Chương : Coi thường đẹp quá tôi không dám nhìn
Edit: Ốc sên lười
---------------------------------------------------------------
thí sinh mặc lần lượt bước lên sân khấu trong trang phục áo trắng ngắn tay và quần đen thể thao luyện tập, sức sống thanh xuân tươi trẻ hiện rõ lên khuôn mặt họ.
Bời vì thì sinh này đều là những sinh viên được tuyển chọn từ những trường nghệ thuật biểu diễn trong cả nước, cho nên họ đều khoảng tuổi. Người nhỏ tuổi nhất tuổi, lớn tuổi nhất là tuổi. Ngoài ra thí sinh này đều mang những nét đẹp riêng của sinh viên trường nghệ thuật. Khi bọn họ đồng thời xuất hiện trên sân khấu nhiều khán giả nhan khống cảm thấy vô cùng hài lòng.
Những tràng pháo tay và huýt sáo vang lên khắp khán đài.
Màn hình điện tử phía sau làn lượt chiếu ảnh chụp và lần lượt giới thiệu từng người. thí sinh nam và nữ mỗi đều có người. Tuy rằng những người này đều là sinh viên chưa tốt nghiệp, nhưng một số người có tài nguyên và cơ hội đã có một hai tác phẩm.
Trong đó có hai nam một nữ vừa bước lên sân khấu đã nhận được những tràng pháo tay lcổ vũ nồng nhất. Mai Như Ngọc nhìn thoáng qua ảnh chụp và tư liệu giới thiệu trên màn hình sau lưng bọn họ, liền phát hiện hai thí sinh nam kia trước đây từng đóng một bộ phim chiếu mạng rất hot do bên mình sản xuất. Mà thí sinh nữ kia hiện đang đóng vai nữ phụ thứ ba ngây thơ ngọt ngào trong một bộ phim truyền hình cổ trang đang công chiếu, nhân khí cũng rất khá.
So với những người lần đầu lên sân khấu vẫn là có chút khác biệt.
Tuy nhiên,nếu một hai bộ phim nổi tiếng có thể khiến họ cho rằng sẽ chiếm ưu thế hơn các thí sinh khác thì bốn vị huấn luyện viên ngồi đây sẽ dạy cho học cách làm người. Mai Như Ngọc chống cằm cười có chút tà ác, lý do khiến cậu sẵn sàng tham gia chương trình này không chỉ bởi vì tiền cát-xê lên đến tỷ, quan trong nhất là đạo diễn chính miệng đảm bảo với cậu "Chương trình này hoàn toàn dựa vào năng lực của thí sinh, không có chuyện quy tắc đen quy tắc đỏ sau lưng".
Với tính tình ngay thẳng, cậu cũng thích chương trình ngay thẳng không chút mờ ám như vậy.
Đương nhiên, cậu tuyệt đối không thừa nhận vốn dĩ cậu đồng ý còn vì lý do giám đốc đồng ý cho cậu muốn nói gì thì nói.
Đương nhiên bên sản xuất mời cậu đến tham gia, chảng lẽ còn không biết cậu là "thạch lưu" giới giải trí , là một đóa hoa thủy tiên ngay thẳng hay sao?
Chậc chậc, vừa nhìn là thấy nữ thí sinh số kia là một cô gái đầy mưu mô, dáng ngồi nghiêng độ so với thí sinh số bên cạnh, hơn nữa sườn mặt còn đối diện với cậu vàTư Không Tịch.
Nhưng thí sinh nữ số cũng không phải dạng vừa, trong số thí sinh nữ thì chỉ có mình cô gái này mặc áo trắng lộ ra bờ vai, có vẻ như đã dùng kéo cắt ra.
Ai da mấy thí sinh nam bên trái cũng không ngừng ngầm cạnh tranh với nhau, không nói đến kiểu tóc được thiết kế tỉ, giả bộ cool ngầu,khuôn mặt tươi cười, lạnh lùng cũng rất thu hút ánh nhìn của người khác. Nam thí sinh số còn cố tình như chân mình quá dài không có chỗ đặt nên duỗi chân ra đằng trước.
Mai Như Ngọc ở trong lòng lặng lẽ "xí" một cái, thờ ơ duỗi chân mình về phía bên trái ghế. So chân ai dài hơn hả? Cậu là chân dài đệ nhất mỹ nam đấy!
Tư Không Tịch và hai vị huấn luyện viên còn lại đang cẩn thận quan sát thí sinh trên sân khấu, đột nhiên liếc mắt một cái liền thấy được cái chân đang duỗi ra của Mai Như Ngọc.
Tư Không Tịch: "?"
Tư Không Tịch vô thức nhìn qua phát hiện chân của Mai Như Ngọc vừa thẳng vừa dài. Chiếc quần tây màu trắng kia cũng không che lấp được đường cong tuyệt mỹ của đôi chân kia, bắp chân săn chắc, còn để lộ ra cổ chân và mắt cá chân trắng nõn mịn màng. Đôi chân mang giầy thể thao kia còn đung đưa qua lại, rất vô tình.... quyến rũ người khác.
Mai Như Ngọc bỗng nhiên cảm thấy có ai đó đang nhìn cổ chân mình, đột nhiên cảm thấy cả người sởn gai ốc, nhanh chóng thu lại đôi chân dài đang duỗi ra của mình. Sau đó vô cùng nghi ngờ trừng mắt nhìn ... cái trán xinh đẹp của Tư Không Tịch, nhỏ giọng chất vấn: "Anh nhìn cái gì đấy?"
Ảnh để Tư Không giương mắt nhìn cái người vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt mình kia, khóe miệng cong lên rồi nhanh chóng khôi phục lại biểu cảm bình tĩnh. "Nhìn sàn nhà."
Sau đó liền quay ra nhìn các thí sinh trên sân khấu.
Mai Như Ngọc "ha"một tiếng. Có điên ông đây mới tin! Anh dám nói anh không nhìn cổ chân xinh đẹp của ông đây?!
Bất quá lúc này không thích hợp để bức ép người khác, lúc này trên sân khấu các thí sinh đã bước vào chỗ ngồi. Phong Vân và Lư Ngôn Phương cũng đã bắt đầu giới thiệu quy tắc của vòng tuyển chọn này.
"Tin rằng mọi người cũng đã biết được sơ qua về thí sinh của 《 Minh Tinh biểu diễn 》. Không cần phải nhiều lời nữa, vòng loại đầu tiên xin được phép chính thức bắt đầu."
"Quy tắc của vòng này rất đơn giản, đó là 'diễn xuất phút'."
"Nhóm sản xuất chương trình đã chuẩn bị clip ngắn không giống nhau từ bối cảnh nhân vật, thời gian diễn xuất cũng như biểu cảm sẽ được chạy nhanh liên tục trên màn hình. Sau đó thí sinh có thể dùng đồng hồ trên tay bấm dừng bất chợt, màn hình dừng ở đoạn clip nào, thí sinh sẽ phải biểu diễn đoạn đó trước mặt bốn vị huấn luyện viên, thời gian không được quá ba phút."
"Sau khi diễn xong bốn vị huấn luyện viên sẽ trực tiếp nhận xét và cho điểm. Có ba loại mức độ điểm bao gồm: một, hai và ba. Lấy được ít nhất điểm trở lên ở mỗi vị huấn luyện mới có thể bước vào vòng tiếp theo, nếu không sẽ bị rơi vào vòng nguy hiểm."
"Tôi muốn nói rõ hơn một chút." Sau khi Phong Vân giới thiệu xong quy tắc liền nở nụ cười ranh mãnh: "Ví dụ như, nếu hai vị huấn luyện viên Chu Nhật Thăng và Thạch Thanh đồng thời xùng cho hai điểm, nam thần Mai Như Ngọc một điểm, ảnh đế Tư Không cho ba điểm. Tổng hợp lại, đã có ba vị huấn luyện viên cho từ hai điểm trở lên. Như vậy thí sinh đó có thể thuận lợi tiến vào vòng trong."
"Chúng tôi không loại trừ những thí sinh có phong cách khác biệt, đây cũng coi như là hợp với yêu cầu của các vị huấn luyện viên."
(Xin lỗi khúc này tôi cũng chả hiểu mẻ tác giả viết cái gì mà mọi người cười tôi dịch y chang ra vậy???)
Khán giả trong trường quay đều cười ồ lên, nhưng Mai Như Ngọc lại không vui cầm lấy microphone: "Chị Vân, trò đùa này của chị không có vui! Dựa vào đâu mà anh Tịch đây cho ba điểm, em chỉ cho có một điểm? Mắt em đui mù như vậy sao? Hay là chị nghi ngờ năng lực đánh giá diễn xuất của em?"
Phong Vân liền nở nụ cười: "Ai da chị biết ngay là thằng nhóc nhà em không vui. Chị đây cũng chỉ nói là "ví dụ" thôi mà. Trong bốn vị huấn luyện viên chỉ có em là nhỏ tuổi nhất lại thân nhất với chị, tất nhiên là lấy em làm ví dụ rồi. Hết chương trình chị mời em ăn buffet hải sản a! Ngoan nha."
Dường như Mai Như Ngọc không vui vẻ lắm trừng lớn hai mắt, màn hình lớn còn đặc tả biểu cảm kia. Tức khắc lại khiến cho khán giả trong trường quay cười ầm cả lên lần nữa, fan Mai Như Ngọc còn lấy máy ảnh chụp lại để mang về làm meme trừng lớn hai mắt.
Mai Như Ngọc cũng rất thẳng thắn, cậu nhìn biểu tình đang trợn trừng lớn hai mắt trên màn hình cũng không thèm để ý cầm lấy microphone nói: "Các em thí sinh trên sân khấu mời nhìn kỹ meme này, chú ý kỹ biểu tình của tôi. Vừa bất lực vừa tự giễu nhưng vẫn kiêu ngạo, sẽ không khiến người xem ghét bỏ, còn có thể dùng trong một số phân đoạn hài kịch."
"Còn nữa, đến meme trợn mắt mà em còn đẹp như vậy, chị Vân mời một bữa không đủ đâu. Ít nhất cũng phải ba bữa."
Khoe khoang bản thân kiểu này lại khiến bàu không khí trở nên sôi nổi và thoải mái hơn, đạo diễn đang ngồi đằng sau cánh gà quan sát màn hình cũng không kìm được bật cười , lắc đầu nói với trợ lý quay phim bên cạnh:
"Những thí sinh đó còn phải học hỏi rất nhiều. Tất cả bọn họ đều không có được ánh mắt hút hồn trời ban của thằng nhóc Mai Như Ngọc này."
"Cậu nhìn xem, ít nhất hai phần ba người trong trường quay đều chú ý cậu ta ."
"Một diễn viên có thể khiến người xem dán chặt ánh mắt lên người mình thì đã thành công được một nửa rồi ."
Đạo diễn chương trình có thể nhìn ra chuyện này, tất nhiên Tư Không Tịch cũng nhìn ra.
Hắn quan sát kỹ Mai Như Ngọc - người vừa chiếm sóng xong thoải mái trả sóng lại cho hai MC - lúc này ánh mắt dâng lên vài phần tán thưởng.
Lần đầu tiên nhìn thấy cậu ta chỉ cảm thấy tên nhóc này ngốc nghếch đáng yêu, có chút tính toán nho nhỏ của thiếu niên mới trưởng thành.
Lúc Mai Như Ngọc bước xống xe, hắn đã nhìn tra được người này có thể nhanh chóng thay đổi sắc mặt cũng như có thể đưa ra quyết định trong thời gian rất ngắn. Người này thật sự rất có bản lĩnh.
Mà bây giờ.
Tư Không Tịch liếc nhìn những thí sinh đứng trên sân khấu đang lo lắng bốc thăm đoạn diễn xuất của mình, bỗng nhiên cảm thấy thí sinh này cũng không thu hút sự chú ý của hắn bằng một minh Mai Như Ngọc.
So với thí sinh kia, hắn càng muốn nhìn, muốn nghe, muốn thưởng thức người ngồi bên cạnh mình sẽ có màn trình diễn tuyệt vời như thế nào trên sân khấu rực rỡ kia.
Mai Như Ngọc lại cảm thấy ánh mắt kia làm hắn dưng hết cả lông tóc, Mục tiêu lần này lại chính là khuôn mặt trắng noãn, xinh đẹp của mình.
Vì không để cái tên ảnh đế kia lại giả vờ nói mình nhìn không khí, Mai Như Ngọc quay phắt lại nhìn chằm chằm vào Tư Không Tịch.
Lần này cậu nhìn thẳng vào đôi mắt đen, sâu lắng của Tư Không Tịch, Mai Như Ngọc bắt gian tại chỗ vô cùng đắc ý hỏi: "Lần này anh nhìn cái gì?!"
Lại nói mình nhìn không khí, nhìn cái ghế thử coi?
Tư Không Tịch nhìn vẻ mặt đắc ý của cậu, khẽ nhếch miệng cười. Đôi mắt đen nhánh, sâu thẳm cũng ngập ý cười.
"Lần này tôi nhìn cậu."
Mai Như Ngọc: "......?!"
Không phải chứ, sao lần này lại thừa nhận nhanh chóng như vậy?
Tư Không Tịch dựa người vào ghế như Mai Như Ngọc, nghiêng đầu, nhìn có chút tùy hứng nhưng lại mang theo sức hút khó tả, bổ sung một cậu: "Thấy cậu rất đẹp."
Mai Như Ngọc: "!!!!"
Mẹ nó dám giở trò tán tỉnh lưu manh với ông đây!!!
Mai Như Ngọc kinh ngạc mắt đối mắt với Tư Không Tịch hồi lâu, trực tiếp đối diện với gương mắt vượt quá giới hạn mức độ thẩm mỹ của cậu. Dù là đôi môi mỏng hoàn mỹ hay là cái mũi cao thẳng, hay những đường nét tinh tế trên khuôn mặt đẹp trai sắc sảo đầy mời gọi. Cộng thêm đôi mắt hút hồn đượm khí chất lãng tử, trong khoảnh khắc Mai nam thần không khống chế được, máu mũi lại chảy xuống.
Đột nhiên nhìn thấy cái mũi xinh đẹp kia rỉ ra chút chất lỏng màu đỏ, Tư Không Tịch: "......"
Mai Như Ngọc phút chốc bừng tỉnh, vừa bịt mũi vừa tức giận, cúi đầu nhét giấy vào mũi cầm máu: "Auuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu!!"
Tư Không Tịch chết tiệt aaa, mẹ nó hắn nhất định cố ý làm mình chảy máu mũi trong buổi biểu diễn, vừa làm nổi bật vẻ đẹp của anh ta, lại vừa khiến mình tự đưa anh ta lên hot search!!
Quá khốn nạn!
Lòng người sao lại khốn khiếp vậy nha!!
Tư Không Tịch nghe tiếng rêи ɾỉ từ ghế bên cạnh , nỗ lực nín nhịn nhưng cuối cùng vẫn là nhịn không nổi, đưa tay che miệng bật ra tiếng cười trầm.
"Phụt."
Mà lúc này, thí sinh trên sân khâu cũng đã chọn xong đoạn phim mà mình phải biểu diễn đồng loạt ngẩng đầu, nét mặt có buồn có vui.
------------------------------------------------
Mấy tuần này tôi bận nên giờ mới leo lên đăng chương mới được.Mong mọi người thông cảm. Tôi tiêm mũi xong bị vất vưởng quá :((
Hứa tuần này ra nhiều chương bù nha
Nhớ vote và để lại dấu răng nha nọi người