Cơ thể… Ước Hàn Tốn dừng ngay chén rượu đang cầm trên tay bên miệng, trầm ngâm trong chốc lát, rồi nói: "Nghe nói trong Huyết Luyện Ngục, có một loại ma thú, cơ thể của chúng cũng giống với cơ thể thần tộc, linh hồn có thể đoạt lấy, Long Thần có phải muốn nói tới bọn chúng không?"
"Ừ, cũng có thể nói như vây, nhưng ta có thể cơ bản cải tạo những cơ thể ở Huyết Luyện Ngục, để chúng hoàn toàn giống với hình dáng của vạn thú dũng sĩ"
Sở Thiên nheo mắt, cười vui mừng, dường như hắn đang nhìn thấy một cuộc làm ăn lớn đang đợi hắn, nhưng không ngờ Ước Hàn Tốn lại khoát tay, từ chối, "không cần đâu, loài bò sát thấp kém đó, không xứng đáng với những linh hồn cao quý của chúng ta"
"Có lẽ Ước Hàn Tốn miện hạ hiểu nhầm rồi, ta không phải là…" Sở Thiên khuyên mấy câu, nhưng Ước Hàn Tốn vẫn kiên định, suy nghĩ của hắn rất đơn giản, linh hồn của cự long có thể ở trong cơ thể của heo thú sao? Hơn nữa, không có thân xác, cũng chẳng có ảnh hưởng gì lớn đối với vạn thú dũng sĩ
Sau khi từ chối thêm lần nữa, Ước Hàn Tốn đột nhiên nói: "Long Thần, ngươi có thật là Tư Đặc Ân không?"
Sở Thiên thầm kêu khổ, nhìn lướt qua lại thấy con gái Phan Đa Lạp lại đang trêu chọc Mạt Khắc Nhĩ, vội đứng lên, "Phan Đa Lạp, không được trêu chọc ca ca nữa, Khảm Phổ, ngươi đem bọn chúng ra ngoài đi!"
Đuổi Khảm Phổ đi xong, Sở Thiên mới an tâm ngồi xuống, cười nói: "Ta cũng không rõ nữa, ta đã từng bị thương nặng, nên quên đi rất nhiều việc, những Khảm Phổ nói ta là Tư Đặc Ân, vậy có lẽ là đúng rồi!"
Câu trả lời mơ hồ của Sở Thiên không thể khiến Ước Hàn Tốn hài lòng, "Năm đó khi chúng tôi đi vào vạn thú tỏa, Tư Đặc Ân chỉ là một chủ thần, đã từng đấu với một vài người trong số huynh đệ chúng tôi, tôi nghĩ Long Thần không phải là Tư Đặc Ân"
Sở Thiên cười ha ha, "Ta cũng đang nghi ngờ về việc này, ha ha, sau này nếu có dịp ta sẽ kiểm chứng."
Nói xong, trong lòng Sở Thiên chợt dao động, vạn thú dũng sĩ đã vào vạn thú tỏa khi Tư Đặc Ân chưa làm Thần Hoàng, bọn họ đã ở trong vùng đất chuộc tội nhiều năm, cách ly với thế giới bên ngoài, nên chắc chắn sẽ có nhiều điều không rõ về lịch sử thần tộc.
Quả nhiên Ước Hàn Tốn nói tiếp: "Sau khi từ Vạn Thú Tỏa đi ra, ta đã từng hỏi mấy vị thần tộc, trong thời gian chúng ta trấn thủ ở vùng đất chuộc tội đã xảy ra những chuyện gì, nhưng đáng tiếc là có mấy người không biết, nhưng những điều khác chúng tôi cũng không quan tâm, ta chỉ hỏi Long Thần, sau khi thanh kiếm vĩnh hằng trên Lạc ưng thạch bị rút ra, Bố Lai Ân Đặc miện hạ thất tung, vậy hắn đã đi đâu?"
Sở Thiên cười thầm, tin tức Ước Hàn Tốn nắm giữ chỉ dừng lại ở trước lúc Bố Lai Ân Đặc cướp thân xác của Lạp Lý Bác Đức, vậy thì thuận lợi quá rồi, hắn vờ kinh ngạc nói: "Bố Lai Ân Đặc miện hạ độc bộ tam giới, hành tung thực khó có thể tra xét! Ta cũng từng tìm hắn, đáng tiếc vẫn chưa có tin tức, hay là như vậy đi, ta giúp ngươi tìm hiểu, khi có tin tức lập tức báo cho các ngươi."
"vậy đa tạ Long Thần miện hạ rồi."
Những vạn thú dũng sĩ đi theo Ước Hàn Tốn cáo từ, chờ bọn họ đi khuất sau cánh cổng lớn, Sở Thiên vội dặn dò: "A Mạt Kỳ, ngươi cực khổ một chuyến, lập tức thông báo cho các đại gia tộc, chỉ cần bọn ôn thần này tới hỏi tin tức của Bld thì đều nói là đã thất tung rồi, chưa ai gặp cả"
"được, ta đi ngay, cũng thông báo cho Đặng Khẳng luôn sao?"
"Thông báo hết! Ngoài ra nếu vạn thú dũng sĩ còn hỏi những tin tức khác của lịch sử thần tộc, thì cứ nói tầm bậy cho chúng, tốt nhất là cứ để cho Ước Hàn Tốn thấy không biết đâu mới thật là lịch sử!"
Tiễn A Mạt Kỳ đi, Sở Thiên bước vào thánh điện, cười lớn nói: "Ha ha, cuối cùng đám ôn thần kia cũng đi, Khố Khoa Kỳ bị bọn chúng dạy dỗ, trong thời gian ngắn này cũng không thể xuất hiện được, vậy lại có thêm vài ngày nhàn rỗi nữa rồi, mọi người tiếp tục ăn uống đi!"
Tiệc rượu ở Bố Lôi Trạch lại tiếp tục
Sở Thiên đột nhiên ôm chầm lấy Thực Thần Sử Đế Phân vừa bưng thức ăn ra, cười nói: "đầu bếp của chúng ta, hôm nay có chuyện gì vậy, cuối cùng ngươi lại có thể đánh bại được Vạn thú thời thượng cổ, chà chà, lại chỉ dùng một chiêu đã thắng rồi, có thể giải thích cho mọi người cùng nghe không?"
"Giải thích cái gì?" Thực Thần trừng mắt, "Lão già ta đánh bại một tên tiểu tử, có gì đáng giải thích chứ? Hừ!" Hắn hất tay Sở Thiên, bước đi
Sở Thiên nhìn Thực Thần, nói nhỏ với Mỹ Nhân Ngư, "Biểu tỷ, ngươi nhìn ra được điều gì không?"
"không, nhưng bây giờ có thể khẳng định, lĩnh vực của Sử Đế Phân và A Tư Nặc không khác gì nhau, đều có thể trực tiếp đánh bại linh hồn! không, hắn còn mạnh hơn A Tư Nặc, cùng đánh bại cơ thể và linh hồn!"
Sở Thiên cười, "thần tộc đầu tiên được tạo ra…. Ha ha, nên nghiên cứu kỹ Sử Đế Phân đây!" Tiểu Bạch ngồi bên gật đầu đồng tình, "không sai, để ta tìm hiểu!"
"Nàng? Thôi đi, nàng tìm hiểu được gì chứ?" Sở Thiên nhìn bộ dạng tức giận của Tiểu Bạch, liền nói: "Hay để ta tìm hiểu đi, nhưng còn có một việc khác giao cho nàng, chính là đại trưởng lão mà ta bắt về từ vùng đất chuộc tội."
"Tên Hùng Miêu đó sao? Hi hi, cũng không tệ!" Tiểu Bạch dường như có được một món đồ chơi tâm đắc
Sở Thiên vỗ vỗ trán, lại nghĩ ra một việc khác, "Sắt Lâm Na, nàng nói An Cát Lệ Na gặp chuyện không may, rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
"Cuối cùng chàng cũng nghĩ tới!" Sắt Lâm Na liếc Sở Thiên, "người ta muốn kết hôn!"
"Cô ta muốn thành thân? Không thể chứ, tất cả phân thân còn lại của An Cát Lệ Na đều đang ở trong tay ta, làm sao có thể thành thân được?" Sở Thiên nghi hoặc hỏi
"không phải phân thân, mà là bản thể! Hơn nữa đối tượng là Trương Bá Luân!"
"Trời ơi!" Tiểu Bạch kinh ngạc kêu lên: "Khối băng đó muốn thành thân? Hơn nữa lại còn với tên nhìn thấy người đẹp là sáng mắt đó sao? Hừ, ta thà tin rằng bọn heo thú có thể đánh bại chồng ta còn dễ tin hơn!"
"Là thật đó, thiệp mời đều đã đưa hết rồi!" Sắt Lâm Na lấy từ trong nhẫn ra một ống quyển, nói với Sở Thiên, "Chàng tự xem đi!"
Sở Thiên nhìn mấy lượt, thấy An Cát Lệ Na và Trương Bá Luân đã ký tên ở trên đó, hai người này quả thật muốn thành thân rồi.
Sắt Lâm Na nói tiếp: "Hơn nữa An Cát Lệ Na còn yêu cầu ngươi trả lại tất cả phân thân, để cùng gả đi" "Đặng Khẳng đã quá hiểu rõ chàng, hắn đặc biệt yêu cầu, phải là toàn bộ phần phân thân, không thiếu một bộ phận gì!"
"Hừ, nếu ta không giao thì sao?" Sở Thiên cười lạnh: "tất cả phần phân thân của An Cát Lệ Na đang ở trong tay ta, cô ta không dám nhập vào Sáng thế thần tộc! Sắt Lâm Na, đêm nay nàng chuẩn bị đi, ngày mai ta sẽ đi tham gia hôn lễ, đề xem bọn chúng muốn làm gì!"
………………….
Tiệc rượu kết thúc, đêm khuya tĩnh mịch
Sở Thiên nằm một mình trên giường, hơi trầm mặc, Sắt Lâm Na suốt đêm chuẩn bị quà mừng, Chu Lệ Á đang giữ con, Tiểu Bạch đi thu thập tên Hùng Miêu kia rồi, vì vậy thiếu gia Sở Thiên chỉ còn lại một mình trong phòng
"Vợ không ít, sao lại có thể ngủ một mình vậy!" Sở Thiên bất giác cười khổ, "Ài…"
"Ài!"
Dường như có tiếng nhại lại, bên ngoài cửa sổ cũng có tiếng thở dài
"Ai?" Sở Thiên thấp giọng quát.
Cộc, cộc, cộc!
Tiếng gõ cửa trầm trầm vang lên, trong tiếng gió đêm vô cùng quỷ dị
Sở Thiên xoay người ngồi dậy, trong lòng thấy buồn cười, không phải tiểu nha đầu Tiểu Bạch, thì cũng là đứa con trai nghịch ngợm kia, hắn đến bên cửa, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
Không có người
Sở Thiên nhíu mày, "Khách Thu Sa? Lại biến thành thực vật rồi ư? Ra đây đi!"
Không có ai đáp lại
Tích tắc, thông tin thạch của Sở Thiên ngân lên, mở ra, bên trong là một âm thanh của một phụ nữ lạ, lạnh nhạt, có chút khàn khàn
"Trả thân xác lại cho ta được không?"
Sở Thiên kinh ngạc, bên kia thông tin thạch là Sắt Lâm Na, nhưng giọng nói này, không phải của nàng
"Trả thân xác lại cho ta được không?" Giọng nói của người phụ nữ lạ lại vang lên, là ở bên trong bức màn phòng ngủ của Sở Thiên
Sở Thiên cảnh giác đứng lên, tay cầm chặt con dao phẫu thuật, đi chậm tới bức màn, "Ra đi!"
Đợi một lát, sau bức màn vẫn không có tiếng động
Roẹt! Sở Thiên kéo bức màn, chém dao phẫu thuật xuống, nhưng lại là một khoảng không
Sau bức màn, không có người.
"Trả thân xác lại cho ta được không?" Giọng nói kia lại lạnh lùng vang lên bên tai Sở Thiên, một ngọn gió lạnh cũng kề bên cổ hắn, "Trả lại cho ta!"
Sở Thiên quay đầu lại, trước mặt hắn, là một khuôn mặt trắng bệch!
"Hừ, thời gian cầm cố!" Sở Thiên vung hai tay, trong chốc lát cấm cố toàn bộ căn phòng, nhưng dường như bóng người ở trước mặt không bị ảnh hưởng gì, cánh tay có nhuốm máu chộp lấy Sở Thiên.
Sở Thiên vội vàng lui lại, nhân đó nhìn qua đối thủ, sắc mặt trắng bệch, thâm trầm, cơ thể thoắt ẩn thoắt hiện, hai chân mờ ảo, Sở Thiên không khỏi kinh ngạc, "ngươi là vong linh?"
"Vong linh là đê tiện nhất địa ngục!" Nữ linh hồn kia tiến tới, "Trả thân xác lại cho ta!"
"Ta giữ thân xác của ngươi lúc nào?" Sở Thiên vừa lùi vừa nói
"Thân xác của ta, ở trên cơ thể của ngươi! Mau trả cho ta! Nếu không ngươi sẽ hối hận!"
Sở Thiên nổi giận quát: "ngươi điên à, trên cơ thể ta sao lại có thân xác của ngươi? Người đâu!" Tiếng hét lớn vang khắp Bố Lôi Trạch, dường như không có ai nghe thấy.
"không ai có thể nghe được ngươi đâu!"
"Ha ha!" Sở Thiên cười, "Đối phó với ngươi, tự ta cũng được!" Nói xong, hai tay hắn đưa ra trước ngực, "Hừ, ba ngày trước đã dùng rồi, bây giờ miễn cưỡng dùng cũng được!"
Thần sắc của nữ linh hồn kia biến đổi, "Toái thời long ấn… Phất Lạp Địch Nặc, ngươi sẽ hối hận!"
Cô ta biến mất.
Sở Thiên nhìn chằm chằm vào nơi linh hồn kia biến mất, có chút không hiểu, nửa đêm một nữ linh hồn gõ cửa, nằng nặc đòi lại thân xác, dù ở đâu cũng là một việc xui xẻo, hơn nữa nữ linh hồn kia dường như cũng không đơn giản, lại có thể ngăn cản âm thanh phát ra bằng thần lực của Sở Thiên!
"Từ lúc nào trên cơ thể ta lại có thân xác của linh hồn chứ?" Sở Thiên không biết nên khóc hay cười, sau đó nhìn lại cơ thể mình, khi hắn nhìn thấy chiếc nhẫn trong tay trái, thì lồng ngực chợt run lên.
Trên cơ thể của Sở Thiên quả thực có thân thể của nữ nhân, hơn nữa còn có sáu cái. Nguồn tại ện FULL
Đêm trước ngày Thần Ân, ở Hồng Nguyệt phế tích, sáu thi thể nữ thần trong lục ngự tỏa hồn trận!
Vội lấy thi thể ra, Sở Thiên đối chiếu, Sở Thiên nhắm mắt, "ngươi cũng đã đến thời đại này rồi, Nữ thần Vận Mệnh, Mã Ny!"