, chỉ chỉ vài cái vị trí ký tên, sau đó thu lấy, đưa cho Trương Dương một bản, nói rằng:
- Chúc mừng cậu, Trương Dương, % cổ phần công ty Tinh Vân, tương đương thành tiền, hiện tại giá trị tài sản của cậu đại khái là triệu, nếu Nam Tinh số của cậu thực sự đưa vào thị trường, chỗ này còn có một phần hợp đồng bổ sung, nếu hiệu quả và lợi ích tốt, cổ phần của cậu có thể gia tăng đến hoặc là , như vậy giá trị tài sản của cậu có lẽ là triệu, có lẽ là triệu, ai mà biết.
Trương Dương như nằm mộng, ký vài cái như vậy, chính mình liền trực tiếp thành hàng phú ông?
Kiều Hi Nhi thu một bản hợp đồng vào trong túi, nhìn Trương Dương đang còn ngẩn người một cái, nói rằng:
- Cậu đừng cảm thấy kỳ quái, Mai Đại cũng được % quyền cổ phần, bổn tiểu thư nhờ cậu, cũng lấy được %, dầu gì cũng là phú bà ngàn vạn, tôi đang suy nghĩ, nên cảm tạ cậu như thế nào?
- Nhưng tôi cũng thuận tiện nhắc nhở cậu một chút, cổ phiếu tập đoàn Bạch thị đang điên cuồng mất giá, Bạch Văn Thanh điên đến độ muốn nhảy lầu, chó nóng nảy cũng sẽ cắn người…
Kiều Hi Nhi khóa lại cái khóa kéo, cắn một chút môi dưới, châm chước nói rằng:
- Về sau cậu cần để ý một chút, không thể loạn chạy ra bên ngoài, chính mình gặp chuyện không may không nói, người con gái bên cạnh thì làm như thế nào?
Trương Dương nhìn nàng một cái, trầm mặc một chút sau đó gật gật đầu:
- Đã biết, cám ơn chị!
- Đi nha!
Kiều Hi Nhi cầm bao, đi đếngần cửa, đi tới cửa, lại ngừng lại, nói rằng:
- Ngày mai tôi còn có việc, không đi phòng thí nghiệm.
Nhìn thân ảnh nàng có chút tiều tụy, Trương Dương miệng há há, không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ có thể lẳng lặng nhìn thân ảnh của nàng chậm rãi biến mất tại cửa thang lầu.
Đi ra khỏi phòng Kiều Hi Nhi, cẩn thận giúp nàng khóa kỹ cửa, Trương Dương mới chậm rãi đi trở về lầu hai.
Sau đó hắn đột nhiên nghe được vị trí cửa thang lầu lầu bốn, truyền đến một tiếng khóc tê tâm liệt phế:
- Trương Dương!
Là thanh âm của Cao Kỳ, trong lòng Trương Dương chợt lạnh, quen biết nàng lâu như vậy, còn chưa nghe thấy tiếng khóc của nàng thương tâm và thê thảm như vậy.
Trương Dương nhanh chóng bò lên lầu bốn, phát hiện Cao Kỳ cầm di động ngồi xổm chỗ rẽ thang lầu, khóc thút thít, Trương Dương vội ôm nàng lên, sốt ruột hỏi:
- Làm sao vậy?
- Ba của tôi ... Ba của tôi bị người ta đánh thành trọng ... Trọng thương, hiện tại đang cấp cứu ở bệnh viện Trung Sơn ...
Nàng lao đầu nhào vào người, nước mắt rầm rầm rơi xuống, nói:
- Trương Dương, cậu ... Chỉ có cậu mới có thể cứu ông ấy!
Trương Dương nhíu mày, ba của nàng không phải đi du lịch Malaixia, ngày kia mới trở về sao? Như thế nào đột nhiên lại bị đánh thành trọng thương?
Nhưng hắn cũng không cố hỏi thêm, vội vàng ôm nàng, đi xuống hướng cửa thang lầu, lại an ủi nàng nói:
- Trước tiên đừng có lo, chúng ta đi bệnh viện Trung Sơn thăm ông ấy rồi hẵn nói.
Tiếng khóc của Cao Kỳ cũng kinh động Hứa Đan Lộ đang nghỉ ngơi, nàng vừa nghe, cũng vội vàng cùng Trương Dương đi đến Bệnh viện Trung Sơn.
Dọc theo đường đi, Cao Kỳ chỉ khóc, Trương Dương và Hứa Đan Lộ chỉ có thể không ngừng an ủi nàng. Sau khi đến Bệnh viện Trung Sơn, hắn mới biết được, hóa ra người gọi điện thoại thông báo cho Cao Kỳ chính là lễ tân khách sạn Hà San, cao kỳ gọi cha kỳ thật cũng chính là cha Hà San.
Càng làm cho Trương Dương cảm thấy bất ngờ chính là Cao Kỳ và Hà San còn có cái cô bé Hà Mai bị Bạch Lượng Phong cưỡng ép nhảy lầu kia, ba người là chị em ruột, Hà Mai là em ruột của Cao Kỳ, chẳng qua khi còn bé bởi vì trong nhà nghèo quá, từ nhỏ Cao Kỳ bị đưa đến cho vợ chồng ông chủ khách sạn Thanh Viễn là Cao Văn làm con nuôi.
Trương Dương lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, vì cái gì Cao Kỳ chấp nhất muốn báo thù cho Hà Mai như vậy, hóa ra các nàng là loại quan hệ này.
Thông qua bác sĩvà Hà San hắn hiểu được, cha của Cao Kỳ, Hà Đĩnh là bị một người thân phận không rõ hành hung nơi ông ấy thường hay bầy quán.
Hiện nay thương thế cực kỳ nghiêm trọng, tay phải gãy xương, xương sườn gãy hai cái, chân trái bị nát xương, lồng ngực bị dính dị vật, có chút nguy hiểm.
Đối phương dám ban ngày ban mặt bảy tám người vây vào đánh một lão nhân gần sáu mươi tuổi, người chung quanh nhìn thấy đối phương nhiều người, còn lấy cả đao, không ai dám tiến lên ngăn trở. Từ thương thế đến xem, đối phương ra tay còn có thể nói cực kỳ tàn nhẫn.
Nếu không phải vừa lúc một đội viên đội tuần tra đi ngang qua, Hà Đĩnh chỉ sợ sớm đã bỏ mạng.
Nghe người chung quanh nói, đám kia người cực kỳ kiêu ngạo, khi ấu đả cha Cao Kỳ còn kêu gào đánh chết mỗi người nhiều lắm cũng chỉ mất năm năm tù mà thôi, mà địa điểm xảy ra chuyện, chính là ở phụ cận phố Tiên Thủy. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Hà Đĩnh trải qua hơn sáu giờ cấp cứu, rốt cục được đưa đến ICU(bệnh theo dõi những trường hợp bệnh nặng), nhưng tạm thời còn chưa thoát khỏi nguy hiểm tánh mạng.
Trương Dương nhìn lướt qua bên ngoài phòng ICU, đột nhiên phát hiện diện mạo Hà Đĩnh có chút quen thuộc.
Trong óc linh quang chợt lóe, đột nhiên nhớ lại, ngày đó mình ở Đăng Nguyên building hình như hắn đã cứu một lần lão giả này, ngày đó hắn bị bốn năm bảo an vây đánh, đúng lúc chính mình cùng Kiều Hi Nhi đi ngang qua, cứu hắn.
Hà Đĩnh? Lão giả? Đăng Nguyên Building, Bạch gia!
Chuyện này khẳng định có liên quan tới Bạch gia!Trương Dương nháy mắt nắm tay xiết chặt, hai mắt lộ ra một tia lệ.
Trương Dương để Hứa Đan Lộ lấy hai mươi vạn cho Cao Kỳ làm tiền thuốc men trước, sau đó gọi nàng cùng Hà San vào một bên, mở miệng hỏi:
- Một thời gian trước có phải ông ấy tại Đăng Nguyên building bị bảo an nơi đó đánh hay không?
Cao Kỳ có chút kinh ngạc mà gật gật đầu, hỏi ngược lại:
- Việc này làm sao cậu biết?
Trương Dương nhìn nàng một cái, không có trực tiếp trả lời nàng:
- Có phải ba của cô là vì chuện Hà Mai mới đi Đăng Nguyên building tìm Bạch gia muốn đòi công bằng hay không?
Cao Kỳ gật gật đầu nói rằng:
- Hàng năm, vào ngày giỗ của em tôi, ba của tôi đều đi đến cửa tập đoàn Bạch thị muốn tìm bọn họ nói lý lẽ, chỉ là bọn họ thế lực quá lớn, cha nuôi tôi cũng khuyên nhủ chúng tôi không nên đối nghịch cùng với Bạch thị, đây chẳng qua là uổng phí thời gian và tinh lực mà thôi, ba của tôi không nghe, kỳ thật lần trước ông ấy cũng đã bị đối phương đánh, chẳng qua vừa lúc bị một người tuổi trẻ đi ngang qua cứu.
- Nói như vậy, nếu chúng ta làm một giả thiết hợp lý, lần trước cha cô náo loạn ở Đăng Nguyên building một hồi, Bạch thị bị đen đủi, cho nên giận chó đánh mèo với cha cô, loại khả năng này có bao nhiêu?
- Không cần giả thiết, ba tôi là một người trung thực, cùng người khác không oán không thù, có thể ra tay đối với ông ấy như vậy, ngoài người của Bạch gia, không có kẻ thứ hai.
Hai mắt Cao Kỳ lộ ra một tia phẫn hận khó có thể áp chế.
Trương Dương gật gật đầu, ôm nàng, vỗ vỗ phía sau lưng nàng, nhẹ giọng nói rằng:
- Chuyện này, tôi nhất định sẽ giúp cô tra ra manh mối, mặc kệ là ai, tôi đồng ý với cô, nhất định làm cho bọn họ trả giá gấp , gấp trăm lần!
Trương Dương để Hứa Đan Lộ ở lại với hai chị em Cao Kỳ, sau đó lại cảm thấy lo lắng, cố ý lại gọi điện thoại cho Lý Kính Đông, để hắn cũng đến bệnh viện hỗ trợ chiếu cố chăm sóc, sau đó mình mới đi ra khỏi bệnh viện.
Nhìn đồng hồ đã là h tối, hắn lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Kiều Hi Nhi.