Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần

chương 56: tiểu hắc dị trạng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Người dẫn dắt binh đoàn sứ giả thành Kerr, vốn dĩ là Eno, dù sao hắn là em trai Lâm Tái, thân phận cũng đủ, thích hợp đi sứ nhất. Nhưng, trước khi khởi hành một ngày, Eno đột nhiên bị sư phụ của mình phái đi lịch lãm.

Lịch lãm? Thật sự là chê cười! Việc này ai cũng biết là giả, ai cũng biết là Eno trốn tránh, nhưng Kha Đức Nhạc cũng không có biện pháp, cuối cùng, phái ra vị cao cấp ma pháp sư vẫn luôn đi theo Lâm Tái, ma pháp sư này có lẽ thực lực không mạnh, nhưng ít nhất hắn cũng một lòng với Lâm Tái.

Kha Đức Nhạc phái ra những người rất bình thường, nhưng Ma sư pháp công hội lại phái ra một người nằm ngoài dự kiến của mọi người, Ma sư pháp công hội lại phái ra con gái của phó hội trưởng – Elina!

Bất quá, người khác cảm thấy vô cùng ngạc nhiên với quyết định này của Ma sư pháp công hội, còn Eno sau khi biết việc này liền hối hận không thôi, lại cảm thấy Ma sư pháp công hội thật sự là lãnh huyết vô tình thế nhưng ngay cả một cô gái như Elina cũng phái ra đi…

Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, rốt cục người đi đến đô thành của thú nhân đế quốc chính là Elina, Elina cảm thấy tò mò với mọi thứ ở đây — quyết định của nàng quả nhiên rất đúng.

Nàng sinh hoạt tại Ma sư pháp công hội từ nhỏ, chỉ quanh quẩn ở trong đó, luôn tràn ngập ảo tưởng với thế giới bên ngoài, nếu không phải vậy, lúc trước nàng cũng không thống khoái mà đáp ứng cha mình đến thử thời vận tại thành Kerr.

Cuối cùng, nàng cũng không có được trứng phượng hoàng, nhưng cũng không cam lòng cứ như vậy đi về, lần này nghe nói muốn phái binh đoàn đến thú nhân đế quốc, nàng liền chủ động yêu cầu trở thành một thành viên của binh đoàn.

Thú nhân tuy dã man, nhưng thượng tầng của thú nhân đế quốc, cũng không ngốc, dĩ nhiên cũng sẽ không đắc tội với người của Ma sư pháp công hội, duới tình huống như thế, Elina tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm gì, cũng chính vì vậy, người của Ma sư pháp công hội mới cho phép nàng đi theo binh đoàn.

“Elina tiểu thư, kiến trúc của thú nhân đế quốc thật sự nằm ngoài dự đoán mọi người, không phải sao?” Bởi vì Elina gia nhập binh đoàn, nên Ma sư pháp công hội lại phái ra một nữ cao cấp ma pháp sư tên là Larry, Larry tuổi cũng không nhỏ, dọc theo đường đi quả thực xem Elina là đứa nhỏ mà chiếu cố, điều này cũng khiến cho Elina trên đường đi càng thêm thoải mái.

“Đúng vậy, mọi thứ ở đây, ta chưa từng thấy qua.” Elina gật gật đầu, những căn nhà được xây bằng đá có hình thù kỳ quái, còn có những túp lều dựng bằng cây cối… Một thủ đô, không phải rất sạch sẽ sao? Cho dù có bẩn một ít, nhưng cũng không ảnh hưởng đến người khác đi? Cũng chính nơi này, mỗi tòa kiến trúc đều có điểm độc đáo của mình, nhưng đặt chúng ở cùng một chỗ thì có chút kỳ quái.

“Ta thiệt tình tán thành quyết định đi thú nhân đế quốc của Elina tiểu thư, nhìn xem thế giới này nhiều một chút, chúng ta sẽ cảm thấy tâm linh của mình cũng trở nên cường đại hơn, có thể hiểu biết nhiều thứ hơn.” Larry mở miệng lần nữa. Nàng biết, tuy Elina tuổi còn nhỏ đã là trung cấp ma pháp sư, nhưng thực lực của nàng đều nhờ Ma sư pháp công hội cung cấp điều kiện tu luyện tốt nhất, nếu bàn về thực chiến, có lẽ nàng còn chỉ đánh ngang tay với ma pháp sư thấp hơn mình một bậc … Tuy vậy, Larry cũng không dám để cho vị tiểu thư được chiều chuộng này thật sự tham gia thực chiến.

Elina gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý, trên thực tế, nàng cũng biết mình khiếm khuyết, nàng không có kinh nghiệm cũng không có trải qua thực chiến, nhưng thực chiến… Chuyện như vậy, bọn họ sao có thể cho nàng làm đây? Cho dù lần này đi sứ, có lẽ cha nàng cũng đã liên lạc với người của thú nhân đế quốc rồi.

Thú nhân đều dựa vào săn thú mà sống, rất ít thú nhân làm thủ công nghiệp, bởi vậy các thú nhân giống nhau sẽ không sinh hoạt chung một chỗ, đó cũng là nguyên nhân khiến cho đô thành của thú nhân đế quốc thoạt nhìn không giống một cái đô thành.

Bất quá, đô thành của thú nhân đế quốc rất đơn sơ, nhưng nơi ở của Thú vương cũng phi thường hùng vĩ, Elina đã gặp qua Thú vương, Thú vương Sư tộc kia ngay cả cánh tay cũng thô như hông của nàng, nàng cảm thấy có lẽ mình chỉ đứng tới eo của đối phương…

Bên ngoài xe ngựa truyền đến một tiếng ma thú rống lên, Elina hướng nơi đó nhìn lại, liền nhìn thấy một hổ nhân đang ấn một con ma thú cấp , sau đó lấy ra một cây đao từ bên hông, rạch một phát ngay cổ ma thú, con ma thú kia liền phun ra máu tươi, nó còn giãy dụa một chút, nhưng chỉ là giãy dụa lúc sắp chết, nó không thể nào chạy thoát khỏi tay của hổ nhân kia!

Elina cảm thấy có chút tàn nhẫn, nhưng rất nhanh lại nhớ đến thịt trên bàn cơm của mình, cuối cùng một câu cũng không nói.

Trước đó bọn họ đã gặp qua Thú vương, nhưng Thú vương mỗi câu đều nhắc tới Thần Thú điện, thoạt nhìn vị Thú vương tục tằng kia không hiểu quyền mưu vương giả, nhưng trong cũng lời nói không hề để lộ ra một chút tiếng gió nào, tất cả đổ lên đầu Thần Thú điện, làm cho bọn họ không thể nói gì mà chống đỡ, chỉ có thể lựa chọn ở lại vài ngày, sau đó chờ đợi Thần Thú điện đáp lại.

“Dì Larry, ngươi nói xem, lần này chúng ta thật sự có thể mang Lâm Tái về sao?” Elina quan sát chỗ ở của bọn họ, cũng coi như là một tòa kiến trúc bình thường, nhịn không được hỏi Larry bên cạnh.

“Ta cũng không biết, nhưng cho dù không thể mang về cũng không sao, dù sao những thú nhân vì Phượng Hoàng sẽ không xúc phạm tới Lâm Tái các hạ đâu.” Larry trả lời, cộng sinh khế ước, chính là một bên chết đi thì bên còn lại cũng không thể sống, Phượng Hoàng là thánh thú của Thú nhân tộc, những thú nhân này sẽ dùng mọi cách bảo vệ mạng sống của Phượng Hoàng, duới tình huống như thế, có lẽ Lâm Tái muốn chết bọn họ còn liều mạng mà cứu sống hắn nữa đó!

“Ta cũng không phải lo lắng cho hắn, nhưng Phượng Hoàng… Dì Larry, ta đã thấy Phượng Hoàng, nó thật sự rất đẹp, đương nhiên, ta nói chính là Phượng Hoàng thành niên.” Nhớ lại cảnh tượng lúc trước, Elina nhịn không được mà lên tiếng, về phần Lâm Tái… Nàng cảm thấy, nếu không có Lâm Tái, thì con Tiểu Phượng Hoàng đáng yêu kia nhất định sẽ không chết sớm…

“Đáng tiếc, người có được trứng phượng hoàng không phải Elina tiểu thư.” Larry trả lời, lấy thiên phú của Elina, nhất định có thể trở thành pháp thánh, nếu nàng có vận khí tốt, có lẽ còn có thể trở thành pháp thần… Nhưng Lâm Tái thì khác.

“Đó là chuyện không ai biết trước, nhưng dì Larry, ta nghe nói Thần Thú điện rất xinh đẹp, ngày mai chúng ta cùng đi xem có được không?” Hôm nay Thú vương Thái Đặc cứ luôn miệng nhắc tới Thần Thú điện, cũng khiến cho Elina càng thêm tò mò đối với Thần Thú điện! Hơn nữa, nàng là con gái của phó hội trường Ma sư pháp công hội, biết được nhiều chuyện hơn người khác, ví dụ như, bộ tộc Nagas.

Nghe nói, đó là hậu duệ thần tộc, cho nên có được năng lượng tinh thuần cường đại…

“Elina tiểu thư, chuyện này rất nguy hiểm!” Larry lên tiếng, nhưng không thể phủ nhận, Thần Thú điện có thể ganh đua dài ngắn với Ma sư pháp công hội, cũng khiến cho nàng phi thường tò mò.

“Chúng ta chỉ đứng dưới chân núi nhìn xem, chắc là không sao đâu? Không phải nói, cho dù không phải thời điểm hành hương, dưới chân núi Thần Thú điện cũng có không ít thú nhân lễ bái sao?” Elina lại nói, nàng không phải là người không biết chừng mực, cho nên cũng không dự định tiến vào Thần Thú điện.

“Được.” Larry gật đầu đồng ý. Ngày hôm sau, hai người nói chuyện này với những người trong binh đoàn sứ giả, kết quả cuối cùng là, mọi người trong binh đoàn đều quyết định đi nhìn thử Thần Thú điện bên kia xem sao, người phụ trách của binh đoàn chính là cao cấp ma pháp sư trung thành với Lâm Tái, thậm chí còn tính toán đến Thần Thú điện cầu kiến trưởng lão nơi đó!

Binh đoàn đang đứng dưới chân núi, chuyện này Lâm Tái cùng Hughes đều không biết, mà hiện tại, hai người bọn họ đang tắm.

Chạng vạng ngày hôm qua, Lâm Tái đột nhiên biến về hình dạng nhân loại, sau đó Lục Vũ phát hiện ra, hắn hưng phấn mà chạy khắp nơi một vòng, cuối cùng vẫn là Lục Vũ ngăn hắn lại rồi lấy ra quần áo cho hắn, mới khiến cho hắn yên ổn lại.

Sau khi biến về hình dạng nhân loại, rốt cục lại có khả năng nói chuyện, Lâm Tái lập tức cảm thấy cuộc sống tươi đẹp hơn khá nhiều, liền đưa ra yêu cầu trở về thành Kerr với Mony.

Lâm Tái chỉ hơn hai mươi tuổi, ở trong mắt Mony chính là một đứa bé, lúc trước bà có thể cho phép Caroline chạy loạn cả ngày không học vấn không nghề nghiệp, hiện tại dĩ nhiên cũng có thể cho phép Lâm Tái yêu cầu một ít chuyện bốc đồng, chớ nói chi là Caroline còn hát đệm bên cạnh! Cho nên cuối cùng, Lâm Tái được phê chuẩn rời đi Thần Thú điện — nhưng phải đợi hắn có thể vận dụng thuần thục năng lượng của bộ tộc Nagas mới được.

Ngọn núi Thần Thú điện này, chính là một tòa núi lửa đang hoạt động, mà sở dĩ nó không bùng nổ, là bởi vì bộ tộc Nagas và Phượng Hoàng vẫn luôn hấp thu năng lượng của nó.

Bất quá, núi lửa này tuy không bùng nổ, nhưng vì bên trong có nham thạch nóng chảy mà sinh ra một ít cảnh quan kỳ thú, ví dụ như ôn tuyền.

Lục Vũ đời trước đã từng đi du lịch, cũng từng có cơ hội ngâm mình trong ôn tuyền, nhưng khi đó bởi vì đủ loại nguyên nhân mà hắn phải tắm chung với một đám đại nam nhân, cũng không dám xuống nước, mà hiện tại thì khác, nơi này có rất nhiều ôn tuyền, hắn hoàn toàn có thể một người độc chiếm một cái!

“Ta đến Thần Thú điện lâu như vậy, đến bây giờ mới biết được sau núi có nhiều thứ tốt như vậy!” Lục Vũ hít sâu một hơi, nếu không phải hôm qua Lâm Tái muốn tắm rửa, căn bản là hắn sẽ không biết sự tồn tại của ôn tuyền!

Nhưng nói đến cũng không kỳ quái, ai mượn hắn có thói quen tắm rửa trong Hệ thống vị diện giao dịch làm chi?

“Chỗ này rất lớn, ngươi không biết cũng rất bình thường! Chớ nói chi là ngươi còn phải chăm sóc cho ta!” Lâm Tái ở trong một cái ao bên cạnh đắc ý hô lên, trên thực tế hắn hy vọng có thể ngâm mình chung một ao với Lục Vũ, nhưng cuối cùng lại bị Lục Vũ không chút do dự mà cự tuyệt.

“Ngươi học cách vận dụng năng lượng của bộ tộc Nagas tới đâu rồi?” Lục Vũ dời sang đề tài của Lâm Tái, hỏi thăm.

“Không biết… Nhưng mẹ ta nói, ta chỉ cần học vài giờ, sao đó làm nũng với bà ngoại sẽ không thành vấn đề.” Lâm Tái mở miệng.

“Nói đến đây… Tại sao dì Caroline lại giúp ngươi như vậy?” Lục Vũ lại hỏi, đối với chuyện Lâm Tái phải rời khỏi, Caroline biểu đạt sự ủng hộ thật sự là quá mạnh mẻ liệt.

“Ách… Ta đoán là nàng cũng muốn rời khỏi chỗ này.” Lâm Tái thực rõ ràng mà mở miệng, nhìn bộ dáng của Caroline, hắn chỉ biết đối phương muốn trở về thành Kerr ở cùng một chỗ với Kha Đức Nhạc, ngẫm lại cũng phải, nếu Lục Vũ đột nhiên xa hắn mấy tháng, hắn cũng sẽ rất muốn ở bên cạnh đối phương.

“Khẳng định nàng đang nhớ thương cha ngươi đó!”

“Thì ra là thế.” Lục Vũ mở miệng, sau khi nói xong lại cảm thấy có điểm là lạ, vừa rồi là ai nói câu này vậy?

Hắn còn chưa suy nghĩ cẩn thận xong, quả nhiên nhìn thấy Mony xuất hiện ở bên cạnh, không cần suy nghĩ nữa, người nói chuyện vừa rồi khẳng định chính là Mony!

Thấy Mony xuất hiện, Lâm Tái cùng Lục Vũ theo bản năng mà trầm mình xuống nước, sau đó bọn họ liền nhìn thấy Mony đứng trên phần đất ngăn cách giữa hai cái ao, vẻ mặt xem thường: “Có cái gì mà ta chưa thấy qua? Hai đứa nhỏ các ngươi có cái đáng xem? Các ngươi lại trốn làm gì?”

“…”

“Nếu nói về dáng người, vẫn là báo nhân chồng ta lúc trước có dáng người hoàn mỹ nhất, các ngươi cái dạng này…” Mony vừa nói chuyện, vừa thanh thản mà đi mất, qua một hồi lâu, xa xa bộc phát ra giọng nói vang dội của bà: “Caroline! Ngươi vừa mới trở về lại muốn đi ra ngoài tìm tình nhân sao? Ta đã nói với ngươi, trước khi sinh đứa nhỏ xong, ngươi đừng mơ tưởng có thể rời khỏi tầm mắt của ta!”

Lâm Tái đi ra khỏi ao, sau đó từ trong nhẫn không gian mình lấy ra quần áo thay: “Hughes, ta cảm thấy chúng ta nên tìm chỗ trốn đi!”

“Đúng vậy!” Mony nhất định là không dám động đến một sợi lông của Caroline đang mang thai, nhưng bọn họ sao… Hắn không có khả năng bị đánh, nhưng tuyệt đối là sẽ gặp phiền toái! “Ngươi xoay người sang chỗ khác, ta muốn mặc quần áo!”

“Đều là nam nhân, ta cũng cho ngươi xem nhiều lần rồi, ngươi cho ta xem lại thì có sao đâu?” Lâm Tái ghé vào ao bên cạnh vẫn không nhúc nhích, người trước mắt này cả ngày đều nghiêm nghiêm thực thực khiến cho hắn ngay cả dung mạo của đối phương còn nhìn thấy không rõ không nữa, hắn muốn thân cận một chút cũng không được, thật sự là làm cho người ta thương tâm! Hiện tại vất vả lắm mới có cơ hội nhìn thấy thân thể đối phương…

Suy nghĩ từ Lâm Tái truyền đến khiến cho Lục Vũ không chút nghĩ ngợi mà ném một cái pháp thuật công kích về phía đối phương, sau đó quanh thân liền xuất hiện một đoàn hắc vụ, dưới sự che giấu của hắc vụ, hắn nhanh chóng thay quần áo, về phần Lâm Tái có bị phép thuật của hắn thương tổn được hay không… Vảy rồng của đối phương cũng không phải dùng để trang trí!

“Hughes! Ngươi quá vô tình!” Lâm Tái bất đắc dĩ mà mở miệng, nhìn thấy quần áo trên người Lục Vũ, đột nhiên lại muốn đến một chút: “Hughes, ngươi có thấy mấy chiếc nhân thượng vàng hạ cám trên người của ta không? Tại sao sau khi ta tỉnh lại, liền không thấy chúng đâu hết? Chẳng lẽ chúng bị ta biến thành mảnh vụn rồi?” Những ngày hắn hóa rồng, còn không nghĩ tới điểm ấy, nhưng đêm qua khi hắn lõa thể liền theo bản năng mà lấy ra quần áo từ nhẫn không gian của mình… Nhưng sau khi Lục Vũ lấy ra một bộ quần áo cho hắn, tâm tình của hắn rất tốt, liền quên mất…

Nếu nhẫn không gian bị Lục Vũ lấy đi, hắn khẳng định sẽ không để ý, dù sao người đó là Lục Vũ, đối phương lấy cũng không sao, nhưng hắn thấy bộ dáng của Lục Vũ, giống như hoàn toàn không biết… Lục Vũ cũng không phải là người tùy tiện lấy đồ của người khác, hơn nữa, đối phương còn cho mình phương pháp luyện chế đan dược và đan dược trân quý như vậy, không thể nào tham ô nhẫn không gian của hắn — đồ vật bên trong nhẫn không gian của hắn không thể nào so sánh với những thứ của Lục Vũ!

Lục Vũ quả thật không thèm những trang sức thượng vàng hạ cám trên người Lâm Tái, khi đó Lâm Tái bị đau đớn hành hạ, đương nhiên hắn cũng rất đau đớn, duới tình huống như thế, hắn làm gì có tinh lực để ý đến chuyện khác? Ví dụ như vảy của Lâm Tái đi, sau khi tình trạng của Lâm Tái ổn định hắn mới đi nhặt, sau đó hắn đem việc này báo cho Lâm Tái, còn bị Caroline cùng Mony giễu cợt là hắn thu thập đồ vật trên người Lâm Tái làm tín vật đính ước …

Một khi đã như vậy, nhẫn không gian của Lâm Tái đâu? Bên trong có không ít thứ tốt đi?

Lục Vũ suy nghĩ một vòng, rất nhanh, liền tập trung vào một nghi phạm, lớn tiếng kêu lên: “Tiểu Hắc!”

Thôn Phệ thú Tiểu Hắc đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, trên người còn ướt sũng, cũng đang tắm ôn tuyền à?

“Nhẫn không gian của Lâm Tái đâu?” Lục Vũ hung hăng mà nhìn đối phương, hỏi, hắn đã phát hiện, Tiểu Hắc cũng không hề ngốc.

“Ác ác ác! A a a!” Tiểu Hắc há to miệng hướng về phía Lâm Tái mà rống lên một chút, sau đó, cọ cọ lên chân Lục Vũ, sau một hồi lâu cọ cọ, đột nhiên liền “đinh đinh đang đang” phun ra không ít đồ vật.

Nhẫn không gian gì đó, tất cả đều ở bên trong.

Sau khi Tiểu Hắc nhổ ra, liền dùng ánh mắt ướt sũng mà nhìn về phía Lục Vũ, một lát sau lại hung ác mà nhìn Lâm Tái, đối với nó mà nói, Lâm Tái là người đã đoạt thứ tốt của nó, cho nên phải trả thù…

“Tiểu Hắc, sau này ngươi tìm được thứ tốt, nhớ đưa cho ta, có biết chưa?” Lục Vũ mở miệng, hắn còn thật sự lo lắng Tiểu Hắc sẽ không đem mấy thứ này cho hắn, nếu Tiểu Hắc hoàn toàn không nghe lời hắn…

“Ác ác!” Tiểu Hắc gật gật đầu, sau đó lại lấy lòng mà cọ cọ chân Lục Vũ, cọ đến một nửa, đột nhiên nó toàn thân buộc chặt, sau đó dùng hai chân sau ngắn ngủn mà chống đỡ thân thể của mình, nhìn về một phía.

Lục Vũ lấy ra mấy viên tinh hạch cho Tiểu Hắc: “Tiểu Hắc thật ngoan!”

Tinh hạch chính là đồ vật mà Tiểu Hắc thích nhất, lần này nó lại không thèm nhìn đến tinh hạch trong tay Lục Vũ, ngược lại còn lớn tiếng kêu lên, sau đó hai chân sau thay phiên đạp đạp trên mặt đất, điên cuồng mà nhảy lên, gắt gao nhìn chằm chằm về một phía.

Chẳng lẽ nơi đó có thứ tốt? Tiểu Hắc ngay cả phượng hoàng và rồng cũng gặp qua, còn ăn lông phượng hoàng và long huyết, mà bộ dạng điên cuồng của nó như vậy…

Lục Vũ còn không chưa suy nghĩ kỹ càng, Tiểu Hắc cắn cắn ống quần của hắn, hình như muốn cho hắn đi về phía bên đó.

“Rốt cuộc Tiểu Hắc làm sao vậy? Hiện tại, nó muốn chúng ta đi theo nó sao?” Lâm Tái tò mò mà mở miệng, rốt cuộc Tiểu Hắc bị gì vậy? Tại sao vừa mới sinh ra không bao lâu, liền thông minh như vậy?

“Ác ác!” Tiểu Hắc đột nhiên chạy về phía đó, thậm chí cũng không thèm để ý tới Lục Vũ nữa, hơn nữa, tốc độ của quả cầu nhỏ này, lại nhanh kinh người.

Lục Vũ cùng Lâm Tái nhìn nhau, không chút nghĩ ngợi liền đuổi theo.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio