Edit: Mean
Trên đường về nhà hai cha con nhà họ Trần không nói gì nữa, về đến nhà Trần Cố liền nhốt mình trong phòng ngủ, Trần Lôi Lôi đi qua đi lại trước cửa phòng bố một lúc lâu, không biết bố ngủ chưa chỉ sợ lại luẩn quẩn mấy chuyện vụn vặt trong lòng, Trần Lôi Lôi lòng vòng ba mươi bảy phút bốn mươi tám giây —— Bùng nổ.
Cô bắt đầu đập cửa phòng lão Trần, cố gắng gọi mấy tiếng nhưng bên trong không có động tĩnh gì,Trần Lôi Lôi tức giận đến mức định đập đầu vào cửa thì cửa cuối cùng cũng mở ra.
Lão Trần cau mày nhìn cô: “Con làm sao vậy?”
Trần Lôi Lôi: “Con có chuyện muốn nói với bố.
”
Cảnh đã thay đổi nhưng hai bên vẫn đối diện nhau, chỉ là một bên thất thần, một bên nín thở.
Thấy con gái không nói chuyện, lão Trần đứng dậy định quay về phòng làm việc riêng, Trần Lôi Lôi thấy anh muốn đi, giơ tay vỗ bàn: “Bố!”
Lão Trần quay đầu nhìn cô: “Hả?”
”Con biết chuyện của bố.
”
Đề tài đột nhiên xuất hiện, lão Trần nghĩ cô đang nói chuyện của mình với lão Dịch, định phản bác vài câu nhưng lại nghe con gái nói: “Bố thích đàn ông phải không?”
Lão Trần: “…”
“Đừng vội phủ nhận,” Trần Lôi Lôi nói, “Con biết chuyện này từ khi còn học trung học.
”
Lão Trần: “…”
”Bố đang tự hỏi làm thế nào con biết chứ gì?”
Lão Trần thẫn thờ nhìn con gái, không dám cử động thân thể.
Thấy anh không trả lời, Trần Lôi Lôi tự nhủ: “Con đã xem lịch sử tìm kiếm của bố trên web,” Cô dừng lại một chút, “Còn đĩa CD bố giấu dưới gầm giường nữa.
”
Lão Trần chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như vậy, rất muốn nhảy ra khỏi cửa sổ.
Trần Lôi Lôi nhìn đôi mắt đỏ hoe của bố, đoán chắc sắp khóc rồi, cho nên bước đến ôm lấy anh.
”Xu hướng giới tính khác người cũng không sao.
” Cô nói, “Thêm một ông bố nữa cũng được mà.
”
Trần Lôi Lôi vừa nói xong, nước mắt lão Trần lập tức rơi xuống.
Trần Lôi Lôi khi còn nhỏ là một đứa trẻ rất thông minh, muốn nói thông minh đến mức nào thì có thể nói ngay từ khi cô tốt nghiệp đại học khi chỉ mới tuổi.
Lão Trần cảm thấy cô giống như chị gái mình, dù sao thì điểm số của chị gái luôn rất tốt, nếu không gặp phải một tên đàn ông chó như vậy thì chắc cô ấy bây giờ sống rất hạnh phúc.
Cho nên vì vết xe đổ này mà lão Trần canh phòng rất nghiêm ngặt chuyện tình yêu của Trần Lôi Lôi.
Từ mẫu giáo đến trung học, ngày nào cũng đưa đón Trần Lôi Lôi không thiếu một bữa, chỉ sợ cô con gái mình chăm sóc nuôi dưỡng bị tên khốn nào đó bắt cóc.
May mắn là Trần Lôi Lôi chưa bao giờ hứng thú với chuyện hẹn hò, ban đầu lão Trần nghĩ cô không thích người khác, sau đó nhận ra Trần Lôi Lôi không có cảm giác quá lớn với bất kỳ mối quan hệ nào.
Lão Trần lo lắng cô trở nên như vậy là do không có tình thương của mẹ, sau này thấy không sao cả nên đã buông lỏng quản lý chuyện ở trường đại học.
Về lý do tại sao Trần Lôi Lôi không muốn yêu thì phải bắt đầu từ lần cảm lạnh trước kỳ thi tuyển sinh trung học.
Khi đó Trần Lôi Lôi bị nôn mửa, tiêu chảy và sốt sau khi ngồi điều hòa quá lâu, để không ảnh hưởng đến lớp học, cô nhất quyết không nói với lão Trần, kết quả là sau tiết thứ hai liền té xỉu phải rời khỏi lớp.
Khi tỉnh dậy trong bệnh viện, cô ấy nhìn thấy bố mình khóc không thành tiếng.
Đó là lần đầu tiên Trần Lôi Lôi nhìn thấy bố khóc, lúc đó cô cảm thấy vô cùng khó chịu và cảm thấy chán ghét vì mình không chịu nói ra.
Lão Trần chăm sóc con gái ba ngày, ba ngày sau trừ mũi ra thì Trần Lôi Lôi cảm thấy rất khỏe.
Sau chuyện này Trần Lôi Lôi thường xuyên nhìn trộm những hành động nhỏ của bố, sau đó biết được tuyến lệ phát triển quá mức và xu hướng tính dục mà chính anh cũng không hiểu rõ, cũng như không hiểu sao bắt đầu lo lắng chuyện của mình.
.