Đích Nữ Muốn Hưu Phu

chương 296: thư dao vào cung, hoàng thượng ân sủng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Những chuyện đó, cũng không phải một chút râu ria. Tần Thư Dao biết Tần Lương đã nói xong, nàng ngẩng đầu lên thấy tóc bạc trên thái dương Tần Lương, không khỏi nhíu chặt mày, sau khi sống lại, nàng chỉ lo từng bước từng bước đi lên, chỉ lo oán giận năm đó Tần Lương không công bằng thế nào, lại quên Tần Lương cũng đang già đi!diễn-đàn-lê-quý-đôn

Sau khi sống lại, có chuyện cũng thay đổi, ngay cả có một số việc Tần Thư Dao không động vào, cũng thay đổi!

Sau khi trở lại phủ hoàng tử, Tần Thư Dao liền nhận được một phong thư, trở lại phủ hoàng tử Lục Sam cười nói: "Hoàng tử phi, Ngũ hoàng tử không chỉ phái người đưa thư cho người, còn tặng cho người một đống quà đấy!"

Tần Thư Dao nhìn phòng đầy quà tặng, không khỏi nhíu chặt mày, hiện tại nàng và Mộ Thành Hi đã không còn quan hệ trên phương diện làm ăn nữa, nếu nói thân thiết một chút, nàng là đại tẩu của Mộ Thành Hi, mà Mộ Thành Hi là tiểu thúc của nàng!

Tần Thư Dao mở thư ra xem một chút, bên trong viết đều là lời chúc mừng, không có ý gì khác, Tần Thư Dao cũng yên tâm!

Mộ Thiếu Dục đi từ ngoài cửa vào, thấy phòng đầy quà tặng, không khỏi nhíu mày, hỏi: "Không phải nàng trở về nhà mẹ sao? Sao mang nhiều đồ về như vậy!"

Ngay trước mặt Mộ Thiếu Dục, Tần Thư Dao cũng không muốn giấu giếm cái gì, cầm thư trong tay nhét vào trong tay Mộ Thiếu Dục, cười nói: "Chàng nhìn một chút, những thứ này đều là của Ngũ đệ chàng đưa tới chúc mừng thiếp đấy!"

Mộ Thiếu Dục nghe vậy không khỏi ngẩn người, đối với ý định của Mộ Thành Hi, Mộ Thiếu Dục hiểu rất rõ ràng, nhưng mà lại không nghĩ rằng Mộ Thành Hi sẽ tặng những quà tặng này, hắn không khỏi nhíu chặt mày, thư trong tay lại một chữ cũng không xem, chẳng qua là nắm lại, sau đó hai tay ôm bả vai Tần Thư Dao, cười nói: "Hoàng thượng hạ chỉ, ngày mai bảo ta dẫn nàng vào cung một chuyến!"

Tần Thư Dao đã sớm biết mình sẽ phải vào cung một chuyến, dù sao nàng từ trắc phi thăng làm chính phi, đều do một mình Mộ Thiếu Dục tự chủ trương, không nói rõ ràng, ngay cả nghi thức cũng không có, nếu như ngay cả hoàng thượng đều không công nhận, như vậy một hoàng tử phi nhưng nàng, cũng sẽ không có người công nhận!

Cho nên Tần Thư Dao không khỏi nhíu mày một cái, có chút lo lắng liếc mắt nhìn Mộ Thiếu Dục: "Nếu như ngày mai, hoàng thượng phản đối thì sao?"

Nếu như là lúc trước, Tần Thư Dao sẽ cảm thấy không sao, nhưng bây giờ tâm trạng thay đổi, nàng không buông tay được, cũng không bỏ được người trước mặt này, cho nên không khỏi cũng có chút lo lắng!

Mộ Thiếu Dục thấy dáng vẻ hơi khẩn trương của Tần Thư Dao, không khỏi cười cười, trong lòng cũng càng thêm đắc ý và yên tâm: "Không cần lo lắng, phụ hoàng sẽ không phản đối, nếu không ông cũng sẽ không bảo ta mang nàng vào cung!"diễn-đàn-lê-quý-đôn

Nghe Mộ Thiếu Dục nói những lời này, Tần Thư Dao cũng yên tâm.

Suốt đêm không nói chuyện!

Ngày hôm sau, Tần Thư Dao thay đổi trang phục lộng lẫy, bởi vì sợ bị người xoi mói, cho nên nàng cũng không mặc vào trang phục của chính phi, vẫn mặc cung phục trắc phi. Mặc dù Mộ Thiếu Dục có chút không vui, nhưng cũng biết Tần Thư Dao làm như vậy cũng đúng!

Hai người dùng qua điểm tâm, rồi cùng nhau lên xe ngựa, sau đó đi về phía hoàng cung!

Tần Thư Dao có chút lo lắng, từ trước đến nay nàng luôn đọ sức với hoàng hậu, nhưng khi sau khi hoàng hậu chết, lòng của nàng lại không vì vậy mà yên ổn lại! Hiền phi vẫn luôn không thích nàng, mặc dù không đến nổi muốn đẩy nàng vào chỗ chết như hoàng hậu, nhưng vẫn chán ghét không thôi!

Sau khi đến hoàng cung, Mộ Thiếu Dục và Tần Thư Dao liền một đường đi đến ngự hoa viên, lúc này đã là trời đông giá rét, trong ngự hoa viên đủ loại mai vàng, mà đình nghỉ chân trong ngự hoa viên cũng đã sớm được phủ một tầng vải bố thật dày, chẳng qua là cắt mấy cửa sổ nhỏ, có thể thưởng thức phong cảnh ngoài cửa sổ, cũng có thể ngăn cản gió lạnh!

Mộ Thiếu Dục và Tần Thư Dao theo cung nữ dẫn đường cùng vào lương đình, sau đó Tần Thư Dao nhẹ giọng nói: "Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn tuế vạn tuế, Hiền phi nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"

Mà Mộ Thiếu Dục ôm quyền nói: "Phụ hoàng, mẫu phi cát tường!"

Hoàng thượng nhìn hai người bọn họ, khẽ vuốt cằm, sau đó gật đầu nói: "Tất cả đứng lên đi!"

Tần Thư Dao và Mộ Thiếu Dục đứng lên, sau đó ngẩng đầu lên lại phát hiện bên cạnh hoàng thượng lại là Tĩnh Thu, trong khoảng thời gian này, Tần Thư Dao bởi vì chuyện Mộ Thiếu Dục, bận rộn không thể tách ra, cho nên thiếu chút nữa quên mất Tĩnh Thu!

Tĩnh Thu vẫn luôn khẽ cúi đầu, nghiêm túc đứng ở một bên, giống như hoàn toàn không biết Tần Thư Dao!

Hoàng thượng liếc mắt nhìn Tần Thư Dao, sau đó cười nói Hiền phi bên cạnh: "Dục Nhi chung tình với một mình nàng, trẫm cũng đã lớn tuổi, đối với sự nghiệp của bọn họ cũng không muốn xen vào quá nhiều, chẳng qua là từ trắc phi thăng làm chính phi, như vậy cần phải có lễ nghi nên có! Tránh cho người ngoài chê cười hoàng gia chúng ta hẹp hòi!"

Ngồi ở một bên, Hiền phi nghe vậy, không khỏi nhíu mày một cái, mặc dù bà đã biết ý tứ trong lòng hoàng thượng, lại không nghĩ rằng hoàng thượng vẫn muốn cử hành nghi thức cho Tần Thư Dao, chiêu cáo thiên hạ. Tuy trong lòng bà bất mãn, tuy nhiên cũng không dám nữa bác bỏ ngay trước mặt, chỉ có thể cười khẽ nói: "Hoàng thượng nói đúng, chẳng qua là hiện tại sắp tới mừng năm mới, tất cả mọi người bận rộn vô cùng, sợ không có thời gian..."

Còn không đợi Hiền phi nói cho hết lời, hoàng thượng đã cười nói: "Không sao, hiện tại các hoàng tử cũng đã ra bên ngoài sống, không phải trong cung không có người rảnh rỗi ít việc! Chuyện này cũng không khó khăn, chỉ là một nghi thức mà thôi, cũng không dùng quá nhiều người."

Hiền phi biết hoàng thượng đã quyết, nếu bản thân ngăn trở nữa, sẽ chỉ làm hoàng thượng bất mãn, cho nên ngay cả trong lòng bất mãn hơn nữa, cũng chỉ có thể cười nói: “Như vậy thì dựa theo ý của hoàng thượng mà làm!”

Làm sao mà Tần Thư Dao không biết bất mãn trong lòng Hiền phi, chẳng qua là nàng làm như không thấy, không nghe thấy, chẳng qua là lại quỳ trên mặt đất, cám ơn hoàng ân!

Hoàng thượng cười nói: "Đứng lên đi, bây giờ trong bụng con đã có cốt nhục của Dục Nhi, quỳ tới quỳ lui như vậy cũng sẽ làm bị thương đến đứa bé trong bụng con. Đều là người một nhà, cũng không cần khách khí như vậy!"

Hiền phi nghe được câu này, ngược lại cảm thấy hài lòng một chút, hoàng thượng quan tâm cháu mình, chính là quan tâm đến nhi tử của bà, cho nên khi bà nhìn lại Tần Thư Dao, trên mặt cũng nở nụ cười!

Tần Thư Dao vội vàng cười nói: "Đa tạ hoàng thượng!"

"Cái gì hoàng thượng, hiện tại nên gọi trẫm là phụ hoàng! Chẳng qua là sang năm đi theo Dục Nhi đến Định Châu thì nên chăm sóc tốt bản thân và đứa bé trong bụng."

Hoàng thượng già rồi, nói chuyện cũng càng hiền từ.

Tần Thư Dao biết hoàng thượng trước mắt là minh quân của Đại Minh triều, cho nên cũng càng thêm kính trọng!

Tần Thư Dao liếc mắt nhìn Tĩnh Thu bên cạnh hoàng thượng, lấy dũng khí nói: "Phụ hoàng, con dâu muốn một người bên cạnh người, chẳng biết có được không?"

Hoàng thượng nghe vậy không khỏi ngẩn ra, vội vàng híp mắt, nghi ngờ nói: "Con muốn người nào bên cạnh trẫm?"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio