Edit: voi còi
“Ai?”
Bỗng nhiên Đậu thượng thư cảm thấy không ổn, hắn biết tiểu nhi tử của mình rất thông minh, hắn như vậy, chẳng lẽ......
“Nữ nhân kia thế mà lại dụ dỗ Tứ vương gia? Thật sự là không biết xấu hổ ...... Năm năm trước Tứ vương gia không cần nàng, bây giờ, chẳng lẽ nàng liền cho rằng có thể xoay người sao?”
Đông Phương Ngữ Hinh, vốn là thê tử được chỉ hôn từ bé của Tứ vương gia, chỉ là thời điểm thành thân, Tứ vương gia lại cấu kết với người Đông Phương gia đổi tân nương, nữ nhân kia mới đến Đậu phủ nhà bọn họ, hại chết Đậu Chí Trung.
Nếu không phải vì vậy, nói không chừng Đậu Chí Trung căn bản là sẽ không chết, xung hỉ cũng có thể thành công.
“Phụ thân...... Tuy rằng ngựa tốt không ăn cỏ đã dùng( ngựa tốt không ăn lại cỏ thừa, chắc thế), nhưng Tứ vương gia đối với nàng, hình như rất không bình thường......”
Sắc mặt của Đậu Chí Kình không vui nói:
“Tuy rằng ngay từ đầu vương gia là không biết thân phận của nàng, nhưng sau này đã biết, nhưng chưa tức giận, tựa hồ, còn có chút ......”
“Mặc kệ nó? Cho dù là Tứ vương via thích nàng, Đậu phủ chúng ta cũng sẽ không bỏ qua nàng.”
Làm hại Đậu phủ thê thảm như thế, nữ nhân này chết không luyến tiếc.
“Phụ thân có lẽ trước đừng có gấp, qua vài ngày nhìn xem tình huống rồi nói sau! Nữ nhân kia là vì báo thù mà đến, nhưng người hại nàng cũng không chỉ có một mình Đậu phủ, Đông Phương gia, cũng xuất lực không ít......”
Hắn có loại dự cảm, Đông Phương gia cũng không có ngày lành, đặc biệt Đông Phương Ngữ Phượng, hừ.
“Kia...... Ai, vi phụ không đành lòng a, nữ nhân này...... Tiện nữ nhân này, thế nhưng để nàng kiêu ngạo như vậy ......”
Đậu thượng thư oán hận dậm dậm chân, biết địch nhân của mình là ai lại không thể động, ngẫm lại hắn liền cảm thấy nghẹn khuất.
“Phụ thân, người không phải cũng muốn đối phó Đông Phương gia sao? Nếu là nàng có thể giúp chúng ta làm Đông Phương gia gà chó không yên, vậy......”
Đậu Chí Kình tính kế nói xong, Đậu thượng thư bất đắc dĩ gật gật đầu, tựa hồ, đó là một chủ ý không tồi.
“Ôi, đây là ngọn gió nào đem Đông Phương phu nhân thổi tới đây a, tiểu viện nho nhỏ này của ta, giống như cùng phu nhân không có gì giao tình đi?”
Đông Phương Ngữ Hinh đang nói chuyện cùng nha đầu đâu? Bỗng nhiên nghe được Đông Phương phu nhân đi qua thăm hỏi, tất nhiên nàng muốn đi ra ngoài gặp mặt bà ta.
Lục vương gia chưa đem bản khế ước mua bán nhà đưa tới, việc này nói đến cũng không sốt ruột, chờ hắn đến lại nói cũng không chậm.
“Ngữ Hinh, ngươi đứa nhỏ này, trở lại kinh thành cũng không nói cho mẫu thân một tiếng......”
Đông Phương phu nhân từ ái cười, bộ dáng kia, dường như bà ta thật sự là một mẫu thân từ ái.
“Phu nhân chê cười , Hinh Nhi có tài đức gì, Lmf sao lại trở thành hài tử của phu nhân?”
Khóe miệng cười lạnh khẽ câu lên, giờ phút này phu nhân bày ra khuôn mặt tươi cười, phỏng chừng trong lòng là chua sót lợi hại, bà ta đến đây, hẳn cũng là ý tứ của Đông Phương tướng quân.
Lão già kia, muốn làm cái gì đây? Hôm nay ra chiêu này nhưng lại làm cho nàng có chút ngoài ý muốn .
“Ngữ Hinh a, ngươi vẫn còn trách tội đại nương sao? Lúc trước đại nương cũng không nghĩ tới sẽ nhầm kiệu hoa...... Ngươi a, mấy năm nay cũng chịu khổ, đã hồi kinh, vì sao không trở về nhà ở chứ?”
Đối với mặt lạnh của Đông Phương Ngữ Hinh, phu nhân thế nhưng lại nhẫn nại mà trước nay chưa từng có a, bà cười hiền lành, chỉ là tươi cười kia làm cho người ta nhìn cảm thấy vô cùng dối trá.
“Về nhà? Phu nhân nói là cái nhà nào a? Chớ không phải là viện trước kia thường xuyên có sát thủ tới thăm?”
“Ha ha...... Ngữ Hinh ngươi nói đùa, Đông Phương gia chúng ta làm sao có thể thường xuyên có sát thủ thăm? Một lần kia chẳng qua là ngoài ý muốn. Ngươi đứa nhỏ này, nếu đã trở về thì nên về nhà ở đi, một nữ hài tử ở tại bên ngoài,để cho người ta biết sẽ nói như thế nào a? Huống chi, phụ thân ngươi cũng rất nhớ ngươi….“