Quản Tống Hiên phi hành lao tới phía trước, uy mãnh hết sức chém xuống một đường, liền đem mấy cây xanh trong bán kính đó chặt xuống. Một thân ảnh đen nhánh nhảy ra tránh thoát, liền ngay lập tức quay lại trả đòn. Quản Tống Hiên nặng nề vung Dạ Bức Trường Kiếm ra đỡ, phát ra một cái ing tai nhức óc âm thanh.
“ Tống Hiên ca, ngươi có vẻ thành thạo hơn hai cái thứ vô dụng ấy rồi nhỉ !!” Thân ảnh màu đen trào phúng.
Sau khi nhận đòn, hắn bắn ngược ra sau, trong ánh trăng lộ lên hình ảnh một kẻ cầm hai thanh mã tấu, hung hăng hết sức nở nụ cười quỷ dị. Lục Đằng, hắn ta đã cầu được đánh nhau với sư huynh không biết bao lâu, cuối cùng nay mới có dịp gặp, không vui không được.
“ Thằng khốn, danh tiếng Song Đô Kiếm Phái chúng ta đều vì ngươi mà sụp đổ, chết đi !!!”Quản Tống Hiên mắt đầy tơ máu, lửa hận ầm ầm bốc lên, chiến ý tăng vụt.
Quản Tống Hiên hung bạo hết sức, hoàn toàn đánh mất vẻ lạnh lẽo nhút nhát, hắn trong tay Dạ Bức Trường Kiếm và Đinh Quang Trường Kiếm đều như đang nhẹ đi, đều như đồng cảm với phẫn uất của chủ nhân.
Hắn xuống núi, chính bởi muốn đưa Song Đô Kiếm Phái một lần nữa quang minh chính đại, không phải hèn kém thế này, nếu cứ như vậy, muôn đời hắn không tài nào làm trưởng lão Châu Á như mong ước được.
Hắn ghen tị với Lưu Kim, cũng thán phục Lưu Kim, luôn biết rõ mục tiêu của mình, còn về bản thân…đến vị trí của tên phản đồ này còn không biết.
Hôm nay, một là Quản Tống Hiên này chết, còn không thì đừng hòng hắn từ bỏ tấn công !
“ Tống Hiên ca nóng nảy như vậy, thật là bất ngờ nha !!” Lục Đằng tiếp tục trào phúng.
“ Im mồm !!!!”
Lục Đằng nhấn nhẹ mã tấu, tự đẩy bản thân bay lên, trên không vẽ đúng hai hình bán nguyệt rồi giáng ngược xuống vị trí Quản Tống Hiên, Quản Tống Hiên mặt vẫn hầm hầm, đưa Đinh Quang Trường Kiếm và Dạ Bức trường Kiếm lên đỡ.
-Choang !!!!-
Thường thường thì kim loại, dù có gãy vỡ đi chăng nữa cũng không kêu to đến vậy, chỉ là do trên tay hai tên này, chính xác là bốn cái đầu bảng bảo kiếm của nhân gian. Lục Đằng bị trục xuất khỏi môn phái cũng bởi trộm đi hai thanh mã tấu huyền thoại.
Truyền thuyết kẻ rằng, khi xưa, trên một con cầu huyền thoại gọi là Long Biên Cầu, một trận tử chiến đã nổ ra giữa hai thế lực lớn dùng mã tấu, máu đã chảy, người đã chết, tất cả vì muốn tranh giành hai viên bảo ngọc từ tâm Trái Đất. Lúc mà họ tưởng rằng hồi kết sắp tới, chỉ còn hai thủ lĩnh đứng trên núi xác đang giao chiến, liền từ trên cao phóng tới một tia pháo năng lượng khủng bố.
Nhà thám hiểm, người đã vào tâm Trái Đất lấy hai viên ngọc ấy, khi trước bị hai tổ chức kia hành hung đoạt ngọc, toàn thân tàn tạ nằm trên giường bệnh vẫn muốn báo thù, hắn tự điều động vệ tinh bắn nát vị trí ấy.
Sức nóng từ vệ tinh pháo, đem nung thủng cả một góc cầu, tất cả thây xác, sắt làm cầu được nung lên cùng với hai viên bảo ngọc, rơi xuống nước liền cứng lại, hoá thành hai mảnh quặng.
Nhà thám hiểm ân hận vì đã làm hỏng công trình lịch sử đó, nhanh chóng bỏ tiền ra sửa, vô tình vớt được hai mảnh quặng liền đem về, hắn nghĩ rằng biết bao người như vậy đã phải chết vì thứ này, có một chút cảm động, đem cao cấp nhất công nghệ bấy giờ đúc chúng thành hai thanh mã tấu riêng biệt.
Tại dòng sông Hồng Hà ngăn cách giữa Nam Hà và Bắc Hà, mỗi khi có kẻ nào muốn ra trận chém giết, thường tới đó khấn cầu hai thế lực kia phù hộ, mong sao có chết hồn phách cũng sẽ tạc vào làm thần khí, ngàn đời lưu truyền.
Phá Thiên Mã Tấu…
Vạn Nhất mã Tấu…
Phá Thiên Mã Tấu, mang lam ngọc, tính chất cường đại, cứng rắn khỏi bàn, mật độ chất hữu cơ bên trong cực lớn bề mặt sáng bóng, phảng phất đòn chém ngọt như cắt giấy, còn có thể dựa vào khả năng hấp dẫn nguyên tố của lam ngọc để khiển thuỷ.
Vạn Nhất Mã Tấu, mang hắc ngọc, vô tình có cấu trúc giống y hệt xương người, dẻo dai vô đối, bề mặt lồi lõm không đồng nhất, dựa vào hắc ngọc hấp dẫn oxi trong không khí để khiển phong.
Hai viên bảo ngọc của tâm Trái Đất, chính xác là dựa vào hai nguồn sống không thể thiếu để hình thành, một là nước, hai là oxi. Bọn chúng còn có giả thiết chính là nguồn gốc của hai vật chất ấy, là thuỷ tổ của các sinh vật Trái Đất.
Chính vì tính chất của các người chơi hệ tâm linh, Kinh Đô Kiếm Phái tại Hà Nội thành khi đó đã được giao trông giữ và phong ấn lại Phá Thiên Mã Tấu và Vạn Nhất Mã Tấu. Người đời nhìn vào liền nói, tất cả mạnh nhất vũ khí đều giao như vậy là không ổn thoả vè mặt cán cân sức mạnh giữa các môn phái.
Trưởng môn Kinh Đô Kiếm Phái để tránh thị phi đã lập quyết định tách phái, Song Đô Kiếm Phái sẽ mang Dạ Bức Trường Kiếm cùng Đinh Quang Trường Kiếm về Trường Sơn trấn thủ, Kinh Đô Kiếm Phái sẽ giữ Phá Thiên Mã Tấu và Vạn Nhất Mã Tấu ở Hà Nội.
Lục Đằng là đệ tử Song Đô Kiếm Phái, trong một đêm đã tới kinh đô trộm đi hai thanh mã tấu, để lại vết nhơ trong danh tiếng bản phái. Cũng chính sự kiện này, Song Đô Kiếm Phái bị coi là mạnh đến cực đoan, khả năng có kiểu tập luyện tà mị, bị thế gian tẩy chay, trưởng môn vì không chịu được nhục đã tự sát, truyền lại vị trí cho Quản Tống Hiên.
Ngay cả khi Quản Tống Hiên xuống núi cũng bị hắt hủi rất nhiều, riêng chỉ có Lưu Kim kết bằng hữu với hắn.
Song Mã Tấu của Trái Đất đấu với Song Trường Kiếm của vũ trụ, kèo này ngàn năm đều được săn đón.
“ Tống Hiên ca, ta nghe nói ngươi làm bạn với kẻ cụt tay hả ??” Lục Đằng cười xảo trá nói.
“ Ngươi, chính ngươi là kẻ chặt tay Lưu trưởng môn sao !!!!” Quản Tống Hiên vung kiếm đáp lại.
“ Đúng vậy, với cái tay đó của hắn, ta trong giới đã đủ tiền thưởng để thăng lên làm Hắc Ám Vương rồi !!!” Lục Đằng nghiêng đầu, đỡ lấy đòn đánh ấy, vung trả lại một đường Vạn Nhất Mã Tấu.
Như ngoài chính nghĩa, có Săn Thưởng Giả, Hành Pháp Giả, Hành Pháp Vương…
Thì ở trong giới tội phạm, các nhiệm vụ áp sát, trộm đồ, đoạt bảo cũng sẽ lập nên hệ thống Săn Bảo Giả, Hắc Ám Giả, Hắc Ám Vương…
Cái tay của Lưu Kim được Lục Đằng phân lô bán như bán đất, từ Bee võ phái, Thú Hội, Tử Sắc Giáo Phái, Kim Lân Chiến Đoàn, Noz Á Quốc, Bata Thất Tộc, Bạch Sắc Sát Thủ Hội đều đổ vào mua.
Tất nhiên, mấy chiến công cùng năng lực mạnh mẽ của Lưu Kim được phơi bày gần đây nên mới bán được, còn đâu từ đó tới giờ bị Lục Đằng giữ trong khoang lạnh âm độ.
Một cánh tay, tổng giá trị gần tỉ đô….
Lãi lời, lãi lời quá, mỗi lần Lục Đằng nhớ lại liền lộ ra một cái khó coi vẻ mặt, văn vẹo nụ cười đáng sợ ấy, càng làm cho Quản Tống Hiên cáu đến cực điểm.
( Quản Tống Hiên cái này nhân vật có chút sâu, có chút quỷ dị bất đồng, tốn công suy nghĩ ghê…Mai tác bắt đầu bận, liền hôm nay ba chương để bù trước ~~~)
đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...