-Con nhỏ chết tiệt, dám đá vào…ặc…chết đời trai mất,hic…phen này mình phải xử nó mới được. Không thể để một con cóc xấu xí làm mất mặt Bọ Cạp Đen này – Bọ Cạp Đen vừa cố sức đuổi theo Nó vừa mắng chửi không ngừng.
-A ha…kia rồi…lần này cô chết chắc…
Sau một hồi hỗn chiến, Nó mệt mỏi lê từng bước khó nhọc tìm đường quay về nhà.
Một vòng tay từ phía sau ôm chặt lấy Nó.
-Bắt được cô rồi…ơ...???
Nó mệt mỏi ngã vào vòng tay người ấy.
- Này,...tỉnh lại đi...cô kia...
Bọ Cạp Đen bối rối vì tự dưng Nó ngã người vào anh.
-Hơ...- thình thịch...thình thịch....- tim mình đập nhanh quá, chắc mình bị bệnh tim rồi quá,...hi, con cóc ghẻ này xem ra cũng chỉ là một cô gái bình thường thôi. Bọ Cạp Đen liếc nhìn cảnh tượng xung quanh mình và cảm thấy hơi bị sốc.
-Một mình cô ta “xử” hết đám đàn em của mình luôn sao, đúng là khogn PhẢI người mà,hic...Nhưng nhìn gần cũng dễ thương đó chứ. Da trắng quá! – Bọ Cạp Đen nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt xinh xắn của Nó.
-Mịn màng nữa... môi cũng mềm mại quá, chỉ tội có cặp mắt kính là xấu ồm, không biết tháo mắt kính ra sẽ thế nào nhỉ?! Thử mới biết....- Bọ Cạp Đen vừa chạm tay vào gọng kính của Nó thì cảm thấy có cái gì đó nặng như búa tạ đập vào mặt anh ta một phát.
-Bốp...- bỏ cô ấy ra, thằng chết bầm – Tiến Thanh thô bạo tặng cho Bọ Cạp Đen một cú đấm trời giáng vào mặt, nhanh nhẹn giành lấy Nó từ tay Bọ Cạp Đen. Phía sau anh chàng là một đội quân hùng hậu gồm Bảo Nam và bọn đàn em, anh em nhà họ Trần, mặt mày ai nấy cũng đều tỏ ra lo lắng.
Và rồi một âm thanh lạ lùng nhưng quen thuộc mà ai cũng có thể nhận ra vang lên inh ỏi, và một tốp người mặc áo xanh đen nhanh chóng bao vây toàn bộ.
-Huýt, huýt... cảnh sát đây, các anh đã bị bắt vì tội gây mất trật tự, tụ tập đánh nhau.
Và thế là tất cả đều bị bắt về đồn cảnh sát.