Không gian bên trong vẫn như trước, tràn ngập nồng đậm linh khí, cả một vùng đất đen rộng lớn, mặc dù không có bất kỳ cây cỏ nào, nhưng lại phảng phất bừng bừng sinh cơ.Chính là, lực chú ý của nàng lần này lại không đặt vào thổ nhưỡng cùng linh tuyền.
Khi nàng lắc mình ra khỏi không gian trước đó, tựa hồ nhìn thấy đệ nhất phiến môn của Tu Di Cung đã mở.Phải biết rằng, nàng có được không gian này đã hơn mười năm, từng khám phá Tu Di Cung không dưới ngàn lần.
Đóng băng, hoả công, thuốc nổ…, tất cả biện pháp công phá có thể nghĩ ra nàng đều dùng đến, nhưng lại không mở được bất luận phiến môn nào, thậm chí không lưu lại một vết xước.Hạ Tây bước nhanh đến trước Tu Di Cung, kinh ngạc nhìn phiến môn khép hờ, một tia sáng vàng lờ mờ toả ra.
Đệ nhất phiến môn của Tu Di Cung đã thực sự mở ra! Hạ Tây một trận kích động, tim nàng đập loạn xạ không ngừng.
Nàng vừa bước vào, một thanh âm ‘đinh’ vang lên trong đầu, liền hiện lên một thông tin kỳ quái.[Tu Di giới tử đã được kích hoạt, Ngọc Thiên Môn của Tu Di Cung đã được mở ra, bao gồm Cửu U Linh Tuyền cùng Cổ Vận Linh Điền.Cửu U Linh Tuyền có tác dụng bổ sung linh lực, thanh tẩy tinh khí, chữa lành vết thương, có thể được sử dụng như dược tiến cấp đỉnh phong, thôi sản dược.
(thuốc trợ sản, giục sinh)Cổ Vận Linh Điền có tác dụng rút nhanh thời gian sinh trưởng thực vật gấp trăm lần, dùng đất nuôi dưỡng linh thảo mà không cần nước.]Quả nhiên, không gian của nàng đã được thăng cấp.
Hơn nữa, đất đen bên ngoài cung thực sự rất có lợi cho trồng trọt linh thảo.
Nhưng Cửu U Linh Tuyền, cái gọi là dược tiến cấp đỉnh phong cùng thôi sản dược, rốt cuộc có ý tứ gì?Văn tự trong đầu chậm rãi biến mất, Hạ Tây trên mặt lộ ra vài phần ý cười, lúc này lực chú ý của nàng nhanh chóng bị quả trứng to lớn ở giữa phòng hấp dẫn.
Đúng vậy, ở giữa gian phòng đầu tiên của Tu Di Cung, treo lơ lửng trong không trung, có một vật thể hình quả trứng rất lớn.Quả trứng quanh thân tản ra ánh sáng vàng mờ ảo, xuyên thấu qua lớp vỏ mỏng, có thể mơ hồ nhìn thấy một sinh linh thân hình cuộn tròn đang an tĩnh nổi lơ lửng bên trong.
Thoạt nhìn quả trứng khổng lồ này khiến Hạ Tây nghĩ đến những thai phụ ở kiếp trước, khi đi siêu âm chiều, ảnh chụp của thai nhi sẽ chiếu lên.
Nàng có một trực giác mãnh liệt rằng sinh vật bên trong quả trứng vẫn còn sống.
Chỉ là, đằng sau Ngọc Thiên Môn, gian phòng trống rỗng cái gì cũng không có ngoại trừ quả trứng khổng lồ không rõ lai lịch, này cũng quá sức kỳ vọng của nàng.Hạ Tây bước nhẹ về phía trước, chậm rãi tiến lại gần quả trứng, lượn vòng quanh nó, một cổ mùi hương thoang thoảng như bánh mì nướng phả vào mũi.
Đáy lòng đột nhiên dâng lên một cổ cảm giác thân mật dị thường mà nàng chưa từng cảm nhận qua, như thể sinh linh đó cùng nàng huyết mạch tương liên, bên tai thậm chí có thể nghe thấy tiếng đập "thình thịch" của tiểu sinh linh.Trong lòng hoang mang, Hạ Tây vươn tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve bề mặt bóng loáng của quả trứng.“Mẫu thân ~ Mẫu thân ~”Thanh âm non nớt trong trẻo đột nhiên vang lên trong đầu khiến nàng giật mình nhảy dựng lên.
Vội vàng rút tay lại, nàng kinh nghi bất định nhìn quả trứng khổng lồ, hào quang kim sắc bao quanh nó càng sáng hơn.Vừa rồi, là ảo giác của nàng sao? Nàng như thế nào lại giống như nghe thấy tiếng nói của một hài tử? Nhưng, gian phòng trống không, căn bản không nhìn thấy một bóng người.
Sẽ không phải, quả trứng khổng lồ này đang nói chuyện với nàng chứ?Hạ Tây trong lòng tràn đầy hoài nghi, không dám tin tưởng, lần nữa đưa tay ra, chạm vào quả trứng lúc này đang lập loè ánh vàng, giống như đang rất hưng phấn."Mẫu thân, người rốt cuộc tới xem ta ~~ Nếu người còn không tới, bảo bảo liền chán chết ở trong này ~~".