“Đây là phù chú Liêu Minh Hoả Thuật, quyển trục này thường được bán với giá từ - Đông Vực Tệ, mỗi lần kích hoạt nó có thể giết chết một con Bạch Cấp Nhị Tinh man thú và làm bị thương một con Tam Tinh man thú.” Lễ Thân Vương nói đến đây bèn niệm chú, bắn quyển trục về phía hình nộm, một vụ nổ nhỏ bạo tạc ra, làm cháy xém cả mặt đất
“Bây giờ, các con làm theo hướng dẫn của ta, lấy ra áp trục, dùng Khống Hoả Minh Văn bút, xem ta vẽ rồi vẽ lại, nhớ kỹ, khi vẽ nên hết sức tập trung.” Lễ Thân Vương cẩn thận cầm bút, vẽ một hình tròn ở tâm trục giấy, hết sức tinh tế, cẩn thận
“Để vẽ được phù chú Liêu Minh Hoả Thuật, con không cần thiết là Ma Pháp học đồ hay Ma Pháp sư, vì đây là hoả thuật cấp thấp, nếu như là hoả thuật cấp cao, vậy ngoài cần Khống Hoả Minh Văn bút ra, các con còn cần trút chính mình pháp tắc vào phù chú nữa. “ Lễ Thân Vương nói dứt lời, ông ta đã vẽ xong Liêu Minh Hoả Thuật trên nền giấy da
Mọi người cực kì căn thẳng, lấy ra Khống Hoả Minh Văn bút, vẽ từng đường, từng đường trên nền giấy. Đến khi tất cả đã vẽ xong, Lễ Thân Vương cầm cuộn giấy từng cuộn từng cuộn bắn về phía hình nộm. Có cuộn nổ to, có cuộn nổ nhỏ, còn có cả cuộn xịt. Đến lượt cuộn của Cao Phúc Nguyên “ầm ầm ầm “ từng đợt, từng đợt kinh thiên tiếng nổ phát ra
“Mau, bảo vệ bệ hạ, có kẻ muốn tấn công hoàng cung.” Cấm vệ quân Khương Đại Tru hét lớn lên
Toàn bộ hoàng thành trong tình trạng báo động, bởi vì vụ nổ trực tiếp trong hoàng thành mà lại uy lực quá lớn!
“Có chuyện gì vậy?” Nguỵ Thành đang phê tấu chương khẽ biến sắc hỏi Tổng thái giám
“Bẩm báo hoàng thượng, tiến nổ phát ra từ sân sau của Lễ Vương Phủ “Tổng thái giám sau khi đi điều tra, đã vội chạy về báo cáo với nguỵ thành bằng giọng hoang mang
“Tiêu rồi, đó là nơi thụ đạo của lớp Ưu Tú của Nhân Tài Học Cung.” “Đi, đi mau, gọi cho Khương Đại Tru đi cùng trẫm.” Nhận thức được vấn đề, Nguỵ Thành hết sức hấp tấp. Nếu lớp Ưu Tú và anh trai hắn xảy ra vấn đề gì thì chắc chắn hắn sẽ ăn năng cả một đời.
Lớp Ưu Tú tuy là ở nhân tài học cung, nhưng là vì chính Lễ Thân Vương thụ đạo cho nên được hưởng đãi ngộ đặc biệt, được nghe giảng ở chsnh sân nhà Lễ Thân Vương. Ngoài ra mỗi tháng còn được cấp từ - Đông Vực Tệ chu cấp nữa.
“Không sao rồi các con, đây không phải là Liêu Minh Hoả Thuật mà đây là Bạo Diễm Kinh Hoả Thuật, Cao Phúc Nguyên, con đã vẽ thêm các đường nét khác, vô ý biến Liêu Minh Hoả Thuật thành Bạo Diễm Kinh Hoả Thuật, đây cũng là một bài học cho con, nên cực kì cẩn thận khi vẽ quyển trục! “” Nhưng cũng chúc mừng con, con lại có tiền đồ trở thành một vị Ma Pháp sư, để cùng pháp võ song tu, kể từ ngày mai, mỗi một tuần vào ngày chẵng hãy đến phủ của ta, ta sẽ dạy con, để con trở thành Ma Pháp sư giống cha con!” Lễ Thân Vương nhỏ nhẹ nói
Bạo Diễm Kinh Hoả Thuật là phép thuật đẳng cấp thấp, nhưng nó vẫn cao hơn so với Liêu Minh Hoả Thuật, nó có thể kích sát một con Bạch Cấp Tứ Tinh man thú và thường được bán giá - Đông Vực Tệ tuỳ số lần sử dụng
“Chúc mừng đệ, tiền đồ vô lượng tiền đồ vô lượng nha.” Vũ Văn Tuyết lắc mạnh vai Cao Phúc Nguyên cười ha hả nói. Học Viên của Nhân Tài Học Cung học năm mới tốt nghiệp cho nên Vũ Văn Tuyết dù hơn Cao Phúc Nguyên một lớp nhưng vẫn học chung khoá với Cao Phúc Nguyên!
Thực ra không phải Cao Phúc Nguyên vẽ nhầm, mà là hắn cố tình, bởi vì hắn muốn vào trong thư viện của Lễ Thân Vương, mượn được cuốn Song Hà Cổ Ngữ, Cao Phúc Nguyên tìm khắp cả Thư Viện Hoàng Gia nhưng đều đi về công cốc, từ miệng người thủ thư, biết được Lễ Thân Vương thích nghiêng cứu các ngôn ngữ cổ xưa nên Cao Phúc Nguyên muốn vào thử phòng đọc sách của Lễ Thân Vương, biết đâu tìm ra được cuốn sách mà mình cần!
“Thánh thượng giá đáo “ Khương Đại Tru hét lớn lên khi kiệu của Nguỵ Thành tiến vào phủ của Lễ Thân Vương
“Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.” Tất cả mọi người kích động la lớn, đặc biệt là lớp Ưu Tú, bởi vì đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy hoàng thượng
“Chuyện gì xảy ra “ Nguỵ Thành bước ra khỏi xe, hỏi Lễ Thân Vương
“Bẩm báo hoàng thượng, học trò là Cao Phúc Nguyên, vẽ quyển trục, lại vẽ nhầm pháp thuật cấp cao, khi thí nghiệm là kinh động đến thánh giá, kính mong hoàng thượng quý tài, tha cho cháu nó.” Lễ Thân Vương cực kì thông minh, đầu tiên là từ “học trò “ muốn nhắc Nguỵ Thành rằng Cao Phúc Nguyên thế nhưng là đồ đệ của mình. Cụm từ “pháp thuật cấp cao” ý nói Cao Phúc Nguyên là thiên tài, cần được đào tạo. Còn từ “cháu “ chính là nói thứ nhất Cao Phúc Nguyên là con Cao Vỹ, thứ hai, Lễ Thân Vương đã cực kì tín nhiệm Cao Phúc Nguyên, muốn Cao Phúc Nguyên là Sử Ngọc Tuân thứ hai, phò tá bệ hạ!
“Trẫm đã hiểu, trong các trò, ai là Cao Phúc Nguyên?”Nguỵ Thành đưa mắt nhìn đám học trò
“Muôn tâu thánh thượng, là hạ thần.” Cao Phúc Nguyên bước ra, dõng dạc nói
“Sao lại tự xưng là thần?”
“Bất cứ con dân nào trong Kim Thành Quốc đều biết chính mình là một thần tử, nên con xưng là thần.”
Nguỵ Thành âm thầm đánh giá thiếu niên trước mặt, cười giòn nói:” Đúng là có tài, thảo nào bố trí được sát cục, giết chết được Nguỵ Bảo!”