C: Đế Vương Giác Tỉnh
“Giới Linh đại nhân đã phân phó ta tất cả, hiện tại ngươi chỉ việc nghe theo chỉ dẫn của ta” Hắc Sâm phân phó.
“Trước tiên ngươi đứng vào trung tâm phù trận” tay hắn chỉ nơi các loại phù văn hội tụ thành một vòng tròn.
Mắt thấy Thần Vận đã bước vào bên trong vòng tròn phù văn, Hắc Sâm cao giọng hô:”ngươi không cần phải làm gì cả, chỉ việc giữ vững tinh thần chờ đợi truyền thừa bắt đầu, đừng lo sẽ không chết người”.
Thần Vận đầu chảy mồ hôi, “đại huynh, lớn rồi đừng suốt ngày mở miệng là chết chết chết”.
Hắn mở miệng:”ngươi có thể làm…an toàn được không”, phần sau an toàn được không chưa kịp ra khỏi miệng đã bị cảnh tượng hùng vĩ tiếp theo chặn đứng.
Các loại phù văn tỏa ra hào quang màu tím chói mắt, phù văn bỗng bong tróc ra khỏi sàn, nó bay lượn xung quanh người Thần Vận, các loại hào quang càng lúc càng rực rỡ, chúng chuyển động nhanh hơn.
Dần dần hóa thành từng vòng xoáy, lấy vòng tròn làm trung tâm vòng xoáy, một phù văn bám vào tay Thần Vận, hắn kinh ngạc, sau đó càng nhiều hơn phù văn bám vào người hắn, không tới nửa phút đã bám đầy tay, sau đó là phần ngực, phần hông, phần chân, cuối cùng là che mất cả đầu hắn.
Hắc Sâm vân vê miệng:”chất lượng không biết ra sao nhưng đẹp mắt thì có thể”.
Lúc này, Thần Vận đã thành một cái bóng đèn hình người, các loại phù văn trên người hắn tỏa ra ánh sáng tím đẹp mê người, nếu so sánh thì các loại bóng đèn neon hiện giờ khó mà so sánh được với Thần Vận.
“Tử Khí Đông Lai” một tiếng nói vang vọng trong đầu Thần Vận.
“Đây là công pháp bậc nhất của ta, hi vọng ngươi không làm nhất mạch này phế đi”
Dứt lời, tiếng nói biến mất, Thần Vận không suy nghĩ nhiều về nguồn gốc tiếng nói, hắn cẩn thận kiểm tra cái gọi là Tử Khí Đông Lai Công.
Tử Khí Đông Lai chia làm bốn tầng
Tầng một, Tử cảnh, nắm giữa sơ độ không gian, lúc này có thể điều khiển sơ bộ không gian như làm chậm, bóp méo.
Tầng hai, Khí cảnh, nẵm giữ trung độ không gian, có thể đi qua không gian.
Tầng ba, Đông cảnh, nắm giữ cao độ không gian, có thể dùng các loại thủ đoạn như không gian lưỡi dao hay đại loại thế.
Tầng bốn, Lai cảnh, nắm giữ toàn bộ không gian, ngươi có thể đánh vỡ không gian, điều khiển chiều không gian, nghịch chuyển một khoảng thời gian đã từng xảy ra ở không gian đó.
Thần Vận trố mắt, liền có thể ngưu bức không chừa người khác, chẳng phải tu đến Khí Cảnh liền bất bại, đánh không lại có thể đi qua không gian chạy trốn, đánh lén dùng không gian chạy trốn các loại, nghĩ tới đây Thần Vận không khỏi kích thích.
Phù văn từ bề ngoài làn da của Thần Vận nhìn mắt thường đều thấy bắt đầu chen lấn chui vào người của hắn, hào quang ảm đạm đi, cho đến khi cái phù văn cuối cùng biến mất, thì hào quang cũng tắt hẳn, thân hình của Thần Vận liền lộ ra ngoài.
Thần Vận lúc này, đã không phải lúc chưa truyền thừa có thể so sánh, mái tóc đen của hắn cũng bị nhuộm thành màu tím, kể cả đôi mắt cũng thành màu tím, khí chất cũng biến thành cao quý, kì dị.
Thần Vận nắm chặt tay, từng nguồn sức mạnh không ngừng sôi trào, hắn có thể thấy được mình phá vỡ hàng rào vượt qua Tôi Thể rồi đấy.
“Hahaha” Thần Vận cười to, sức mạnh trong người vẫn tiếp tục trào dâng, sức mạnh không khống chế khiến quần áo hắn đều phấp phới.
“Quá thoải mái” Thần Vận ý niệm duy nhất trong đầu, đặt chân Tôi Thể cảnh không bao lâu hắn nhanh chóng vững chắc Tôi Thể Cảnh.
Tiếp theo đó như tên lửa bay lên, Tôi Thể Cảnh trung kỳ, hậu kỳ.
Phá vỡ giới hạn bước vào Đạo Ươm cảnh.
Đạo Ươm trung kỳ, hậu kỳ.
Graaaa! Một linh hồn sư tử tím xuất hiện sau lưng Thần Vận cuồng rống.
“Đến cả Vệ Hồn cũng thức tỉnh thật đáng hôm mộ đây” Hắc Sâm giọng nói có chút ghen tị, một tên đến Tôi Thể còn chưa bước vào, truyền thừa xong liền Khai Hồn cảnh đều đạt tới, Vệ Hồn là đặc trưng của Khai Hồn cảnh đấy, đến cảnh giới này mỗi người đều sẽ thức tỉnh cho mình một loại linh hồn hộ vệ, Hắc Sâm của hắn là một con quạ đen.
Khai Hồn trung kỳ, hậu kỳ.
Vững chắc ở Khai Hồn cảnh hậu kỳ.
“Khởi Nguyên điện hạ, mừng ngài thành công truyền thừa” Hắc Sâm chứng kiến Thần Vận đã kết thúc liền khom người.
“Hắc Sâm ngươi đây là” Thần Vận không hiểu chuyện gì, kinh ngạc nói.
“Nếu ngài đã thành công truyền thừa liền chứng tỏ ngài chính là Đế Vương, ngài sẽ là người dẫn dắt Đế Tộc chúng ta bước lên huy hoàng ngày xưa, màu tóc tím, đôi mắt tím của ngài chính là đại diện cho sự cao quý của Đế Tộc, chỉ có Đế Vương mới xứng đáng sỡ hữu nó” Hắc Sâm cao giọng:”Tử Sắc Sư Tử (sư tử tím) Vệ Hồn, nó là linh hồn tượng trưng của ngài cũng là bậc Đế Vương tượng trưng”.
Dứt lời, cả tòa Bạch Ngọc căn phòng đã biến mất.
Cảnh tượng nhanh chóng thay đổi, Thần Vận lúc này thấy hắn đang ngồi trên một tòa Đế Tọa màu tím, hai bên khảm đầu rồng và kỳ lân, ở giữa ghế điêu khắc đầu sư tử, cả người hắn cũng đã thay đổi bộ trang phục, đó là một bộ tử sắc đế phục, đầu đội đế quan, chân mang đế ngoa.
“Từ nay, ngài chính là Đế Vương” một tên đàn ông trung niên thân mặc hoàng kim đế phục đứng gần đó hành lễ, chỉ nhìn cũng biết hắn chính là tiền nhiệm Đế Vương quản lý Khởi Nguyên Đế Cung, nhưng vì hắn không phải người được Giới Linh lựa chọn truyền thừa nên chỉ làm người thay thế chờ đợi Đế Vương chân chính, hắn lớn giọng:”Đế Vương vạn tuế vạn vạn tuế”.
“Đế Vương vạn tuế vạn vạn tuế” đứng kế bên Hắc Sâm lúc này là một người đàn ông trung niên khác vô cùng quý khí, hắn mặc một bộ thân vương phục y, hắn không ai khác mà là Hắc thân vương, hắn là người mở miệng tiếp theo.
…..
Ở Địa Cầu một trường cấp ba.
Mặc dù người tu hành đã trở thành một lực lượng to lớn, nhưng không phải ai cũng đều chọn nó, vẫn còn một số người tiếp tục chọn theo con đường học vấn.
Lúc này, một đám học sinh đang ngồi dưới sân trường cùng nhau nghe tiết mục nhàm chán muôn đời của các giáo viên.
Dị biến lúc này xuất hiện, từ trên trời, một cây cột ánh sáng to lớn, phóng xuống một tên học sinh.
Tên học sinh này vẻ mặt ngơ ngác, đón lấy không hiểu chuyện gì xảy ra, thì hắn cảm thấy mình có một sự liên kết kì lạ nào đó bắt đầu xảy ra trong cơ thể mình, hắn khẽ xúc động mối liên kết kì lạ đó.
Phương viên vài mét xung quanh người hắn, phóng lên một cột lửa, sau đó là hai ba cột lửa, ngọn lửa hóa thành đầu rồng lượn lờ trên trời, một học sinh khác không cẩn thận bị đầu rồng va phải, liền phỏng nặng.
“Chạy mau” cả đám học sinh đâm nhau chạy, như ong vỡ tổ, đến tên giáo viên đang hăng say phát biểu bài nói cũ rích mà nhàm chán kia cũng tái xanh mặt, nhanh chóng tẩu thoát.
….
Một nơi nào đó.
“Hỏa Đế Vương đã hiện thế”