Dị Giới Quân Đội

chương 352 : tử linh cùng khô lâu giao phong

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Tham mưu trưởng, chúng ta cứ như vậy mà đi sao? Nhìn trong khoảnh khắc pháo đài Tây Đặc biến thành một biển lửa, một gã sĩ quan bên cạnh Y Tư kích động nói. Y Tư trừng mắt nhìn, hai mắt đỏ như máu, yên lặng nhìn chăm chú vào pháo đài Tây Đặc, không nói gì. Lúc này trong lòng vị tham mưu trưởng trẻ tuổi này tràn ngập sự bi thương cùng thống khổ. Sau khi Thiết Nhị sư rút lui khỏi pháo đài, Mạc Qua phái hắn dẫn một đội binh lính canh giữ ở miệng địa đạo. Nhiệm vụ của bọn họ là bảo vệ nơi này-----bảo vệ một đường hy vọng cuối cùng của Hỏa Phượng quân đoàn. Sau đó cho tới bây giờ vẫn không có ai xuất hiện. Bọn họ chỉ nhìn thấy hỏa quang bốc lên tận trời từ pháo đài Tây Đặc. Thấy Y Tư không nói gì, gã sĩ quan xoay người đi về phía các binh lính quát to: - Mọi người chuẩn bị, chúng ta sẽ đi vào! Cho dù chỉ còn một tia hy vọng chúng ta cũng không thể buông bỏ! Binh lính nghe vậy nhất thời kích động, đều rút vũ khí ở bên hông ra. Tiếng kim thiết vang lên như lời thề của các binh lính: - Cho dù phải trả giá bằng tính mạng cũng phải cứu công chúa trở về! Trong dòng chảy của năm tháng, kỵ sĩ hy sinh tính mạng bảo vệ công chúa đã là câu chuyện muôn đời, trở thành những trường ca trong miệng của những người hát rong. Những binh lính này sinh trưởng ở Hỏa Vân, mặc dù không thể so sánh với kỵ sĩ trong truyền thuyết nhưng là chiến sĩ đế quốc, trong lòng bọn họ cũng tràn đầy dũng khí vì công chúa mà hy sinh. Đối với bọn họ mà nói, đây là vinh dự lớn lao. Mà vinh dự đối với quân nhân là một loại hấp dẫn trí mạng, để cho bọn họ có can đảm đối mặt với tử vong, liều mạng xông lên phía trước. - Lao vào? Đi vào chịu chết sao? Y Tư đột nhiên xoay người nhìn mọi người rồi quát. Các binh lính không nói gì, chỉ nhìn hắn. Trong ánh mắt tràn ngập sự không cam lòng và phẫn nộ. Y Tư biết tâm tình lúc này của bọn họ. Nếu như có thể cứu công chúa, hắn sẽ là người đầu tiên liều mạng xông vào. Nhưng tất cả đều đã quá muộn. Hỏa diễm có thể thôn phệ tất cả mọi thứ trên thế gian, cũng có thể thôn phệ tất cả các tính mạng xinh đẹp. - Các ngươi đã quên công chúa nói gì sao? Y Tư quát to. Viên sĩ quan nhìn Y Tư, bi phẫn nói: - Chẳng lẽ chúng ta cứ trơ mắt mà nhìn, không làm cái gì sao? - Tính mạng binh lính Thiết Nhị sư là do công chúa cùng Hỏa Phượng quân đoàn hy sinh tính mạng của mình để đổi lấy. Không thể hy sinh một cách vô ích như vậy! Y Tư phẫn nộ quát. - Tất cả ở tại chỗ đợi lệnh! Y Tư mang theo đám quan binh canh giữ miệng địa đạo cho tới lúc đêm khuya. Lửa ở pháo đài Tây Đặc dần dần tắt, hắc ám một lần nữa bao phủ mặt đất. Bọn họ không đợi được kỳ tích phát sinh. Không một quan binh nào của Hỏa Phượng quân đoàn từ pháo đài đi ra. Mang theo sự tuyệt vọng, Y Tư lệnh cho bộ đội chuẩn bị rút lui, còn hắn thì mang theo một nhóm tiến về phía pháo đài. Hắn muốn xem xét tình huống pháo đài rồi đem tin tức tình báo mới nhất về Phổ Lí Tắc Lợi thành. Nhưng ở sâu trong nội tâm của hắn vẫn đang ngóng trông, tìm kiếm người sống sót của Hỏa Phượng quân đoàn, dù chỉ là một người. - Tham mưu trưởng, doanh trại quân đội Huyết thần giáo có động tĩnh! Vài tên binh lính vội vã từ phía trước chạy tới, báo cáo với Y Tư. Y Tư không khỏi nhíu mày, thầm nghĩ: “Chiến đấu vừa mới chấm dứt. Chẳng lẽ quân đội Huyết thần giáo lại nhanh chóng tiến về Phổ Lí Tắc Lợi thành?” - Tình huống thế nào? Một gã binh lính kích động trả lời: - Chúng ta không dám tới quá gần cho nên không rõ về tình huống cụ thể. Nhưng từ những tiếng tru của Huyết Khô Lâu cùng sự hỗn loạn của doanh trại thì dường như chúng nó đang chiến đấu! - Còn đang chiến đấu? Ngươi xác định là người của chúng ta sao? Thanh âm Y Tư vui mừng cùng sợ hãi. - Không. Không nghe được tiếng ma hỏa thương cùng lạc phu tạo! Binh lính đáp. - Không có ma hỏa thương cùng lạc phu tạo, quan binh Hỏa Phượng quân đoàn căn bản không thể chiến đấu với Huyết Khô Lâu, cuối cùng là xảy ra chuyện gì? Y Tư nghĩ tới đây, trong lòng tràn ngập hoang mang. - Chúng ta tới gần một chút xem sao! Y Tư mang theo binh lính đi về phía doanh trại của quân đội Huyết thần giáo. Bính lính phán đoán rất chuẩn xác. Khi đám người Y Tư đi tới cách doanh trại Huyết thần giáo không xa, bọn họ nhìn thấy một hồi chiến đấu khiến cho bọn họ cả đời không thể nào quên được. Song phương đang giao chiến, một bên là đại quân Huyết Khô Lâu của Huyết thần giáo, bên còn lại là quan binh của Hỏa Phượng quân đoàn. - Trời ạ. Bọn họ tại sao lại lựa chọn phương thức này chiến đấu với quân đội Huyết thần giáo! Y Tư nhìn chiến trường trước mặt, thở dài nói. Đây là phản ứng đầu tiên của hắn khi nhìn thấy điều này. Hắn cho rằng quan binh Hỏa Phượng quân đoàn đã bị dồn tới bước đường cùng nên phát động phương thức công kích tự sát đối với quân đội Huyết thần giáo. Đối với những Huyết Khô Lâu này thì việc giết một binh lính bình thường tựa như giết một con kiến. Hỏa Phượng quân đoàn cho dù có phản kháng cũng không có ý nghĩa gì. - Tham mưu trưởng, chuyện này có chút kì quái. Theo như lý thuyết thì binh lính Hỏa Phượng quân đoàn vừa tiếp xúc với Huyết Khô Lâu sẽ bị đập tan, khó có khả năng duy trì chiến đấu trong thời gian dài như vậy! Binh lính vừa mới báo cáo tình hình cho Y Tư lên tiếng nhắc nhở. - Như vậy là…. Y Tư nghe vậy chăm chú đánh giá tình hình trước mặt. Nương theo hỏa quang, trên chiến trường là một mảnh hỗn loạn. Binh lính Hỏa Phượng quân đoàn đang kịch chiến với Huyết Khô Lâu ở từng góc chiến trường. Nhưng điều kì quái chính là cả chiến trường chỉ có tiếng tru của Huyết Khô Lâu, các quan binh Hỏa Phượng quân đoàn lại không có một tiếng động nào. Cho dù là bị thương hay chết đi đều duy trì sự im lặng. Ánh mắt Y Tư rơi xuống người một gã binh lính Hỏa Phượng quân đoàn. Nhìn từ trang phục của hắn thì đây là một gã sĩ quan cao tầng của Hỏa Phượng quân đoàn. Bốn, năm Huyết Khô Lâu đang vây hắn vào giữa. Y Tư không đành lòng nhìn tiếp. Hắn biết chờ đợi sĩ quan này là vận mệnh cực kì thê thảm----dưới sự công kích của mấy Huyết Khô Lâu, hắn có thể sẽ bị biến thành từng mảng huyết nhục. Một Huyết Khô Lâu tru lên, lao về phía gã sĩ quan. Viên sĩ quan không tránh, một quyền đánh tới Huyết Khô Lâu. - Như vậy hữu dụng sao? Trong lòng Y Tư thầm thở dài. Hắn thật sự không thể tưởng tượng được một quyền này có thể có ảnh hưởng gì tới Huyết Khô Lâu. Song điều làm cho hắn khiếp sợ chính là một quyền của viên sĩ quan nọ có thể đem Huyết Khô Lâu đánh bay ra ngoài. - Trời ạ, đây….. Y Tư khẩn trường nhìn Huyết Khô Lâu ngã xuống trên mặt đất đang giẫy dụa mấy lần muốn đứng lên lại ngã sấp xuống, trong lòng không khỏi kinh hô. Nhìn lại viên sĩ quan này, Y Tư thấy trong nháy mắt viên sĩ quan này đã đứng nghiêm giữa sân, khuôn mặt tái nhợt không lộ bất cứ cảm xúc nào, trong ánh mắt lóe lên lục quang đáng sợ. Sau khi đánh ra một quyền, cánh tay của hắn đã hoàn toàn biến mất, chỉ để lại bả vai cụt lủn, miệng vết thương lại không có chút máu nào. Hiển nhiên một quyền vừa rồi của hắn bao gồm lực lượng cuồng bạo, không chỉ đánh bị thương Huyết Khô Lâu mà còn làm vỡ nát cánh tay của mình! Tiếp tục nhìn, ánh mắt của Y Tư cùng binh lính đều thay đổi. Tất cả những gì phát sinh trên chiến trường đã vượt quá năng lực tưởng tượng của bọn họ. Các binh lính Hỏa Phượng quân đoàn đang chiến đấu chiến trường cũng sử dụng loại phương thức tự tàn kinh khủng giống viên sĩ quan kia để chiến đấu với Huyết Khô Lâu. Chiến đấu đối với bọn họ không có chấm dứt, trừ phi thân thể của bọn họ hoàn toàn hoá thành bụi phấn biến mất trên chiến trường. - Không. Bọn họ không phải là các chiến sĩ còn sống của Hỏa Phượng quân đoàn! Trong lòng Y Tư sinh ra một ý niệm đáng sợ. Hắn cảm giác được những binh lính này không có sự đau xót, tử vong, không hề có ánh mắt loài người, không có chút sinh cơ nào mà chỉ là một loại tồn tại giống như Huyết Khô Lâu. Lúc này trong lòng mọi người đều có ý nghĩ giống nhau. - Tham mưu trưởng, xung quanh pháo đài không tìm thấy một thi thể nào! Một gã binh lính run giọng nói. Y Tư nghe vậy nhìn về phía pháo đài, lại nhìn chiến trường trước mắt, cười khổ nói: - Bọn họ còn đang cùng Huyết Khô Lâu tử chiến! - Chẳng lẽ tất cả đều là binh lính của Hỏa Phượng quân đoàn đều là người chết? Một gã binh lính khác hoảng sợ hỏi. - Ta nghĩ hẳn là như vậy. Mặc dù ta không biết trên người bọn họ xảy ra chuyện gì nhưng bọn hắn quả thật đều là người chết. Các ngươi có chú ý thấy vết thương trên người bọn họ không chảy máu không? Cái này nói rõ bọn họ đã sớm chảy hết máu! Còn nữa, ánh mắt bọn họ đều lóe lên lục quang, cũng giống với hồng quang trong mắt Huyết Khô Lâu! Y Tư thở dài nói. - Trời à, lực lượng gì đã thức tỉnh bọn họ! Y Tư nói: - Ai biết được. Nhưng ta cảm giác được trong lòng bọn họ tràn ngập sự oán hận đối với Huyết thần giáo. Trên người bọn họ tràn ngập chiến ý cùng sát khí! Ta nghĩ lực lượng thức tỉnh bọn họ là nhằm vào Huyết thần giáo, đối với chúng ta cũng là một chuyện tốt! - Ta nghĩ cho dù chết trong tay Huyết thần giáo ta cũng hy vọng biến thành những chiến sĩ trước mắt! Có thể giết thêm mấy Huyết Khô Lâu ta cũng tình nguyện tan xương nát thịt! Một binh lính căm hận nói. - Ta nghĩ đối mặt với Huyết thần giáo, bất cứ người nào cũng hy vọng mình trở thành chiến sĩ như vậy! Y Tư vừa nói vừa đưa mắt nhìn chiến trường. Trong đêm nay cánh cửa địa ngục đã mở ra. Hai cỗ lực lượng đến từ trong địa ngục cùng chiến đấu kịch liệt ở pháo đài Tây Đặc. Sự giao chiến giữa một bên là Huyết Khô Lâu do Huyết thần giáo chết tạo ra, còn một bên là những binh lính anh dũng của Hỏa Phượng quân đoàn được thức tỉnh từ giấc ngủ tử vong. Trận chiến ngoài ý muốn này về sau được khoác lên nhiều sắc thái thần thoại. Mọi người nói trong thời khắc Hỏa Phượng quân đoàn bị thiêu đốt, công chúa đế quốc, người sáng lập ra Hỏa Phượng quân đoàn đã dục hỏa trùng sinh giống như Phượng Hoàng trong truyền thuyết, đem lực lượng của cả đời nàng tặng cho các binh lính anh dũng của mình. Cừu hận cùng lời kêu gọi của công chúa khiến cho bọn họ thức tỉnh từ giấc ngủ tử vong, một lần nữa đi lên chiến trường, vì nước vì dân mà chiến đấu. Sau khi đã chảy xuống giọt máu cuối cùng bọn họ đã dùng thân thể của mình làm vũ khí phát động công kích cuối cùng đối với lực lượng tà ác! Khi thân thể bọn họ tan biến, linh hồn bọn họ sẽ được vĩnh hằng! Thế cục chiến trường chậm rãi phát triển theo hướng có lợi cho quân đội Huyết thần giáo. Các chiến sĩ Hỏa Phượng quân đoàn mặc dù có được lực lượng siêu phàm nhưng vẫn không cường hãn bằng Huyết Khô Lâu. Bọn họ tự tàn phá thân thể để chiến đấu, mặc dù tạo thành thương tổn nhất định đối với Huyết Khô Lâu nhưgn cũng không đủ để tạo thành thương tổn trí mạng. Thời gian dần trôi, thân ảnh bọn họ dần biến mất giữa chiến trường. Nhưng mà mấy vạn chiến sĩ Hỏa Phượng quân đoàn hội tụ lại vẫn tạo thành đả kích trầm trọng đối với đại quân Huyết Khô Lâu. Rất nhiều Huyết Khô Lâu sau trận đánh này đã bị tàn phế, hoàn toàn mất đi năng lực tiếp tục chiến đấu. Trận đánh phát sinh ngoài ý muốn này không chỉ để lại một truyền thuyết bi hùng mà còn làm chậm hành động tiến công của quân đội Huyết thần giáo, tranh thủ thời gian cho Lưu Vân cùng Hắc ưng quân đoàn chuẩn bị. Lúc chiến đấu gần kết thúc, Y Tư mang theo bộ đội của mình quay lại Phổ Lí Tắc Lợi thành. Hỏa Vân đế quốc bởi vì sự trở về của bọn họ mà rơi vào sự bi thương.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio