Đế Tôn

chương 954: hi hoàng thái tử (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Nguyên lai là Quý Trang công tử có danh xưng quân tử.

Thi Hiên Vi khẽ mỉm cười, hoàn lễ nói:

- Đa tạ Quý Quân Tử quan tâm, bất quá tiểu muội kết giao người nào, chỉ sợ cùng Quý Quân Tử không có liên quan?

Trẻ tuổi công tử bá một tiếng khép chiết phiến lại, cười nói:

- Ta chỉ là lo lắng Hiên Vi Tiên Tử bị lừa, ta và ngươi Thi Quý hai nhà thời đại giao hảo, tiểu đệ làm sao nhẫn tâm thấy tận mắt ngươi ngã vào hố lửa? Chuyện nơi đây, tiểu đệ nhất định tự mình tới cửa, hướng bá phụ bá mẫu nói rõ.

Sắc mặt Thi Hiên Vi run lên, không để ý tới hắn.

Quý Trang rơi vào tình cảnh khó xử, quay đầu nhìn về phía Giang Nam, mắt lộ ra vẻ chán ghét, bá một tiếng mở ra chiết phiến, hừ lạnh nói:

- Ngươi cũng là người đọc sách? Ngươi cũng xứng làm người đọc sách? Thiên cổ sỉ nhục, thiên cổ sỉ nhục a...

- Cùng Nho.

Giang Nam cười nhạt, lười cùng hắn so đo.

Đột nhiên, lại có một thiếu nữ đi tới, thân thủ thướt tha, thân hình như rắn nước giãy dụa, rúc vào trên người Quý Trang, cười khanh khách nói:

- Quý Quân Tử, ngươi cần gì phải cùng tiểu nhân chấp nhặt? Hiên Vi tiểu muội, ngươi có thanh danh, lại có tên tiên tử, hôm nay chỉ sợ muốn cho không biết bao nhiêu người âm thầm thương tâm!

- Cái này không cần U Lan sư tỷ lo lắng.

Thi Hiên Vi thản nhiên nói:

- U Lan sư tỷ vẫn là nên quan tâm danh tiếng của mình thì tốt hơn, theo tiểu muội biết, danh tiếng của sư tỷ cũng không tốt thế nào.

Nàng kia cười lạnh một tiếng nói:

- Nguyên Lãng sư huynh, các ngươi bị người đánh, chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua sao?

Cô gái này cùng Quý Trang cũng là nhân vật cực kỳ cường đại, so sánh với đám người Giang Nam không thua gì, Chúc gia tam hùng đứng dậy, phun ra vài bún máu, tàn bạo ngó chừng đám người Giang Nam, cùng đám người Hạo Thiếu Quân đứng chung một chỗ.

Hạo Thiếu Quân cười ha ha, ánh mắt gắt gao ngó chừng đám người Giang Nam:

- Giang giáo chủ, hôm nay các ngươi có bảy người, mà bên ta có sáu người, liền coi như các ngươi một cái tiện nghi, không biết các ngươi có dám đón lấy khiêu chiến hay không?

- Có gì không dám?

Giang Nam thản nhiên nói.

Hai bên ánh mắt lần lượt thay đổi, chiến ý hừng hực, sát khí ngất trời, mọi người đang ở phía xa ngắm nhìn rối rít tản ra, miễn cho bị chiến đấu dư ba liên lụy.

Đột nhiên, chỉ thấy tử khí ngang trường không, bá một tiếng cắt vào giữa đám người Giang Nam cùng Hạo Thiếu Quân, tử khí rung chuyển, hóa thành một đạo tử sắc sông dài, sông dài càng ngày càng rộng, cuối cùng hóa thành sông lớn ngàn dặm, đem hai nhóm nhân mã tách ra!

Giang Nam nhẹ kêu một tiếng, đây là Thần Thông hiển hóa, cũng vận dụng đến Động Thiên cảnh kỷ xảo, cao minh chí cực, một đạo tử khí tách ra thời không nặng nề, cách xa nhau ngàn dặm, rất là lợi hại, cùng Hoa Trấn Nguyên hư không Động Thiên mặc dù không giống nhau, nhưng cũng là thủ đoạn Động Thiên cảnh cực kỳ cao thâm!

- Hạo Thiếu Quân, Giang giáo chủ, nơi này là Trung Châu Hoàng Thành ta, lại là Vọng Tiên Đài mở lại thịnh thế!

Một vị nam tử trẻ tuổi mặc tử bào đạp ở trên sông dài màu tím, trên mặt uy nghiêm, giống như trời sanh Vương giả, cất bước đi tới, nhìn về phía hai bên nói:

- Chư vị ở trong hoàng thành ta vung tay, không khỏi quá không đem Trung Châu Thần Triều ta không coi vào đâu đi?

- Trung Châu Thần Triều Hi Hoàng Thái Tử!

Thi Hiên Vi hô nhỏ một tiếng, sắc mặt ngưng trọng, hướng Giang Nam thấp giọng nói:

- Hi Hoàng Thái Tử sâu không lường được, vừa ra đời chính là tử khí tám trăm dặm, quay chung quanh hoàng cung quanh quẩn không dứt, hắn rất nổi danh, nhưng không người biết sâu cạn!

Giang Nam gật đầu, cũng nhìn ra thực lực vị Hi Hoàng Thái Tử này chỉ sợ sâu không lường được, là một nhân vật cực kỳ đáng sợ!

Trung Châu Thần Triều thân là trung thiên Ngũ Tuyệt, năm đại thánh địa, trấn thủ Trung Châu, Hoang Cổ Thánh Sơn liền ở bên trong cương vực này, phía trên chính là Thần Giới, có thể nghĩ một Thần Triều thái tử điện hạ như vậy, sẽ nhận được tài bồi cường đại cở nào!

Huống chi, vị Hi Hoàng Thái Tử này vừa ra đời liền có dị tượng, hơn phân nửa là Thần Thể.

- Nếu là Hi Hoàng Thái Tử cầu tình cho các ngươi, liền trước bỏ qua các ngươi một lần.

Hạo Thiếu Quân khẽ mỉm cười, ngạo nghễ nói:

- Bất quá ở trên đại hội, các ngươi liền không có may mắn như vậy, ta muốn cho các ngươi nhất nhất bại vong ở trong tay của ta!

Hắn đang muốn rời đi, Thi Hiên Vi đột nhiên nói:

- Chậm. Chúc sư huynh, các ngươi mới vừa đoạt Tiên Đỉnh Lệnh của Mạc gia sư huynh, kính xin giao ra đây, trả lại cho vị sư huynh kia!

Trong mắt Hi Hoàng Thái Tử tinh quang chợt lóe, hướng Chúc Nguyên Lãng thản nhiên nói:

- Chúc sư huynh, mong rằng cho tiểu đệ một chút tình mọn, trả lại Tiên Đỉnh Lệnh cho Mạc sư huynh.

Chúc Nguyên Lãng lấy ra một khối Tiên Đỉnh Lệnh, tiện tay ném cho thiếu niên họ Mạc kia, cười lạnh liên tục, xoay người rời đi, cười lạnh nói:

- Mấy tên tiểu quỷ, trên đại hội chúng ta sẽ không bỏ qua!

Hi Hoàng Thái Tử cũng rời đi, Giang Nam thấy thế lắc đầu, thầm nghĩ:

- Hiên Vi thay thiếu niên họ Mạc kia đòi lại Tiên Đỉnh Lệnh, chỉ sợ ngược lại là hại hắn. Hắn Đạo Tâm đã bại, rất khó ở trên đại hội sống sót...

- Hi Hoàng Thái Tử hẳn là cũng sẽ tham dự đến trong thịnh hội lần này, cạnh tranh tư cách Vọng Tiên Đài! Người này, là kình địch của ta!

Trong một mảnh lâm viên của Trung Châu Hoàng Thành, sơn thanh thủy tú, Lãng đám người Hạo Thiếu Quân cùng U Lan Thánh Nữ, Quý Quân Tử, Chúc Nguyên ngồi trên chiếu, Hạo Thiếu Quân thản nhiên nói:

- Người này thâm tàng bất lộ, căn cơ hùng hậu, có tư chất nguyên của Trung Châu Thần Triều tài bồi, đến nay chưa từng có người gặp qua hắn toàn lực xuất thủ. Bất quá lần đại hội này, ta tất nhiên sẽ đích thân cùng hắn động thủ, xem một chút lá bài tẩy của hắn!

- Hạo huynh cần gì phải cùng hắn tự mình giao thủ?

Quý Quân Tử cười nói:

- Người này nếu cực kỳ cường đại, không có phần thắng mà nói, tránh ra là được.

Hạo Thiếu Quân lắc đầu, nhẹ giọng nói:

- Chí hướng của ta, là trở thành Thần Đế của chư thiên vạn giới, nếu là Thần Đế, đương nhiên là trên đời vô địch! Chỉ là một Hi Hoàng Thái Tử cũng không dám đối mặt, tương lai lại có hùng tâm tráng chí gì đi vấn đỉnh đế vị? Hi Hoàng Thái Tử, bất quá là một khách qua đường trong đời ta, ta sẽ đánh bại hắn, thu phục hắn trở thành bộ hạ của ta, để cho hắn thay ta xử lý Trung Châu, làm Đại tướng biên cương của ta!

Đám người Chúc Nguyên Lãng, U Lan Thánh Nữ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng vừa khiếp sợ lại vừa khâm phục.

Bọn họ đều là thiếu niên thiên tài tung hoành thiên hạ, rất ít xem trọng người, nhưng mà ở trước mặt Hạo Thiếu Quân, bọn họ lại bị Đế Hoàng Thần Thể của người này áp chế, trong lúc vô tình có một loại thần phục với tâm tình của hắn.

- Hạo huynh, Huyền Thiên Giáo Chủ cùng đám người Hoa Trấn Nguyên kia, chỉ sợ cũng là kình địch của chúng ta!

Chúc Nguyên Lãng nhớ tới mình bị đám người Giang Nam vây đánh đau, trong lòng liền một trận tức giận.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio