Thời điểm Phó Cửu ôm lấy Tiết Dao Dao, những người có mặt trong phòng học đều bị chấn động.
Có vài nữ sinh trợn tròn mắt, không thể tin được nhìn một màn này!
Cả người Tiết Dao Dao cứng ngắc, muốn mở miệng nói cảm ơn lại sợ mình không kiềm chế được mà bật khóc.
Phó Cửu giống như người không có việc gì, ngồi xuống ghế, tay trái tùy ý đặt ở phía sau lưng Tiết Dao Dao, mỉm cười nhợt nhạt: "Bánh bao lần trước ăn rất ngon, hôm nay không có sao?"
Tiết Dao Dao không nói gì, gật đầu rồi lại lắc đầu, sau đó cúi đầu, từng giọt rồi lại từng giọt nước mắt rơi xuống trên sách giáo khoa.
Cô cũng không rõ vì cớ gì mà lúc bị người khi dễ như vậy đều không bao giờ khóc.
Cố tình thiếu niên kia chỉ hỏi thăm một câu cực kỳ bình thường lại có thể làm cô khóc không thành tiếng.
Tiết Dao Dao nghĩ đại khái là vì cái ôm vừa rồi quá ấm áp, ấm áp đến mức có thể quên đi nỗi nhục nhã ấy.
"Không có thật rồi." Phó Cửu vô cùng tiếc nuối sờ soạng bụng nhỏ của mình, kế tiếp vừa cử động tay trái, một cây kẹo que xuất hiện ở trước mắt Tiết Đao Dao, trên khóe miệng còn mang theo ý cười: "Cầm đi, con gái nên ăn ngọt nhiều một chút."
Các bạn học xung quanh nhìn hai người hành động thân mật, có hâm mộ cũng có ghen ghét.
Nữ sinh xinh đẹp nhất ban D không hiểu rõ nhỏ heo mập kia có gì tốt, đáng giá để Phó Cửu quan tâm như vậy!
"Chẳng lẽ Phó Cửu thật sự thích nhỏ heo mập?"
"Cũng không hẳn. Không phải đã nói Phó Cửu là cong sao?"
"Cậu xem thái độ của cậu ấy đối với nữ sinh nhìn rất giống cong sao? Rõ ràng là thẳng!"
"Chỉ là chuyện trước kia cậu ta thích Tưởng soái ca lại nói muốn bao nuôi Tần Thần nên giải thích như thế nào đây?"
"Tớ mặc kệ, dù sao hiện tại Cửu điện hạ đã là thẳng!"
Vì giữ gìn thanh danh của Phó Cửu, trong trường học đã thành lập một đội fan nho nhỏ, các cô gọi Phó Cửu là Cửu điện hạ một cách rất thân thiết.
Bởi vì mỗi lần điện hạ của các cô lên sân khấu, bộ dáng tà nịnh kia, thái độ ngược nam cặn bã kia, ánh mắt sáng ngời kia, thần thái điềm tĩnh khi đối mặt với truyền thông kia nhìn rất giống với Thái tử nắm trong tay quyền lực thâm sâu ở cổ đại.
Do đó biệt danh Cửu điện hạ nhanh chóng lan ra.
Rất có thể nguyên nhân là do ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Mỗi người yêu thích Phó Cửu đều có định hướng vô cùng ngay thẳng. Chẳng hạn như chuyện ngày hôm nay, các cô cũng muốn ra mặt từ sớm, bất đắc dĩ vì sức mạnh cá nhân có hạn. Hơn nữa nam sinh kia ở trường học vốn dĩ không dễ chọc, còn có quan hệ với người bên ngoài trường học. Lúc ba người các cô đang do dự có nên xuất đầu lộ diện hay không đã thấy Cửu điện hạ đạp chân qua, động tác kia cực kỳ phiêu dật, đá một cái cũng đủ để trút hết giận!
Từ khoảnh khắc kia, ba người quyết định mặc kệ Cửu điện hạ là thẳng hay cong, thiếu niên này, các cô đã xác định sẽ bảo hộ cả đời!
Bản thân Phó Cửu hoàn toàn không biết vì hành động kia của cô mà đã thu hoạch được ba fan hâm mộ.
Cả đêm hôm qua ngồi lắp ráp notebook, lúc này cô chỉ muốn nằm lên bàn học để bổ sung thêm giấc ngủ.
Có thể nói trong hai tiết học đầu, Phó Cửu đều được Tiết Dao Dao che chở, đến cả giáo viên cũng không phát hiện được.
Tưởng Phi Dương ngồi bàn khác lại có chút thất thần, từ sáng sớm đã chứng kiến được chuyện kia. Hắn không thể tưởng tượng được tên nhóc cặn bã yếu đuối đã từng nói thích hắn kia lại có thể bỏ được cơ hội ngồi chung bàn với hắn.
Hắn có cảm giác hoàn toàn bất đồng so với ngày hôm qua hắn tức giận vì bị tiểu nhược tra này trêu chọc giáo huấn, không biết vì sao trong lòng có chút rầu rĩ...