Đế Tôn

chương 1083: phụng thiên thừa vận (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Trong chư thiên vạn giới ta cũng có một mạch nước ngầm ba động, mơ hồ khuấy thời cuộc.

Suy nghĩ của Đạo Vương tiếp tục cùng chư vị thần nhân va chạm:

- Người này cũng là một nhân vật lợi hại, phá Thiên Đạo, loạn Chư Thiên, không phải chuyện đùa. Ta cùng với Thiên Đạo tương hợp, cảm ứng được người này mới là hắc thủ phía sau màn trường hạo kiếp này, tất cả loạn tượng cũng là người này dựng lên, phải xem xét.

Chư vị thần nhân yên lặng lắng nghe, chỉ nghe Đạo Vương tiếp tục nói:

- Người này giấu diếm quá sâu, tạm thời kéo không ra hắn, bất quá vị chủ chưởng đại cục trong địa ngục kia không giấu diếm được sâu như thế. Vì vậy, ta quyết định đi địa ngục một chuyến, điều tra rõ người này rốt cuộc là người nào, nếu có thể diệt trừ hắn, tự nhiên là tốt, nếu trừ không xong, trong lòng ta cũng ít nhiều nắm chắc.

- Không thể!

Chư vị thần nhân suy nghĩ bộc phát, Tạo Hóa Lão Tổ quát lên:

- Địa ngục có nhiều Ma Đế đã hồi phục, nếu bệ hạ tự mình lấy thân phạm hiểm, chỉ sợ sẽ gặp phải địa ngục chư Đế vây công!

- Đạo Vương, chuyện này quả quyết không thể!

Huyền Hoàng Lão Tổ truyền đến suy nghĩ, trầm giọng nói:

- Ta và ngươi mặc dù lý niệm bất đồng, nhưng ta cũng không tán thành ngươi lấy thân phạm hiểm.

Chư vị thần nhân rối rít khuyên, Đạo Vương bật cười khanh khách:

- Chư vị, các ngươi năm đó cũng là tài hoa hơn người, Chứng Đạo thành Đế, tuy lúc cùng ta tranh nhau bại trận, cuối cùng để cho ta đi lên Thần Đế vị, hẳn phải biết thủ đoạn của ta. Chỉ là địa ngục, ta muốn vào liền vào, nghĩ ra liền ra, địa ngục lịch đại Ma Đế đều xuất hiện, có thể làm khó dễ được ta sao?

- Bệ hạ...

- Đế Sư không cần phải nói, ý ta đã quyết.

Đạo Vương lạnh nhạt nói:

- Thân thế của ta là Thần Đế hơn năm ngàn vạn năm trước, lúc hạo kiếp bộc phát, sanh linh đồ thán, ta cùng với chư vị phụng Tiên lệnh Bổ Thiên, mới có 5000 vạn năm sau này. Hôm nay trường hạo kiếp này, là tiếp sau của trường hạo kiếp hơn năm ngàn vạn năm trước kia, mặc dù ta không có ở đế vị, nhưng lần hạo kiếp này ta không thể không ra.

Chư vị thần nhân trầm mặc, riêng phần mình tản đi suy nghĩ, đột nhiên Đạo Vương một thân thần quang tuôn ra, là một vị trung niên nam tử phong hoa tuyệt đại, đứng dậy đi tới, cất bước trong lúc đó liền đến vũ trụ màng thai, xuyên qua, đi vào trong địa ngục.

Hắn ở trong địa ngục vạn giới cất bước mà đi, kiến thức địa ngục phong tình, trải qua Vạn Thi Lộ, đi qua Minh Hải. Đột nhiên, hắn dừng bước lại, trên mặt lộ ra một tia bi thương, vạn phần đau lòng:

- Tại sao...

Bên trong Minh Hải, một thân thể Cổ lão mà vĩ ngạn phóng lên cao, chiếm cứ thời không to lớn, tay bày từng cái từng cái thế giới, vượt thân ngăn trở đường đi đến của Đạo Vương, ha hả cười nói:

- Đạo Vương, nếu ngươi đã tới, vậy thì mơ tưởng rời đi!

Ở bốn phương tám hướng quanh Đạo Vương, một cổ khí tức bá đạo tuyệt luân phóng lên cao, từng tôn Cổ lão Ma Đế đi tới, đoạn đi đường lui của hắn, khôn cùng ma khí rung chuyển, âm trầm kinh khủng.

Vẻ bi thương trên mặt Đạo Vương càng đậm, thanh âm khàn khàn, thấp giọng nói:

- Tại sao bán đứng ta? Chẳng lẽ chúng ta hơn năm ngàn vạn năm tình nghĩa, vẫn còn kém quyền thế sao...

- Đạo Vương!

Sâm La Ma Đế cất tiếng cười to nói:

- Cái vấn đề này, đời sau ngươi có thể suy nghĩ cẩn thận! Ngươi tuy là thân Thiên Đạo, Bất Tử Bất Diệt, nhưng ở trong địa ngục ta, Thiên Đạo của chư thiên vạn giới các ngươi cái rắm cũng không phải! Hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

- Tại sao...

Đạo Vương thở dài, vô tận bi thương từ trong tiếng thở dài này của hắn toát ra, làm cho lòng người tan nát.

Thân thể của hắn càng ngày càng nhạt, biến mất ở trong mắt nhiều Ma Đế, tại chỗ chỉ lưu lại một đạo Thần quang.

- Thiên Đạo hóa thân?

Sắc mặt Sâm La Ma Đế biến hóa, lấy tay đem đạo Thần quang này nắm đến nát bấy:

- Lão quỷ sống hơn năm ngàn vạn năm, quả nhiên cũng rất khôn khéo!

Đạo Vương Đại Thế Giới, chín đại Thiên Đình tường vân lượn lờ, giống như Tiên Cảnh, mặc dù thời xa xưa Cửu Tôn Đế cấp cường giả riêng phần mình đi thế giới khác, chỉ có Đạo Vương một người lưu ở nơi đây, nhưng Đạo Vương như cũ sai người đem nơi này xử lý được ngay ngắn rõ ràng, không nhiễm một hạt bụi.

Lúc này, trong Thiên Đình trung ương kia, một thanh âm tràn đầy bi thương lẩm bẩm nói nhỏ, lộ ra vẻ vạn phần cô độc.

- Tại sao lại là một cái trong các ngươi... Tại sao muốn bán đứng ta...

Giang Nam ở trước Đạo Kim Ngọc Bàn, ngồi xuống là năm tháng lâu, ở trong lúc này, Tinh Khí Thần của hắn lần lượt bị hao hết, lần lượt suýt nữa mệt mỏi ngất đi, rồi lại cắn răng kiên trì xuống.

Trong đầu của hắn, vô số Thiên Đạo chí lý hiện lên, giống như mênh mông bích hải, liên hoa từng đóa từng đóa nở rộ, một đạo hiểu ra chính là một đóa liên hoa, nhiều đóa chập chờn sinh tư.

Thiên Đạo khí tức trên người hắn càng đậm, thậm chí vượt xa Thiên Đạo truyền nhân như Tử Ngọc Đạo Nhân, phảng phất hắn mới là Thiên Đạo thần nhân chân truyền đệ tử!

Trong khoảng thời gian này đối với hắn cực kỳ trọng yếu, để cho hắn tích lũy vượt xa bất kỳ một thời kỳ nào, thậm chí uy năng chín đại Thiên Đạo Thần Thông của hắn cũng càng ngày càng tăng, một ngày so sánh với một ngày mạnh mẽ!

Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, hắn thu không ít Hồng Mông Tử Khí, luyện vào trong Lục Đại hóa thân của mình, để cho Lục Đại hóa thân biến thành Hồng Mông chi thân cùng Huyền Hoàng Chi Thể hỗn hợp thể, thực lực tăng vọt!

Hơn nữa tu vi của hắn cũng không có rơi xuống, tu vi đột nhiên tăng mạnh, đã đến gần Thiên Cung tam trọng, Trường Sinh Thiên Cung cảnh giới, lường trước qua một thời gian ngắn khổ tu nữa, là có thể đạt tới Hậu Thổ Thiên Cung đỉnh, đi trùng kích Trường Sinh Thiên Cung!

Thu hoạch lớn nhất, chính là hắn đem lĩnh ngộ trong khoảng thời gian này, dung nhập vào Vô Úy Ấn của mình, để cho hai thức trước của Vô Úy Ấn tiếp tục hoàn thiện, uy năng tăng nhiều!

- Chỉ là quá hao phí linh thạch Linh Dịch...

Giang Nam thở dài, trong khoảng thời gian này, Tinh Khí Thần của hắn nhiều lần gặp phải hao tổn thật lớn, mà muốn nhanh chóng khôi phục, liền phải vận dụng linh thạch Linh Dịch!

Mỗi lần khôi phục phải vận dụng mấy trăm nghìn cân linh thạch Linh Dịch, hơn nữa khôi phục quá nhiều lần, đưa đến mười thành linh thạch Linh Dịch của hắn hao tổn hai thành!

- Cứ theo đà này, sớm muộn gì cũng miệng ăn núi lở!

Đạo cầu vồng lúc trước xuất hiện, Giang Nam đi lên cầu vồng, cầu vồng kia chở hắn rời đi, một thiếu niên xuất hiện trên cầu nói:

- Nếu có thể nhận được một linh thạch quáng mạch, cả ngày biển ăn biển uống cũng không cần lo lắng linh thạch hao tổn, vậy thì cuộc sống khá giả... Di? Tại sao Đạo Vương không có đưa ta rời đi?

Đạo cầu vồng kia chở hắn đi thẳng tới Bát Cảnh Vân Tiêu Điện mới tản đi.

Giang Nam rơi xuống đất, chỉ thấy một trung niên nam tử chắp tay đứng ở trước tấm bình phong, tóc đen khẽ phiêu đãng, tu vi cao thâm, tâm cảnh giống như giếng cổ, giếng cổ không gợn sóng, chỉ có quăng xuống cục đá, mới có thể tạo nên một tầng rung động.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio