Đế Tôn

chương 1780: uy hiếp thần nhân (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hắn thực sự không phải là không có năng lực phi tiên mà đi, mà là bị thời đại này trì hoãn, bị hạo kiếp chậm trễ, bị Thiên Đạo khó khăn, thế cho nên hắn ở lại Chư Thiên vạn giới.

Hắn ẩn núp nanh vuốt hơn năm ngàn vạn năm, ngày nay lại lần nữa để cho thế nhân kiến thức đến hắn oai hùng cùng thần uy, là cường đại cùng khủng bố như vậy.

Hắn dò xét Chư Thiên vạn giới, như là dò xét lãnh địa của mình, ở trên lãnh địa của mình, không ai có thể cùng hắn đối nghịch.

Trước trận chiến này Đạo Vương không hoàn mỹ, hắn còn không phải Đế Hoàng hoàn mỹ, hắn còn có thể vì đạo hữu của mình phản bội mà đau lòng, vì sinh linh Chư Thiên vạn giới chết vì tai nạn mà trấn áp thê tử của mình, vì Thiên Đao chết mà khóc thảm thiết, vì tương lai của Chư Thiên vạn giới mà dốc hết tâm huyết.

Mà bây giờ, hắn đã trở thành Đế Hoàng hoàn mỹ, tâm cảnh của hắn kiên nghị ẩn nhẫn, lòng dạ thâm trầm không lường được, thực lực của hắn cũng đạt tới độ cao trước nay chưa có!

Lúc trước những Địa Ngục Ma Hoàng vây công Bổ thiên thần nhân khác kia, đã sớm kinh hồn bạt vía, nhao nhao rút đi, biến mất không thấy gì nữa, bọn hắn che dấu xuống, núp trong bóng tối, trốn ở địa phương người khác không biết, kinh hồn táng đảm vụng trộm xem Đạo Vương ở trong Chư Thiên vạn giới đi dạo.

Bọn hắn không dám lên tiếng, không dám lộ diện, chỉ có thể vụng trộm dò xét vị Bổ thiên thần nhân này, nhìn lên vị tồn tại cổ xưa mà khủng bố này.

Không chỉ có bọn hắn, thậm chí ngay cả Quỷ giới Quỷ Đế cũng nhìn xa Chư Thiên vạn giới, nhìn xa tồn tại to lớn cao ngạo tư thế oai hùng kia.

- Thật là đáng sợ, Đạo Vương hoàn toàn giải phóng chiến lực thật sự là đáng sợ, trong hạ giới không còn có người là đối thủ của hắn. Nếu Quỷ giới Quỷ Tiên ta chưa phi thăng, có lẽ còn có thể cùng hắn chiến một trận...

Mà ở Thiên Giới, Ngọc Hoàng đương đại trong nội tâm thầm than, nói khẽ:

- Khó trách nữ Ngọc Hoàng của Thiên Giới ta chứng tiên phi thăng kia lưu lại tự viết, nói nếu Đạo Vương còn đó, vạn lần không được hướng Chư Thiên vạn giới ra tay.

Phật giới Phật đế hướng chư Phật bên người nói:

- May mắn đại Tây Thiên ta chưa từng thừa cơ đại kiếp nạn này mà hướng Chư Thiên vạn giới ra tay, nếu Đạo Vương còn đó, Phật hiệu đại Tây Thiên ta không thể quy mô truyền vào Chư Thiên.

Hỗn Độn giới Tiên Thiên Đại Đế nhìn xa Chư Thiên vạn giới, thở dài, lẩm bẩm nói:

- Tồn tại như vậy, ai là đối thủ của hắn? Chỉ có đợi đến lúc hắn phi tiên hãy nói...

...

Phía trên La Thiên, Giang Nam cùng Giang Tuyết đang trông xem một trận chiến này thế nào, hai người im lặng, Giang Tuyết thở dài nói:

- Tâm tư Đạo Vương quá đáng sợ rồi, nếu ai lựa chọn nhân vật như vậy làm đối thủ, nhất định cuộc sống hàng ngày khó có thể bình an. Khó trách Địa Ngục chư hoàng cùng Lan Lăng Thần Hoàng, Huyền Tổ đều phải kinh doanh thật lâu, mưu đồ bí mật thật lâu, mới dám động thủ. Nhưng tiếc, cho dù bọn hắn tính toán tường tận, cũng là thất bại trong gang tấc, vẫn là thua ở trong tay Đạo Vương.

Giang Nam yên lặng gật đầu, đột nhiên nói:

- Đáng tiếc Ứng Long.

- Đáng tiếc Ứng Long.

Giang Tuyết cũng cảm khái một tiếng, đột nhiên nói:

- Hồ Thiên lão sư nói tính tình của ta không thích hợp làm đại đế thống trị Chư Thiên vạn giới, bây giờ nhìn hành vi của Đạo Vương, ta xác thực không thích hợp. Tử Xuyên, tương lai ngươi sẽ biến thành Đạo Vương sao?

Trong lòng Giang Nam chấn động, hướng nàng nhìn lại, nhìn thấy một đôi mắt to sáng ngời, chiếu rọi ra bóng dáng của hắn.

- Ta không biết.

Giang Nam ánh mắt nóng bỏng, cười nói:

- Ta không biết. Ta chính là ta, không phải Đạo Vương, không phải Quang Vũ, cái của ta, ta nhất định sẽ bảo hộ, người ta yêu, nhất định phải thủ hộ!

Giang Tuyết tựa hồ bị nóng bỏng trong mắt của hắn đâm đến, dời ánh mắt, nói khẽ:

- Ta không có nhìn lầm ngươi...

Tâm tình của bọn họ có chút khác thường, không nói thêm gì nữa, mà là từng người hướng Đạo Vương nhìn lại, chỉ thấy Đạo Vương như trước ở Chư Thiên vạn giới đi dạo, cước bộ của hắn chậm chạp, nhưng tốc độ lại cực nhanh, bất quá bao lâu liền tới Thiên Ý Đại Thế Giới.

- Đạo hữu.

Thiên Ý lão tổ hiển hiện, sau lưng ba thanh Thiên Ý Tru Tiên Kiếm tung bay, lão giả kia chắp hai tay sau lưng, lạnh nhạt nói:

- Đạo hữu lần này tới là ý định lấy đi Thiên Ý Tru Tiên Kiếm sao? Ba lưỡi kiếm này, ta đã sớm chơi chán rồi, kính xin đạo hữu mang đi!

Đạo Vương lắc đầu nói:

- Ta không muốn lấy.

Thiên Ý lão tổ cười lạnh:

- Ngươi bây giờ không lấy, hẳn là muốn chờ tới sau khi ta chết lại đến lấy đi kiếm này? Hay là ngươi đánh chết ta, lại đến lấy đi kiếm này?

Đạo Vương im lặng, đột nhiên thở dài nói:

- Đạo hữu, ngươi già rồi, nếu như không có Thiên Ý Tru Tiên Kiếm, ngươi sống không được bao lâu. Ngươi trước giữ lại kiếm này, đợi cho lúc hai đại vũ trụ Thiên Đạo dung hợp, ta sẽ tới tìm ngươi. Khi đó, ngươi cũng có cơ hội phi tiên.

Thiên Ý lão tổ hừ lạnh một tiếng, quay người hướng cung điện của mình đi đến, đột nhiên dừng bước, nghiêng đầu mà không quay đầu lại hỏi:

- Quay trở lại không đến lúc trước sao?

Thân hình Đạo Vương hơi chấn, lắc đầu nói:

- Trở lại niên đại mười ba người liên thủ đối kháng Huyền Đô cổ tiên kia sao? Không có khả năng rồi...

Thiên Ý lão tổ thở dài, đi xa.

Đạo Vương ly khai, đi về Huyền Hoàng Đại Thế Giới, Huyền Hoàng tách ra, Huyền Hoàng lão tổ quanh thân bao phủ ở bên trong Thần Quang, ánh mắt phức tạp nhìn xem hắn, đột nhiên thở dài nói:

- Ta và ngươi vốn là không sai biệt nhiều, bất quá hiện tại, ngươi đã vượt qua ta rất nhiều rồi.

Đạo Vương lẳng lặng nói:

- Lòng của ngươi quá tạp, không bằng ta một lòng.

Huyền Hoàng lão tổ đột nhiên nói:

- Giết đạo hữu của mình, có cho ngươi đau lòng hay không?

Thanh âm đ*o Vương chuyển băng:

- Ứng Long thực sự không phải là chết trong tay ta.

- Không kém bao nhiêu đâu?

Thanh âm của Huyền Hoàng lão tổ đồng dạng lạnh như băng, cười lạnh nói:

- Lúc trước quân sư định ra vũ trụ dung hợp đại kế, tuy ngươi phản đối, nhưng chưa hẳn liền không có động tâm. Nói không chừng khi đó ngươi liền đang suy nghĩ, muốn đem chín đại Thiên Đạo chí bảo tụ cùng một chỗ, thành tựu nghiệp lớn chiếm đoạt Địa Ngục Thiên Đạo! Ngươi thu Thái Hoàng làm đồ đệ, ta vẫn còn buồn bực, vì sao ngươi sẽ đem Thái Hoàng cái Thần Ma bình thường này làm môn hạ, một bảo hộ liền là bảo vệ mấy trăm năm. Hôm nay, ta rốt cục suy nghĩ cẩn thận rồi, ngươi một mực đang tìm kiếm một người như Thái Hoàng!

Đạo Vương trầm mặc, sau một lúc lâu, quay người đi đến, thản nhiên nói:

- Có một ngày, ta sẽ đi qua lấy Trấn Tiên Đỉnh.

Huyền Hoàng lão tổ hừ lạnh một tiếng, cũng quay trở lại bên trong Huyền Hoàng mẫu khí Huyền Hoàng học cung.

Đạo Vương đi qua Hồng Hoang Đại Thế Giới, nhìn xa tòa Đại Thế Giới này, không có đi vào, hắn lại đi qua Ứng Long Đại Thế Giới, chỉ thấy trong Ứng Long Đại Thế Giới rất nhiều Long thần cổ xưa bay lên không, yên lặng mà nhìn xem hắn, không có động tĩnh.

Đó là tàn quân của Ứng Long Đại Thế Giới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio