Gần đến ngày lễ Phục Sinh, Yui háo hức chạy ra các cửa tiệm len móc để mua về đan, cô đã suy nghĩ rất nhiều, cô sẽ đan ra hai chiếc khăn quàng thật đẹp dành cho Shin và cả Ayato..
-Em ra phố một chút đây!- Yui
-Em đi có lâu ko?- Shin
-Ko đâu, đi một lúc là em về liền!- Yui
-Um! em đi cẩn thận!- Shin
Chạy ra ngoài, thấy ko khí sau Nô- en đúng là khác thật, người đi đường tấp nập vãi, nhìn những cặp đôi đang yêu đi đi lại lại thật là lãng mạn, tuyết còn phủ dày trên mặt đường nên rất dễ trơn trượt.....Yui đi đến những chỗ có quà đan móc, đến nơi là một cửa hàng nhỏ bên đường....Yui bước vào đó mong tìm được hai cuộn len thích hợp....
Sau khi mua xong đúng cuộn len, Yui chạy về nhà với hết tốc lực vì lần này cô phải đan rất rất nhiều....Cô dành ra hơn tiếng để đan xong một chiếc khăn, mệt phù người...
-Em đang làm gì đấy!- Shin
-Um.....em nghịch tí thôi!- Yui
-Bộ em còn là con nít hay sao vậy?- Shin cười
-Vậy anh ko thích em như vậy sao?- Yui
-Đâu có....anh yêu là một đằng khác!- Shin
Nói rồi Shin đè Yui xuống giường chơi đùa, đành phải chơi thôi, Yui nghỉ tay một lát nhưng cô sẽ để món quà chiếc khăn này là bí mật tới khi nó được hoàn thiện..
-Em có muốn an bánh ngọt ko?- Shin
-Um...Được!- Yui
Shin đưa Yui xuống chiếc xe của mình, chở cô đến hãng bánh ngọt ngon nhất rồi mua về là - chiếc bánh ngọt về, ăn như con heo nhưng vẫn phải ăn....Yui ăn xong cô lại tiếp tục vào đan...Cũng đã gần h chiều cô đan xong hai chiếc khăn...Yui hớn hở chạy xuống phòng,,,
-Shin- kun!- Yui
-Sao vậy em!- Shin
-Um....món quà này em tặng anh nè!- Yui
Yui vừa nói vừa đưa ra cái khăn trên tay, Shin bất ngờ với một chút sự đỏ mặt, anh cầm nó lên cười dịu dàng với Yui...
-Anh có thích nó ko?- Yui
-Anh thích chứ!- Shin
Shin nói thích là được rồi, sau đó Yui gói gọn cái khăn quàng định tặng cho Ayato vào cái túi đề tên người nhận là Ayato..Yui phóng một mạch ra ngoài đi tìm cậu nhưng ko may lại bắt gặp Julia chặn đường của cô..
-Tch, hôm nay gặp cô ko biết có xui xẻo ko đây?- Julia
-Julia, tôi ko muốn gây chuyện với cô nên hãy để tôi đi!- Yui
-Gì chứ!- Julia
Ả ta liếc cặp mắt chát keo vào cái túi quà trên tay Yui đang cầm thấy đề tên Ayato, ả cười một cách khinh bỉ rồi cố tình giật nó khỏi tay của Yui..
-Trả tôi...-Yui
-Cái gì đây> cô tính đem tặng cho Ayato- sama của ta ư?- Julia
-Đó là...-Yui
-Thật xấu xí làm sao?- Julia
Chiếc khăn Yui làm cho Ayato ko hề xấu xí mà nó đẹp là một đằng khác, cô đã dành trọn ra cả ngày để đan được chiếc khăn đó, cô cũng bỏ hết những tình cảm của mình để gói gọn trong chiếc khăn đó, tuy nó ko phải hàng hiệu nhưng nó vẫn là tấm lòng của cô....
-Nè, cô bị mất trí sao?- Yui tức
-Cô nói ta mất trí sao? cô ngon đấy, vậy thì........-Julia
Xẹc Julia xé tan hoang cái khăn mà Yui định tặng cho Ayato làm đôi, khung cảnh hiện ra trước mắt, cơn giận bắt đầu hiện rõ mồn một. Yui siết chặt hai tay, cắn chặt răng và lườm mắt nhìn Julia...
-Cô...tại sao làm thế chứ.....-Yui
-ta thích làm gì là quyền của ta, ai cần ngươi xen ngang hả!- Julia
Yui đau lắm, Julia cười một cách khinh miệt, ả ta không chỉ xé nó mà vứt nó xuống đất rồi dùng chân chà đạp lên nó...Thử nghĩ xem bạn cố làm một món quà bằng cả tấm lòng để tặng một người vô cùng quan trọng nhưng lại bị chà đạp, chê bai thì sẽ như thế nào, không phải buồn thì chắc chắn sẽ là tức điên lên.......Cơn giận của Yui ùa ra, Yui tiến lại gần Julia và giơ tay lên tát ả ta một phát mạnh khiến ả ta ngã xuống nghiến răng....
-Cô ngon...cô dám.........-Julia
-Ta ngon ta mới dám chứ!- Yui
Yui nói bằng giọng u ám làm Julia tức điên lên, ả đứng zậy và lao vào Yui như một con khùng rồi giơ móng tay sắt nhọn ra định cào Yui nhưng bị chặn.......Ayato đến từ lúc nào mà ko hay, Ayato nhìn trừng trừng vào Julia bằng một con mắt đáng sợ...
-Cô tính làm gì Chichinashi đấy!- Ayato
-Anh.....con nhỏ đó nó tát em....-Julia
- TÔI TÁT CÔ LÀ ĐÁNG!- Yui
-Chichinashi!- Ayato
Ayato bất ngờ lắm, lần đầu Yui giận dữ tới mức như vậy chắc là có chuyện gì ko hay. Anh nhìn ngó nhìn quanh thì thấy một cái túi xách đề tên mình, chữ viết này ko ai hết thì chỉ có mỗi Yui....
-Chichinasgi, có chuyện gì vậy?- Ayato
-Cô ta..cô ta.....-Yui tức đến nỗi nói ko nên lời
Yui vừa nói nhìn vào chiếc khăn đang nằm trên đất đó, nó rất đẹp nhưng đã bị rách rồi.. Anh tự suy nghĩ, A có phải là cô đã định tặng nó cho anh ko? nhưng sao nó lại ra nông nỗi này, Ayato lại gần chỗ Julia đang đứng trên chiếc khăn và nhặt nó lên, sau đó tiến lại chỗ Yui....
-Chichinashi, cái đây là .............-Ayato
-Cái này ......nó.........dành tặng.....anh...nhưng.....-Yui
-Gì??- Ayato
Ayato ngạc nhiên, một chiếc khăn quàng thật đẹp dành tặng mình nhưng bị xé đôi và nằm xuống đất, anh cầm nó lên nắm thật chặt và cười dịu dàng với Yui..
-Nó ấm lắm!- Ayato
-Gì cơ?- Yui
Yui vẫn chưa hiểu, nó không còn đẹp, không thể mang lên cổ nhưng Ayato vẫn khen nó ấm....đây là món quà từ trái tim, nó đã làm cho Ayato ấm lên kể cả khi không mang nó..Julia nhìn hai người đó thân mật đến mức gào thét lúc đó..
- AYATO TẠI SAO ANH PHẢI QUAN TÂM CON HỒ LY ĐÓ!- jULIA
Ayato nghe ả Julia chửi Yui là đồ hồ ly khiến cậu tức lắm, cậu quay người lại tiến về phía Julia và nắm cổ áo ả lên....
-Cô dám nói thế sao?- Ayato
-dạ...dạ...em.....-Julia
Julia sợ quá ngất lịm tại chỗ...Ayato đỡ Yui dậy tươi cười với cô như chưa hề có chuyện gì xảy ra....
-Món quà này anh sẽ giữ nó, em yên tâm!- Ayato
-Ayato à.......-Yui
Sau đó Ayato đưa Yui về nhà an toàn, Giáng Sinh này chắc là Yui sẽ nhớ mãi nhỉ.....