Edit:..Lam Thiên..
“Ngươi cứ như vậy xác định nàng đã chết ?”
Mẫn Bá Thiên nhíu mày hỏi.
“Nàng không chết?”
Lần này, đổi lại là Nhu Y chấn kinh.
Nàng không thể tưởng được Đông Phương Ngữ Hinh sẽ không chết...... Bởi vì...... Nàng không có khả năng không chết . Không phải nói cái thời không chi thạch kia, đi vào liền không thể đi ra được sao?
“Mọi việc không có tuyệt đối, lại nói , Đông Phương Ngữ Hinh người kia ngươi cũng không phải không biết, nàng có thể dễ dàng chết như vậy sao?”
Mẫn Bá Thiên tựa hồ biết chuyện gì đó, thật xác định nói.
Nhu Y trầm tư , đúng vậy, một người là Đông Phương Ngữ Hinh, một người là Uất Trì Tà Dịch, bọn họ tựa hồ thật không có khả năng dễ dàng chết như vậy đi .
Thời điểm Tà Tâm nói bọn họ đã chết, chính nàng đều cảm giác có vài phần không quá chân thật.
Nữ nhân giống như Đông Phương Ngữ Hinh, cũng không phải là người bình thường có thể đem nàng giết chết .
Mẫn Bá Thiên nhìn biến hóa trên mặt Nhu Y, biết nàng đã hoài nghi, cười nói:
“Kỳ thật, ta cũng không biết nàng còn sống hay đã chết, nhưng...... thời điểm không thể xác định , thì không thể nói nàng đã chết , đúng không?”
Này, nhưng là thật sự......
Nhu Y gật gật đầu, Mẫn Bá Thiên tiếp tục nói:
“Cú cho là nàng đã chết , nhưng nàng đã làm hại ngươi thành bộ dáng kia, Nhu Y, ngươi cam tâm sao?”
Không cam lòng, đương nhiên là nàng không cam lòng!
Trong lòng Nhu Y hô to, nếu là......
Nếu là gặp lại nàng, nàng tất nhiên sẽ hoàn trả gấp trăm ngàn lần.
“Người nàng để ý là Uất Trì Tà Dịch, Uất Trì Tà Dịch để ý , chính là Thiên Thương đảo, Nhu Y, ngươi không nghĩ muốn trả thù sao?”
Mẫn Bá Thiên tiến đến bên người Nhu Y, nhẹ nhàng mà thở hơi, nói:
“Nếu vạn nhất bọn họ trở về, bọn họ dung không được ngươi...... Thiên Thương đảo lại là nhà của ngươi, nhưng đến lúc đó, ngươi rất có thể không có nhà để về ......”
Không có nhà để về......
Mẫn Bá Thiên này, thật là một người thông minh, hắn biết trong lòng Nhu Y để ý nhất là cái gì.
Cho nên, tuy rằng hắn nói không nhiều lắm, nhưng mỗi một câu, đều đánh trúng chỗ Nhu Y để ý nhất.
“Chính ngươi ngẫm lại đi......”
Không nói mục đích chính mình đến, nhưng hắn biết, Nhu Y sẽ tìm hắn .
Lúc Mẫn Bá Thiên đi ra, khóe miệng câu ra một tia ý cười tàn nhẫn:
Tà Tâm, ngươi muốn cùng ta đấu, ngươi còn kém lắm......
Ngươi muốn dùng Nhu Y đối phó ta sao? Hừ, từ xưa đến nay, mỹ nhân đều là kiếm lưỡi, đến cuối cùng, ai đối phó ai còn không nhất định đâu?--
Khúc mắc của Nhu Y, dù sao, cùng Thiên Thương đảo của ngươi là cùng chung một nhịp thở.
Nhu Y trầm tư , lời nói của Mẫn Bá Thiên, rất có đạo lý.
Tà Tâm muốn nàng hỏi thăm hướng đi của Mẫn Bá Thiên , hiện tại nàng đã hiểu được ý tứ của hắn ......
Mẫn Bá Thiên này, khẳng định là muốn đối phó với Thiên Thương đảo, hơn nữa hắn muốn cho chính mình đứng ở bên hắn.
Nhưng hôm nay, đối với việc này nàng cũng không thế nào quan tâm, hiện tại việc nàng quan tâm là --
Đông Phương Ngữ Hinh, nàng đã chết hay chưa?
Không, nàng muốn xác định một chút.
Uất Trì Tà Dịch là từ U Minh vương này tiến vào cái địa phương kia .
U Minh vương hẳn là biết rất rõ ràng.
Nàng muốn hay không hỏi một chút, nếu là hỏi, U Minh vương có hoài nghi cái gì không?
Người kia, cũng cực kì thông minh ,hắn không chấp nhận được nửa điểm lừa gạt.
Này nên làm thế nào?
Nàng càn phải làm thế nào mới có thể xác định được chuyện tình của Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ?
Hay là, nàng cầu U Minh vương cho vào xem? Nhưng nếu vạn nhất đi vào nhưng không đi ra được , kia chẳng phải là......