Ánh mắt Tần Mạc thâm thúy, không lập tức trả lời lại.
Phó Cửu cũng không nóng nảy. Một tay cô chống cằm ngồi trên ghế nhìn khung thoại trên màn hình.
Thời gian đại khái trôi qua năm giây.
Rốt cuộc trên khung thoại cũng hiện ra một chữ.
“Được.”
Đây là tin nhắn Tần Mạc gửi lại.
Phó Cửu còn muốn hỏi thêm một chút, chẳng hạn như gặp ở chỗ nào, liên lạc làm sao đã bị đối phương chặn lại.
“Hiện tại tôi còn đang có cuộc họp. Chuyện gặp mặt lát nữa bàn bạc tỉ mỉ sau.”
Một câu như phát ra mệnh lệnh, lạnh như băng không có một chút độ ấm.
Nhưng mà... Bận họp còn không quên trả lời cô.
Đại thần đối với cô dường như rất quan tâm không phải sao?
Môi mỏng của Phó Cửu tà nịnh câu lên: “Được, tôi chờ anh.”
Ba chữ “Tôi chờ anh” xẹt qua mắt Tần Mạc, giơ tay đóng lại notebook.
Lương bí thư đi theo phía sau hắn, trên mặt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Hắn nhìn lầm rồi sao?
Hình như hắn cảm giác được tổng giám đống Tần vừa cười?!
Đến lúc Tần Mạc vừa đi vào phòng họp, nhóm cao tầng đều đã im lặng lại.
Nhưng bọn họ rất hiếu kì là mười phút vừa rồi tổng giám đốc ra ngoài làm việc gì!
Nhìn dáng vẻ như là vừa chơi game?
Trò chơi khi nào lại có lực hấp dẫn như vậy?!
Tần Mạc không để ý bọn hắn, chậm rãi đi đến ghế da sang quý để notebook lên bàn, hai chân gác lên nhau, khí thế rung động người.
“Tiếp tục.”
Chỉ hai chữ cũng đủ làm nhóm cao tầng sôi nổi thu liễm suy nghĩ.
“Tổng giám đốc Tần, đây là danh sách đăng ký tham gia thi đấu Điện Cạnh trong ba tháng vừa rồi, toàn thành phố có hơn năm mươi công ty...”
Tiếng phát ra từ phòng họp dần dần chìm xuống.
Nhà họ Phó.
Phó Cửu ngồi trước máy tính, cân nhắc một chút về yêu cầu thời gian mở họp. Đặc biệt làhọp vào buổi tối, khẳng định sẽ không giải tán dễ dàng như vậy.
Trước tiên cô đánh hai trận game, dẫn đầu đi giết boss. Sau đó liền cầm quần áo đi vào phòng tắm.
Tắm rửa xong rồi trở lại nói cũng không chậm.
Bên này, sau khi Tần Mạc họp xong liền mở notebook màu bạc lần nữa.
Bí thư vẫn như cũ đứng phía sau hắn không dám nói lời nào, cũng không dám lộn xộn. Nhưng đôi mắt lại có chút không khống chế được.
Tuy rằng tổng giám đốc giống như thần tồn tại trong thi đấu Điện Cạnh.
Nhưng trước nay tổng giám đốc đều không thích nói chuyện phiếm cùng người khác trongtrò chơi!
Hôm nay... Chuyện này rốt cuộc là như thế nào... Đây đã là lần thứ hai... Lần thứ hai hắn nhìn thấy tổng giám đốc gõ chữ?
“Còn ở đó không?”
Đây là tin nhắn mà tổng giám đốc của bọn họ gửi đi rất lâu rồi.
Hình như đối phương đang trong trạng thái offline?
Cũng chưa có online lại.
Tổng giám đốc cũng không động mà ngồi gác chân như vậy, đôi mắt nhìn chằm chằm màn hình notebook.
Tổng giám đốc đây là... Muốn chờ đối phương?
Bí thư tiếp tục cảm thấy mình bị chấn động!
Rốt cuộc là người nào lại khiến cho tổng giám đốc có hứng thú chờ đợi?
“Còn, vẫn còn. Vừa rồi mới đi tắm rửa một chút.” Lúc Phó Cửu đi ra từ phòng tắm liền thấy tin nhắn này, một tay click mở máy rồi gõ chữ, một tay xoa tóc ngồi lại trên ghế.
Bọt nước còn đọng lại trên tóc màu bạc của cô, từng giọt trượt xuống trên sườn mặt như ẩn như hiện, sau đó đi vào áo sơ mi trắng của cô, làm cô thêm một chút dụ hoặc.
Tần Mạc ngồi trong phòng hội nghị, nhìn người vừa mới online lại, bất ngờ hỏi một câu: “Cậu là nam hay nữ?”
Phó Cửu dừng lại, ánh mắt hơi lóe: “Nam”
Sau khi trả lời, hai tay Phó Cửu lại đánh chữ thêm một câu: “Vậy thì làm sao? Tần đại thần, anh rất coi trọng tôi sao?”
Tần Mạc nghe vậy, nguyên bản mắt đen vắng lặng đột nhiên bốc cháy lên ngọn lửa làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Bí thư đứng phía sau hắn nhịn không được ho khan kịch liệt!
Này... Người này lại dám nói như vậy!