Vừa nhìn thấy Hà Tố Nghi, ánh mắt An Hạ lộ ra vẻ hoảng sợ, nhưng chỉ chợt lóe rồi biến mất, với tư cách là đàn chị trong giới, An Hạ ngẩng cao đầu, kiêu ngạo bước tới, cô ta liếc mắt nhìn Hà Tố Nghỉ một cái, sau đó hừ lạnh một tiếng nói: “Trong giới không thiếu gì diễn viên nữ có nhan sắc xinh đẹp, nhìn vẻ ngoài của cô cũng không tệ lắm, chỉ cần cô nói xin lỗi Á Hiên rồi trả lại quyền làm đại diện thương hiệu cho cô ấy thì tôi có thể xem xét nhường cho cô một vai diễn!”
Giọng điệu của An Hạ kiêu ngạo cứ như cô ta đang bố thí vai diễn cho Hà Tố Nghỉ vậy!
Hà Tố Nghi vội vàng nói: “Xin lỗi, tôi cũng không có ý định muốn vào giới diễn viên, nhưng vì đạo diễn Từ đã có lời mời nên tôi mới nhận lời làm nữ diễn chính cho Thần Ca!”
“Cái gì! Cô tới đây làm nữ diễn viên sao?”
An Hạ đột nhiên chua ngoa lên tiếng: “Cô định làm cái quái gì vậy! Cô lại muốn cướp vai diễn từ tôi sao?”
Hà Tố Nghỉ đột nhiên không biết nên nói gì, theo bản năng cô nhìn về phía Từ Hiểu Khê, Từ Hiểu Khê cũng nhíu mày rồi nhìn cô ta nói: “Vai nữ chính trong bài hát của Cảnh Nghi là do tôi đề xuất, sao tôi lại không nhớ tôi đã chọn cô làm nữ chính từ bao giờ nhỉ?”
An Hạ hừ lạnh một tiếng, cô ta đan chéo hai tay trước ngực, kiêu ngạo nói: “Bài hát mới của bạn trai tôi, nữ chính không phải tôi đảm nhiệm, chẳng lẽ lại để một đứa chẳng biết chui ra từ đâu như cô ta đảm nhiệm hay sao!”
Bạn gái?
Từ Hiểu Khê bất ngờ ra mặt, anh ấy là bạn thân của Phong Cảnh Nghi, sao anh ấy lại không biết thần ca lại có người bạn gái như vậy từ bao giờ chứ!
Dương Á Hiên đứng ở bên cạnh ra vẻ nói: “Thần Ca có một người bạn gái như chị An Hạ đúng là có phúc!”
Tôi không quan tâm cô là ai, Cảnh Nghị đã trao quyền quyết định cho tôi, mọi việc đều là do tôi phụ trách, nữ diễn viên tôi đã chọn được rồi, với lại chỉ có cô Hà Tố Nghi đây!”
Từ Hiếu Khê nối tiếng thẳng tính trong ngành từ trước đến nay, anh ấy cương quyết trả lời An Hạ “Chị Hạ, chị nghe thấy chưa? Không biết cô ta dùng bùa mê thuốc lú gì để mê hoặc Từ Hiểu Khê, quyền đại diện thương hiệu của em cũng bị cô ta cứ như thế mà cướp mất”
“Chị Hạ, không phải em nhiều chuyện đâu, nhưng em vẫn khuyên chị nên cẩn thận, anh Cảnh Nghi của chị ưu tú như vậy, tuy rằng cô ta không xinh bằng chị nhưng cũng không biết được cô ta sẽ dùng biện pháp gì mê hoặc Cảnh Nghỉ đâu!”
“Cô ta là cái quái gì mà đòi cướp bạn trai của chị chứ!” “Nói không chừng vẻ ngoài của cô ta lại thu hút Cảnh Nghị!”
“Dù sao người ta cũng trẻ hơn chị vài tuổi!”
Bản tính An Hạ vốn đã nóng nảy, bây giờ lại bị Dương Á Hiên làm kích động như vậy, cô †a nhìn khuôn mặt thanh tú của Hà Tố Nghi, lạnh lùng nói: “Khuôn mặt? Vậy để chị cào mặt cô ta, xem cô ta làm thế nào để quyến rũ đàn ông!”
Vừa nói cô ta vừa giơ hai tay hung hăng đồi cào mặt Hà Tố Nghĩ! Cô ta hành động bất thình lình làm tất cả mọi người ở đó không phản ứng kịp, trên tay An Hạ gần móng tay giả, nếu để cô ta tát trúng, mặt Hà Tố Nghỉ ít nhất cũng để lại năm vết máu!
Hà Tố Nghỉ cũng không kịp phản ứng, cô nhăm tịt hai mắt lại, lúc đó đột nhiên có một bàn tay giơ lên giữ chặt tay của An Hạ, ánh mắt anh lạnh lùng nhìn cô ta: “Cô muốn làm g?
An Hạ hét lên một tiếng: “Tên xấu xí như cậu mà cũng dám cầm tay tôi!”
“Chỉ là một gương mặt bình thường mà thôi, cùng lắm là tôi tìm một bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ giỏi nhất cho cô ta, dù sao bà đây cũng là người có tiền!”
Nghe thấy giọng điệu vô cùng kinh người của cô ta, Diệp Phùng đột nhiên nở nụ cười lạnh, rất lạnh!
‘Bốp!
Tiếng bạt tai rất to vang cả hiện trường, ai nấy cũng ngây người nhìn An Hạ bị tát sưng mặt. Lúc này Diệp Phùng rút một tấm thẻ ra từ trong túi, anh lạnh lùng nói: “Tiền này là tôi bồi thường cho cô đi phẫu thuật thẩm mỹ!”
ÝA a a! Cậu dám tát tôi sao!”
An Hạ bây giờ đã nổi điên!
“Cậu là cái thá gì mà nhắc đến tiền trước.
mặt tôi? Bà đây có thế dùng tiền tiễn tên phế vật như cậu đầu thai sang kiếp khác đấy!”
“Có chuyện gì mà ồn ào thế!”
Đúng lúc này, một giọng nói uy nghiêm cất lên, một người đàn ông mặc trang phục màu träng nhìn rất tuấn tú và lãng tử bước tới.
“Anh yêu, cuối cùng anh cũng đến rồi!”
An Hạ vội vàng chạy lại, nước mắt lưng tròng nói: “Tên phế vật này dám tát tôi! Anh nhìn đi, cậu ta tát tôi thành bộ dạng này, anh phải báo thù cho tôi!”
Tôi phải cào rách mặt cậu ta, bán thứ con gái quyến rũ đàn ông kia cho kĩ viện để cô ta cả đời làm gái!”
Từ Hiểu Khê nghiêm túc nói: “Phong Cảnh Nghỉ thành danh đã nhiều năm, thế lực rất lớn, thậm chí có ảnh hưởng không nhỏ trong nước, tình cảm giữa tôi và anh ấy rất tốt, mọi người đừng xung đột lẫn nhau để ảnh hưởng đến anh ấy, để tôi nói với anh ấy!”
Không đợi Từ Hiểu Khê tiến lên, sắc mặt Phong Cảnh Nghỉ lúc này vô cùng nghiêm nghị, anh ấy quay đầu nhìn An Hạ: “Cô nói cậu ta đánh cỡ?”
“Đúng vậy! Chính là cậu ta!”
An Hạ đắc ý liếc mắt nhìn Diệp Phùng mỉa mai: “Nhìn thấy gì chưa? Bạn trai tôi nhất định sẽ..
‘Bốpf Lại là một cái tát giáng xuống nửa mặt còn lại của An Hạ, mặt cô ta sưng vù lên cân đối với nửa mặt bên kia.
“Anh… Anh…”
Phong Cảnh Nghĩ một tay bóp cổ An Hạ, giọng điệu trầm uất nói: “Cô chỉ là món đồ chơi của tôi thôi, cho dù cô có là bạn gái tôi thật, chỉ với câu nói vừa rồi của cô cũng đủ để tôi giết chết cô!”
Nói xong anh ấy trực tiếp ném An Hạ sang một bên, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, anh ấy bước đến trước mặt Diệp Phùng nói: “Thầy, cuối cùng em cũng được gặp lại thầy!”
Diệp Phùng nhìn Phong Cảnh Nghỉ, mỉm cười vui mừng nói: “Không ngờ, năm đó cậu túng thiếu như vậy mà bây giờ lại trở thành Thần ca nổi tiếng khắp cả nước!”
Phong Cảnh Nghi nghẹn ngào quỳ xuống đất, nước mắt rưng rưng, anh ấy dập đầu xuống đất nói: ‘Ân tình của thầy dành cho em năm đó, Cảnh Nghi sẽ khắc ghi cả đời, đến chết cũng không dám quên!”