Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hức... nói dối... rõ ràng là nói dối- cô vừa khóc vừa đấm bình bịch vào người anh
- Anh nói thật: anh yêu em- ôm cô vào lòng anh bảo. Nhẹ nhàng vuốt lọn tóc đã rối. Chạm nhẹ vào bờ môi đỏ mọng. Tách hàm răng ra anh luồn lưỡi vào trong khoang miệng. Hút lấy hút để mật ngọt, đè cô xuống giường bệnh. Gỡ chiếc cúc áo đầu tiên. Lướt môi bạc xuống xương quai xanh cắn nhẹ.
- Ưm...- cô nhẹ run người.
- Mùi hương của em thật thơm...- anh hít lấy hít để mùi hương trên cơ thể cô. Thơm quá!
- Hàn...
- Hửm? - rúc mặt vào người cô anh thở nhẹ. Cảm giác buồn buồn khiến cô khí chịu.
- Đừng...
- Anh nhớ em. Em biết anh lo thế nào không? Con ngốc này! Em mà còn khiến anh lo anh sẽ không tha cho em! Bây giờ anh sẽ xử lý em ra hồn- anh khẽ nhếch môi cởi chiếc áo ra. Tiện tay ném chiếc bra màu đen quyến rũ.
Hai trái đào lỗ loà trước mắt anh.
- Hàn,... không được đâu...em mới..ứm- ngắt lời bằng một nụ hôn nồng
- Dù em có bị thế nào cũng phải ăn chết em! - anh ranh ma nói...
Cắn lên quả đào, mút thật mạnh, khiến trên ngực cô hiện một dấu đỏ chót
Mút lấy đầu nhũ hoa, day nhẹ...
Cảm giác này anh thực đã lâu không có được. Anh muốn nó...
Thả sao đê mấy bae