Cơn đau nhức khắp toàn thân nguyên căn là bởi những vết thương quất roi cũ của đám nô bộc trong viện, cũng có va đập, hơn nữa thiếu dinh dưỡng nhiều năm, tất cả ập đến cùng một lúc.Nhưng lúc này, Hạ Tây cũng bất chấp đau đớn.
Nàng đóng chặt cửa chính cùng cửa sổ, xác nhận tứ phía không có ai mới nhanh chóng nằm xuống giường.
Ý thức trở nên mơ hồ, linh hồn phảng phất từ trong cơ thể rút ra.
Mở mắt ra lần nữa, ý thức nàng đã tiến vào không gian riêng của mình.
Không gian này đã đồng hành cùng Hạ Tây hơn mười năm.
Bên trong bày biện đồ vật, nàng nhắm mắt cũng có thể nhớ rõ hết, quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.
Nhưng cảnh tượng lúc này đang phản chiếu vào mắt nàng khiến nàng không khỏi kinh ngạc.
Này…này vẫn là không gian trong ký ức của nàng sao?Ở kiếp trước, không gian này là một mảnh hoang vu, thậm chí trong không khí đều tràn ngập hương vị tĩnh mịch.
Nó hoàn toàn bất đồng với những miêu tả được sử dụng trong các tiểu thuyết mạng nổi tiếng trong kiếp trước của nàng.
Thổ nhưỡng trong không gian, toàn là cát sỏi cùng đá vụn, không thể trồng trọt, cũng không thể mang sinh vật sống tiến vào, kể cả chính Hạ Tây.
Nàng chỉ có thể dùng thần thức tiến vào, thân thể thực ngủ say ở bên ngoài.Ở trung tâm vùng đất có một cung điện gọi là ‘Tu Di Cung’.
Hạ Tây từng nhàm chán quá mức, khám phá cung điện phát hiện ra rằng có tất cả phòng.
Chính là những căn phòng chết tiệt đó, bất luận nàng dùng phương pháp gì, một phòng cũng mở không ra.Thứ bảo bối duy nhất trong không gian này chính là vùng nước suối rộng lớn phía trước cung điện.
Nó có tác dụng chữa bệnh, chữa lành tất cả mọi loại chấn thương, thậm chí cải thiện thị lực.
Một thí dụ khác, nó có thể tẩy tuỷ phạt gân, công hiệu không thể tưởng tượng được.
Cho nên kiếp trước, Hạ Tây xem không gian này như một nhà kho lưu chuyển, bày phối dược liệu trong này.Song, không gian trước mắt cùng không gian trong trí nhớ của nàng hoàn toàn bất đồng, Hạ Tây không nhịn được hoài nghi chính mình có phải hay không tiến sai địa phương.
Nguyên bản sa mạc toàn cát đá đã được thay thế bằng vùng đất đen kỳ dị.
Không khí không còn tràn ngập hương vị khô khan tĩnh mịch, thay vào đó, một bầu không khí trong lành, thanh khiết làm nhân tâm say mê.
Tế bào toàn thân tràn đầy sinh lực, tham lam hấp thụ không khí ở đây.
Vốn dĩ, cơ thể đau đớn suy yếu giờ đây bất tri bất giác được cảm giác thoải mái thư thái thay thế.Hạ Tây hít một hơi thật sâu, ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng nắm lấy một nắm đất đen đưa lên mũi ngửi.Tuy rằng không quá thông thạo thảo dược gieo trồng, nhưng ngay cả nàng cũng nhận ra đất đen này rõ ràng ẩn chứa nồng đậm dưỡng chất cùng linh khí.
Cát đá trước đây hoàn hoàn không thể so sánh được với nó.Làm thế nào không gian này có thể đại biến hoá như vậy? Hạ Tây phủi đất đen trong tay nàng, một trận hưng phấn không rõ.
Chẳng lẽ là do vụ nổ ở kiếp trước, không gian của nàng đã tiến cấp?Lần tới nàng phải mang theo một ít hạt giống tới thử nghiệm một chút.
Loại đất đen này màu mỡ đến mức nào, gieo trồng linh thực hiệu quả như thế nào, kết quả sẽ rất thú vị.Hạ Tây vui vẻ đi về phía trước, đi tới nơi trước đây nàng dùng để trữ vật.Quả như nàng dự liệu, tất cả phối dược ở kiếp trước của nàng đều bị phá hủy.
Những chai lọ vại bình đều biến mất sau vụ nổ, bao gồm cả bình nguyền rủa chi độc, một giọt có thể phá hủy cả một thành phố —‘Khuynh thành’.Nhưng một số thứ vẫn còn sót lại, tỷ như Vô Ảnh Châm, cũng như một số đạo cụ được nàng dùng để cải trang trong kiếp trước.Hạ Tây cúi xuống, lấy tay múc một ít linh tuyền uống.
Nhưng khi linh tuyền vừa nuốt xuống, nàng đột nhiên cảm giác trong bụng một trận sóng biển cuộn trào.
Bằng mắt thường có thể thấy rõ một chất nhờn màu đen hôi thối tràn ra từ toàn thân nàng.Hạ Tây kinh hãi, trước đây khi nàng uống nước suối này, nó giúp nàng giảm bớt mệt mỏi, bồi bổ lục phủ ngũ tạng.
Lần này như thế nào lại…?.