Lúc này thượng đế xua tay lắc đầu, chúng tiên hai bên trái phải đều khuyên can nói: ” Đừng, đừng, Diêm vương, ngài bớt giận, bớt giận đi”
Hừ, Nam tử phất ống tay áo, ngang nhiên ôm tiểu nữ tử rời đi.
” Đi, Tiểu Vũ. Chúng ta về nhà. Thiên cung này đầy chướng khí, vẫn là ở địa phủ vẫn dễ chịu hơn”
Vâng, cô gái tên Tiểu Vũ rất tán thành.
Chúng tiên thấy hai người bọn họ rời đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Hoàng đế co người trên ngai vàng, cắn góc áo, trong mắt rưng rưng.
” Ô ô ô ô, thằng nhóc này một chút cũng không đáng yêu, thực sự là rất xấu rồi…”
Két! Đường phố vang lên tiếng thắng xe đinh tai.
Nghe âm thanh, mọi người bỗng nhiên hô hoán ầm ỹ
” Á! Có người bị xe đụng…Hình như là một cô gái!”
Khi Tiểu Vũ mở mắt ra, chỉ thấy bốn phía đều là người. Đám người đó vẻ mặt đầy hoảng sợ, hai mắt nhìn về phía trước tò mò, vừa nhìn thấy nàng, che miệng bỏ chạy ra xa.
Chuyện gì xảy ra? Nàng tốt xấu cũng là rất xinh đẹp, là một thiếu nữ đang độ tuổi thanh xuân. Mặc dù không nói là một nhan sắc khuynh quốc khuynh thành, quốc sắc thiên hương. Nhưng tốt xấu cũng không khiến người ta buồn nôn như vậy chứ?
Đi về phía trước một cách vô thức, tới đoàn người đang chen chúc, mở miệng nói: ” Nhường đường, nhường đường!
Mọi người không hề phát hiện, cũng không để ý tới nàng, vẫn cứ chăm chú nhìn về phía trước. Lúc này, chỉ thấy một chú cảnh sát bước nhanh tới, kéo giãn đám đông ra, đến sát bên Tiểu Vũ đã chết.
Trong lòng cảm giác kinh hoàng, đột nhiên quay đầu nhìn lại.
Đó là một chiếc xe chở rượu vang nhỏ, đang bị cảnh sát bao quanh. Tài xế ngả nghiêng, hình như là đã say rượu.
Máu chảy ào ạt, chiếc áo sơ mi trắng trên người nàng nhanh chóng chuyển thành màu máu đỏ. Vây xung quanh là mọi người đứng nhìn, ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi có phần thương tiếc, lại cảm thán, một thiếu nữ như hoa thế này rốt cuộc cũng đã chết.
Lúc này Tiểu Vũ có chút ngơ ngác! Khoan đã, chờ một chút. Người nằm trên mặt đất là một thiếu nữ? Mặt dù khuôn mặt bị va đập vô cùng thê thảm. nhưng cảm giác ngờ ngợ thân quen.
Xa xa truyền đến tiếng còi hụ, xe cứu thương cũng đã chạy tới. Cửa xe vừa mở ra, mấy người mặc áo blu trắng chạy tới. Đi đến người thiếu nữ bị đụng xe, thoáng kiểm tra rồi cúi xuống lắc đầu.
Tiểu Vũ ngồi xổm xuống, mắt ngó kỹ càng thi thể. Đột nhiên như sét đánh ngang tai, cô gái này đây không phải chính là nàng sao?
Một chút giật mình, trong lòng hoảng sợ. Đi tới đám người đang vây quanh bên cạnh, tay hươ qua hươ lại trước mắt một người đàn ông. Quả nhiên, người đàn ông kia nâng thi thể nàng lên, không hề có chút phản ứng.
Đột nhiên, thắt lưng siết chặt, cúi đầu xuống nhìn, là một cái xiềng xích? Chưa kịp định thần, thân thể bỗng nhiên bị tách ra, để cho bảy tám người xuyên qua, cảm giác lúc này thật sự là một cú đả kích rất lớn.
Lực xuyên qua vừa dứt, Tiểu Vũ thấy dưới chân bất ổn, ngã trực tiếp xuống đất. Vô ý sờ sờ cái mông, a, vậy mà không hề đau?
Trước mặt xuất hiện đôi giày, một đen một trắng. Là đồ hiệu nha.
Tiểu Vũ ngẩng đầu, a, cái gì đang phát ra ánh sáng?
Đó là một người rất đẹp trai mặc một bộ đồ trắng giản dị, vẻ đẹp giống như yêu nghiệt.
Một khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ với đôi mắt điềm đạm, phẳng lặng như mặt nước hồ thu, Tóc dài lòa xòa trước trán, hàng lông mi dày dài và dài, khóe mắt hơi xếch lên quyến rũ, đôi mắt trong suốt cùng ánh nhìn mê hoặc lòng người hợp thành một loại nhan sắc phong tình bậc nhất.
Đôi môi mỏng, nhợt nhạt như mắc bệnh nhưng lại quyến rũ, kết hợp với vóc người cao lớn mảnh khảnh toát ra khí chất cao quý thanh nhã vô cùng.
Bất giác nuốt nước bọt, Tiểu Vũ nhìn về phía người còn lại.
Chỉ thấy hắn vóc dáng to lớn ngạo mạn, màu da đỏ đồng phong cách cổ quái, Các đường nét trên khuôn mặt rất rõ ràng mà lại thâm thúy như một bước tượng điêu khắc thời Hy Lạp, cặp mắt băng giá, u ám, thâm thúy, bộc lộ vẻ ngông cuồng không câu nệ,tà mị gợi cảm. Bộ hắc y hơi bó sát lấy thân mình lộ ra thân hình hoàn mỹ, mái tóc mây tuyệt đẹp khiến người ngẩn ngơ