Dị Thế Ma Hoàng

chương 89: bộ tộc dạ xoa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tạp Nhĩ nhìn vẻ mặt tươi cười của Phong Dực, nhưng lại không biết nên nói cái gì, hắn cô độc quen rồi, mấy năm nay ngoại trừ việc giết người thì lại bị người truy sát, căn bản hắn không biết làm thế nào để cùng người khác giao tiếp, mạng này của hắn coi như là được Phong Dực cứu trở về, nhưng cho đến tận bây giờ lại chẳng nói qua một câu cảm tạ.

“Ngươi kế tiếp định đi nơi nào?”

Phong Dực thấy rõ bộ mặt không chút biểu tình của Tạp Nhĩ, cũng chẳng quan tâm, hắn từ trong miệng Phi Nhi mà biết được lai lịch của huyết tinh linh, có thể nói tên Tạp Nhĩ này sống được đến hiện tại thực sự là rất không dễ dàng gì.

“Không biết.” Tạp Nhĩ thản nhiên nói.

“Vậy ngươi theo chúng ta đi tầm bảo đi không”

Phong Dực cười nói, Tạp Nhĩ thực lực cùng với hắn không sai biệt lắm, tuyệt đối sẽ là một trợ thủ tốt nhất.

Tạp Nhĩ thoáng chần chờ một chút, liền gật đầu. Có thể chỉ là bởi vì ân tình cứu mạng, hoặc cũng là do nụ cười hết sức thu hút của Phong Dực làm cho hắn cảm thấy bình tâm, khi mà chứng kiến Phong Dực cùng Phi Nhi đấu võ mồm với nhau thì trong lòng hắn lại xuất hiện một cảm giác khó hiểu mang tên là ước ao.

Vì vậy, hành trình tầm bảo của Phong Dực và Phi Nhi lại có thêm một thành viên là huyết tinh linh. Một nữ đạo tặc có thân thế bí ẩn, một tên Ma tộc lại có thể trở thành thần thánh Mục sư, một cái tượng trưng cho tai nạn ngập tràn Huyết tinh linh, các nhân tố đó đã hình thành nên một cái tổ hợp cực kỳ quái dị.

“Dựa theo lộ tuyến, chúng ta phải đi qua lãnh địa của Dạ Xoa tộc, người dân của Dạ xoa tộc có tính cách táo bạo dễ giận, phi thường bài xích ngoại tộc, đặc biệt là nhân loại cùng với thần tộc”

Phi Nhi chỉ tay lên bản đồ nói, cũng không biết nàng từ đâu mà có bản đồ tường tận hầu như mỗi khi đến một nơi, nàng liền có bản đồ tương ứng với nơi đó.

“Dạ xoa tộc? Hình dạng chắc là khủng bố lắm nhỉ.” Phong dực hỏi.

“Ha ha, đến lúc gặp ngươi tự nhiên sẽ biết.” Phi Nhi cười nói.

“Rất nhanh có thể gặp được.” Tạp Nhĩ luôn không nói gì đột nhiên xen vào một câu.

Phong Dực và Phi Nhi liếc nhìn nhau, đột nhiên biến sắc, nhìn trên trời lẫn dưới đất có rất nhiều điểm đen đang xông về phía bọn họ.

“Chuẩn bị quyển trục chạy trốn đi sao.” Phi Nhi cười khổ ngiêm mặt nói.

“Trước tiên nhìn xem một chút tình huống.” Phong Dực cũng không gấp gáp, hắn muốn nhìn một chút Dạ Xoa tộc rốt cuộc có hình dạng gì, có phải hay không thấp hơn so với bộ dạng còn muốn khủng bố của Ma Tộc.

Rất nhanh, Phong Dực liền kiến thức đến tột cùng dáng dấp Dạ Xoa tộc là gì, bọn chúng có thân hình cao lớn, da đen tuyền, đầu thì hiện lên hình dáng bất quy tắc, ngũ quan cực độ vặn vẹo, so sánh với Ma tộc thì lại thấp hơn, tất cả đều là suất ca, mỹ nữ.

Dạ Xoa tộc, một chủng tộc hết sức hi hữu, trí tuệ tại Thần Phong Đại Lục, có khả năng điều khiển bách thú, thiên phú thể chất hắc ám hệ. Cùng với một tộc khác là La Sát tộc xưng bá phía bắc Trường Thành, nhưng hai chủng tộc lại đối nghịch với nhau.

Trên đầu ba người Phong Dực thì có đại mạc lang điêu dưới mặt đất thì Dạ Xoa tộc đều cưỡi trên Sư Hổ Thú, trong tay bọn họ cầm trạc xiên hình tam giác, đang nhìn chằm chằm bọn người Phong Dực.

“Huynh đệ Dạ Xoa tộc, ba người chúng ta chẳng qua là đi ngang qua cũng không có ác ý”

Trong tay áo Phong Dực chính là quần độn ma pháp quyển trục, vì vậy cũng không ngại ngã xuống, tiến lên từng bước cất cao giọng nói.

“Hừ, có hay không ác ý cứ theo chúng ta về Mạt Ương Thành liền biết, các ngươi tốt nhất không nên phản kháng, bằng không đao kiếm không có mắt.”

Đám người Dạ Xoa tộc đứng trên đầu đại mạc lang điêu, ánh mắt đầy địch ý từ đầu đến cuối đều không thay đổi.

“Này không phải có điểm ép buộc chứ, chúng ta nhiều thời gian, cũng không có thời gian đi làm khách Dạ Xoa tộc các ngươi.”

Phi Nhi lạnh lùng nói, nói xong nghiêng qua liếc mắt nhìn Phong Dực, để cho hắn chớ nhiều lời nữa, vội vàng dùng quyển trục rời đi luôn.

Nhưng giữa lúc Phong Dực muốn sử dụng quyển trục thì lại nghe một thanh âm thập phần trung khí truyền đến:

“A cam, không được vô lễ.”

Người tới cưỡi trên một con bát thối ma linh, vóc người gầy nhỏ, trái ngược hoàn toàn với thanh âm của hắn, nếu không phải đội trưởng Dạ Xoa tộc vẻ mặt trắng bệch, còn tưởng rằng chu nho sao, nhưng mà khí thế trên người hắn phát ra làm cho trong lòng ba người Phong Dực cả kinh.

“Ba vị khách nhân đi tới lãnh địa Dạ Xoa tộc ta không biết có gì muốn làm?”

Người tới liếc ánh mắt đánh giá ba người một lần, sau đó hỏi.

“Bị thần tộc truy sát, hoảng hốt chạy bừa, liền đi tới lãnh địa của quý tộc, chẳng biết có thể hay không cho chúng ta mượn đường”

Ánh mắt Phong Dực chợt lóe, trả lời.

Tên Dạ Xoa tộc nhỏ gầy vừa đến nhìn Tạp Nhĩ, gật đầu nói:

“Chỉ cần ba vị khách nhân có thể giúp Dạ Xoa tộc chúng ta một cái đại ân, mượn đường không dám nói, ngay cả có yêu cầu gì cũng có thể tùy tiện đưa ra.”

Phong Dực cùng Phi Nhi liếc nhau, cười nói:

“Đầu tiên nói về việc muốn chúng ta hỗ trợ cái gì, nếu có thể làm được nhất định không chối từ.”

“Nhìn quần áo trên người của ngươi phải là của một gã mục sư đi sao, thực không dám dấu diếm, Dạ Xoa tộc ta bị La Sát tộc hạ độc ở thượng nguồn, Mạt Ương Thành có rất nhiều tộc nhân trúng độc rất nặng, đã có không ít tộc nhân chết đi, ngay cả công chúa Dạ Xoa tộc chúng ta cũng nguy tại sớm tối, chỉ cần các ngươi có thể giải quyết độc này, đó là ân nhân của Dạ Xoa tộc”

Tộc nhân Dạ Xoa tộc nhỏ gầy trầm trọng nói, biểu tình không giống giả bộ.

“Giải độc? Việc này ta có chút nắm chắc, chúng ta đi xem một chút đi sao, nói không chừng ngươi còn có thể được công chúa Dạ Xoa tộc nhìn trúng cấp cho làm phò mã Dạ Xoa tộc”

Phi Nhi tại bên tai Phong Dực lầm bầm nói.

Đích xác mục sư có vài quang minh pháp thuật trong đó có thể giải độc, nhưng nếu nói về việc giải độc, đạo tặc khẳng định là cao thủ trong đó. Kỳ thật rất nhiều bộ phận then chốt đều sử dụng độc, đạo tặc nếu không có học giải độc thì không thể gọi là đạo tặc chân chính, thậm chí khả năng không qua được khảo hạch đạo tặc, bởi vậy, lời nói này của Phi Nhi xem như là chắc mười phần. Hạ độc nàng không bằng Nam trạch, giải độc nàng lại là cao thủ.

“Ta làm phò mã của Dạ Xoa tộc, ngươi không ăn giấm?”

Phong Dực cười nhẹ nói tại bên tai nàng.

“Tùy ngươi? Thôi đi, ngươi nếu trở thành phò mã của Dạ Xoa tộc ta cười trộm cũng không kịp nữa, Dạ Xoa tộc tinh thông ngự thú thuật, nếu được bọn họ hỗ trợ, chúng ta cũng đỡ lo hơn.”

Phi Nhi hừ nói.

Phong Dực bĩu môi, thoáng cái tưởng tượng hình dáng công chúa Dạ Xoa tộc, còn muốn kết hôn với nàng, trong long không khỏi một trận rùng mình.

Mạt Ương thành, nơi duy nhất của Dạ Xoa tộc được xưng tụng là thành trụ sở, tự nhiên cũng là nơi ở cảu cao tầng Dạ Xoa tộc.

Ba người Phong Dực được tộc trưởng Dạ Xoa tộc Tất Li nhiệt tình tiếp đãi, điều này trước kia thật không dám tưởng tượng.

Muốn giải độc, hiển nhiên bắt đầu từ thân phận tối trọng yếu là công chúa Dạ Xoa tộc.

Dạ Xoa tộc Tất Li tự mình đem ba người Phong Dực tới phòng ở nữ nhi, ở trong phòng bày biện lịch sự tao nhã làm cho ba người kinh hãi, tiếp theo nhìn thấy Dạ Xoa tộc công chúa nằm trên giường, mồm miềng ba người mở ra đến độ có thể nhét một cái trứng vịt vào.

“Đây.. Thật là nữ nhi của ngươi?”

Phi Nhi chỉ vào thiều nữ mi tranh mục túc, da thịt trắng như tuyết đang nằm trên giường hỏi.

“Đương nhiên”

Tất Li tựa hồ sớm biết rằng ba người sẽ có vẻ mặt như vậy, cũng là không ngại, nói tiếp:

“Nương thân Bảo bối nữ nhi của ta là người La Sát tộc, nàng giống như mẹ nàng.”

Phi Nhi bừng tỉnh hiểu ra, La Sát tộc tuy cùng Dạ Xoa tộc đều ở phía Bắc Trường Thành, nhưng La Sát tộc cả đám đều là tuấn nam, mỹ nữ. Nhưng mà La Sát tộc cùng với Dạ Xoa tộc trở mặ, chằng lẻ là do Tất Li mạnh mẽ đoạt người?

Kỳ thực Phi Nhi đoán thực không sai, mẫu thân nữ nhi của Tất Li đích thật là do hắn mạnh mẽ đoạt tới, hơn nữa trước đây nàng còn là La Sát tộc công chúa, đệ nhất mỹ nữ La Sát tộc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio