Dị Thế Tà Quân

chương 1027: quá uất ức rồi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhưng kế tiếp chợt ngghe thần bí nhân dùng 1 loại khẩu khí như chỉ bảo, tiếc hận nói:

-" Thành tựu thánh tôn cường giả, ngươi chẳng lẽ cũng không biết. Nếu ngươi hôm nay ngay cả can đảm nghe ta nói cũng không có, chẳng khác nào mất đi tư cách trực diện cùng ta giao thủ! Như vậy, về sau cho dù ngươi hôm nay kết quả thế nào, tu vi của ngươi cũng vĩnh viễn sẽ không có nửa điểm tiến thêm!"

Quân Mạc Tà trong khi đang nói vẫn chắp hai tay sau lưng, nhưng trong lúc vừa nói xong thì đột nhiên bước tới một bước, chân phải cấp tốc dùng sức đạp mạnh trên mặt đất!

Khắp mặt đất vốn nặng nề đột ngột kịch liệt run lên!

Mà Quân Mạc Tà ánh mắt vốn vừa mới ôn hòa đột nhiên chuyển thành sắc bén như cương đao, từng chữ nói:

-" Nếu ta hôm nay không làm được như đã nói, sẽ biến người thành Tâm Ma vĩnh viễn"

Trên mặt đất bỗng run lên kịch liệt giống như là sét đánh giữa trời quang, oanh kích vào tâm khảm của Chiến Tiêu Tiêu! Tại ánh mắt kia cuối cùng chấn động! Giống như là tia chớp cuối cùng, bạo Lôi tùy thời xuống!

Cuối cùng một câu nói kia, từng câu từng chữ như một cái búa tạ hung hắm đánh mạnh vào tâm lý của Chiến Tiêu Tiêu

Chiến Tiêu Tiêu đột nhiên trong đầu cảm giác Oanh một tiếng! Trong lòng bỗng chấn động mạnh mẽ!

Tâm Ma!

Từ nay về sau, không cách nào tiến thêm!

Nếu ta không nghe lời hắn nói, sẽ là Tâm Ma vĩnh viễn của ta!

Chiếu Tiêu Tiêu nhãn thần hiện ra vẻ nanh ác, nhưng trên trán hiện ra mồ hôi to như hạt đậu, từng giọt từng giọt hiện ra. Lúc trước có mồ hôi lạnh hắn vẫn còn khống chế được, ngay cả trong lòng chấn động cũng tuyệt không biểu hiện ra ngoài.

Nhưng hiện tại hắn rốt cuộc không thể khống chế được nữa!

Đối phương miệng lưỡi giống như một thanh thần binh sắc bén một chút một chút đâm vào tâm khảm của hắn.

Hắn không cách nào có thể không để ý!

Khí thế Chiến Tiêu Tiêu lập tức giảm xuống dưới ba thành!

Điều này cũng không phải do Chiến Tiêu Tiêu không yếu kém, đã làm đến cấp Thánh Tôn cường giả có thể nói là kiến thức rộng rãi, có sự kiện gì mà chưa từng gặp qua. Nhưng đối phương lại cho hắn thấy thủ đoạn tâm lý học tuyệt thế mà hắn chưa từng thấy qua.

Quân Mạc Tà mỗi tiếng nói, mỗi cử động, thở dài hay ánh mắt đều đánh vào lỗ hổng tâm linh của Chiến Tiêu Tiêu.

Chỉ cần Chiến Tiêu Tiêu trong nháy mắt động tâm, có một điểm hoài nghi, Quân Mạc Tà sẽ lập tức nhân cơ hội mà vào! Chọc được là chọc, toàn diện đả kích! Thậm chí chỉ cần một động tác rất nhỏ, một ánh mắt lơ đãng đều hiện ra nhược điểm tâm lý của Chiến Tiêu Tiêu!

Chiến Tiêu Tiêu nếu mà không trúng chiêu thì trừ phi hắn cũng là một kẻ xuyên việt! Hoặc là ngay từ đầu hắn chiếm được tiên cơ không để Quân đại chiếu gia có cơ hội mở miệng!

Nếu không, loại áp lực này, hắn tuyệt đối không chịu nổi!

Đáng tiếc, Chiến Tiêu Tiêu không phải là người xuyên việt! Hắn cũng không còn can đảm tiếp tục đối mặt liền lập tức triển khai công kích!

Quân Mạc Tà mặc dù tiến cảnh thần tốc, kì ngộ liên miên nhưng hắn vẫn chân chân thật thật ở ba cấp Thánh Hoàng đỉnh phong! Cùng Chiến Tiêu Tiêu là đứng đầu Thánh Tôn, chỉ kém đột phá tứ cấp Thánh Hoàng. Tứ cấp Thánh hoàng sơ giai, trung giai, cao giai, đỉnh phong, đột phá Thánh Tôn, vững chắc Thánh Tôn, Thánh Tôn sơ giai, trung giai, cao giai, đỉnh phong!

Ước chừng kém đến mời cái giai vị! Một đoạn chênh lệnh xa!

Huyền khí có chênh lênh một cấp thì cũng có thể thắng chứ không còn có bất cứ may mắn gì, huống chi là mười một cấp!

Ngay cả hắn có được Âm Dương Độn, có Hồng Quân Tháp, có Viêm Hoàng Chi Huyết Thần Kiếm! Ở thế giới này là cường đại nhất, chính là vô địch ăn gian rồi! Nhưng... Những thứ này vẫn cũng chỉ có thể bảo trụ tánh mạng của mình không bị uy hiếp mà thôi!

Muốn mặt đối mặt chiến đấu chém giết với Chiến Tiêu Tiêu, cũng là tuyệt không có thể!

Nhưng việc Quân Mạc Tà hôm nay lại muốn diệt sát lão là không thể không làm!

Mỗi một lần vượt cấp chiến đấu, đều sẽ kéo theo được một lần đột phá cơ hội!

Quân Mạc Tà cảm thấy, chính mình đã lâu không có đột phá!

Nguyên nhân không ngoài chính chính mình quá lâu không có phát động vượt cấp chánh diện chiến đấu!

Chỉ trong lúc cận kề sinh tử cùng chiến đấu cường độ cao mới có thể cảm nhận được tầng cảnh giới mà bình thường không thấy được, đây là cơ hội đột phá!

Còn nữa chính là Chiến Tiêu Tiêu nếu như không chết, uy hiếp thật sự quá lớn!

Thậm chí Quân Mạc Tà với chính mình mà nói, có cảm giác ăn bữa hôm lo bữa mai.

Ở vào hoàn cảnh có một vị thánh tôn cao thủ tùy thời ám sát, thật sự là nơm nớp lo sợ như đi trên lớp băng mỏng!

Quân Mạc Tà quyết định không muốn để mình phải chịu cái uất khí này!

Cho nên Quân Mạc Tà muốn chọn dùng tất cả thủ đoạn có thể lợi dụng, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào đả kích tự tin của Chiến Tiêu Tiêu! Trước khi khai chiến, đầu tiên phải đem chiến lực của địch suy yếu đến trình độ nhất định!

Như vậy chính mình mới có cơ hội!

Không thể không nói, có sức mạnh của Hồng Quân Tháp làm hậu thẫn, Quân đại thiếu gia còn chưa khai chiến cũng đã đem Chiến Tiêu Tiêu trực tiếp bức đến dạng tiến thoái lưỡng nan!

Tình hình hiện tại, nếu như Chiến Tiêu Tiêu thối lui, coi như nguyên bổn sẽ không sinh ra Tâm Ma nhưng cuối cùng bởi vì lời nói của Quân Mạc Tà, chính mình cũng bị cho mình áp đặt trên một cái không tồn tại Tâm Ma, chân chính bi kịch. Nhưng nếu là thật là nghe đi. Như vậy, tin tưởng chỉ sợ bị Quân đại thiếu hoàn toàn đả kích không còn... Chỉ sợ còn chưa tới kịp chánh diện khai chiến, vị này thánh tôn sẽ toàn diện sụp đổ....

Nếu như Chiến Tiêu Tiêu chân chính có điểm thông minh, có tự tin nhất định không khó phát giác, nếu đối phương cao minh như vậy, dưới tình trạng này trực tiếp động thủ giết người luôn cho xong, tốn nhiều nước miếng như vậy để đấu võ mồm làm gì.

Chỉ tiếc, hắn lại quá thông minh... Đem đối phương trêu đùa như mèo vờn chuột, tại tình huống tất thắng lại tận tình trêu đùa địch nhân!

Loại tư tưởng này, làm cho Chiến Tiêu Tiêu sợ tới mức không dám động thủ.

- "Ta muốn nghe ta như thế nào cũng không đủ tư cách? Tâm Ma, Tâm Ma ngươi đại đầu quỷ! Ngươi cứ nói! Ta nhất định để ngươi nói đủ!"

Chiến Tiêu Tiêu cơ hồ thổ huyết! Đối diện trước mắt cái...này thần bí nhân, quả thực liền giống như đối mặt một tên yêu quái, cái...tên đáng chết này lại dùng vẻ mặt bí hiểm uy hiếp chính mình, chính mình muốn trở lui mà đi không được, không đi cũng không được

Nếu là lúc chính diện đối chiện mà lâm vào tình trạng bị động như vậy thì coi như đối phương cao hơn mình một bậc thì đành tự trách mình tài không bằng người, cho dù thua cũng không có lời nào để nói. Nhưng bực một cái là hiện tại chỉ dùng ngôn ngữ thôi mà chính mình lại chật vật như vậy!

Chính mình nếu hôm nay bị thua, Như vậy dù cho hôm nay toàn thân có thể trở lui cũng bị nghẹn khuất tới cực điểm! Không đến mức như người kia nói lưu lại tâm ma nhưng ám ảnh thì nhất định có rồi!

-"Ngươi sai lầm rồi, cũng không phải ta muốn nói cho ngươi nghe, mà là ngươi bức thiết muốn được nghe ta nói!"

Quân Mạc Tà cao ngạo nhìn hắn:

- "Cho nên, hiện tại ta nói hay không đối với ngươi mà nói ý nghĩa trọng đại! Ngay cả ta không nói, Chỉ sợ ngươi sẽ cầu xin được nghe ta nói! Bởi vì ta nếu như không nói, ngươi thủy chung nghi thần nghi quỷ đi xuống, cả đời nghi thần nghi quỷ!"

-"Ngươi rốt cuộc muốn thế nào? Còn muốn chơi đùa cái dạng gì?"

Chiến Tiêu Tiêu rốt cục không thể chịu đựng được:

- Ngươi rốt cuộc nói hay là không? Hai nguyên nhân kia của ngươi, ngươ muốn chừng nào mới nói ra đây?

Nguyên bổn không muốn nghe, hiện tại cũng đã không thể không nghe; nhưng lại không phải chính mình chủ động muốn nghe, mà là bị làm cho không nghe không được.

Nhưng hiện tại đối phương cứ khơi mào lên rồi để đó khiến Chiến Tiêu Tiêu cơ hồ thổ huyết.

Chiến Tiêu Tiêu hoàn toàn không ý thức được, cứ tiếp tục nói chuyện khiến song phương lại lâm vào một tình huống vi diệu,vốn là song phương đối lập, hiện tại lại thăng bằng khó hình dung!

Quân mạc tà hừ lạnh một tiếng, nhẹ nhàng tình cảm nói:

- Ta mốn nói thì nói, không muốn nói thì ta không nói! Nếu ta muốn ngươi nghe, ngươi không muốn nghe cũng không được, nếu không muốn nói cho ngươi nghe, ngươi cầu ta cũng vô dụng! Hôm nay thấy ngươi vội vã muốn mời ta nói cho ngươi thì ta ngược lại không thèm nói! Ngươi có tư cách gì để muốn nghe ta nói sao? Ngươi cũng không phải con của ta a nha...!

-"Ngươi! Nạp mạng đi!"

Chiến Tiêu Tiêu không chịu được cục tức này, nhảy dựng lên, toàn lực tấn công!

Rất tức giận! Rất nghẹn khuất! Rất bất đắc dĩ! XXX, Con mẹ nó!

Hắn rốt cục tỉnh ngộ, đối phương căn bản là đang trêu đùa hắn mà!

Từ đầu đến cuối, đối phương với hắn chưa tùng có một nửa điểm thành ý! Hiện tại, hắn đã nhận thức được trong lúc so đấu khí thế mình đã thất bại thảm hại! Nói cách khác, nếu mà lúc này cũng đối phương động thủ thì chính mình chiến lực đã bị suy yếu 4 thành, thậm chí còn nhiều hơn.

Nhưng Chiến Tiêu Tiêu đã không thể không động thủ, không thể không động thủ!

Bởi vì, giờ phút này hắn đã tức giận nghẹn khuất sắp nổ tung!

Nếu tiếp tục kéo dài thời gian, Chiến Tiêu Tiêu cảm giác được chính mình chỉ sợ sẽ bị đối phương hồ lộng cho biến mất hoàn toàn ý chí! Nếu thực sự xuất hiện cái tình huống như vậy thì hôm nay chính mình sẽ ngã xuống tại đây, thật không còn có đường sống nữa.

Khí thế đã mất, nếu là tâm trí lại bị đoạt, kia...

Chiến Tiêu Tiêu không dám tưởng tượng tiếp hậu quả, coi như chỉ là dự tính cũng là khó có thể tưởng tượng ảnh hưởng sẽ thế nào, cho nên hắn cố hết dũng khí nỗ lực xuất thủ!

Nhưng Chiến Tiêu Tiêu vừa mới bắn lên, đồng thời thấy đối diện Hắc y nhân bịt mặt hời hợt quơ quơ ống tay áo, nhàn nhạt nói một câu:

-"Trở về!"

Bồng một tiếng, Một đoàn đại hỏa diễm hừng hực bốc lên!

Phương viên trong vòng năm mươi trượng, chỉ một thoáng bị biến thành một thế giới lửa!

Hỏa diễm trong nháy mắt hừng hực bốc lên cao, cao nhất đã đạt hơn mười trượng, nửa vùng trời tựa hồ đều là ánh lửa đỏ....!

Chiến Tiêu Tiêu thất kinh!

Lần này hắn nỗ lực xuất thủ, trong lòng kì thực chính mình cũng đã có tính toán. Trước đây thần bí nhân một mực lấy ngôn ngữ nghi ngờ chính mình lại thủy chung không có chân chính xuất thủ, mà trước đây một đuổi một chạy, chính mình phán đoán người này thực lực cũng chỉ tương đương với Thánh Hoàng tứ cấp hoặc là Thánh Hoàng ngũ cấp sơ đoạn, chỉ có mỗi khinh công thân pháp dị thường thần diệu mà thôi!

Ở chỗ này phán định lại thủy chung hắn vẫn không có xuất thủ, vẫn dùng ngôn ngữ mê hoặc, Chiến Tiêu Tiêu quyết ý buông tay đánh cược một lần, tránh cho chính mình bị làm thêm suy yếu ở ngoài. Thà mạo hiểm còn có thể cầu thắng được, nếu là đúng như chính mình phán đoán, tên thần bí nhân này chỉ là con hổ giấy, không những có thể lấy được thắng lợi còn có thể hoàn toàn bài trừ Tâm Ma cũng là nhất cử lưỡng tiện.

Nhưng khi chính mình xuất thủ bị thần bí nhân đối chiến lại làm cho Chiến Tiêu Tiêu trong tâm lần thứ hai trầm xuống.!

Huyễn công đến cực điểm có thể thao khống Thiên Địa Chi Lực ở mức độ nhất định. Điểm này làm Thánh Tôn cường giả như hắn tự nhiên rõ ràng hơn ai hết, hơn nữa, hắn ở phương diện này cũng coi như là hành gia, Nhưng chưa bao giờ nghe nói hư không có thể tự nhiên sinh ra được lửa!

Loại hỏa diễm này, chỉ sợ không dễ ngăn cản! Đối phương thực lực bí hiểm, nếu là bình thường hỏa diễm, sao lại lấy ra dọa người?

Chiến Tiêu Tiêu tâm niệm thay đổi nhanh như chớp, nửa người tức thời lộn vòng bổ nhào, trên không trung lưu lại từng đạo tàn ảnh, xoát một phen bay ngược trở về!

Nhưng khi hắn lui lại phía sau đồng thời đột nhiên có một cột nước sáng chói từ trong hóa diễm bay ra như Thanh Long xuất hải đánh mãnh liệt vào mặt hắn.

Cột nước như xả từ bồn chứa với thế công mạnh mẽ như Trường Giang và Hoàng Hà đổ ụp xuống!

Cột nước ước chừng to như cái vại, cái thế mạnh mẽ đó lại như Trường Giang và Hoàng Hà cùng đổ ập xuống!

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio