Dị Giới Thú Y

chương 99: phế vật vô dụng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên đầu thành Thái Thạch Bảo, sau khi Sở Thiên hạ cánh liền mau mắn bước tới trước Mã Khoa Lý, đồng thời khom người xuống, "Tham kiến nguyên soái, hữu tướng đế quốc, thủ tịch Tế Tự cung đình Phất Lạp Địch Nặc phụng mệnh báo tin!" Trên chiến trường, ngoài thiết kỵ Khải Tát, cho dù là Lô Địch Tam Thế nhìn thấy thống binh nguyên soái cũng phải hành lễ!

"Ha ha, tốt!" Mã Khoa Lý lớn tiếng cười vỗ vai của Sở Thiên, cất lời khen ngợi: "Vừa rồi làm tốt lắm!"

"Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!" Sở Thiên khiêm nhường nhận lời tán thưởng, sau đó quay sang hướng Đạt Mã Nhĩ, "Ha ha, lão ca, lâu lắm không gặp rồi!"

"Phất Lạp Địch Nặc, cuối cùng người đã tới!" Đạt Mã Nhĩ kích động lao tới ôm lấy Sở Thiên, sau đó thực thà nói: "Lão đệ, ngươi mà không đến nữa, thì ta sắp không chống đỡ nổi rồi!" Đạt Mã Nhĩ vốn dĩ chỉ thay thế vị trí của Sở Thiên xuất chinh, tuy trình độ ma pháp của hắn trong đế quốc không ai sánh kịp, nhưng xử lý quân vụ lại không phải nghề của mình, hơn một tháng nay, Đạt Mã Nhĩ đáng thương đã bận bịu đến mức ù đầu nhức óc.

"Xin lỗi." Sở Thiên nhún vai tỏ ra bất lực: "Lần này ta đến chỉ phụ trách chữa trị cho ma thú, những việc khác vẫn là huynh làm!"

"Á?" Đạt Mã Nhĩ trợn tròn mắt ngơ ngẩn nhìn Sở Thiên, không biết nên nói gì.

Hắc hắc, Sở Thiên cười thầm, không để ý đến Đạt Mã Nhĩ nữa, và bước tới trước mặt Mã Khoa Lý, "Nguyên soái, bây giờ ta phải làm gì?"

"Điều này…" Mã Khoa Lý bị Sở Thiên hỏi làm cho sững người, hiện giờ việc chiến sự đang diễn ra rất thuận lợi, cơ hồ không có ma thú thọ thương, mà binh sĩ bị thương vong thì lại rất nhiều, nhưng Sở Thiên lại chỉ có thể chữa trị cho ma thú, hơn nữa Sở đại thiếu gia còn không thể phóng thích ma pháp, cho nên, sau khi Mã Khoa Lý nghĩ cả ngày trời, bống nhiên phát hiện, Sở Thiên ngoài việc nâng cao sĩ khí ra, thực chất không có ích gì!

Sở Thiên không có ích, điểm này đối thủ cũng nghĩ đến, ở một góc phía xa chiến trường, một đạo quang mang màu sáng bạc thoát ra khỏi sự vây bủa của đối thủ, phi thẳng lên trời, sau đó Thần Thánh Long Kỵ Sĩ Khắc Lâm Tư đã lâu không gặp Sở Thiên hiện thân ra cùng Băng hệ Cự Long cấp chín của hắn, "Khốn kiếp! Phất Lạp Địch Nặc chỉ là một phế vật! Các người loạn lên gì chứ? Mau lập lại trận hình!"

Khắc Lâm Tư lớn tiếng cổ vũ sĩ khí của quân đội Lôi Tư, "Phất Lạp Địch Nặc thực chất không thể phóng thích ma pháp! Trên chiến trường, hắn hoàn toàn là một phế vật! Hỡi các chiến sĩ Lôi Tư, hãy giương cao đao kiếm của các ngươi, tiêu diệt tên phế vật đó. Vinh quang giết được Thánh Tế Tự đang đợi các ngươi!"

Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Sở Thiên nheo mắt lại, nặng giọng hô một tiếng, "An Na!"

"Ổng chủ, xin lỗi!" An Na cúi thấp đầu xuống, khuất tất nói: "Khoảng cách xa quá, hơn nữa, cung tiễn của ta cũng không có cách nào xuyên qua đấu khí hộ thể của hắn…"

"Con mẹ nó, ta kháo!" Sở Thiên thấp giọng chửi một câu, Khắc Lâm Tư ở đằng xa đang mắng nhiếc mình, nhưng mình lại ở đây bó tay bất lực, tình cảnh này khiến Sở Thiên vô cùng khó chịu!

An Na không được, nhưng có người có thể trút giận cho Sở Thiên! "Con mẹ ngươi, đối thủ của ngươi là lão tử ta!" Phía dưới Khắc Lâm Tư chợt phát ra những tia sáng đủ màu sắc, Hỏa hệ hồng sắc, Thủy hệ lam sắc, Thổ hệ hoàng sắc, thậm chí còn có màu trắng ngoét của Vong Linh hệ! Mỗi sắc màu đều phát ra một tia sáng, cuối cùng tụ lại thành một quang trụ ma pháp lớn, hung hãn lao thẳng về Khắc Lâm Tư đang ở trên không!

"Hừ! Trò nhãi nhép của tiểu tử ngươi vô dụng vơi ta!" Khắc Lâm Tư vỗ vào tọa kỵ, sau đó Cự Long há to miệng phun ra tầng tầng băng vụ, băng vụ mau chóng đông kết lại trong không trung, cuối cùng kết tụ lại thành một kính băng khổng lồ, ngăn quang trụ lại, trong chớp mắt, tất cả quang trụ bị phản hồi lại, phóng thẳng vào chiến trường! "A Mạt Kỳ, ngươi và chủ nhân của ngươi đều vô dụng như nhau!"

"Hộc…" Một tiếng thở nặng nề vang lên, một thanh niên cường tráng lao thẳng lên trời, đôi mắt long lanh phát ra những tia sáng dị thường chứng tỏ, đây chính là A Mạt Kỳ đã biến thành hình dạng của con người! "Khắc Lâm Tư, có giỏi thì đừng dựa vào tọa kỵ, chỉ hai chúng ta đánh một trận!" Khắc Lâm Tư bản thân là một chức nghiệp giả cấp chín, cộng với ma sủng cấp chín của hắn, lực chiến đấu tuyệt đối đã tăng lên gấp bội, cho nên, kẻ vừa mới điều khiển được sức mạnh cấp chín của mình như A Mạt Kỳ, quả thật chưa phải là đối thủ của hắn.

"Lại nữa rồi! Ha ha…" Khắc Lâm Tư khinh khỉnh cười lớn, "Muốn ta bỏ ma sủng ư? Hừ! Tại sao không phải là ngươi và Phất Lạp Địch Nặc cùng chiến đấu! Có một kẻ phế vật làm chủ nhân mình, cũng thật là buồn bực nhỉ!"

"Khắc Lâm Tư!" A Mạt Kỳ nghiến răng ken két rồi lao đến, thậm chí đến ma pháp sở trường cũng không dùng đến, chỉ dựa vào song quyền lao vào liều mạng với Khắc Lâm Tư! Dám mắng nhiếc Sở Thiên? Muốn chết à!

Hừ hừ, Khắc Lâm Tư thầm cười nhạt, sao lại dễ bị chọc giận như vậy? A Mạt Kỳ ngươi vẫn không xứng làm đối thủ của ta! Không thể duy trì được trạng thái bình tĩnh, đây là đại kỵ trong việc quyết đấu của cường giả! "Đột thứ!" Khắc Lâm Tư tay trái giữ chặt tọa kỵ, còn trường mâu kỵ sĩ trong tay phải đâm thẳng về phía A Mạt Kỳ.

"Ngươi, con mẹ nó dám coi thường lão tử?" A Mạt Kỳ vô cùng phẫn nộ, đột thứ là kỹ năng cơ bản của kỵ sĩ, cho dù là một kỵ sĩ hộ vệ cấp một cũng có thể nắm rõ một cách thành thục, nhưng Khắc Lâm Tư lại dùng nó để đối phó với A Mạt Kỳ cấp chín, đây không phải là đang tấn công, mà là đang khiêu khích!

A Mạt Kỳ nghiêng người trong không trung, phóng tay bắt lấy trường mâu của Khắc Lâm Tư, "Lần sau đừng có đơn giản như vậy…" A Mạt Kỳ không nói được hết câu, vì chính lúc chạm tay vào, A Mạt Kỳ bỗng phát hiện, trường mâu đó chỉ là ảo ảnh! Còn một ngọn trường mâu khác, cũng đã lao thẳng đến trước ngực mình!

"Hừ! Vậy còn thú vị một chút!" Trong không trung mà bị đầu mâu chĩa thẳng vào trước ngực, nếu như là cường giả bình thường, vậy đã không thể tránh khỏi rồi, nhưng A Mạt Kỳ thì khác, vì nó lại một biến dị lôi ưng! Ma thú nhanh nhất trên bầu trời Huyễn Thú! xem tại TruyenFull.vn

Không hề để ý đến ngọn trường mâu, cơ thể A Mạt Kỳ đổ ra phía sau, sau đó không cần mất một chút sức lực nào đã tạt sang một bên. Phụt! Trường mâu chĩa trước ngực đã tránh được, nhưng không một tiếng động nào, trên vai trái của A Mạt Kỳ lại xuất hiện thêm một ngọn mâu khác! Cùng lúc với việc ngọn mâu thứ ba đã đâm trúng A Mạt Kỳ, ngọn mâu thứ hai vừa chĩa vào ngực nó đã biến mất trong không trung. "Con mẹ ngươi! Vô sỉ!" A Mạt Kỳ lớn tiếng chửi thề trong lúc bị rơi xuống.

"Tam trọng huyễn ảnh đột thứ!" Khắc Lâm Tư nhìn bóng A Mạt Kỳ đang rơi xuống, khịt mũi cười lạnh, "Ngươi thật cho rằng, ta sẽ dùng đột thứ bình thường tấn công ma thú cấp chín sao? Hừ! Ngươi và chủ nhân ngươi đều ngu xuẩn như nhau!"

"Ài!" Phía dưới chiến trường, Khố Á Tháp đang ở trong hình dạng con người thở dài một tiếng, "Sao lại như thế này?" Nói rồi, Khố Á Tháp hờ hững vung tay đập nát một hàng binh sĩ Lôi Tư, rồi nhẹ nhàng đón lấy A Mạt Kỳ, "Ta nói huynh đệ này, dựa vào thực lực của ngươi, cho dù không nhìn thấy, vậy cũng có thể nghe thấy tiếng gió a, sao lại để thụ thương vậy?" Nói rồi, Khố Á Tháp gãi đầu, "Ồ, đây đã là lần thứ mấy rồi? Ta đã không đếm hết rồi…"

"Con mẹ nó! Khắc Lâm Tư quá vô sỉ!" A Mạt Kỳ quắc mắt trừng trừng cãi lại, đồng thời lấy ra một bình thuốc cấp chín, một nửa đổ lên vết thương, một nửa uống vào người. Dần dần, máu trên vết thương đã không còn chảy nữa. Có điều, hiệu quả của thuốc chỉ tạm thời dừng ở đây thôi.

Thuốc của Sở Thiên tập hợp những tinh hoa của trái đất và đại lục Huyễn Thú, nó chia làm hai tác dụng lớn, một là tương tự với những loại thuốc trên trái đất, có thể chữa những chứng bệnh thông thường mà không cần để ý đến đẳng cấp của các chức nghiệp khác, còn một tác dụng nữa là thông qua ma pháp trong viên thuốc để gia tăng thời gian lành lặn của vết thương! Nhưng hiệu quả của tác dụng thứ hai thì không thể không để ý đến sự chênh lệch về chức nghiệp, vì nó quyết định bởi chất lượng của Ngưu Hoàng!

Thứ mà A Mạt Kỳ dùng là bình thuốc cấp chín tốt nhất trong tay Sở Thiên, nếu là người bình thường đả thương A Mạt Kỳ, vậy thì thuốc này không những có thể chữa thương, mà tốc độ lành lặn lại cũng vô cùng nhanh chóng. Nhưng rất đáng tiếc, đối thủ hôm nay của A Mạt Kỳ là Khắc Lâm Tư! Thực lực của Khắc Lâm Tư vốn dĩ đã mạnh hơn Khố Á Tháp, nhưng thuốc của Sở Thiên lại chế từ Ngưu Hoàng của Khố Á Tháp, cho nên số thuốc này đối với A Mạt Kỳ mà nói, hiệu quả không tồi, nhưng thời gian chữa trị thì không thể nhanh được.

"Có ông chủ tốt thật hạnh phúc!" Nhìn A Mạt Kỳ lại xông lên trước, Khố Á Tháp lắc đầu, cảm thán nói: "Xem ra, đợi khi khế ước với Khải Tát hết thời hạn, ta phải suy nghĩ không biết có nên kí ước với Phất Lạp Địch Nặc điện hạ không mới được…" Thời gian kề vai sát cánh cùng A Mạt Kỳ chiến đấu càng lâu, sự ca ngợi của lão ngưu Khố Á Tháp lại càng nhiều, vì nó phát hiện, đãi ngộ ma sủng của Sở Thiên thật sự quá tốt, thứ khác không nói, chỉ việc A Mạt Kỳ coi dược phẩm cấp chín như đồ ăn vặt thôi, điểm này cũng khiến Khố Á Tháp phải ngưỡng mộ phát điên lên, phải biết rằng, trên chợ đen bên ngoài, một viên thuốc cấp chín của Sở Thiên đã đốt đến trên vạn kim tệ rồi!

Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Dưới sự chỉ điểm của Mã Khoa Lý, Sở Thiên đã nhận ra tên tiểu tử ngốc nghếch chỉ biết liều mạng kia chính là A Mạt Kỳ của mình, sau đó, Sở đại thiếu gia đỏ rần mặt, xem ra, công tác giáo dục tư tưởng cho ma sủng phải được tăng cường rồi!

"Các dũng sĩ Lôi Tư! Phất Lạp Địch Nặc đang ở bên kia!" Khắc Lâm Tư sau khi thêm lần nữa giải quyết A Mạt Kỳ, sau đó trường mâu chĩa thẳng đầu thành Thái Thạch Bảo, "Ngoài ma sủng ra, hắn không hề có bất cứ thực lực gì! Cho dù là ai, chỉ cần bắt được Phất Lạp Địch Nặc! Sẽ được thưởng một nghìn dặm lãnh địa!"

Dưới sự kích thích bởi giải thưởng hậu hỹ của Khắc Lâm Tư, quân đội vốn vì sự xuất hiện của Sở Thiên mà sĩ khí suy giảm này lại bùng phát chiến ý mãnh liệt!

"Đạt Mã Nhĩ, tất cả pháo ma pháp và cung nỏ chuẩn bị, đề phòng Khắc Lâm Tư đột kích!" Sắc mặt Mã Khoa Lý sa sầm xuống, thân vương Trát Phổ Lan phía đối diện chỉ là một phế vật, nhưng, Khắc Lâm Tư thì lại là một đối thủ khó nhằn, bản thân vừa khích lệ sĩ khí quân lính, mới đó đã bị hắn dễ dàng hóa giải rồi. "Điện hạ, lúc trước đã xảy ra chuyện Khắc Lâm Tư bỗng nhiên tập kích các tướng lĩnh…"

"Ta hiểu rồi!" Sở Thiên cắn răng gật đầu, trong lòng dâng lên một cảm giác thất bại mà trước nay chưa từng có, ý đồ của Mã Khoa Lý rất rõ ràng, hắn muốn Sở Thiên tìm nơi nào để tránh đi, nếu không một khi Khắc Lâm Tư dựa vào ma sủng tập kích vào, vậy thì an toàn của Sở Thiên không còn được bảo đảm nữa, để hữu tướng đế quốc trận vong ngay bên cạnh mình, thì Mã Khoa Lý không gánh được hậu quả này! Còn A Mạt Kỳ liều mạng gây rối với Khắc Lâm Tư, e rằng cũng là sợ hắn đổi mục tiêu sang Sở Thiên!

Hãn Mã và AK47 đều đang ở trên Vân Tước Boeing 747, A Mạt Kỳ vẫn đang liều mạng quấn lấy Khắc Lâm Tư, người theo bên cạnh Sở Thiên bây giờ chỉ còn lại NMD và An Na, con mẹ nó, Khắc Lâm Tư, đợi lão tử đầy đủ nhân thủ rồi sẽ tính sổ với ngươi!

Sở Thiên đang định chậm bước đi xuống thành, không ngờ lại bị Khắc Lâm Tư phát hiện, "Ha ha ha, Phất Lạp Địch Nặc, kẻ nhu nhược nhà ngươi! Muốn chạy trốn sao?" Vừa ứng phó với A Mạt Kỳ, Khắc Lâm Tư vừa kêu lớn, "Thiết kỵ Khải Tát! Hãy nhìn Thánh Tế Tự của các ngươi đi! Hắn lại muốn bỏ trốn kìa!"

Thiết kỵ Khải Tát còn đang xung phong lên trước, dường như không nghe thấy Khắc Lâm Tư nói gì, vẫn lao lên phía trước chém giết, nhưng những binh chủng khác của Khải Tát lại có chút dao động. Ngay lập tức trên chiến trường hai bên lại rơi vào trạng thái giằng co!

"Đạt Mã Nhĩ, chuẩn bị thu binh đi!" Sở Thiên vừa đi, sĩ khí quân đội tất nhiên bị hạ xuống, điểm này Mã Khoa Lý đã nghĩ qua, có điều tốn thất một chút sĩ khí để đổi lại an toàn cho Sở Thiên, vẫn là đáng! "Đạt Mã Nhĩ, sao vẫn chưa chấp hành mệnh lệnh!?"

Mã Khoa Lý quay đầu lại, đang định mắng Đạt Mã Nhĩ lại phát hiện Sở Thiên đã quay lại, "Phất Lạp Địch Nặc, ngươi…"

"Ta có việc muốn tuyên bố!" Sở Thiên nheo mắt lại, đi lên trước tường thành, đầu tiên là đập một Phong hệ quyển trục để phóng to giọng, sau đó Nộ Hỏa của Đức Khố Lạp chỉ về Khắc Lâm Tư phía xa, "Khắc Lâm Tư, ta, hữu tướng đế quốc Khải Tát, thủ tịch Tế Tự cung đình, Thượng Cổ Thánh Tế Tự công tước Phất Lạp Địch Nặc, khiêu chiến với ngươi! Ngày mai, ta sẽ ở dưới Thái Thạch Bảo quyết đấu với ngươi!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio