Khi Khải Triết có thể đốt được một phần năm khối vuông thì hắn cũng đã đạt đến cấp mười hậu kỳ, lúc này tinh hạch mới hao một phần tư của một rương. Quá trình đốt phần còn lại của khối vuông cũng không khá hơn chút nào, càng đốt vào trong hắn càng thấy màu sắc của khối vuông càng sáng hơn, đi kèm với sự khác biệt về màu sắc là việc khối vuông càng khó đốt cháy hơn. Có lần hắn đã kiểm tra bằng cách chạm vào nó nhưng khối vuông lạnh ngắt như thể chưa hề tiếp xúc với lửa dị năng.
Khải Triết cảm thấy thời gian hắn cố gắng đốt phần còn lại của khối vuông còn lâu hơn quãng thời gian trước đó gấp mười lần, theo đó tinh hạch hao đi một rương, nhưng kết quả thì rất đáng cho chỗ công sức của hắn và tinh hạch của anh vợ. Khải Triết đốt được khối vuông cũng thành công đạt đỉnh cấp sơ kì, trước khi ra khỏi không gian, Lục Hoành Lãng lại lần nữa truyền âm cho hắn bảo hắn hấp thu thêm tinh hạch để củng cố dị năng. Bởi vì về sau sẽ thăng cấp sẽ càng khó khăn hơn nữa, nếu không củng cố tốt cấp bậc thì việc thăng cấp sẽ càng khó khăn.
Lục Hoành Lãng đưa Khải Triết ra khỏi không gian, hắn nhìn lướt xung quanh một cái, đây vẫn là thư phòng của Lục Hoành Lãng, thời gian so với lúc hắn vào chỉ chênh lệch đúng một giây.
Khải Triết đang định bày tỏ cảm ơn với Lục Hoành Lãng thì hắn ta đã giơ bàn tay ra trước mặt ý bảo Khải Triết im lặng. Lục Hoành Lãng nói:
- Nói chung anh muốn cậu và Lục Tranh có thể giúp đỡ nhau chứ không phải người này bảo vệ người kia, cho nên không cần ơn huệ này nọ. Thôi xuống đi.
- Dạ, em cảm ơn anh. Em xin phép ra ngoài.
Lục Hoành Lãng chỉ gật đầu một cái rồi lại quay về nhìn mớ giấy tờ.
Khải Triết bước xuống, đương nhiên hắn hiểu "người này bảo vệ người kia" có nghĩa gì, Lục Hoành Lãng là đang chê dị năng của hắn yếu, một khi có chuyện không may hắn sẽ trở thành gánh nặng cho Lục Tranh chứ không giúp được cái gì. Chỉ có thực lực tương đương hoặc mạnh hơn thì hắn mới không kéo chân sau Lục Tranh, giúp đỡ cậu.
Khi Khải Triết xuống thì một trong hai con vẹt xanh nói Lục Tranh đã ra ngoài nhận cuộc gọi của Lục gia rồi, có lẽ một lát nữa sẽ vào.
Khải Triết bảo đã biết, sau đó vào phòng tắm rửa thay đồ. Hắn cũng muốn nói chuyện với hai con vẹt xanh để làm thân một chút nhưng vẫn là nên để lần sau. Bởi vì vừa thông báo cho hắn xong thì hai con vẹt xanh lập tức quay qua ăn bỏng ngô xem phim, tú ân ái trông hơi bị nhức mắt. Hắn và Lục Tranh còn chưa tiến tới cái giai đoạn tình cảm mặn nồng như vậy đâu. Thật không hiểu người độc thân như Lục Hoành Lãng làm sao mà có thể chịu đựng được khi ngày nào cũng nhìn thấy hai con vẹt xanh bọn nó ân ái suốt năm trăm năm.
Lục Tranh nói chuyện với người Lục gia cũng khá lâu, chắc cũng gần một tiếng sau cậu mới quay lại phòng ngủ.
Nhìn thấy Khải Triết đang lên mạng xem tin tức, Lục Tranh cũng không quá chú ý lắm nhưng sau đó lại thấy không đúng lắm. Nhìn lại một chút mới thấy Khải Triết ấy vậy mà dị năng hỏa hệ của hắn đã đạt đến đỉnh cấp sơ kì, cấp bậc của hắn tương đương cậu! Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có khả năng đạo diễn của việc này là Lục Hoành Lãng, không thể trật đi đâu cho được.
Anh trai, anh hay lắm, em trai đây bị kẹt ở đỉnh cấp sơ kỳ mấy chục năm thì không giúp, đằng này lại đi giúp Khải Triết để hắn có cấp bậc bằng cậu. Nhìn lại thời gian một chút, thấy thời gian này Lục Hoành Lãng hẳn đang xử lý công việc, Lục Tranh không có đến tìm hắn ta, chuyện này cứ để đến ngày mai.
Tối hôm ấy, mỗi người vẫn như cũ nằm ở một bên giường nói chuyện. Nói từ chuyện Lục Hoành Lãng dùng cách gì để cho hắn có thể thăng cấp nhanh, sau đó lại nói đến chuyện của hai con vẹt xanh đang tú ân ái bên ngoài.
Về hai con vẹt xanh, Lục Tranh có tới đây trước nên có biết về chúng hơn, cậu nói:
- Một con tên là Lục Hi, con còn lại tên Lục Vy.
- Tôi thấy chúng giống nhau y đúc, chẳng biết phân biệt như thế nào.
- Nếu như chỉ nhìn bề ngoài mà phân biệt được thì chắc chỉ có anh tôi. Anh để ý sẽ thấy một bên chân của chúng đều có đeo nhẫn điều khác biệt chỉ có màu sắc là trắng và đen. Vẹt xanh có đeo nhẫn trắng tên là Lục Hi có song dị năng phong và lôi, con vẹt xanh còn lại đeo nhẫn đen tên là Lục Vy có song dị năng băng và hỏa.
Khải Triết nhớ lại một chút, hắn đúng là không để ý đến chi tiết này, đại loại lúc ấy hành động của hai con vẹt xanh khiến hắn chú ý hơn là ngoại hình không có gì khác và trang sức của chúng.
Lục Tranh lại nói thêm:
- Hai con vẹt đó nếu tách riêng thì không nói nhưng nếu để chung thì có thể hạ được dị năng giả đỉnh cấp sơ kỳ.
- Vậy cậu đã thử giao đấu với chúng chưa?
- … Đã thử và thua thảm bại.
Khải Triết thấy Lục Tranh nói câu nói qua thì giọng nói hơi có vẻ lúng túng. Hắn quay qua nhìn thì thấy mặt cậu hai đỏ lên. Khải Triết lại thấy dáng vẻ này của cậu rất mê người. Thật muốn xông lên mà hôn cho phát, cũng may đây chỉ là ý nghĩ, hắn không có làm thật. Cho nên hắn xông lên nhưng không hôn mà nhéo má, coi như không hôn được thì cũng chiếm được một chút tiện nghi. Mà Lục Tranh đâu chịu nằm yên, hắn nhéo má cậu thì cậu cũng bật dậy kéo tai hắn.
Một lúc lâu sau hai người tách ra, Lục Tranh ngủ ngay sau đó. Khải Triết chưa ngủ ngay, hắn có chút chuyện muốn nghĩ đến. Giữa màn đêm, Khải Triết lại nghĩ đến mình và cậu.
Bây giờ tuy cấp bậc của hai người ngang nhau nhưng Lục Tranh đạt đỉnh cấp sớm hơn hắn lại còn đa hệ hơn hắn. Xét đến phương diện nào chăng nữa thì thực lực của cậu vẫn đè hắn một đầu nhưng cậu vẫn không phải đối thủ của đôi vẹt kia, chứng tỏ hắn càng không phải là đối thủ của chúng. Khải Triết bỗng dưng cảm thấy mình nhỏ bé và yếu đuối đến lạ.
Thực lực, điều mấu chốt vẫn là thực lực. Khải Triết cảm thấy áp lực thật nặng. Bên Lục gia thì không nói, hắn chỉ mới là dị năng giả cấp tám sơ kì cũng có thể khiến ông cụ Lục tán thưởng nhưng bên Khiết gia và Lục Hoành Lãng lại khác hoàn toàn. Bên Khiết gia thì không giống, trước nay cũng chưa có ai vượt mặt bọn họ. Bên Lục Hoành Lãng lại cũng không thể so vì anh vợ đã sống đến sáu ngàn năm, tự nhiên đã trở thành "hồ ly chín đuôi", không những tu vi cao mà ánh mắt cũng cao. Khiết gia và Lục Hoành Lãng hẳn không thích người bên cạnh Lục Tranh quá yếu, nhất là khi ai cũng biết hai thế lực này đều là những người tôn sùng vũ lực và dị năng từ đầu đến đuôi. Với họ mà nói, một con người không có khả năng bảo vệ chính mình thì cũng không có khả năng bảo vệ được người mình yêu, mà không có khả năng bảo vệ được người mình yêu thì đã được xác định trước là không thể lọt vào mắt.
Hai thế lực này hoàn toàn có khả năng nói như vậy, Lục Hoành Lãng đạt siêu việt, dị năng lại đa hệ đến không biết giới hạn năng lực thật sự là ở đâu, còn bên Khiết gia, người yếu nhất trong gia tộc đã sở hữu thể chất và tinh thần lực cấp S, cho dù người đó không có dị năng thì chỉ cần dựa vào bản thân là song S cũng có thể nghiền nát một đống người.
Tất nhiên cái áp lực về cấp bậc dị năng này của Khải Triết đã có Lục Hoành Lãng giúp đỡ phần lớn. Bây giờ hắn đã tiến đến đỉnh cấp sơ kỳ, hoàn toàn xứng với Lục Tranh. Vấn đề lớn nhất hiện tại là Lục Tranh chưa có nhiều tình cảm với hắn, hắn cảm thấy cậu chỉ coi hắn như một người bạn khá thân và có lẽ không còn cảm xúc dư thừa mang một cái tên khác nào nữa.
Còn một vấn đề nữa, Lục Tranh rất muốn thăng cấp lên đỉnh cấp trung kì. Mà lấy cơ sở cậu đã có ưu thế đa hệ hơn người chỉ có một hệ như hắn mà nói, bây giờ hắn đã không phải là đối thủ của cậu thì sau khi cậu tiến lên đỉnh cấp trung kì, hắn lại càng không thể so được với cậu.
-------------
Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở s.truyenhd.com và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo!
Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác!
Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình!
Thân ái và quyết thắng!