Đến Tương Lai, Là Hôn Thê Của Thiếu Tướng

chương 61

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mấy ngày sau, khu vực cấm có ít côn trùng và động vật biến dị hơn hẳn, giống như đã có người khống chế từ trước.

Lục Tranh cũng không ở lại khu vực cấm quá lâu. Phi hạm của Khiết gia đã đưa cậu đi trong đêm, Khải Triết chỉ có lưu luyện nhìn cậu bước lên phi hạm cùng với Quân Ân Định và một dị năng giả đỉnh cấp khác.

Khu vực phát sinh côn trùng và động vật biến dị mang tên SS-A. Một trong những nơi có tính chất cực kỳ nguy hiểm, nơi này còn nguy hiểm hơn khu vực cấm nhiều. Dù sao khu vực cấm cũng xuất hiện trêи bản đồ còn SS-A thì không. Dã thú ở khu vực cấm thì cũng chỉ xuất hiện quanh quẩn lãnh thổ của chúng, chỉ khi có mối đe dọa chúng mới hung hăng, khu vực mà Lục Tranh ở cũng nằm trêи lãnh thổ của mấy con động vật cấp S nhưng vẫn an toàn chán bởi đám người Lục Tranh còn nguy hiểm hơn chúng. Khu vực cấm được đặt tên từ S đến S là vì những nơi này cao cấp nhất cũng chỉ có động vật cấp S có dị năng. Còn khu vực SS-A, tên cũng giống tính chất của nó, đại đa số là biến dị thú cấp S, dị năng trêи cấp mười, chúng không chỉ có tinh thần bảo vệ lãnh thổ một cách cực đoan mà còn rất hay chạy hết nơi này sang nơi kia chiến đấu với kẻ khác để mở rộng lãnh thổ của mình, đáng sợ nhất bên trong nó có một số con đã đạt S, trình độ dị năng hẳn đã đạt đỉnh cấp.

SS-A không có ngày và đêm lạc quẻ giống như khu vực cấm. Ngày đêm của SS-A cũng giống như các nơi bình thường khác, chỉ là khu vực này chia làm năm khu vực. Một khu vực ở giữa, xung quanh là bốn khu vực nối tiếp chia ra biểu hiện cho bốn mùa đặc trưng bởi một loại biến dị thú có đặc điểm khác biệt, mỗi khu vực như vậy lại không nhỏ, đại loại dị năng giả đỉnh cấp có muốn tạc nổ cả khu vực cũng phải tốn mấy tháng. Khi vực ở trung tâm kia thì hoàn toàn khác, không mát mẻ hoa nở quanh năm, không khô nóng mưa nhiều, không se lạnh cằn cỗi, không lạnh giá tuyết rơi, khu vực trung tâm này có cái nóng hầm hập có chút ẩm giống như một lò ấp khổng lồ.

Từ trêи phi hạm có thể nhìn thấy hàng loạt côn trùng và động vật biến dị chạy ra nhiều như trẩy hội, chật như nêm cối. Trêи khi hạm cũng chỉ có ba mươi sáu người, ngoài hai mươi mốt dị năng giả đỉnh cấp thì có ba người cấp siêu việt lánh đời, mười hai dị năng giả siêu việt còn lại đều là người nhà Khiết gia. Ban đầu cũng không ai biết mười hai người này là ai, họ cũng rất thân thiện, nói chuyện cũng rất vui vẻ. Cho đến khi hỏi tên nhau mới biết mười hai người đều họ Khiết, có thể coi như họ trùng họ nhưng dựa vào xưng hô và xác nhận lại một lần có thể khẳng định tất cả đều là người Khiết gia, ngoài Lục Tranh thì ai cũng hít một hơi khí lạnh. Mọi người ở đây chỉ có vài người đạt đỉnh cấp thì còn đang tuổi trẻ, ba người cấp siêu việt kia thì đã vào tuổi trung niên, vậy mà mười hai người kia cũng chỉ xấp xỉ hai mươi, không hơn. Ba dị năng giả cấp siêu việt kia cũng bất ngờ, bất ngờ vì Khiết gia cử nhiều người như thế. Càng khiến cho người ta sững sờ hơn khi Khiết gia đã cử trước mười người có dị năng đạt siêu việt đến đây xử lý trước phần nào côn trùng và động vật biến dị.

Khi tốc độ phi hạm chậm lại và ngừng hẳn, mọi người có thể thấy một phi hạm đã đến đây từ trước, cũng là phi hạm tư nhân có biểu tượng hình tròn có xích bạch song long mây cuộn đặc trưng của Khiết gia.

Nhìn xuống dưới, bên dưới đã có sẵn mười người ở đó, có cả Khiết Bảo Ngao liên lục chặn đường và dùng dị năng oanh tạc đội quân côn trùng và động vật biến dị đông như lũ quét. Ai bảo côn trùng và động vật biến dị sợ dị năng giả cấp siêu việt làm gì, bọn họ đứng chỗ nào, côn trùng và động vật biến dị lập tức tránh chỗ đó như tránh tà, không thể trông mong vào việc chúng tự động chạy chỗ mình thì phải chủ động chặn đường chúng.

Phi hạm vẫn chỉ ở trêи không trung, những dị năng giả phía trong sẽ dựa vào dị năng của mình mà xuống dưới, cảnh tượng mỗi người một đạp một quả cầu năng lượng dị năng đáp xuống rất thu hút ánh nhìn lẫn côn trùng và động vật biến dị nữa. Đám dị năng giả đỉnh cấp mới lơ lửng trêи không trung đã có không ít côn trùng và động vật biến dị lao đến như thiêu thân, số lượng so với trước đây còn nhiều hơn trăm lần. Cũng may trước khi chúng tiến tới thì đã bị những dị năng giả cấp siêu việt chắn trước diệt đi phần lớn. Giống như một sự ăn ý từ trước, mười hai người Khiết gia tạo thành một vòng tròn thật lớn bao quanh nhóm dị năng đỉnh cấp, họ gần như ra chiêu cùng một lần, cứ mỗi một kϊƈɦ liên thủ là quét gần hết số côn trùng và động vật biến dị đang lao tới cho dù ở trêи không hay dưới đất.

Cũng không biết qua bao lâu, côn trùng và động vật biến dị vẫn liên tục xông ra mà không có dấu hiệu ít đi như thể cái ổ kia là nơi sản xuất không giới hạn vậy, chuyện ngày hao hết dị năng, đêm ngủ, sáng mai lại mệt nhọc một ngày diễn ra liên tục gần ba tuần, tựa như tốc độ giết côn trùng và động vật biến dị không nhanh bằng tốc độ của chúng được sinh ra.

Đêm ngày thứ hai mươi hai, hai phi hạm của Khiết gia tiến lại gần nhau, sườn của hai phi hạm gắn liền với nhau, sau đó mảnh ngăn cách được mở ra liên kết hai phi hạm thành một. Bốn mươi bảy người họp lại tìm đối sách. Lẽ ra là bốn mươi sáu nhưng mấy ngày vừa rồi đã có thêm một dị năng giả cấp siêu việt gia nhập, mà gương mặt lần vóc dáng lại khiến Lục Tranh không thể quên được, hắn ta giống y hệt tang thi vương. Không, không phải giống y hệt mà chính là hắn ta.

Cuối cùng sau bàn bạc chốt lại một câu mọi người sẽ phải dậy vào trước bốn giờ sáng. Bốn giờ sáng sẽ tập hợp, Khiết Bảo Ngao và vài người bên Khiết gia sẽ vào tận hang ổ của côn trùng và động vật biến dị diệt hết ấu trùng, nếu còn thời gian sẽ xử luôn con đầu đàn, những người khác ở ngoài, tùy thời hỗ trợ. Dẫu sao hai mươi hai người bên Khiết gia đều đạt đỉnh cấp lại còn đa hệ, không ai phản đối, cho dù phản đối cũng không có hiệu lực bởi hai mươi hai người này cũng là chủ lực.

Người của Đế quốc ngoài Khiết gia thì ai cũng mang trong mình một trong ba thuộc tính Alpha, Beta, Omega và chỉ cần đứng gần là có thể nhận định thuộc tính nhưng hắn ta thì không. Lục Tranh càng khẳng định hắn ta là tang thi vương không chỉ vì gương mặt, giọng nói hay thái độ y hệt mà còn vì hắn ta đã thông qua tinh thần lực mà đi vào không gian của cậu rồi nhắn gặp mặt riêng, skill này cậu chỉ thấy ở tang thi vương. Khi hai người nói chuyện riêng, chưa gì cậu đã bị hắn ta đập cho một cái đau điếng trêи đỉnh đầu vì cái tội nhìn thấy hắn mà không gọi "anh"

Lục Tranh hỏi làm sao hắn ta nhận ra mình thì hắn ta trả lời một cách rất đương nhiên: "Anh chỉ có thể vào không gian của hai người, một là của anh hay là của mày. Mày có nhớ đợt thi đấu dị năng không? Mày nổi lên với ba trong năm hệ đều đạt đỉnh cấp, ban đầu anh chỉ cho là trùng hợp thôi, về sau lại nghĩ có khi nào sau khi chết thì mày trọng sinh đoạt xá hay không, bởi hôm ấy ở khán đài, anh có thể cảm nhận được không gian của mày vẫn tồn tại"

"Muốn xác nhận một chuyến, mỗi tội lúc ấy mày ở Khiết gia, anh mày nào có cái lá gan chọc vào mấy phần tử không thuộc về đẳng cấp nhân loại kia, lợi dụng không gian anh mày cũng chẳng dám, đâu phải mày không biết Khiết đâu chỉ có người thường. Sau chưa kịp tìm cơ hội gặp mặt thì côn trùng và động vật biến dị khiến mọi thứ đảo lộn hết lên, công việc chất chồng như núi xoay anh mày thành chong chóng, khi anh dứt ra được thì đã đến hôm nay"

"Sau khi mày ra khỏi Khiết gia, anh cũng muốn dùng không gian của mày làm phương tiện nói chuyện nhưng nó đã bị ngoại lực cải tạo, anh chỉ có thể cảm nhận nó tồn tại, không thể trực tiếp tiến vào hay dùng tinh thần lực xâm nhập ở khoảng cách quá xa. Thế là mọi chuyện dây dưa đến tận hôm nay"

Lục Tranh hỏi: "Sao anh có thể vào trong không gian của em?"

Tang thi vương lườm: "Không lẽ mày nghĩ anh có thể vào không gian của bất kì ai?"

Lục Tranh gật đầu khẳng định: "Đúng!"

"…" tang thi vương giật giật khóe miệng tự hỏi từ khi nào Lục Tranh nghĩ mình thành con người không gì không làm được hay vậy. Sau ba giây im lặng, hắn ta nói: "Không gian của mày là do anh tạo cho mày, cho nên anh cũng là chủ của không gian của mày. Trước khi không gian của mày bị ngoại lực cải tạo thì anh có thể tùy ý ra vào. Anh đã bảo mày ở nhà chờ anh nhưng khi anh về tới thì mày đi rồi. Sau anh trở thành tang thi vương, mấy tháng sau mày đến chỗ anh dưới thân phận một tang thi, đã vậy còn mất đi ký ức"

Nói vậy nghĩa là họ đã quen nhau từ trước mạt thế? Lục Tranh nghi vấn: "Vậy trước mạt thế chúng ta là… "

"Anh em nhưng không có quan hệ máu mủ, chúng ta đều là con nuôi"

Lục Tranh quyết định hỏi câu hỏi cơ bản nhất: "Anh, tên anh là gì?"

"………" im lặng mười giây, hắn nói: "Không lẽ hơn trăm năm mạt thế, anh chưa nói cho mày lần nào?"

Lục Tranh nghiêm nghị đoan chính mà nói: "Chưa từng"

"……" im lặng ba giây, hắn ta nói: "Tên anh là Lục Hoành Lãng"

Hỏi thêm một lúc, Lục Tranh biết được anh mình hiện tại đang là doanh nhân, chuyên đầu tư và kinh doanh đa lĩnh vực. Lục Hoành Lãng sống từ mạt thế đến bây giờ, cũng có nghĩa cộng thêm năm mạt thế và cuộc đời trước mạt thế, Lục Hoành Lãng đã sống đến năm. Hơn nữa do liên tục cải tạo chính mình trong thời gian dài, các cơ quan bộ phận của Lục Hoành Lãng đã có sự sống, từ sáu ngàn năm trước hắn ta đã hoàn toàn trở thành con người, không cần phụ thuộc vào tinh hạch nữa. Sáu ngàn năm chính thức sống như con người mà vẫn giữ được diện mạo như tuổi hai lăm, Lục Tranh thật sự hoài nghi anh mình có thể bất tử. Cho dù có là dị năng giả cấp bậc siêu việt chăng nữa, cũng khó mà sống đến hai ngàn năm, huống chi sáu ngàn năm, mà cứ cho là sống được thì cũng nhất định lão hóa, mà anh cậu thì không, nếu không phải là bất tử thì không còn khả năng nào khác.

-------------

Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở s.truyenhd.com và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo !

Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác !

Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình !

Thân ái và quyết thắng !

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio