Giờ ăn trưa, Nó không xuống căn tin trường mà cầm theo hộp sữa tươi đib thẳng lên sân thượng. Hôm nay Nó không đứng ở đây để quan sát xung quanh nữa vì sợ vô tình Nó lại gây thêm tai họa khác. Nó ngán ngẫm ngồi dựa vào tường, hi vọng hôm nay không bị ai làm phiền giờ phút nghỉ trưa yên tĩnh của Nó. Nhưng ý trời ( hay nói cánh khác là t/g cố ý đó) là số của Nó không được yên bình như người thường. đang gió thổi thiu thiu mát rượi , Nó định chợp mắt một chút thì một bóng đen to lớn vụt đến trước mặt Nó và áp sát Nó vào tường. chưa kịp có hành động phản kháng thì hai tay Nó đã bị khóa chặt lại bởi một bàn tay rắn chắc. Nó đang tính quát vào mặt tên kia nhưng không được vì bây giờ đôi môi Nó đang bị môi của ai kia khóa chặt. lại một lần nữa Nó bị cưỡng hôn. Đôi môi mềm mại ấy như nuốt chửng môi Nó, nụ hôn đến thật bất ngờ nhưng lại thật sâu, thật nồng ấm. Nó có thể cảm nhận được vị ngọt từ nụ hôn của kẻ lạ mặt kia mà không phản khang lại ( chắc vì quá sốc nên bị rơi vào tình trạng chết tạm thời rồi), tai Nó dường như bị ù đi, chỉ nghe loáng thoáng bên cạnh có tiến của mấy tên con ttrai:
-Nó trốn đâu mất rồi?
-Khi nãy em thấy Nó chạy lên đây mà đại ca!
-Thử hỏi cặp kia xem sao…^_^T…T^_^…!!! Mà thôi đi chỗ khác đi tụi bây…ở…ở đây chắc không có thằng đó đâu…
Đám con trai vội vàng lũ lượt kéo nhau bỏ đi khi nhìn thấy phim nóng ngoài đời thực.
Khi xung quanh đã trở về yên ắng, bây giờ người lạ mặt mới buông Nó ra. Anh ta chấp hai tay lại, cuối đầu, vẻ mặt hối lỗi:
-Xin lỗi bạn, tôi đang bị bọn người kia truy đuổi, chạy đến đây thì đường cùng rồi, mà xung quanh cũng chẳng có ai, chỉ thấy mỗi mình bạn, cho nên…
Anh ta bỏ lửng câu nói, thoáng chút đỏ mặt. Nó vẫn im lặng, mặt đơ ra như con ngu. Chợt một dòng nước chảy dài xống má Nó. Nó cảm thấy ấm ức vô cùng, khi khổng khi không lại bị hết người này đến người khác lôi ra hôn, chẳng chút nào trân trọng cả. Nó tức lắm, hai bàn tay co lại hình nắm đấm. Nó nhìn người kia bằng ánh mắt căm giận.
Chàng trai kia lại một lần nữa bối rối vì giọt nước mắt trên gương mặt Nó, anh đưa tay lau giọt nước mắt ấy một cách vụng về, hối lỗi:
-Tôi… thật sự xin lỗi, xin lỗi mà,…tôi…tôi không hề cố ý đâu…thật…thật đấy!...
Nói rồi anh ta ôm Nó vào lòng, tay vỗ nhẹ vào lưng Nó trấn an. Bất chợt Nó lại òa khóc lên ( có lẽ vì vòm ngực rắn chắc của ai kia và vòng tay ấm áp ấy làm cho Nó chợt nhớ đến “ai đó”, cũng vì vậy mà Nó đã không kìm chế lòng mình được nữa, nước mắt cứ thế tuôn ra - càng làm cho anh chàng kia trở nên lúng túng. Anh chỉ biết vuốt ve nhẹ mái tóc Nó, miệng không ngừng lẩm bẩm:
-Xin lỗi…xin lỗi…
--------
Người lạ mặt kia là ai? Thử đoán xem nào!... Hãy đọc tiếp chương sau sẽ rõ. Mời các bạn đọc tiếp: chương :NGƯỜI LẠ MẶT - CHÂN TƯỚNG SỰ THẬT – CN //
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ!!!!
Các mem có biết t/g thích nhất là gì hông nè? Đó chính là khi t/g đọc những lời cổ vũ của mọi người đó…hjhj…t/g sẽ tiếp tục cố gắng để các chap ngày càng hay hơn ọi người thưởng thức.