Đến Tương Lai, Là Hôn Thê Của Thiếu Tướng

chương 29

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Lục Cửu, em đã bao giờ thử nghĩ rằng nếu người bốc phải lá thăm kia là em mà không phải anh hay chưa. Nếu em là người bốc phải lá thăm đó thì liệu em có thể ngồi đây để nói chuyện với anh hay là hôm nay anh mới là người đến nói chuyện với em?"

"Chính anh không thích mình nổi tiếng vì là "hôn thê thiếu tướng" và tài năng của anh bị lấn át đi. Hơn nữa, anh thấy ông cụ của chúng ta vẫn vui vẻ đi du lịch khắp nơi, da mặt vẫn căng đầy sức sống, nào có cái gì gọi là buồn lòng phật ý vì anh kháng hôn ước đâu. À theo thông tin gần nhất thì ông cụ đang làm khách ở nhà một người chiến hữu, mà hai cụ lại cực kì thân nhau. Có thể Lục gia chúng ta sẽ có thêm một cuộc rút thăm số với nhà Phương Quan đó"

Đại thần : "…"

Lục Cửu câm nín, sao cậu lại không nghĩ ra một người viết cả mấy trăm vạn chữ và các tác phẩm được hưởng ứng nhiệt liệt trêи mạng, góp phần không nhỏ trong việc tạo nên trào lưu học lịch sử kiểu mới như anh họ lại có thể kém trong ăn nói được. Lần này cậu làm thuyết khách không thành lại còn bị anh họ thuyết phục ngược lại. Thậm chí đến khi rời khỏi siêu thị cậu mới ý thức được mình bị anh họ dắt mũi. Nhưng chính là anh họ cũng không nói sai, nếu cậu là anh họ thì cậu cũng sẽ phản ứng cái hôn ước này.

Thở dài nhìn bầu trời trong xanh không gợn mây, Lục Cửu vào xe huyền phù về Lục gia "báo cáo kết quả công việc" mà các anh chị em đã bàn giao.

Mang hổ mặp (mập) đi dạo một vòng siêu thị mua chút đồ. Tất nhiên hổ mập luôn thể hiện phong thái "Em thề em chưa nhai đầu ai bao giờ" đi kè kè bên cạnh Lục Tranh cảnh cáo không biết bao fan couple có ý định chụp lén cậu phải chùn bước trước uy nghiêm của lão hổ. Trước uy nghiêm mà hổ mặp (mập) tạo ra, Lục Tranh rất vừa lòng, cậu rất không thích cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm hay sử dụng hình ảnh cá nhân của cậu lung tung.

Khoảng nửa tiếng sau, sự hài lòng của Lục Tranh bay biến không còn một mống khi càng ngày càng nhiều người không biết là vô tình hay hữu ý mà tụ tập một đống cách cậu không xa. Nếu như nói siêu thị đột nhiên đông người cũng không đúng, bởi nếu vậy thì mọi người phải đông ở mọi nơi chứ không phải chỉ đông ở mỗi một khu vực xung quanh cậu. Nếu cho rằng họ muốn mua đồ ở gian hàng đó mà ngại hổ mập bên cạnh Lục Tranh rồi nhìn cậu chằm chằm thì cũng sai bởi cậu đi đâu, vòng tròn toàn những nhóm người sẽ đi theo đó. Nói Lục Tranh không khó chịu là giả, mấy ai mà thích nổi cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm như thể canh giữ tội phạm cấp quốc gia bao giờ.

May mắn bên cạnh còn hổ mập không ngừng hằm hè nhe nanh nhếch mép dọa không ít người để họ không dám tới gần và cũng góp phần đe dọa không ít người có ý định chụp ảnh cậu. Lục Tranh tin rằng nếu hôm nay không mang theo hổ mập thì cậu cũng không chắc bản thân sẽ làm ra chuyện gì.

Lúc Lục Tranh đang đi trêи hành lang muốn đến gian hàng tiếp theo thì xuất hiện một vài người mà cậu không nghĩ hắn sẽ có mặt ở đây. Còn gì phiền hơn tổ hợp Khải Triết - La Quý An - Ôn Hòa.

Nhìn đến vẻ mặt cười tươi như hoa, mừng như địa chủ được mùa của Ôn Hòa, Lục Tranh chợt nhớ bản thân cậu vẫn có thể nhìn thấy bài viết của anh ta trêи mạng tinh tế. Tất nhiên những bài viết của Ôn Hòa không có gì ngoài mấy cái đồng nhân vừa nhìn đã thấy ngứa mắt đi đầu phong trào đó. Lục Tranh lắc nhẹ vòng tay khiến họ hiện lên màn hình giả lập ngay tại cổ tay, tay còn lại lướt qua vài nét liền hủy kết bạn với Ôn Hòa. Sau lại thấy chưa đủ, vuốt thêm hai nét nữa chặn luôn thằng bạn thân chí cốt của nguyên chủ. Nếu không có mấy cái đồng nhân mà anh ta viết thì đào đâu ra nhiều fan couple đến vậy. Nếu không có một mớ fan couple thì cậu đâu có biến thành tâm điểm của sự chú ý.

Tất nhiên nếu không có Ôn Hòa thì cậu vẫn sẽ được chú ý nhưng là được chú ý vì những bài viết về lịch sử trước tân nguyên chứ không phải vì là "hôn thê thiếu tướng". Cho dù có là nguyên chủ hay là Lục Tranh thì cũng đều thích cái vế đầu hơn vế sau. Vì thế Lục Tranh không thể yêu thương hay có thêm chút thiện cảm gì đối với cái tổ hợp ba người này.

Lục Tranh không hiểu, đã là Alpha thì làm gì có chuyện sẽ nghe theo người lớn tùy ý sắp xếp cưới một Alpha khác. Đặc biệt là khi cả hai đều không có tình cảm. Nếu nói hắn ta cố chấp thì không đúng, bản thân cậu chẳng là gì trong cuộc đời hắn cả. Nếu nói hắn ngu hiếu thì… cái hôn nhân này lại càng không cần phải để ý. Một điều tất nhiên, con cái hiếu thuận với cha mẹ là hiển nhiên nhưng ngu hiếu bất chấp tất cả để chiều lòng cha mẹ thì chắc chắn đây là một chuyện cực kỳ cực kỳ không ổn.

Ôn Hòa từ xa vẫy gọi Lục Tranh rồi đi đến hướng này như không hề để ý khuôn mặt Lục Tranh đã đen đi vài phần, dị năng băng hệ của cậu cũng đang vô tình làm giảm nhiệt độ khu vực xung quanh đến số âm. Nếu Ôn Hòa đến một mình thì còn đỡ, đằng này anh ta lại kéo theo La Quý An. La Quý An đã bị sát khí của Lục Tranh dọa xanh mét mặt mũi kéo theo Khải Triết thần kinh thô chưa cảm nhận được bầu không khí sặc mùi thuốc súng bắn ra từ phía hôn thê của hắn.

Tất nhiên cái gọi là "thần kinh thô chưa cảm nhận được bầu không khí sặc mùi thuốc súng bắn ra từ phía Lục Tranh" chỉ diễn ra trong vài giây, bởi sau khi nhìn thấy vẻ mặt không cảm xúc, ánh mắt nhìn họ giống như nhìn vài tên chán sống, uy áp lại bắn ra bốn phía từ Lục Tranh; Khải Triết biết vì cái giống gì mà bản mặt hồ ly chín đuôi của La Quý An lại xanh đến thế.

Sát khí thì có lẽ những người xung quanh Lục Tranh không cảm nhận được nhưng họ vẫn thối lui và tạo ra một khoảng cách lớn hơn xung quanh cậu bởi vì thực sự là lạnh, lạnh đến răng cũng muốn đánh đàn. Họ là thích tiểu thụ ngạo kiều Lục Tranh thật đấy nhưng tính mạng mình vẫn quan trọng hơn, họ chưa quên đám chuyên viên đến từ Khải gia đã bị cậu cho đóng băng đến mức bỏng lạnh và phải vào phòng cấp cứu như thế nào đâu.

Ở khoảng cách hơn trăm mét, có người bàn tán bây giờ chụp lén ảnh của cậu. Cũng bởi vì trước đó bị hổ mập dọa sợ mà Lục Tranh lại chẳng mảy may để ý đến bộ dáng muốn vồ mồi của hổ ta nên chẳng ai dám làm gì. Bây giờ thì hay rồi, xa thế này thì chẳng lo hổ mập phát uy, gan đám người cũng to ra, một người lại một người nhanh chóng mở máy ảnh.

Chỉ là họ không ngờ đến việc với khoảng cách hơn trăm mét mà Lục Tranh cũng có thể nghe thấy. Không gian đã vốn tĩnh lặng, sau tiếng hô của Ôn Hòa thì lại càng trở nên yên lặng đến quái dị. Thính lực của Alpha lại hơn người thường gấp mấy lần, Lục Tranh không muốn nghe thấy mấy lời bàn tán kia cũng thật khó mà làm được.

Kết quả uy áp của dị năng giả đỉnh cấp ập xuống khiến họ không thể đứng vững, người thì quỳ, người thì nằm bẹp ra sàn hành lang. Tiếp theo là lời nói cực kì lãnh cảm của cậu

- Tôi đã không thích bị chụp lén thì đừng có cố mà chụp, cẩn thận cố quá lại thành quá cố. Lần sau không nhẹ nhàng như vậy đâu.

Lục Tranh nói xong thì uy áp cũng cởi bỏ. Fan couple sắc mặt tái nhợt nhanh chóng kéo nhau tản đi hết, chừa lại một hành lang rộng thênh thang. Họ biết Lục Tranh lần này thực sự nổi giận, thậm chí còn giận hơn lần bị những chuyên viên kia khinh thường và tỏ thái độ. Hơn nữa bây giờ Lục Tranh đã được Khiết gia bảo hộ, họ tin chắc cho dù Lục Tranh có giết hết toàn bộ người ở đây thì Khiết gia cũng sẽ lo ổn thỏa hết.

Hai bạn trẻ gặp nhau rồi nhé !

Mặc dù tình cảnh này có chút không ngọt ngào ~~~ !!!

Các bạn đọc thấy hay thì để lại cái sao nhỏ bé cho tuôi có tí động lực với ~~(thực ra không có cũng không sao ^.^ đừng căng thẳng quá)

-------------

Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở s.truyenhd.com và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo !

Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác !

Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình !

Thân ái và quyết thắng !

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio