Đã từng có một vị pháp thần sinh hoạt tại Rừng Rậm Ma Thú hai trăm năm, sau khi hắn rời khỏi nơi này, liền viết một quyển sách về ma thú, bên trong nhắc tới rất nhiều mà thú mà trước kia nhân loại hoàn toàn không biết đến, hắn còn tỏ vẻ trong Rừng Rậm Ma Thú có rất nhiều ma thú, thực lực rất cao có thể chống lại nhân loại, thần cấp ma thú có hơn mười con, mà thánh cấp ma thú, tuyệt đối hơn một trăm con!
Thánh cấp ma thú đã nhiều như vậy, vậy ma thú cấp càng không đếm xuể!
Bản thân Mony chính là pháp thần, lại là Nagas, nên dẫn theo vài người vào Rừng Rậm Ma Thú tìm ma thú cấp , thật sự là chuyện vô cùng đơn giản. Trên cơ bản, chưa đầy nửa giờ Mony đã tìm thấy một con ma thú cấp , sau đó khiến cho con ma thú cấp kia đuổi đánh bọn họ…
Lục Vũ cùng Lâm Tái hợp lực đối phó một con ma thú cấp , còn Kha Đức Nhạc lại một mình đối phó một con. Hai người họ đi từ sáng tới chiều, mỗi lần trở về, lần sau thảm hơn lần trước.
Lúc đầu, bọn họ chỉ bị thương ngoài da, nhưng sau khi Mony thấy được tốc độ khôi phục của bọn họ, thời gian tới cứu bọn họ cũng càng ngày càng chậm, cho nên bọn họ bị đám ma thú ngược cũng càng ngày càng thảm.
Đương nhiên, Mony cũng không kiêng kị ma thú cấp , ví dụ như, có một lần bà ném Kha Đức Nhạc vào tổ ong, còn dùng sữa ong chúa bôi lên người Kha Đức Nhạc…
Sau đó, khi Kha Đức Nhạc bị bà mang trở về, khuôn mặt sưng húp còn bự hơn đầu heo, trên người cũng không có chỗ nào lành lặn, nếu không phải trình độ luyện đan của Lâm Tái ngày càng tiến bộ, chỉ sợ Kha Đức Nhạc đã bị hủy dung!
Bất quá, tuy rằng bọn họ thường xuyên bị thương, nhưng lại có được không ít chỗ tốt. Trong thế giới này, linh lực vô cùng nồng đậm, hoàn toàn không thua kém với động phủ của thần tiên ở vị diện khác, tinh thần lực Lục Vũ lại không kém, cho nên sau khi dùng hết linh lực trong cơ thể, lại tu luyện trở về, cứ tiếp tục tình huống như vậy, thực lực của hắn cũng chậm rãi tăng trưởng. Sau khi bọn họ đi được một tháng lộ trình, hắn liền đạt tới Trúc Cơ tầng !
Thực lực Lục Vũ gia tăng rất nhanh, Lâm Tái đương nhiên cũng không khác gì. Lúc đầu, hắn còn chưa thể bay thuần thục, nhưng trải qua ngần ấy thời gian, hắn cũng đã có thể bay không thua kém gì phi hành ma thú trung cấp!
Chính vì vậy, dần dần, khi bọn họ hợp lực đối phó đám ma thú cấp , cũng có thể đánh ngã đám ma thú này! Chỉ là bọn hắn vừa tiến bộ như vậy, Mony liền không cho phép bọn sử dụng trang bị cũng như không được sử dụng đan dược trong lúc chiến đấu …
Bất quá, tiềm lực của con người là rất mạnh mẽ, sau khi trải qua vô số chà đạp, Lục Vũ cùng Lâm Tái rốt cuộc đã có thể đánh ngang tay với phần lớn ma thú cấp !
Lần này, Mony dẫn bọn họ tới phụ cận một cái vách núi, phong cảnh nơi này rất đẹp, đồng thời, cũng vô cùng quen thuộc…
“Nơi này chính là sào huyệt của con chim ưng đánh nhau với các ngươi lần trước, lần này, các ngươi đánh lại một trận thử xem! Tranh thủ lấy một ít lông chim!” Mony cười mở miệng, sau đó trực tiếp đuổi đám chim ưng ra khỏi sào huyệt, rồi lại cướp trứng của nó một lần nữa.
Ma thú trên mặt đất luôn dễ đối phó hơn ma thú bay trên trời, nhưng trước kia Lâm Tái còn chưa bay thuần thục, Lục Vũ lại không có biện pháp khống chế phi kiếm công kích chim ưng bay lượn trong tầng mây, cuối cùng chỉ có thể bị đối phương đánh cho thất bại thảm hại, hiện tại đỡ hơn rất nhiều…
Cuối cùng, Lục Vũ và Lâm Tái giằng co với đối phương trên không trung, cố gắng kéo đối phương xuống mặt đất, nhưng nghĩ đến trứng của nó, bọn họ cũng không có nặng tay, chỉ giật xuống không ít lông chim mà thôi.
Sau khi đánh xong, con chim ưng kia liền ôm trứng của mình mà bay đi, có lẽ nó sẽ dọn ổ sang chỗ khác, còn Tiểu Hắc thì bắt đầu nhặt lông chim trên mặt đất để ăn, sẵn tiện bi phẫn mà nhìn Lâm Tái.
Lúc đầu, Lâm Tái luôn bị thương, nhưng hiện tại lại không dễ dàng bị thương nữa, điều này làm cho nó vô cùng buồn bực, phải biết, máu thịt của rồng đều ẩn chứa năng lượng rất mạnh!
“Hôm nay các ngươi biểu hiện không tồi.” Mony cười tủm tỉm mà mở miệng, chứng kiến hai đứa nhỏ này ngày càng tiến bộ, đúng là chuyện khiến người khác cao hứng!
“Chứ sao! Hôm nay con rất lợi hại nha.” Lâm Tái đắc ý mở miệng.
“Nếu vậy, ta cảm thấy, sau này trong lúc chiến đấu, Lâm Tái không được tiếp tục ỷ lại lực phòng ngự mạnh mẽ của hình thái hoàn toàn nữa! Khi ngươi chiến đấu, cũng chỉ có thể dùng hình thái nhân loại! Còn có Lục Vũ, vũ khí của ngươi rất cổ quái cũng rất mạnh, nhưng có thể thấy được, không cần vũ khí ngươi cũng có thể phát động công kích, nếu như vậy, sau này ngươi không cần sử dụng vũ khí nữa!” Mony nghiêm túc mà mở miệng.
“Bà ngoại, những thứ này là đồ vật tùy thân của chúng con, người không cho Lục Vũ mặc bộ quần áo phòng ngự của hắn đã khiến hắn bị thương, hiện tại ngay cả vũ khí cũng không thể dùng…” Lâm Tái nhìn Mony, liền hy vọng Mony có thể thay đổi chủ ý.
“Thế nào, ngươi cho là ta cố ý làm khó dễ các ngươi sao?” Mony mở miệng, lại hít một hơi: “Thực lực bây giờ của các ngươi, muốn khiêu chiến thánh cấp còn có chút hão huyền. Lúc trước, nếu không phải lang nhân kia có sở trường là tinh thần lực, cộng thêm tinh thần lực của Lục Vũ cũng rất mạnh, thì các ngươi đã bị đánh chết từ lâu! Ma thú và nhân loại đồng cấp, thì luôn ma thú luôn mạnh hơn một ít… Dưới tình huống như thế, các ngươi vẫn nên tiếp tục khiêu chiến với ma thú cấp thì hơn!” Mony cũng từng nghĩ đến chuyện Lâm Tái cùng Lục Vũ đánh bại ma thú cấp sẽ khiêu chiến ma thú vượt cấp, nhưng thánh cấp ma thú trong Rừng Rậm Ma Thú rất hung hãn, nên bỏ qua suy nghĩ này. Bất quá, chờ thực lực Lục Vũ cùng Lâm Tái cường thịnh hơn một chút, vẫn có thể đi khiêu chiến một chút, dù sao trên người hai người này có rất nhiều thứ tốt.
Lục Vũ cùng Lâm Tái lần này không bị thương quá lớn, cho nên đi một hồi, lại bắt đầu tìm kiếm thảo dược ở phụ cận đội ngũ. Mà Kha Dức Nhạc lại bị Mony xách đi rồi, hiện tại đã đến phiên hắn đi chiến đấu với ma thú cấp !
Bây giờ Kha Đức Nhạc còn là ma pháp sư cấp , mà nhân loại cấp lại có chút yếu kém hơn ma thú cấp , cho nên mỗi khi hắn chiến đấu với ma thú cấp đều bị thương, sau đó, cũng không biết là hiệu quả thuốc mỡ dưỡng nhan của Lục Vũ quả tốt, hay là hắn bị thương quá nhiều nên thịt non trên người lại mọc ra một lần nữa, vì vậy da thịt của hắn hiện giờ rất trắng trẻo!
Khi còn ở thành Kerr, Kha Đức Nhạc đã đạt tới cấp đỉnh phong, nhưng cánh cửa thánh cấp, hắn còn chưa chạm đến chút nào. Mà hiện giờ một tháng trôi qua, khả năng thực chiến của hắn mạnh hơn không ít, mơ mơ hồ hồ còn chạm đến biên giới thánh cấp.
Lần này, Mony dẫn hắn đi đối phó một con hắc báo cấp hệ hắc ám.
Cùng nhân loại học tập vong linh ma pháp có rất nhiều điểm bất đồng, trong giới ma thú, vong linh hệ rất hiếm hoi, nhưng con hắc báo cấp trước mắt này, lại chính là một trong số đó!
Trong nhẫn không gian của Kha Đức Nhạc, có rất nhiều vong linh đã ký kết khế ước với hắn. Đến nơi Kha Đức Nhạc liền phóng ra tất cả vong linh, sau đó chiến đấu cùng con hắc báo kia, mà con hắc báo kia đang ở trên địa bàn của mình, nên không thiếu vong linh!
Song phương chiến đấu hết sức căng thẳng, ngày càng nghiêm trọng! Ma lực hắc ám trong không khí cũng nồng đậm lên.
Thánh cấp là cái gì?
Là tinh thần lực cô đọng? Là thực lực thăng hoa?
Chiến đấu đến cuối cùng, vong linh của song phương đã chết hết, tinh thần lực của Kha Đức Nhạc và con hắc báo kia cũng đã muốn dùng hết, trong lúc này, con hắc báo kia ỷ vào tố chất thân thể mạnh mẽ mà đánh về phía Kha Đức Nhạc!
Tốc độ con hắc báo kia rất nhanh, há to cái miệng rộng lớn lộ ra cả hàm răng, Kha Đức Nhạc cảm giác nó sẽ cắn nát đầu của hắn!
Trong tình thế chỉ mành treo chuông, Kha Đức Nhạc đột phá!
Không khí xung quanh Kha Đức Nhạc tràn ngập ma lực mãnh liệt, sau khi Mony ném con hắc báo kia đi, liền hộ vệ bên cạnh hắn.
Kha Đức Nhạc đột phá đến thánh cấp, tốn không ít thời gian, cho nên khi Mony dẫn hắn trở về doanh trại đã là nửa đêm.
Kha Đức Nhạc về muốn, nên có rất nhiều người nhớ thương, Lâm Tái vừa luyện đan vừa chú ý tình huống bên ngoài, Lục Vũ vừa tu luyện 《 Thiên Âm bí quyết 》 vừa phóng ra một cỗ thần thức để quan sát xung quanh.
Bất quá, bọn họ không cần phải chú ý tình huống bên ngoài như vậy, bởi vì khi Kha Đức Nhạc còn chưa tới gần doanh địa, liền đột nhiên thét dài lên, đây là hắn đang phát tiết, cũng là biểu hiện sự hưng phấn của hắn!
Thánh cấp, hắn luôn cho rằng đây là cấp bậc mà không thể chạm tới, hắn dự định dùng mười năm để tu luyện, bây giờ chỉ ngắn ngủi một tháng lại đột phá!
Kha Đức Nhạc quả thực không thể diễn tả cảm giác hưng phấn của mình, chỉ có thể thét dài một tiếng như vậy, mà tiếng thét ẩn chứa tinh thần lực này, khiến cho người khác biết được thực lực của hắn!
“Thánh cấp!”
“Dĩ nhiên là thánh cấp!”
“Kha Đức Nhạc đã đột phá!”
Trong doanh địa có người hô lên, còn những người còn lại thì rất kinh ngạc.
Elina cùng Larry đi ngủ từ sớm, động tĩnh bên ngoài đánh thức các nàng, Larry ghen tị mà nhìn Kha Đức Nhạc bị Mony xách trở về, không nghĩ tới mới nửa ngày không gặp, Kha Đức Nhạc liền đạt tới thánh cấp!
Trước kia, thực lực bọn họ bằng nhau, nàng là người của Ma pháp sư công hội nên địa vị của Kha Đức Nhạc so với nàng còn thấp hơn một ít, nhưng sau này thì khác…
Lần này đương nhiên Kha Đức Nhạc cũng bị thương, trước kia sau khi trở lại doanh địa hắn liền tìm Lục Vũ trị thương, sau đó mới đến xe ngựa của Caroline thăm nàng, nhưng lần này, hắn lại cố ý xông vào xe ngựa của Caroline trước!
Thời kỳ mang thai của Nagas chỉ khoảng hai tháng của nhân loại, mà bây giờ, bụng Caroline cũng đã nhô cao, Kha Đức Nhạc hưng phấn vọt vào, ôm cổ Caroline liền hôn một hơi: “Anh đạt tới thánh cấp rồi!”
“Em tin anh sẽ làm được!” Caroline lập tức mở miệng.
“Đúng vậy! Hiện tại anh đạt tới thánh cấp, Caroline, về sau, anh có nhiều thời gian ở bên cạnh em hơn, chứng kiến con của chúng ta trưởng thành!”
Hai người thủ thỉ tâm tình, sau đó Mony tiến vào xe ngựa, chân mày nhíu ngày càng chặt, vốn dĩ bà muốn ném Kha Đức Nhạc toàn thân bẩn hề hề còn dám ôm con gái của mình ra ngoài, nhưng hiện giờ Kha Đức Nhạc nói chuyện rất cảm động, bà cũng bỏ qua cho hắn.
Bà từng có ba đời chồng, người chồng thứ nhất rất ngưỡng mộ bà, nên xem bà như thần thánh mà cung phụng. Người chồng thứ hai có thực lực mạnh mẽ nhưng cũng có dã tâm, cho nên cảm thấy vô cùng bất mãn khi Thần Thú Điện dùng chồng bà để kéo dài hậu đại của bộ tộc Nagas. Người chồng thứ ba cũng rất tốt với bà, nhưng cũng không giống Kha Đức Nhạc như vậy …
Vốn dĩ bà có chút không hiểu với lựa chọn của con gái, nhưng hiện tại, bà lại cảm thấy ánh mắt của con gái mình rất tốt.
Aizzz, đáng tiếc bà đã lớn tuổi, nếu không, nói không chừng bà cũng sẽ đi bắt một tiểu bạch kiểm để hưởng thụ một chút cảm giác được sủng ái! (Ngoại cũng muốn chồng, mấy đứa đừng có khanh khanh ta ta trước mặt ngoại nữa:v)
Kha Đức Nhạc đột phá đến thánh cấp, điều này làm cho mọi người trong đội ngũ càng thêm cung kính với Mony, dù sao vị này dám xách Kha Đức Nhạc thánh cấp trở về!
Trước đó, tuy rằng tất cả mọi người đã đoán Mony là thần cấp, nhưng hiện tại, mọi người đã xác định bà là thần cấp, bởi vậy, còn có ai dám bất kính với bà chứ?
Bất quá, Mony vẫn như thường, chỉ là bà nhường xe ngựa của mình cho Kha Đức Nhạc củng cố tu vi, còn mình thì cưỡi con vong linh Thổ Hùng kia của Kha Đức Nhạc rêu rao khắp nơi.
Kha Đức Nhạc vừa mới đột phá, cần phải củng cố tu vi cho vững chắc, nên mấy ngày kế tiếp, Mony cũng không dẫn hắn đi tham gia chiến đấu, mà tập trung vào Lục Vũ cùng Lâm Tái. Hôm nay bọn họ cùng đối phó một con ma thú cấp , thấy thời gian còn sớm, liền bắt đầu đi tìm thảo dược.
Mony không biết nhiều loại thảo dược, nhưng người ta thực lực cao cường nên có thể cảm nhận được những thực vật ẩn chứa nhiều năng lượng, cho nên cuối cùng, thảo dược bà tìm về tuy bà không biết nó là gì, nhưng lại vô cùng trân quý.
Bất quá, cho dù Mony tìm thấy thảo dược trân quý, nhưng bà không biết cách thu thập, nên nhiều lần làm thương tổn những thảo dược trân quý, ví dụ như một gốc nhân sâm ngàn năm, bà tiện tay nhổ về, khiến cho những căn rễ bị đứt hết…
“Cháu ngoan! Bà ngoại lại tìm được một cây thảo dược rất tốt, ta mang ngươi qua đó nha!” Lâm Tái đang tìm thảo dược, Mony đột nhiên trở lại, sau đó xách hắn lên đi về phía bên kia.
Sau khi Mony tàn phá rất nhiều thảo dược, rốt cục Lâm Tái đưa ra một đề nghị, khi bà phát hiện thảo dược tốt thì báo cho Lâm Tái, Lâm Tái sẽ không thương tổn đến thảo dược!
“Bà ngoại, ngươi không cần vội vã như vậy!” Lâm Tái vội vàng mở miệng, nhưng đến khi hắn nói xong, thì bản thân cũng đã ở giữa không trung.
Mony đã chứng kiến hiệu quả của dược tề và đan dược Lâm Tái luyện chế, chính vì vậy, nên bà rất nhiệt tình với công việc tìm kiếm thảo dược, sau đó nhờ Lâm Tái giúp mình luyện chế một ít đan dược.
Giữa không trung, Lâm Tái vẫn có chút không tình nguyện, bởi vì vừa rồi hắn phát hiện một ít thảo dược không tồi, nhưng sau khi nhìn thấy thảo dược Mony tìm được, Lâm Tái lập tức mở to hai mắt, vô cùng hưng phấn!
Đó là một cây nấm linh chi, một nấm cây linh chi lấp lánh ánh sáng tím, nếu không phải nó sinh trưởng trên vách núi, thì rất có thể nó sẽ bị đám nấm linh chi bình thường xung quanh che lấp, hoặc là nó sẽ bị phi hành ma thú đi ngang qua ăn mất!
“Bà ngoại! Ánh mắt của người thật tốt!” Lâm Tái kính nể mở miệng.
“Nào có nào có.” Mony liền khiêm tốn, nhưng vẻ mặt lại vô cùng tự đắc.
Phụ cận cây nấm linh chi kia có không ít rắn độc, nhưng cấp bậc cao nhất cũng chỉ là cấp . Sau khi Mony cùng Lâm Tái xuất hiện, chúng nó bị khí tức trên người hai người dọa sợ tới mức trốn sang một bên!
Thoải mái mà thu thập cây nấm linh chi kia, Lâm Tái nói với Mony: “Bà ngoại, tại sao gần đây người không vào trong xe ngựa ngồi?” Trước kia Mony đều ở trong xe ngựa cùng Caroline, còn Kha Đức Nhạc thì bị đuổi ra bên ngoài, hiện tại Mony lại cho Kha Đức Nhạc ở trong xe ngựa của Caroline?
“Không có cách nào khác, ta ngồi bên cạnh bọn nó, liền cảm thấy mình thật dư thừa.” Mony vô cùng bất đắc dĩ mà mở miệng, nhưng đây cũng chỉ là viện cớ mà thôi, sự thật là, dù sao Caroline cũng là con gái cưng của bà, bà đương nhiên sẽ hy vọng Caroline cùng Kha Đức Nhạc có thể hạnh phúc bên nhau.
Lâm Tái đồng ý mà gật gật đầu: “Đúng vậy, bà ngoại, hai người bọn họ sến chảy nước, luôn khiến người khác thực bất đắc dĩ.” Nếu hắn cũng có thể sến súa với Lục Vũ một chút thì tốt rồi!
“Thằng oắt con! Có đứa con nào nói cha mẹ mình như vậy hông?” Mony vỗ bàn tay Lâm Tái một cái, lúc này mới mở miệng: “Chúng ta đi tìm Lục Vũ đi, xem hắn có tìm được cái gì tốt không.” Không bao lâu thì Lục Vũ nói tên thật của mình cho đối phương biết, luôn bị người khác kêu Hughes cũng khiến hắn rất không quen!
“Đúng vậy! Bà ngoại, bây giờ cũng đã đến lúc trở về!” Lâm Tái mở miệng, tuy tìm được một ít thảo dược quý hiếm khiến hắn rất vui, nhưng trận đánh trước đó, hình như Lục Vũ bị thương đi?
Nghĩ như vậy, Lâm Tái đột nhiên cảm giác được một cỗ cảm xúc kinh hoảng, lúc này hắn biến sắc, nhìn về phía Mony: “Bà ngoại! Lục Vũ gặp nguy hiểm! Chúng ta qua đó nhanh lên!”
Bên này Lâm Tái cùng Mony thu thập thảo dược, bên kia Lục Vũ cũng gặp nguy cơ.
Hắn cùng Lâm Tái mấy ngày nay khiêu chiến rất nhiều ma thú cấp , nhưng cũng không có thương tổn những con ma thú này, cho nên phần lớn bọn chúng cũng không có oán hận hai người họ, nhưng phần nhỏ còn lại lại mang thù, tỷ như con linh cẩu trước mặt Lục Vũ hiện tại.
Lục Vũ biết, trên Eyal đại lục, ma pháp sư gọi con ma thú có hình dạng giống linh cẩu này là Tiểu Yêu Lang, mà con ma thú trước mắt hắn, đúng là Tiểu Yêu Lang thuộc tính hỏa cấp !
Trước đó, khi Lục Vũ cùng Lâm Tái cùng nhau chống lại đối phương, bởi vì bọn họ đã phối hợp vô cùng thuần thục ăn ý, nên hoàn toàn áp đảo đối phương. Nhưng tình huống hiện tại có chút bất đồng, dù sao bây giờ chỉ có một mình hắn.
Mặc tất cả trang bị lên người, vẻ mặt Lục Vũ ngưng trọng mà nhìn con linh cẩu kia, sau đó mũi đối phương giật giật, sau khi cảm thụ khí tức xung quanh một chút, liền phóng về phía hắn!
Lục Vũ nhanh chóng tránh về phía bên trái, nhưng sau lưng hắn lại xuất hiện một biển lửa! Lục Vũ cả kinh, liền xuất ra phi kiếm của mình!
Trước đó Lục Vũ chiến đấu với đối phương cũng không có sử dụng phi kiếm, cho nên phi kiếm vừa xuất hiện, liền chém ra một vết thương thật dài trên người con linh cẩu kia, nhưng sau khi nó bị thương, liền trở nên hung ác hơn!
Khi Mony mang theo Lâm Tái đuổi tới, làn da trắng nõn của Lục Vũ đã bị ngọn lửa đốt bị thương, nhưng cũng không đáng ngại, bộ áo choàng Huyết Ma chế tạo kia giúp hắn chặn lại phần lớn công kích!
Bất quá, bộ áo choàng kia chống đỡ được ma pháp hỏa hệ của con linh cẩu, cũng không ngăn được linh cẩu cắn xé, cho nên dưới thân Lục Vũ, đã có một bãi máu. Lần này, cánh tay cùng phần eo của hắn đều bị cắn bị thương.
Lục Vũ nỗ lực chống đỡ, nếu tiếp tục bị thương, hắn sẽ không chút do dự mà trốn vào Hệ thống vị diện giao dịch. Đúng lúc đó, cuối cùng Mony cũng xuất hiện!
“Lục Vũ!” Lâm Tái nhìn thấy bộ dáng của Lục Vũ liền hô lên, cảm giác được khí tức của Mony, con linh cẩu kia vội vàng xông vào rừng cây bên cạnh.
Dùng sức giãy dụa, Lâm Tái liền tránh thoát khỏi tay Mony, trực tiếp biến thành hình rồng, đánh về phía con linh cẩu kia, nhảy lên lưng đối phương.
Thật ra mấy ngày nay, Lâm Tái tiến bộ chậm chạp nhất, tuy hắn đã có thể sử dụng thuần thục rất nhiều kỹ năng, nhưng bởi vì hắn có lực phòng ngự rất mạnh, bọn họ lại biết mình chiến đấu với đám ma thú cấp không phải là quyết chiến sinh tử, cho nên hắn rất khó có cảm giác nguy cơ, mà thời gian còn lại, hắn cống hiến hết cho luyện đan…
Nhưng lần này, Lâm Tái thật sự muốn giết chết con ma thú dám xúc phạm tới Lục Vũ kia!
Trước đó con linh cẩu chiến đấu với Lục Vũ cũng bị thương, hiện tại Lâm Tái biến thành hình rồng, khống chế nó hoàn toàn, móng vuốt còn đâm vào da thịt của nó, điều này làm cho nó phẫn nộ mà kêu lên!
Mà Lâm Tái, trong lúc nhất thời không thể giết chết đối phương, lại bởi vì mình da dày thịt béo nên không sợ ma pháp hỏa hệ của đối phương gây thương tổn cho hắn, ngược lại có chút nóng nảy, dưới cơn nóng giận, Lâm Tái há miệng cắn lên cổ đối phương!
Răng nanh Lâm Tái vô cùng sắc bén, là một vũ khí rất tốt, nhưng trước kia Lâm Tái luôn cảm thấy mình là nhân loại, cho nên chưa từng nghĩ đến chuyện dùng răng nanh công kích. Trong những trận chiến trước đây, chính vì vậy mà hắn buông tha rất nhiều cơ hội đắc thắng!
Bất quá, lần này Lâm Tái sẽ không để cho con linh cẩu này chạy thoát!
Nếm được máu của đối phương, trên người lại nhận lấy vài cái ma pháp hỏa hệ của đối phương, Lâm Tái nhịn xuống cảm giác bỏng rát trên lưng mình, tiếp tục dùng sức…
Con linh cẩu kia đột nhiên kêu lên một tiếng, đồng thời, giọng nói của Mony cũng vang lên: “Cẩn thận!”
Lâm Tái lúc này cũng cảm giác được không ổn, con ma thấp cấp sắp bị mình giết chết này, muốn tự bạo sao?
Bay nhanh đến không trung, cũng đã không còn kịp rồi, Lâm Tái vừa mới bay lên, con linh cẩu bị hắn cắt gần đứt cổ cũng đã tự bạo!
Nguyên tố trong không khí cuồn cuộn, Lâm Tái bị năng lượng tự bạo đánh trúng, đúng lúc dừng lại trên ngọn lửa sinh ra khi con linh cẩu tự bạo!
“Hắn không có việc gì chứ?” Lục Vũ đang bị Mony khiêng giữa không trung, nhìn thấy tình huống phía dưới, liền lo lắng hỏi han.
Tuy hắn có thể cảm ứng được sự tồn tại của Lâm Tái, nhưng vẫn rất lo lắng…
“Không có việc gì, nó còn sống.” Mony mở miệng, sau đó nhìn chằm chằm chùm ánh sáng chói mắt phía dưới.
Thời gian từng giây từng phút mà trôi qua, Lục Vũ có thể cảm nhận được đau đớn trên người mình và đau đớn từ Lâm Tái truyền đến, nhưng phía dưới linh lực hỗn loạn lại làm cho hắn không thể biết tình huống cụ thể bên trong.
Ngay từ đầu Mony còn có thể bình tĩnh, dần dần cũng nhịn không được, liền mang theo Lục Vũ đến gần chỗ con linh cẩu kia tự bạo.
Linh lực hỗn loạn do con linh cẩu tự bạo cũng dần dần biến mất, nhưng hiện tại, những linh lực cuồng bạo còn lại tụ tập cùng một chỗ, chỗ đó chính là cơ thể Lâm Tái!
Ngay từ đầu Lục Vũ còn có chút không rõ, đột nhiên liền phản ứng lại, Lâm Tái đột phá!
Trước đó, Lâm Tái chỉ có Luyện Khí tầng , nhưng năng lượng của con linh cẩu lại tương tự với năng lượng của hắn, sau khi linh cẩu tự bạo, hắn bị thương nên theo bản năng mà vận chuyển 《 Thiên Dương bí quyết 》, cũng vừa lúc nhân họa đắc phúc, hấp thu linh lực trong không khí, đột phá đến Trúc Cơ kỳ!
Bất quá, trước kia hắn đột phá đều ăn mặc chỉnh tề khoanh chân mà ngồi, nhưng hiện tại Lâm Tái đang nằm trên mặt đất của một bình địa, cái này còn chưa tính, trên người hắn còn có không ít máu thịt không thuộc về hắn, bao gồm cả miệng…