"Chỉ cần một tiếng kèn hiệu liền có thể báo được địa điểm tập kết.
Chỉ cần một tiếng kèn hiệu liền có thể vang vọng khắp bảy biển.
Ngoài Nữ Hoàng Hải Tặc ra thì trên thế gian này còn có ai nữa ? Chính Thập Tam Hoàng Tử từng khẳng định là nhìn thấy con tàu Ánh Hoàng Hôn trong một chuyến tuần hải."
"Nhưng Thập Tam Hoàng Tử cũng đã nói người ở trên thuyền lúc đó là Băng Liên Tiên Tử của Địa Phủ mà ? Người còn dặn chúng ta không nên truy cứu quá sâu về chuyện này."
Tên sĩ quan vừa nói chuyện liền nhíu mày.
"Địa Phủ đương nhiên không phải địa phương chúng ta có thể chọc.
Nhưng chúng ta cũng không thể để yên việc này được.
Họa chăng Nữ Hoàng Hải Tặc tro tàn lại cháy một lần nữa lãnh đạo liên minh của mình nếu vậy liền là hiểm họa khôn lường."
"Đủ rồi, trước mắt chúng ta phải làm là cấp bách tiếp viện cho vịnh Huyết Sang Hô.
Chúng ta đều biết nơi đó đang giam giữ con quái vật đó.
Nếu nó bị xổng ra việc làm đầu tiên nhất định là tiến thẳng về Đế Đô mà dâng nước nhấn chìm tất cả."
Bỗng lúc này lại có một tên binh sĩ chạy vào với vẻ mặt gấp gáp:
"Báo ! Hoàng Hôn ....!tàu Ánh Hoàng Hôn đã đến rồi !!!"
Đám sĩ quan nghe vậy liền nghiêm mặt.
"Mau đi ra lệnh cho cả hạm đội mau tăng tốc di chuyển đến vịnh Huyết Sang Hô để chi viện.
Đã liên lạc với các hạm đội của các vị Hoàng Tử và Công Chúa chưa ?"
"Bẩm đã liên lạc rồi, nhưng các vị Hoàng Tử và Công Chúa bây giờ đã tập trung hết ở Đế Đô đệ dự lễ đại thọ của Nhật Hoàng.
Gần chúng ta nhất là hạm đội của Thập Tứ Hoàng Tử đang đóng quân ở quần đảo Lý Ngư, nhưng dù vậy cũng cách chúng ta hơn ngàn dặm sợ là cũng không kịp tới tiếp viện."
"Còn về tình hình vịnh Huyết San Hô như thế nào rồi ? Bọn họ có liên lạc lại hay chưa ?"
"Bẩm, hiện vịnh Huyết San Hô đang bị bao vây bởi bốn mươi hai tàu chiến của hải tặc được trang bị vũ khí đầy đủ và đang có số lượng ngày một tăng."
Đám sĩ quan ở trên thuyền liền lâm vào trầm tư đắn đo suy tính.
"Nếu chỉ tầm bốn mươi thuyền thì cũng không cần quá lo ngại.
Tổng số tàu chiến của hạm đội của chúng ta và ba hạm đội ở trên vịnh Huyết San Hô cũng hơn năm mươi cái.
Chẳng qua chúng ta cần phải nhanh chân lên trước khi bọn hải tặc tập trung ngày một đông.
Dù đã hơn trăm năm trôi qua lực hiệu triệu của Nữ Hoàng Hải Tặc vẫn kinh khủng như ngày nào."
"Còn về tàu Ánh Hoàng Hôn ...!chỉ hi vọng nó không có cường đại như trong truyền thuyết đi."
Hinh Vô Song lúc này đang đứng ở đầu thuyền cảm nhận từng cơn gió lạnh của biển vỗ về lên gương mặt.
Nàng nhìn xuống lòng đại dương sâu thăm thẳm mà lòng đầy tang thương.
"Lam tỷ, tỷ có nhớ muội không ? Đã bao lâu rồi chúng ta chưa kề vai chiến đấu ? Muội có chút quên mất cảm giác ấy rồi ..."
Nàng nhớ mãi ngày hôm đó, dù nàng lãnh đạo vô số chiến thuyền đậu kín cả một vùng biển.
Dù một tiếng ho của nàng cũng phải khiến biển phải nổi sóng lớn, nhưng nàng vẫn phải bại trước thực lực tuyệt đối.
Lúc nàng bị chia cắt khỏi tỷ tỷ của nàng cũng là lúc nàng bị loạn tiễn bắn xuyên tim, kết thúc một kiếp đầy không cam lòng và tiếc nuối.
Nay nàng một lần nữa trở lại nơi đây, thực lực nàng bây giờ so với kiếp trước thấp hơn nhiều lắm.
Những thuộc hạ cường đại và tận tụy nhất cũng đã chết cùng với nàng vào trận huyết chiến năm đó, chỉ còn lại những kẻ nhỏ yếu và già cõi.
Tuy nhiên bây giờ nàng đã có "hắn", mối thù sâu hơn biển của nàng sẽ sớm được báo, nàng có niềm tin mãnh liệt vào điều này.
Gió biển ngày một mạnh báo hiệu sắp có một trận biển động dữ dội.
Trong tầm mắt của nàng vùng biển được tô màu bởi rặng san hô khổng lồ đỏ rực như máu dần dần hiện ra.
"Xích Long, Tuần Thiên, Ma Đà, Huyết Quỷ, Hải Kiên, Tượng Tín,....!Đám nhóc này vậy mà còn sống."
Nhìn vào những con thuyền hải tặc đã đợi sẵn ở đó, lại nghe từng tiếng trống dồn dập kèm theo Hoàng Hôn Ca.
Nàng như được sống lại những ngày tháng huy hoàng kiếp trước.
"Hỡi các thuyền viên của ta.
Nếu họ đã chào đón chúng ta như vậy thì sao chúng ta không đáp lễ nào ? Nổi trống lên đi, lại thổi lên Nữ Hoàng Kèn Hiệu báo cho họ biết chúng ta đã tới."
~ Hoàng hôn hoàng hôn kèn trống vang dồn ~ Lời ca cuả nàng là tiếng ru trên biển động ~ Tiếng hét của nàng mệnh lệnh tiến công ~ Bóng hình kiêu hãnh, xinh đẹp tuyệt trần ~ Nàng là chiến thần của biển cả ~ Là hải đăng cho những kẻ lạc lối ~ Nàng đã tới, Nữ Hoàng của chúng ta ~ Hãy dẫn dắt chúng ta đi đến chiến thắng ~ Hãy dẫn lỗi chúng ta phá tan đêm đen mịt mù~ Hãy giơ cao lá cờ hải tặc ~ Kiêu hãnh, uy nghiêm và tôn quý ~ Nàng là Nữ Hoàng Hải Tặc ~ Lã nữ thần của chúng ta~
"Tất cả hãy nghe đây ! Ta đã trở về, một lần nữa đưa mũi kiếm về lũ cường hào quý tộc.
Các ngươi hôm nay sẽ phải đổ máu, ta hôm nay sẽ đổ máu.
Nhưng quyết phải rửa sạch món huyết cừu năm xưa.
Các ngươi ai yếu đuối, hèn nhát có thể bỏ đi ta sẽ không ngăn cản.
Còn những kẻ ở lại ta biết các ngươi có cùng với ta một mối huyết hải thâm cừu.
Ta sẽ không ngần ngại mà đi trước mở đường cho các ngươi phá tan phòng tuyến của địch.
Chiến nào các huynh đệ tỷ muội của chúng, hãy cho bọn chúng thấy đăc tội hải tặc chúng ta phải trả giá đắc như thế nào, hãy cho bọn chúng phải run sợ trước hải tặc chúng ta !!"
"Chiến! Chiến ! Chiến !"