Edit: Mean
Tối đó lão Trần làm mắm tỏi, sau đó làm lòng đỏ trứng muối, đặt trước bàn cho lão Dịch nếm một miếng tôm, khi chắc chắn không có triệu chứng gì mới dán cho ăn.
Lão Dịch không nhớ nổi đã bao lâu rồi chưa được ăn tôm hùm, trên bàn ăn nước mắt lưng tròng nhìn lão Trần giúp mình bóc vỏ tôm, hảo cảm tăng lên mấy bậc.
Ngày hôm sau Lão Trần rời đi vẫn không muốn buông tha, mặt dày hẹn lão Trần sang tuần sau có thời gian thì lại đến.
Nhưng khi đang tâm tâm niệm niệm cuối tuần vui vẻ đầy mỹ vị với lão Trần, lão Trần lại thả bồ câu.
Nhà lão Trần có chuyện —— Trần Lôi Lôi đã đá một người đàn ông bị nghi ngờ quấy rối tình dục bạn cùng lớp khi đang trên xe buýt đến trường.
Còn về lý do tại sao lại bị nghi ngờ thì đó là do sau khi trên đường đến bệnh viện mới biết người đàn ông đó thật ra là bạn trai của bạn cùng lớp, anh ta nói mình sờ đùi cô gái chỉ vì đối phương tức giận nên muốn lấy lòng thôi.
Trần Lôi Lôi chưa từng nói chuyện yêu đương nên không biết sờ sờ là lấy lòng, nhưng dù sao cô cũng đã đạp nhầm vào trứng của người ta, vẫn phải chịu trách nhiệm.
Người đàn ông nói khá nhiều, nói là chỉ cần trứng của anh ta không bị sao thì sẽ không truy cứu nữa, nhưng bạn cùng lớp của Trần Lôi Lôi lại tức giận, yêu cầu cô phải chịu trách nhiệm.
Trần Lôi Lôi không biết phải giải quyết thế nào nên đã gọi điện cho bố mình, lão Trần đến đầu tiên là hỏi han ân cần bệnh nhân nửa ngày, sau đó gọi điện cho cảnh sát thì bị hai người kia mãnh liệt từ chối.
Khi cảnh sát tới lại bảo bạn học Trần Lôi Lôi gọi cha mẹ đến đây, nói là muốn cùng cha mẹ bên kia nói chuyện, tự mình xin lỗi.
Bạn cùng lớp Trần Lôi Lôi đâu có chịu, liên tục kêu gào đòi Trần Lôi Lôi chịu trách nhiệm, Trần Lôi Lôi bị cô ta ồn ào đến đau cả đầu, hỏi cô ta muốn chịu trách nhiệm thế nào, ngờ đâu nữ sinh kia giở ra công phu sư tử ngoạm, ngoài .
tệ tiền thuốc men còn đòi thêm .
, nói nếu Trần Lôi Lôi không đưa thì cô ta sẽ lên diễn đàn trường tung tin đồn Trần Lôi Lôi là tiểu tam.
Trần Lôi Lôi và lão Trần nhìn nhau, Trần Lôi Lôi lấy điện thoại ra gọi cho nhân viên tư vấn, lão Trần nhìn cảnh sát đang im lặng theo dõi bọn họ.
”Đồng chí, ngài đã ghi âm lời nói của cô ta chưa?”
Cảnh sát gật đầu.
”Vậy tôi có thể kiện cô ta vì tội tống tiền không?”
Lời vừa rồi cô gái nói là do bốc đồng nổi lên, đầu óc không theo kịp cho đến khi nghe lão Trần muốn kiện cô ta mới bắt đầu rén, nói bạn trai sẽ khỏi bệnh thôi, tiền bổ sung một xu cũng không cần nhiều thêm.
”Đừng nha,” Trần Lôi Lôi cười nói, “Nếu có chuyện gì xảy ra với gà của bạn trai cậu, bố tôi với tôi nhất định sẽ gánh vác.
Dù sao cậu cũng biết nhà tôi có tiền mà, cho hắn nằm viện bao lâu cũng được.
”
Nói xong, liếc nhìn bụng cô gái.
Nghe con gái nói, lão Trần đoán chắc cô đã nắm được nhược điểm gì đó của nữ sinh này, để không quấy rầy con gái phát huy, anh nói với cảnh sát bọn họ sẽ thương lượng riêng, không gây rắc rối cho xã hội.
Cảnh sát đương nhiên rất vui, an ủi vài câu liền đi, lão Trần mỉm cười tiễn người rời đi, khi trở về thì nghe Trần Lôi Lôi nói với cô gái: “Tôi đã đưa tiền đặt cọc bệnh viện rồi, nếu không đủ thì nói với tôi, nhớ xin □□, không có □□ tôi không nhận.
”
Nói xong thì lôi theo lão Trần rời đi.
Trên đường về nhà, lão Trần hỏi cô làm sao xử lý được hai người kia, Trần Lôi Lôi lắc đầu không nói.
Rất lâu sau lão Trần mới biết từ Trần Lôi Lôi, nữ sinh kia bởi vì ăn vụng trái cấm mà có bầu, trùng hợp là khi cô ta dùng que thử trong nhà vệ sinh đã bị Trần Lôi Lôi thấy được, kết quả là mượn Trần Lôi Lôi tệ phá thai.
Sau đó có thể nghĩ rằng Trần Lôi Lôi có nhiều tiền, cũng có thể là cảm thấy chút tiền ấy không đủ cho nên lợi dụng tính khí nóng nảy của Trần Lôi Lôi để thực hiện ý đồ tồi tệ như vậy.
Hai năm sau khi Trần Lôi Lôi tốt nghiệp, một lần ở trên bàn cơm lão Dịch nghe nói chuyện này.
Tỏ vẻ ủng hộ với cách ra tòa của lão Trần, cho rằng nên tàn nhẫn một chút cho hai người kia đẹp mặt, nhưng Trần Lôi Lôi lắc đầu nói kiện họ tội tống tiền nghe có vẻ đáng sợ, nhưng thực ra rất lãng phí nhân lực và tài chính.
“Con đã hỏi nhân viên tư vấn thông tin liên lạc của cha mẹ cô ta, nói chuyện này với bọn họ,” Trần Lôi Lôi nói, “Chuyện quan trọng, sao bọn họ có thể không tự giải quyết.
”
Nói đến đây, cô mỉm cười với lão Dịch: “Nghe nói đạo của cha mẹ cô ta không cho phép phá thai, con nói xong thì hai ngày sau bọn họ đã đến trường đưa cô ta đi.
”
Lão Dịch: “… Bọn họ làm gì cô bé đó?”
Trần Lôi Lôi: “Không rõ nữa, chỉ biết sau lần đó chưa bao giờ gặp lại cô ta.
”
Lời nói của Trần Lôi Lôi đã mang đến tổn thương không thể xóa nhòa cho trái tim già nua này của lão Dịch, đêm đó hắn lôi kéo lão Trần về nhà mình.
Vài ngày sau mới biết được từ lão Trần, con bé lừa tiền Trần Lôi Lôi vẫn sống rất tốt, bây giờ đã là mẹ của một cặp song sinh.
Lý do tại sao Trần Lôi Lôi dọa lão Dịch, lão Trần không có hỏi.
Sau đó sự việc này đã trở thành bí ẩn chưa được giải đáp trong nhà, ngoại trừ bản thân Trần Lôi Lôi, không một ai biết mục đích thực sự chuyện hù dọa của cô.
Tác giả: Trần Lôi Lôi: Tôi chỉ là không muốn ở nhà mặc nội y mà thôi.
.