Chứng minh bản thân không thích đàn ông → chứng minh bản thân thích phụ nữ → đi chơi gái → …
Tả La rầu rĩ nghĩ: Có lẽ mình phải tới mấy chỗ nhiều phụ nữ thử xem.
Thế là, Tả La từ khi sinh ra tới nay đã năm chưa từng đến những nơi thanh sắc [ngoại trừ lần đó của Mộ Dung], lần đầu tiên xuất phát từ ý chí của chính mình, một cước bước vào nơi đèn hoa có cuộc sống về đêm náo nhiệt.
Ánh đèn nê on đủ màu rực rỡ, các tiểu thư ăn mặc xinh đẹp, trong bóng tối phô bày khoe ra dáng người xinh đẹp mà họ tự hào nhất, trong quán bar mọi người điên cuồng uống rượu tận tình khiêu vũ, phát tiết tất cả phiền não trong lòng.
Tả La nhăn mặt, thật không rõ sao những người này lại thích vậy. Đang suy nghĩ bắt đầu đi tìm từ nơi này, đột nhiên, vai trái hình như bị đụng phải, Tả La theo bản năng đỡ vật đụng vào ngực mình, cúi đầu thì thấy….
“Tiểu thư, cô -” Là một nữ nhân thấp đầu không thấy rõ diện mạo. Chưa kịp hỏi tự tế, đã nghe có người rống to với y.
“Con kỹ nữ thối tha kia! Giả bộ thanh cao cái gì, thằng khác có cung phụng mày thì mày cũng chỉ là con đàn bà đãng!” Nam nhân vẻ mặt lưu manh cách ăn mặc lưu manh từ quán bar đuổi đến, chỉ nữ nhân mắng to.
“Nhanh như thế đã dụ dỗ được thằng khác? Fuck! Thằng mày mới tìm được có vẻ đãng lắm, không biết trên giường…”
Tả La càng nghe hắc tuyến trên mặt càng nhiều, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng nam nhân.
Nam nhân có lẽ là bị ánh mắt không cảm xúc kia nhìn cho phát cáu, cư nhiên vung tay lên, “Các anh em lên! Cướp lại con kỹ nữ kia về cho tao, mẹ nó! Không cho ông đây chơi ông lại càng muốn chơi!”
Nam nhân vừa hạ tay, lập tức một đám lâu la phía sau vừa nhìn đã biết không phải là kẻ tốt liền cười quái đản sáp lại gần.
“Này! Các anh muốn làm gì? Tôi sẽ gọi cảnh -” Tả La còn chưa nói xong đã bị nữ nhân kia lôi đi, “Chạy mau!!!!”
Không hiểu ra sao bị nữ nhân túm đi chạy trốn, Tả La trong đầu chỉ nghĩ rốt cuộc chuyện này là thế nào.
Phía sau đột nhiên không còn tiếng đuổi theo, nữ nhân khom thắt lưng ngồi xổm xuống, ho khan kịch liệt.
“Đồ ngốc! Sao mà nói được với loại người đó?” Nữ nhân sau một lúc lâu bình ổn hô hấp, trong bóng tối châm một điếu thuốc. Ánh lửa nhỏ nhoi hiện lên, mơ hồ phác hoạ khuôn mặt trái xoan gầy yếu của cô.
“Hả? Là anh?!” Bật lửa bật lên toả ánh sáng chói rọi, nữ nhân có thể nhìn thấy rõ mặt Tả La, thanh âm lập tức chuyển thành khinh miệt, “Không có tửu lượng cư nhiên còn chạy đến quán rượu, anh…”
Tả La không hiểu ý của nữ nhân, một lúc sau lấy từ túi áo ngực một thứ,
“Đây là danh thiếp của tôi, trên đó có số điện thoại và địa chỉ làm việc của tôi.”
“Muốn tán tôi sao?” Nữ nhân giọng điệu khinh thường, cũng không định nhận lấy tờ giấy hơi mỏng kia.
“Không.” Tả La ngữ khí trịnh trọng, “Tôi không có ý khác, tôi đưa danh thiếp cho cô là vì trên đó có địa chỉ bệnh viện mà tôi làm việc, nghe tiếng ho khan ban nãy của cô là biết: Phổi và khí quản của cô có vẻ không được ổn, có thời gian thì đến kiểm tra đi.” Nói xong, đặt danh thiếp vào tay nữ nhân, rồi Tả La quyết định lại tiếp tục đi tìm.
Đi một đoạn, Tả La bỗng nhiên xoay người, nhìn ánh đỏ lúc sáng lúc tối hoà cùng làn khói, “Tốt nhất nên bỏ thuốc bỏ rượu.” Nói xong y liền không quay đầu lại rời đi.
“Tên già này…Giỡn cái gì vậy chứ!”
Nữ nhân ngậm điếu thuốc lúng túng than thở, một lúc sau, đốm lửa cuối cùng trong bóng đêm….Vụt tắt.
Chấm dứt một màn đuổi bắt mạc danh kì diệu, Tả La tiếp tục tìm kiếm một cách mạc danh kì diệu, cuối hẻm một quán bar thu hút đã hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của Tả La.
Quán bar cũng không lớn lắm, nhưng liên tục có đàn ông tiến vào, hơn nữa còn chỉ có đàn ông vào.
Tả La không chút do dự bước theo.
Nơi đàn ông tụ tập, đương nhiên là vì có phụ nữ rồi.
Nhưng mà…
Bất tri bất giác bị đoàn người xô đẩy lôi kéo đến phía trước, ‘bụp’ một tiếng: đèn chiếu vụt sáng, âm nhạc vang lên, trên sàn nhảy vũ công đang phấn khích nhảy nhót…Nhưng đây là một người đàn ông cường tráng…
Đàn ông?
Trên khuôn mặt Tả La xuất hiện biểu tình rút gân hiếm có khó tìm.
Người đàn ông trên sàn đang nhảy…. Thoát y?!
Đừng nói tới thoát y của đàn ông, đời này ngay cả thoát y của phụ nữ Tả la còn chưa xem bao giờ, đúng là gặp phải chuyện xấu hổ hiếm hoi của cuộc đời!
Hối hận mình vừa rồi đã tiến về sát phía trước, Tả La vẻ mặt hắc tuyến nhìn người đàn ông đang cởi còn lại càng ngày càng ít quần áo, dần dần tiến lại gần mình….
Ven đường đi của hắn không ngừng có tiếng thét chói tai — là tiếng thét của đàn ông, không ngừng có người vươn tay sờ soạng cơ thể cường tráng của người đàn ông —- là tay của đàn ông, không ngừng có người nhét tiền vào trong quần lót nhỏ tí xíu còn sót lại cuối cùng trên người người đàn ông — vẫn là đàn ông….
Tả La hoảng sợ trừng lớn hai mắt.
Người đàn ông bất tri bất giác đứng trước mặt Tả La, hắn nở nụ cười khiêu khích, dùng một thanh âm vô cùng mờ ám, thấp giọng nói, “Tiên sinh, dáng người của tôi làm anh…Xem đến tròn mắt ư?”
Tả La….
Bùng nổ!
Người đàn ông cũng không khoe khoang nơi nơi giống ban nãy, chỉ đứng trước Tả La, tiếng thét chói tai của mọi người liên tiếp vang lên, người đàn ông cười kéo tay Tả La, hướng vào hạ thân mình sờ soạng.
“Nghĩa vụ phục vụ một hồi, báo đáp cái há hốc mồm này của ngài. Xin ngài, giúp tôi kéo thứ cuối cùng này xuống đi.”
Cả người cứng ngắc như bị rắn nhìn chòng chọc, Tả La hoảng sợ phát hiện bản thân vô lực không thể ngăn cản người đàn ông dắt tay mình đi thực hiện động tác phạm tội, ngay lúc sắp đụng đến quần lót của hắn, Tả La gắt gao nhắm mắt lại! Sau đó….
Một tiếng trống vang lên!!!!!!!!!!!!
Tiếng gào thét bất mãn bất chợt nổ tung, Tả La mở mắt ra thì phát hiện: Đèn….Tắt?!
“Ngu ngốc! Đồng tính luyến ái chết tiệt! Lưu manh!!!!” Giọng nói đàn ông quen thuộc, câu chữ ác độc quen thuộc, Tả La cảm nhận được hơi thở quen thuộc đang ở ngay bên cạnh mình.
“Mộ Dung.” Là tên kia phải không? So với đám người xung quanh sợ hãi vì đèn bỗng nhiên tắt ngóm, Tả La lại cảm thấy rất an tâm, vươn tay hướng về phía đó, quả nhiên….
“Này! Cậu đang làm gì thế?” Nghe được có tiếng đánh đấm, trong lòng Tả La có dự cảm chẳng lành. Quả nhiên….
“Dạy dỗ cái tên biến thái này!!!!!!!!” Tiếp theo lại một trận binh binh bang bang. Tả La vẻ mặt hắc tuyến vội vàng thừa dịp xung quanh hỗn loạn túm Mộ Dung đi.