Lục Khởi thấp giọng đáp, xoay người ra ngoài. Chỉ trong thời gian uống cạn chun trà, Ninh thị đi vào, cung kính nói: "Không biết mẫu thân tìm con dâu có chuyện gì?"
Lão phu nhân để Ninh thị ngồi xuống, ân cần nói: "Thân thể con khỏe chưa? Nhất định là dạy dỗ nữ nhi trong nhà vô cùng vất vả mà ra!"
Trong lòng không khỏi nhớ đến chuyện hôm qua Quất Hồng bẩm báo, thoạt nhìn không giống như Ninh thị bịa đặt. Huống hồ, Ninh thị có điều hoài nghi, kiêng kị danh tiếng Thẩm gia, cũng hi vọng chứng minh rõ ràng.
Con mắt Lão phu nhân híp lại, nếu chuyện này là thật. Dĩ nhiên là bắt Di nhi khai ra người nào, liền nhanh chóng để Di nhi xuất giá, để tránh làm bẩn danh tiếng Thẩm gia.
Ninh thị mỉm cười, thái độ cung kính và khiêm tốn: "Dạy nữ nhi là chuyện con nên làm, không có vất vả chút nào."
Lão phu nhân cứng lại, trong lòng buồn bực. Bỗng nhiên Sơ nhi trở nên lanh lợi hơn, thế nào mà ngay cả Ninh thị cũng đột nhiên cung khiêm rất nhiều, tính tình quật cường trước đó, càng sẽ không nói câu khách sáo?
Lão phu nhân sóng gió gì còn chưa thấy qua, rất nhanh đã phản ứng lại, cười híp mắt nói: "Đích tôn nữ nhi đều đã trưởng thành, cũng là lúc nên nghị hôn..."
cung kính và khiêm tốn
Chi trưởng
Ninh thị trong lòng cả kinh. Chẳng lẽ lão phu nhân muốn làm hôn sự cho Tĩnh Sơ? Nhưng mà nàng không biết tâm ý của Tĩnh Sơ. Hôn sự này, mẫu thân như nàng, chỉ hy vọng con gái có thể tìm được người trong lòng, cùng nhau tâm đầu ý hợp liền tốt.
Thấy Ninh thị nghi hoặc nhìn nàng, lão phu nhân cũng không nói ra, chỉ nói: "Hôm nay ta thấy Thu nhi rất là ngoan ngoãn, nhìn rất thích, không bằng ghi dưới danh nghĩa của con, được không?"
Tuy là trưng cầu ý kiến, nhưng lão phu nhân đã lên tiếng, căn bản là đã có kết luận, không còn cách khác. Ninh thị trong lòng buồn bực không thôi, hơi có không thích, nàng dưới gối cũng không phải là không có nữ nhi, mà ba phòng đều có nữ nhi. Vì sao phải để một thứ nữ trở thành nữ nhi của nàng chứ? Nhưng thay đổi suy nghĩ vừa nghĩ, nâng Thu nhi tất nhiên là so với Lam nhi tốt hơn. Nếu là Lam nhi, nàng nhất định sẽ kháng nghị. Bây giờ, thật vất vả mới được trượng phu để ý, nàng không muốn bởi vì chuyện này mà bị lão phu nhân bắt bẻ, ồn ào không vui, chỉ đành phải ấn xuống bất mãn trong lòng: "Mẫu thân nói vậy liền tốt."
Lão phu nhân cười nói: "Vừa là như vậy, ta liền phân phó quản sự. Sau này tiền tiêu vặt hàng tháng của Thu nhi giống như con vợ cả mà làm." Lại nói: "Con thân thể không tốt, vẫn nên về sớm nghỉ ngơi!"
Ninh Thị đứng dậy phúc thân nói: "Con dâu xin cáo lui."
Trở lại Cẩm Uyển, chỉ thấy Thẩm Tĩnh Sơ đang đọc sách. Thấy nàng trở về, để quyển sách trên tay xuống, cười híp mắt nói: "Mẫu thân, tổ mẫu tìm người có chuyện gì?"
Ninh thị ngồi xuống, ở giữa lông mày thế nhưng lộ vẻ nghi hoặc: "Tổ mẫu con nói đem Thu nhi ghi vào dưới danh nghĩa của ta, con nói Đích tôn nữ nhi đã trưởng thành, đã đến lúc nên nghị hôn..."
Đột nhiên trong lòng chợt hiểu: "Lẽ nào phải làm hôn sự cho Thu nhi? Hôm nay cô nãi nãi cũng tới— — Chẳng lẽ là nghị thân với nhi tử của cô nãi nãi?"
Thẩm Tĩnh Sơ không nghĩ tới mẫu thân thông minh như vậy, mới như vậy đã đoán ra, vỗ tay cười nói: "Mẫu thân đoán đúng!"
Ninh thị kinh ngạc nói: "Là thật sự? Ta chỉ thuận miệng nói." Lại gảy gảy trán của nàng nói: "Sao con lại biết mẫu thân đoán đúng? Đến cùng con là mẫu thân hay ta là mẫu thân đây?"
Thẩm Tĩnh Sơ cười hì hì nói: "Đương nhiên mẫu thân là mẫu thân của Tĩnh Sơ rồi! Mẫu thân không biết, hôm nây cô cô muốn đưa vòng ngọc Dương Chi cho Tĩnh Sơ, có điều tổ mẫu không thích, Tĩnh Sơ liền không muốn."
"Vòng ngọc Dương chi?" Bản thân Ninh thị biết ý nghĩa bên trong là gì, lẽ nào cô nãi nãi vừa ý Tĩnh Sơ? Nhưng tại sao lại chọn Thu nhi?
"Dạ" Thẩm Tĩnh Sơ gật đầu, ở trước mặt Ninh thị thẳng thắn: "Cô muốn Tĩnh Sơ làm con dâu. Có điều tổ mẫu không thích, Tĩnh Sơ không thích, Thẩm gia cũng không thích, đại khái là như vậy. Vì lẽ đó cô cô mới thay đổi chủ ý, muốn Thu nhi muội muội đi!"
"Làm sao con biết?" Ninh thị kinh ngạc hỏi. Thẩm Tĩnh Sơ vừa nói, nàng liền biết trong đó có nguyên do. Có điều là cô nãi nãi muốn cưới cao, nhưng lão phu nhân sợ làm mất mặt Thẩm gia, liền để thứ nữ lấy danh nghĩa của nàng làm đích nữ, để trấn an cô nãi nãi.bg-ssp-{height:px}
Thẩm Tĩnh Sơ chọn một mảnh dưa hấu trên bàn đưa vào trong miệng nói: "Tĩnh Sơ đoán."
Dù sao vẫn không thể nói cho mẫu thân biết là kiếp trước nàng đã từng trải qua?
Lại nói: "Mẫu thân cũng nên gọi các di nương đến, báo cho các nàng biết việc này."
Nâng Thẩm Tĩnh Thu làm Đích nữ, đối với nàng vô hại. Bởi vì kiếp trước Thẩm Tĩnh Thu rất ôn hòa, không có lòng hại nàng. Dĩ nhiên, đầu thai làm người, nàng sẽ không dễ dàng tin tưởng người khác. Bất kỳ người nào nhìn hiền lành đến cực điểm, đều có khả năng sau lưng đâm nàng một đao. Nàng đúng là rất mong đợi, Thẩm Tĩnh Lam cùng Thẩm Tĩnh Di trên mặt sẽ đặc sắc như thế nào.
Ninh thị phân phó Bảo Âm gọi di nương và thứ nữ đến Cẩm Uyển. Chờ người đủ, Ninh thị nhìn quét qua mọi người, ngữ điệu bình tĩnh nói: "Hôm nay lão phu nhân nói, muốn đem Thu nhi ghi vào dưới danh nghĩa của ta. Bắt đầu từ hôm nay, Thu nhi chính là đích nữ Thẩm phủ."
Khương di nương cùng Thẩm Tĩnh Thu nghe được tin tức này đầu tiên là sững sờ, cho là mình nghe lầm, thấy Ninh thị mỉm cười nhìn nàng, lúc này mới vội vàng quỳ xuống nói: "Tạ mẫu thân."
Không nghĩ tới, mới vừa xuyên qua vận mệnh đã tốt như vậy. Đích nữ cùng thứ nữ, vận mệnh không giống nhau a, xem ra ở Thẩm phủ vênh váo hò hét. Làm đích nữ, có thể cố gắng được mấy năm...
Khương di nương cảm kích nhìn Ninh thị. Lại đưa mắt nhìn sang Thẩm Tĩnh Thu cũng đang quỳ, Thu nhi thế nhưng có vinh quang này, cuối cùng cũng coi như hết khổ...
Lưu di nương cùng mẹ con Trương di nương sắc mặt nhất thời trở nên khó coi đến dị thường. Vừa bất mãn nhìn Ninh thị, vừa đố kị nhìn Thẩm Tĩnh Thu. Dựa vào cái gì Thẩm Tĩnh Thu có thể được nâng thành đích nữ? Các nàng rõ ràng cũng không kém Thẩm Tĩnh Thu!
Thẩm Tĩnh Lam không giữ được bình tĩnh, bất mãn kêu lên: "Dựa vào cái gì mà nâng Thẩm Tĩnh Thu làm đích nữ, vậy chúng ta đây? Mẫu thân, điều này quá không công bằng đi?"
Ánh mắt Ninh thị nhẹ nhàng quét qua Thẩm Tĩnh Lam, lại chuyển hướng Lưu di nương, nói: "Lưu di nương, ngươi quản giáo Lam nhi như vậy? Từ nay trở đi Lam nhi được Nghiêm ma ma quản giáo chút quy củ, cũng không sợ làm cho người chê cười?"
Giống như nghe không ra bất kỳ khiển trách nặng nề gì, nhưng cũng để Lưu di nương trong lòng khó chịu.
Lưu di nương đành phải cúi đầu đáp: "Là tỳ thiếp quản giáo không nghiêm."
Ninh thị không nhìn nàng, ánh mắt nhìn thẳng mọi người: "Nâng Thu nhi, là ý tứ của lão phu nhân, các ngươi nếu có thắc mắc, đều có thể đến hỏi lão phu nhân."
Nói thì nói như vậy, nhưng mà ai ăn gan hùm mật gấu chạy đến trước mặt lão phu nhân nói "Vì sao nâng Thu nhi làm đích nữ, mà không nâng con" a!
Ninh thị phất phất tay, ra hiệu để các nàng lui ra
Trong lòng Khương di nương cùng Thẩm Tĩnh Thu tràn đầy vui mừng trở về Lê Uyển. Vừa đi, Khương di nương vừa căn dặn: "Thu nhi, từ nay về sau con chính là đích nữ Thẩm gia. Di nương biết con sau khi tỉnh lại cái gì cũng không nhớ rõ, quy củ cũng quên gần hết. Kể từ hôm nay, con phải học lại quy củ thật tốt, để không xảy ra sai lầm gì."
Thẩm Tĩnh Thu thấp giọng đáp: "Tĩnh Thu biết, di nương đừng lo."
Nàng tuy là không hiểu quy củ ở thế giới này lắm. Nhưng nàng là ai, nàng thế nhưng là bạch cốt tinh. Chỉ là hơi học một chút liền có thể bắt đầu. Huống hồ, bây giờ còn có cơ hội đang chờ nàng.
Còn có yến thọ mừng tuổi ngày mai, nếu nàng có thể ở yến thọ bỗng nhiên nổi tiếng. Dù cho không giống như Nhược Hi như vậy được mọi người chú ý. Thì nàng cũng có chút thân phận cao quý được người ta coi trọng. Hơn nữa, bây giờ nàng có thân phận đích nữ...
A, xem ra Thượng Đế đối với nàng còn khá tốt! Thẩm Tĩnh thu vui vẻ nghĩ. Chợt, hai bóng người chặn lại đường đi của nàng.