Nhìn hai chị em nó lựa đồ một hồi, thấy Senren lấy ra một bộ váy liền áo màu trắng, Diệt Thiên có chút hiếu kì nói:
"Ủa? cô tính mặc váy trắng à? tui tưởng cô thích màu đen chứ.
Senren:"Kệ ta!
Mie:"Em ấy lúc trước rất thích mặc váy trắng, nhưng từ khi được người kia cứu, cái tự nhiên em ấy lại chuyển sang mặc váy đen.
Senren:"Chị! sao chị cứ thích lôi chuyện riêng tư của em ra nói như thế chứ!
Mie:"Chị... chị xin lỗi.
Senren:"Chị xin lỗi lần thứ lần rồi đấy!
Mie:"Em cũng biết tính chị rồi mà.
Senren:"Chị này thiệt là...
Vãi, vậy là con em thì tự kỉ con chị thì nhiều chuyện à? sao tự nhiên mình muốn bỏ của chạy lấy người quá vậy ta, hay là chạy luôn cho lành vậy, khụ khụ đùa tí, Diệt Thiên thầm nghĩ.
Diệt Thiên:"Vậy à? mà thật ra tui thích những cô gái mặc váy đen hơn, vì trông họ rất đẹp.
Nghe vậy Mie đang cầm một bộ váy liền áo màu hồng, nàng lại bỏ nó lại như cũ cầm một bộ váy liền áo màu đen lên, thấy vậy Diệt Thiên có chút mắc cười nói:
"Mặc váy đen đẹp thì đẹp thiệt nhưng phải có tóc đen nữa mới hợp, mà thật ra anh cũng thích những cô gái mặc váy hồng tóc hồng như em nữa, nên em mặc váy đen thì kì lắm đấy, mặc váy hồng sẽ đẹp hơn.
Trả bộ váy đen vào tủ lại, Mie lại lấy ra bộ váy hồng lúc nãy bắt đầu mặc vào, còn Senren nãy giờ có chút thẫn thờ, ừm vì lời hắn vừa nói giống với anh ấy quá, đương nhiên chỉ hơi giống thôi, làm nàng nhớ tới những lời anh ấy từng nói, người đã cứu nàng lúc nhỏ ấy.
Lúc nhỏ khi nàng đang luyện võ ở ngoài rìa thành phố chút, cái nàng gặp một con quái vật, nó dí nàng chạy muốn tắt thở luôn a, rồi anh ấy xuất hiện, dùng ba thanh kiếm chém chết con quái vật đó cứu nàng, lúc đó nàng nhớ anh ấy từng nói là, anh ấy thích những cô gái mặc đồ đen hơn, vì trong họ rất xinh.
Cũng từ đó nàng chuyển sang mặc đồ đen, cái gì cũng dùng màu đen hết, mà thật ra sau khi chuyển sang mặc đồ màu đen, nàng cũng thấy mình đẹp hơn thì phải, vì thế cho đến lớn nàng đều mặc đồ đen hết.
Lúc biến thân cùng Luxia, bộ trang phục chiến binh của nàng vốn là màu trắng, vũ khí cũng là màu trắng, vì là chiến binh thuần khiết mà, sau khi giết con quái vật đầu tiên, nàng đã hỏi Luxia xem có đổi màu trang phục và vũ khí được không, em ấy bảo nếu chị thích thế, thì để em liên hệ với phía trên xem sao.
Từ đó trang phục chiến binh và vũ khí của nàng đều chuyển thành màu đen hết, nhưng đương nhiên nó vẫn là cái mã bên ngoài thôi, chứ thực tế nàng vẫn là chiến binh thiên xứ thuần khiết, còn tên đọa thiên xứ là nàng tự nhận chơi thôi, vì trang phục chiến binh là màu đen nên nàng gọi vậy luôn, chứ trang phục màu đen, cái đi gọi chiến binh thiên xứ thuần khiết thì hơi kì cục chút.
Nàng mặc đồ đen, cũng vì anh ấy thích những cô gái mặc đồ đen, giờ không thể kết hôn cùng anh ấy nữa, nên nàng muốn trở lại là chính mình, vì vậy mới muốn mặc bộ váy liền áo màu trắng thôi, nhưng nghe hắn nói thế làm nàng nhớ tớ những gì anh ấy từng nói, nàng hơi phân vân một hồi cũng bỏ bộ váy màu trắng vào lại trong tủ, rồi lấy ra bộ váy đen chị mình bỏ lại lúc nãy ra bắt đầu mặc vào.
Trong lúc hai nhỏ mặc đồ, Diệt Thiên cũng móc ra một bộ đồ thường ngày mặc vào, ba người thay đồ xong, cất cái tủ đi, hắn mới chỉ hai cái huy hiệu giải trừ dừng thời gian cho nó, vừa trở lại bình thường, hai cái huy hiệu biến trở lại thành hai con gấu, Senren thấy vậy có chút vui vẻ nói:
"Luxia, Luxit hai em trở lại bình thường rồi?
Hai con gấu lúc này cũng mở mắt ra.
Luxia:"Chị Senren, chị Mie, hai chị không sao chứ? có bị gì không?
Senren:"Bọn chị không sao.
Luxia:"Chị không sao là tốt rồi, lúc nãy bọn em liên hệ với Nữ Thần Mira, mới biết chúng ta đã bị đưa tới một vũ trụ khác, cách vũ trụ của chúng ta rất xa rồi, vũ trụ đó người không thể tới được, vì tuy là thần nhưng người cũng không có cách nào, đi qua một vũ trụ khác được dù là gần nhất, biết thế bọn em đã định về giúp chị ngay, nhưng lúc mở mắt ra đã thấy chị ở đây rồi.
Nhìn mấy đứa nó trò chuyện, Diệt Thiên chán quá ngáp một cái, cái tự nhiên hắn thấy con gấu hồng không biết nó bị cái giống ôn gì nữa, tự nhiên hai tay bụm miệng lại hoảng sợ nhìn Senren, Mie hai nàng hốt hoảng nói:
"Lu... luxia...
Luxia:"Gì thế, Luxit?
Luxit:"Hai... hai chị ấy...
Luxia:"Hai chị ấy làm sao?
Luxit:"Kế ước của mình và chị Mie biến mất rồi! chị ấy còn bị đánh dấu là đọa lạc thiên sứ nữa, cả chị Senren cũng vậy, cậu mau xem thử coi cậu và chị Senren còn có kế ước hay không?
Luxia:"Cái... cái gì? kế ước của cậu biến mất rồi? mà hai chị ấy còn bị đánh dấu là đọa lạc thiên sứ nữa hả? chẳng lẽ...
Nghe Luxit nói, Luxia có chút hoảng hồn vội vàng nhìn Senren, Mie hai người, thì thấy trên trán hai người có một cái huy hiệu mỗi bên có ba cánh thiên sứ màu đen, lại kiểm tra kế ước của mình thấy nó biến mất rồi, lại nhìn Diệt Thiên đứng kế bên hai người.
Luxia:"Hai chị... hai chị chẳng lẽ đã... đã cùng anh ta làm chuyện bậy bạ rồi sao?!
Có chút không biết nói sao, Mie hai tay nắm tay lại, giơ ngón trỏ ra đâm đâm vào nhau, nói:
"Chị... chị...
Thấy tụi nó trò truyện nãy giờ hắn cũng không nói gì, ừm vì đang đợi hai đứa nó nói hắn hiếp tụi nó, thì hắn nhảy ra nhận luôn thôi, nhưng đợi một hồi Mie chỉ biết ấp úng chị chị quài, còn Senren không nói gì chỉ là vẻ mặt con nhỏ... có chút thấy ghê ghê làm sao ấy, cái tự nhiên.
Senren:"Ta liều với ngươi!
"Binh!
Diệt Thiên:"Á! cô... cô... dám đạp tôi hả?!
Senren:"Hứ! Có gì ta không dám chứ.
Vì Diệt Thiên đứng sau lưng cách hai con nhỏ hơi gần, với lại lo nghe mấy đứa nó nói chuyện nãy giờ cũng hông phòng bị gì, tự nhiên Senren hét lên ta liều với ngươi, là xoay người lại dùng đầu gối chân phải dọng hắn một phát tê tái luôn, thế là Diệt Thiên ngã ngửa ra sau bụm háng lại, cũng không phải hắn đau gì chỉ là theo phản xạ bụm háng lại thôi.