Đen Trắng

chương 15: hương thầm lan tỏa [1]

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đêm lạnh như nước, Kỉ Dĩ Ninh đứng một mình trong hoa viên. Đôi môi vẫn còn nóng bỏng như trước, ngay cả đầu ngón tay cũng nóng lên.

Trong lòng có chút sợ hãi.

Nhiều năm trước cô thật sự không thể tưởng tượng được mình có thể thế này, Đường Dịch đã đánh tan toàn bộ lễ giáo ràng buộc nhiều năm của cô. Anh cũng không nói yêu, đưa ra tình cảm bằng những hình thức cực đoan nhất. Anh rõ ràng còn nợ cô một thứ, anh nợ cô một phần công khai thừa nhận, vì thế anh đưa ra trước mặt mọi người, hình thức cực đoan, để xem cô có cam đảm thừa nhận hay không.

Bỗng có một đôi tay từ phía sau vòng lấy eo cô.

“…… Tựa như ngôi sao đêm nay chẳng phải đêm qua, vì ai mà phải chịu sương gió đứng giữa đêm?”

Kỉ Dĩ Ninh ngẩn người, sau đó nở nụ cười.

Đường Dịch cúi đầu, hôn lên vành tai tinh xảo của cô:“Cười cái gì?”

“Không có gì,” Kỉ Dĩ Ninh cười nói:“Nhìn thấy một người đàn ông có thể đùa tình đùa dục mà còn có văn hóa như thế, có chút không quen.”

Đường Dịch dừng lại động tác, ngữ khí có chút vô tội:“Aizz, anh còn chưa học xong đó.”

Kỉ Dĩ Ninh bỗng nhiên có cảm giác thích thú với câu nói của Đường Dịch.

“Em cũng không biết anh tốt nghiệp bằng cấp gì?”

“Miễn cưỡng tốt nghiệp trung học cơ sở thôi, làm gì có bằng cấp chứ.”

“……”

Kỉ Dĩ Ninh có chút bối rối, bán tín bán nghi hỏi:“Thật sự?”

“Thật sự.” Vẻ mặt của Đường Dịch vẫn bình thản, cả người lẫn vật đều biểu tình vô hại:“Xã hội đen đều là đánh đập giết tróc thôi, học văn hóa nhiều như thế để làm gì chứ, tốt nghiệp trung học cũng đủ rồi mà.”

Kỉ Dĩ Ninh nghe thấy vậy lại càng bối rối, nghĩ lại, không đúng nhé,“Vậy trong thư phòng của anh có nhiều sách văn học nước ngoài như thế để làm gì?” Toàn là những bộ sách thâm thúy khó hiểu như vậy, một học sinh trung học làm sao có thể xem được.

Đường Dịch không chớp mắt đã thuận miệng nhặt ra một lý do:“Haizz, một kẻ tốt nghiệp trung học lại phải nuôi nhiều thủ hạ như vậy, đương nhiên cần phải trang điểm mặt tiền rồi.”

“……”

Đứng trước mặt một người chỉ mới tốt nghiệp trung học cơ sở thế này, thân là sinh viên ưu tú tốt nghiệp đại học Cambridge ở Anh như cô lại lúng túng không biết nói gì.

Nhưng mà, tại sao vẫn cảm thấy không thể tin được nhỉ……

Đường Dịch cúi đầu, có chút đau thương, ngay cả giọng điệu cũng khiến người ta thương tiếc:“Mẹ anh mất sớm, bố anh lại mặc kệ anh……” Dừng một chút, giọng điệu lại tăng lên đau kịch liệt hơn nữa:“Anh cũng muốn cố gắng, nhưng không ai giáo dục anh tầm quan trọng của việc đến trường……” Bộ dáng như nạn nhân của một gia đình bi kịch……

Ồ, chẳng qua, loại nói dối này đối với Kỉ Dĩ Ninh mà nói mang lực sát thương rất lớn! Cũng đủ đánh gãy một chút hoài nghi cuối cùng trong lòng cô.

Đường Dịch hoàn toàn không ý thức được mình đang bắt nạt người khác, đương nhiên được một tấc lại muốn tiến một thước:“Cho nên, về sau em không cần hơi một tí là đi đọc sách, có một người vợ tốt nghiệp đại học danh giá như em, anh phải chịu áp lực rất lớn đó em có biết không?”

Kỉ Dĩ Ninh vội vàng gật đầu.

Bạn Kỉ từ nhỏ đã biết suy nghĩ cho người khác này trong lòng lập tức hạ quyết tâm: Về sau, nhất định phải sửa thói quen xấu suốt ngày đọc sách tiếng nước ngoài của mình, phải lo lắng đến chuyện bằng cấp thấp của Đường Dịch mới được, một người vợ tốt thì không thể khinh bỉ chồng mình được……

Đêm khuya trong hoa viên, hương thầm lan tỏa. cuộc đối thoại của tình yêu, dường như được nhuộm đẫm mùi hương nhẹ nhàng, cũng nhuộm đẫm mùi hương yên tĩnh.

“Mọi người đã chơi xong chưa?”

“Còn chưa xong. Nghỉ ngơi một chút, Đường Kính và Tiểu Miêu đang ở phòng bếp chuẩn bị bữa ăn khuya.”

Yên tĩnh.

Kỉ Dĩ Ninh nhớ đến trò chơi vừa rồi của bọn họ, rốt cục không nhịn được lên tiếng hỏi:“Nếu, hôm nay em không ở bên cạnh anh, mà anh ở cùng những người khác, anh sẽ nguyện chịu thua chứ?”

Đường Dịch không nói chuyện.

Kỉ Dĩ Ninh cảm thấy ở phía sau anh bỗng nhiên trở nên yên lặng không có một động tĩnh nào. Khi Đường Dịch yên lặng, thường thường chính là yên lặng trước khi bùng nổ.

Quả nhiên, ngay sau đó, Đường Dịch đột ngột buông tay ra, đem thân thể anh xoay một trăm tám mươi độ nhìn đối diện với khuôn mặt cô. Cô giương mắt lên nhìn anh, chỉ thấy vẻ mặt bình tĩnh của anh, khuôn mặt đẹp kia không hề để lộ chút biểu tình nào.

“Nếu không phải vì em, em nghĩ rằng anh và em sẽ thua sao?”

“……”

Đường Dịch không phải một người biết kiên nhẫn giải thích, chỉ cần một câu nói này thôi anh rốt cuộc không có bất cứ lời giải thích nào khác. Huống chi với tính tình của cô, thật sự có thể trêu chọc Đường Dịch.

Vì thế ba giây sau, chỉ nghe thấy giọng nói rầu rĩ của Kỉ Dĩ Ninh:“Đây là nhà người khác, anh có đạo đức một chút có được không……”

“Không tốt,” Người nào đó không có ý định nói đạo lý:“Em không cần nói chuyện đạo đức với một người đàn ông không có bằng cấp.”

“……”

Cô thật sự chưa từng thấy người đàn ông nào bằng cấp thấp mà lại có thể ăn nói đúng lý hợp tình như thế này.

Thiệu Kì Hiên tràn đầy nhiệt tình từ trong phòng khách chạy ra gọi hai người trong hoa viên vào nhà ăn bữa khuya.

“Đường……” Một chữ ‘Dịch’ còn chưa kịp kêu lên, Thiệu Kì Hiên vội vàng dừng lại một bước chân.

Tuy rằng không thấy rõ Đường Dịch đang làm cái gì, nhưng dưới bóng đêm mông lung, bóng dáng một đôi đang ôm nhau kia vẫn làm cho bạn Thiệu Kì Hiên này cảm thấy thực thuần khiết thực đẹp đẽ, vì thế bạn Thiệu biết mình không thể quấy rầy một đôi cực kỳ thuần khiết này.

Thiệu Kì Hiên nhanh chóng quay người đi vào phòng bếp lấy bữa ăn khuya, đi đến cửa phòng bếp lại nghe thấy giọng của Đường Kính:“Tô Tiểu Miêu! Còn tiếp tục đùa nữa thì ngay tại nơi này anh sẽ muốn em……”, tiếp theo lại truyền đến một loạt âm thanh hài hòa. Kì Hiên bối rối, biết mình không thể quấy rầy một đôi cực kỳ không thuần khiết này……

Đồng chí Thiệu Kì Hiên đột nhiên phát hiện mình đang bị bao vây trong một hoàn cảnh cực kỳ xấu hổ và bi ai, mình đang bị bao vây bởi hai anh bạn trong phòng bếp và ngoài hoa viên, tiến hay lùi đều không được. Bác sĩ Thiệu không nói gì nhìn trời: Xem ra anh cũng phải cưới lấy một bà xã mới được ……

Kết thúc giờ nghỉ ngơi, nhà Đường Kính một lần nữa lại biến thành sòng bạc. Mạt chược hỗn chiến, Đường Dịch, Đường Kính, Tiểu Miêu, Kì Hiên, bọn họ đều là trụ cột vững vàng.

Đường Dịch tâm tư không thuần, đang bắt đầu nhồi nhét vào đầu Kỉ Dĩ Ninh những tư tưởng độc hại.

Đường Dịch bộ dạng xinh đẹp quyến rũ, vì thế khi người này mà có ý định giả bộ lừa gạt người khác tất nhiên hiệu quả có thể rất cao, vì thế chỉ nghe thấy Đường Dịch thiếu gia tẩy não một lần cho Kỉ Dĩ Ninh: Tin tưởng anh, ngoài kiến thức văn hóa ra em cũng không phải ngốc nghếch, em có thể chơi một vài trò lưu manh một chút, thật sự thật sự thật sự……

Tiểu Miêu & Đường Kính & Kì Hiên nhất thời xúc động chỉ muốn chạy đi thật xa, trong lòng đều đang tru lên cảm thán thì ra trên đời này thật sự tồn tại một người có thể trợn mắt mà nói dối đến trình độ này!!

Cái gọi là một lời nói dối vạn lần không tin, cũng trở thành chân lý. Không biết có phải là tư tưởng độc hại của Đường Dịch nổi lên tác dụng hay không, mà đến khi Đường Dịch một lần nữa bảo Kỉ Dĩ Ninh sờ bài thay anh, tình huống kì lạ lại bắt đầu.

Một người mới học nghề như Kỉ Dĩ Ninh thật là may mắn đến thái quá rồi, chỉ cần cô lên sân khấu, thì vận may chắc chắn sẽ ào tới. Tô Tiểu Miêu gấp gáp đến mức giơ thẳng chân, cô có thể thắng Đường Dịch còn chưa tính, chẳng lẽ lại có thể thua Kỉ Dĩ Ninh hay sao.

Đường Dịch cười to, đúng lúc đó điện thoại vang lên, Đường Dịch buông tay để Kỉ Dĩ Ninh tự chơi, còn anh thì đi ra ngoài nghe điện thoại.

Vừa thấy Đường Dịch rời khỏi, Tô Tiểu Miêu lập tức lên tiếng:“Ninh Ninh, chị không cần thức đêm đâu! Thân thể của chị không tốt, thực không tốt cho sức khỏe, chị ra sô pha đọc sách rồi ngủ đi!”

“Không cần.”

Tiểu Miêu bối rối:“Không phải chứ?” Vừa vào sòng bạc đã thâm sâu như biển rồi, ngay cả loại lương dân như Kỉ Dĩ Ninh này mà cũng không muốn xem sách ……

Kỉ Dĩ Ninh nhớ tới vừa nói chuyện với Đường Dịch ở hoa viên, không nhịn được nói:“Anh ấy không thích.”

Tiểu Miêu lập tức xúc động:“Oh My God! Sao chị có thể nghe lời kẻ xấu sai bảo như vậy được?! Khởi nghĩa đi bạo động đi chống lại chủ nghĩa tư bản nào! Người trẻ tuổi phải biết phản kháng!”

Đường Kính:“……”

Kỉ Dĩ Ninh lắc đầu, muốn nói lại thôi:“Thật ra Đường Dịch có điều khó xử của anh ấy…… anh ấy luôn biểu hiện không sao cả, nhưng đó cũng là lòng tự trọng của đàn ông.”

Chuyện bằng cấp này nọ đó…… Là chỗ đau của anh phải không?

Đến lúc này, không chỉ có Tiểu Miêu, mà ngay cả Đường Kính và Kì Hiên đều tò mò.

“Khó xử?” Người kia luôn gặp may mắn, cái gì cũng có, sẽ có khó xử thì cũng có thể gặp quỷ rồi.

“Lòng tự trọng?” Lòng tự trọng của người kia không phải rất viên mãn (đầy đủ, trọn vẹn) rồi sao, chỉ có anh ta khinh bỉ người khác mà thôi.

Tô Tiểu Miêu, Đường Kính, Thiệu Kì Hiên, mỗi người đều có một suy nghĩ, một cô phóng viên giàu trí tưởng tượng, một người đàn ông hay suy nghĩ tò mò, một người là bác sĩ tư duy sinh động, vì thế, vừa thấy bộ dáng khó mở miệng của Kỉ Dĩ Ninh, cả ba người đều suy nghĩ và nhất trí nghĩ tới một nguyên nhân–

“Không phải là, Đường Dịch…… phương diện kia đó có vấn đề?”

Đàn ông à, phương diện linh kiện đó mà có vẫn đề gì xảy ra thì lòng tự trọng tất nhiên là bị tổn thương rồi!

(Tiểu Dương: cái chỗ “phương diện linh kiện” kia đó, chắc mọi người hiểu là vẫn đề gì rồi! Mình tra tiếng Trung thì cũng là cái từ đấy thôi, nên không sửa thành gì khác, mà sửa thành gì được đây? Thôi cứ ngụ ý vậy nhé! =)))

Kỉ Dĩ Ninh cực kỳ bối rối, mồ hôi lạnh đang chảy ròng ròng xuống dưới:“Mọi người đang suy nghĩ cái gì thế! Sao có thể như vậy…… sao có thể là vấn đền đó chứ!” Đường Dịch cái kia…… rất bình thường mà!

Tiểu Miêu kêu lên:“Chính chị nói mà, cái gì mà lòng tự trọng này, khó xử kia……”

Kỉ Dĩ Ninh lại càng bối rối, đem suy nghĩ trong lòng đều kêu lên:“Tôi đang nói đến bằng cấp của anh ấy mà!”

“Bằng cấp của anh ấy sao có thể làm tổn thương lòng tự trọng được?”

“Ách, theo lời anh ấy nói, có thấp một chút……”

Tiểu Miêu đang uống nước ngay lập tức phun ra thật mạnh.

Có lầm hay không?! Bằng cấp của anh ấy mà còn gọi là thấp, vậy thì Tô Tiểu Miêu chẳng phải là thất học sao? Ah ah ah?!

Đường Kính lau mồ hôi lạnh hỏi Kỉ Dĩ Ninh:“Em nghĩ anh ấy có bằng cấp gì?”

“…… Không phải miễn cưỡng tốt nghiệp trung học cơ sở sao?”

Đường Kính & Tiểu Miêu & Kì Hiên:“……”

“Chính anh ấy nói mà!” Cái gì mà mẹ mất sớm bố lại mặc kệ anh linh tinh ……

Đường Kính lập tức hiểu được.

“Có phải Đường Dịch nói với em, anh ấy bằng cấp thấp không có văn hóa, cho nên em không cần giảng đạo lý với anh ấy, dù sao anh ấy cũng không học cái gì nhiều đạo đức thì không biết, nếu em dám phản kháng anh ấy thì chính là khinh bỉ anh ấy?”

“……”

Cũng gần như vậy ……

Anh ta lại còn lấy cớ bằng cấp thấp để muốn làm gì thì làm ……

Tiểu Miêu thật sự phẫn nộ rồi:“Vô sỉ!”

Kì Hiên đứng về phía chính nghĩa:“Ti bỉ!”

Rốt cuộc cái người đàn ông ti bỉ vô sỉ kia vẫn là anh trai của mình, Đường Kính chỉ có thể khắc chế khụ một tiếng, tận lực dùng khuôn mặt không méo mó nói cho cô:“Về sau, em phải nhớ rõ, nếu Đường Dịch có thể dùng loại vẻ mặt bị thương vô tội linh tinh gì đó mà nói chuyện, khẳng định là đang lừa gạt em…… Anh ấy là người tinh thông tâm lí học, biết dùng loại thủ đoạn mềm dẻo này để dễ dàng đối phó với người ăn mềm không ăn cứng như em ……”

“……” Kỉ Dĩ Ninh vừa bất ngờ vừa lúng túng:“Đó là anh ấy nói, nói cái đó là……”

Đường Kính nâng tay nắm thành quyền chặn ngang môi, tận lực che dấu khuôn mặt co giật của mình, thực vất vả nói cho cô biết:“Cái đó, bằng cấp của Đường Dịch…… Không thấp……. Luật pháp quốc tế, kinh tế học và bác sĩ, Tiến sĩ từ Ivy League mà ra (*) ……”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio