Khi Kỉ Tiễu về tới nhà, trời đã tối om, hai tay cậu trống trơn đi vào khu nhà, sau đó trước hàng hiên dừng cước bộ.
Nơi đó, dưới tàng cây đang đứng một người.
Giống như nửa năm trước, từng có cảnh tượng đồng dạng như thế, cùng một người như thế. Chính là lần trước là kinh ngạc, lần này Kỉ Tiễu lại thập phần bình tĩnh, ít nhất bề ngoài nhìn như thế.
Cậu chậm rãi lại gần, dừng lại dưới tàng cây.
Diêm Trừng ngẩn người, thấy Kỉ Tiễu xuất hiện, khẽ cười cười.
Kỉ Tiễu cùng hắn đối diện, bốn mắt nhìn nhau, rồi không có hỏi hắn tới lúc nào, đợi trong bao lâu, chỉ xoay người lên lầu.
Diêm Trừng cũng không để ý, yên lặng đi theo phía sau cậu.
Kỉ Tiễu mở cửa, Diêm Trừng cũng đi theo vào, sau khi để mấy đồ mang theo lên bàn, quay đầu nhìn bốn phía hỏi: “Những người khác…không ở nhà sao?”
“Ừ.” Khương Chân cùng bạn ra ngoài chơi, Khương Duệ thì sau khi thi đại học liền không về nhà.
Thấy Kỉ Tiễu vẫn cúi đầu, Diêm Trừng một phen kéo cậu qua, Kỉ Tiễu cũng không giãy dụa, mặc hắn kéo đi, sau đó hắn bỏ mũ và cậu ra. Dưới ánh đèn sáng ngời, Diêm Trừng thấy làn da tuyết trắng của Kỉ Tiễu ửng đỏ, tuy rằng những tia hằn do phơi nắng ban ngày đã lui đi hơn phân nửa nhưng vẫn như cũ lưu lại đôi chỗ trên trán và hai gò má nhìn thập phần đáng thương.
Diêm Trừng muốn vươn tay vuốt ve nhưng vẫn nhịn xuống được, vạt áo sơ mi của Kỉ Tiễu dính bụi đất đen xì.
Diêm Trừng đồng tử co rút lại hỏi: “Cậu đã đi đâu vậy?”
Kỉ Tiễu: “Mua đồ.” Nói tới đây, Kỉ Tiễu mới giật mình ngưng lại, cậu nhớ mỗi lần Diêm Trừng hỏi câu này, cậu đều cho đáp án y như vậy, tự dưng thấy câu chuyện cậu bé nói dối bắt đầu ứng nghiệm trên người khiến cậu rất khó chịu.
Diêm Trừng không nói, cũng không biết có tin hay không, Kỉ Tiễu liền gạt tay hắn ra: “Tớ đi tắm rửa.”
“Khoan đã…” Diêm Trừng không buông tay, hắn mắt tinh phát hiện trên bả vai áo Kỉ Tiễu có mấy dấu vết kì quái.
Đó là…dấu chân sao?!
Diêm Trừng có chút không dám tin, chờ tới khi tin tưởng dấu vết đó thực sự là dấu chân, Diêm Trừng lập tức nhăn mi lại.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Khẩu khí hắn mang theo ân ẩn hung ác nham hiểm.
Kỉ Tiễu nhẹ nhàng bâng quơ: “Gặp lưu manh.”
“Cướp?”
“Ừ.”
Diêm Trừng lần thứ trầm mặc, Kỉ Tiễu cũng không có ý giải thích, một khắc, Diêm Trừng thở dài.
“Trên người còn chỗ nào bị thương nữa?”
Kỉ Tiễu lắc đầu.
Diêm Trừng buông cậu ra: “Cậu đi tắm trước đi.”
Nhìn Kỉ Tiễu đi vào phòng tắm, Diêm Trừng dùng sức vuốt mặt, muốn hủy đi sự bất đắc dĩ và mệt mỏi trên mặt mình.
Không lâu sau, Kỉ Tiễu đi ra, đã thấy Diêm Trừng ngồi trên ghế sa lông, trước mặt là bông băng thuốc đỏ.
Diêm Trừng đối cậu nói: “Tớ vừa ra ngoài hiệu thuốc mua, cậu lại tớ bôi thuốc cho.”
Kỉ Tiễu lại không nguyện ý, nhưng Diêm Trừng vẫn kiên trì đi tới.
“Không bị thương.” Kỉ Tiễu nói.
Diêm Trừng không nghe thắng tắp cởi cúc cáo cậu, Kỉ Tiễu giữ chặt tay hắn, Diêm Trừng thờ ơ, cuối cùng áo ngủ mới mặc vào bị cường ngạnh cởi bỏ, lộ ra là da Kỉ Tiễu nguyên bản tuyết trắng không tì vết, nhưng lúc này trên đó lại hiện ra loang lổ các vết xanh tím, đại bộ phận đều tập trung trên bả vai cùng sau lưng, cũng may không bị trầy da nhiều, miệng vết không sâu, nhưng khi được tắm qua vẫn lộ ra tơ máu đỏ sẫm, Diêm Trừng có thể tương tưởng, lúc ấy Kỉ Tiễu hẳn là cong người bảo về khuôn mặt mình, sau đó vùng lưng bị đối phương công kích nhiều nhất.
Diêm Trừng trên mặt nhìn không ra biểu tình, chỉ lấy bông thấm thuốc cẩn thận khử trùng vết thương cho Kỉ Tiễu.
Từng đợt đau đớn truyền tới, nhưng trên mặt Kỉ Tiễu lại tựa như không hề có cảm giác, kinh ngạc nhìn hình ảnh chăm chú của người nọ dưới ánh đèn phản chiếu trên cốc trà thủy tinh.
Trong phòng nhất thời không ai nói chuyện, chỉ có tiếng điều hòa ong ong.
Chờ tới khi Diêm Trưng rốt cục cẩn thận xử lý xong vết thương của Kỉ Tiễu, mà còn nghiêm túc xác nhận vừa lòng xong, mới để Kỉ Tiễu mặc lại áo vào.
Kỉ Tiếu đứng dậy đi vào bếp, cậu cho tới giờ cũng chưa ăn tối, cậu biết Diêm Trừng cũng chưa, vì thế lấy những thứ ngày hôm qua dư lại, nửa mớ rau, hai cái bát nghĩ nghĩ lại cho thêm hai cái trứng vào.
Diêm Trừng ngồi trên ghế lẳng lặng mà nhìn Kỉ Tiễu cách đó không xa đang bận rộn, nhìn cậu bận rộn, chung quanh bốc lên hơi nóng, vốn nên là một không khí ấm áp, nhưng bất đắc dĩ không khí giữa bọn họ lại lạnh lẽo khó hiểu.
Kỉ Tiễu đem đồ bưng lên bàn ăn, Diêm Trừng đi qua ngồi xuống, thấy đồ ăn trên bàn nhịn không được gợi lên khóe miệng.
Đây là Kỉ Tiễu lần đầu tiên nấu đồ cho hắn ăn.
Diêm Trùng nhìn bát canh trứng nóng hổi trước mặt, cầm đôi đũa lên cẩn thận gắp một miếng trứng cho vào miệng, Kỉ Tiễu nâng nâng mắt, thấy hắn cười nói: “Ăn thật ngon…”
Nhưng bàn ăn cũng chỉ có một bát canh trứng và một đĩa rau xào, có thể nào ngon được đâu.
Kỉ Tiễu cũng không nhiều lời, hai người liền trầm mặc giải quyết bữa tối đơn giản trên bàn.
Ăn xong, Kỉ Tiễu cầm bát đi rửa, hắn vẫn ngồi trên bàn ăn nhìn theo bóng dáng thon gầy của cậu, làn da mang theo vài vết bầm theo từng chuyển động của Kỉ Tiễu thoáng hiện ra.
Diêm Trừng cứ như vậy nhìn theo cậu không chớp mắt, Kỉ Tiễu chỉ cảm thấy trên lưng căng thẳng, lại bị người từ phía sau ôm chặt.
Diêm Trừng đem đầu chôn ở cần cổ cậu không lên tiếng, Kỉ Tiễu bị hắn ôm càng lúc càng dùng nhiều khí lực có chút đau, khẽ nói: “Trước để tớ rửa bát xong đã….”
Lời cậu nói còn chưa xong, trong lòng Diêm Trừng tựa như bị một con mèo nhỏ cào cào, vừa ngứa vừa đau, cúi đầu khẽ hôn lên vành tai Kỉ Tiễu. có thể ngửi thấy mùi thuốc khử trùng trên người cậu, cộng thêm mùi sữa tắm thoang thoảng có loại cảm giác sạch sẽ mới mẻ chờ người hưởng dụng, kích thích Diêm Trừng lập tức hô hấp liền hơi thở dốc hơn.
Tay hắn không thành thật sờ soạng vùng bụng Kỉ Tiễu, lưng cậu cứng đờ, kì thật thân thể cậu đang rất uể oải, thắt lưng đặc biệt nhức mỏi, nhưng cậu lại ngàn năm một thưở nửa điểm không giãy dụa.
Diêm Trừng lập tức nhận ra thái độ của Kỉ Tiễu, từ lúc gặp nhau hắn đã cảm thấy Kỉ Tiễu hôm nay đặc biệt nghe lời, đương nhiên bộ dạng ủ rũ của mình chính là một trong các nguyên nhân, phần còn lại, Diêm Trừng rất muốn nghĩ Kỉ Tiễu là vì lần siêu cấp chiến tranh lạnh của cả hai mà có biểu hiện chịu thua một chút.
Chính là hắn cũng không dám nghĩ nhiều, bởi vì nhiều lần tự mình đa tình nếm quả đắng cũng không ít, vô luận nguyên do là vì, sự phối hợp thuận theo của Kỉ Tiễu lúc này lại không thể không khiến Diêm Trừng tâm động, cứ việc trong.
Diêm Trừng nâng cằm Kỉ Tiễu lên, từ phía sau cúi người hôm môi cậu, sau gần tháng xa cách, lại một lần nữa nếm được hương vị khiến hắn nhớ nhung, Diêm Trừng lúc này cảm thấy một phen hỏa đốt xộc lên tận óc, cũng may lý trí hắn cũng coi như tỉnh táo, bằng không có lẽ trực tiếp đè cậu ra ngay chỗ này.
Chính là Kỉ Tiễu có thể phi thường cảm giác được người sau lưng mình có biến hóa rõ ràng, mà tay cậu vẫn còn đang dính đầy bọt xà phòng, tư thế không được tự nhiên khiến cậu không cách nào ngăn cản hành vi của Diêm Trừng, chỉ có thể tùy ý để tay đối phương thuận lợi tiến vào trong khố hạ của mình tác quái.
Diêm Trừng dừng sức nút đầu lưỡi Kỉ Tiễu quấn quýt giao triền, lại liếm láp khắp khoang miệng cậu, mỗi một tấc cũng không tha, lúc trước nhiệt tình bị đóng băng lúc này lại bị tình dục ẩn sâu trong thân thể nảy mầm đồng thời kích phát ra. Sau đó càng ngày càng nghiêm trọng, một chút cũng không thể vãn hồi.
Kỉ Tiễu sắc mặt ửng đỏ, khóe mắt ẩm ướt mơ hồ, cố tình Diêm Trừng một tay an ủi phân thân đứng thẳng của cậu một tay giữ chặt hai tay cậu không cho cậu lộn xộn, nhưng Kỉ Tiễu cảm thụ kích thích quá độ khiến hai chân run rẩy cũng không còn sức mà giãy ra.
Kỉ Tiễu khó nhịn phát ra tiếng hừ nhẹ, nghe được cổ họng Diêm Trừng có tiếng co rút nhanh, nhịn khôn được lấy hạ thân cũng đã chào cờ của mình cọ nhẹ lên thắt lưng Kỉ Tiễu, Kỉ Tiễu bị làm cho muốn lui nhưng không thể lui, chỉ có thể cứng nhắc đem những cảm xúc này thừa nhận hết.
Dưới bụng Kỉ Tiễu căng thẳng, Diêm Trừng cảm giác cậu đã tới cực hạn, liền luật động tay càng nhanh, lanh lẹ trực tiếp đem Kỉ Tiễu chìm vào dục vọng điên cuồng.
Kỉ Tiễu dựa lưng vào ngực Diêm Trừng há mồm thở dốc, cố gắng từ trong dư vị cao trào thoát lý ra, lại phát giác tay Diêm Trừng vẫn còn ở trong đũng quần mình, chậm rãi sờ soạng đùi non, dọc theo làn da mềm nhẹ nhàng vuốt ve. Kỉ Tiễu cho rằng Diêm Trừng muốn cậu giúp lại hắn, liền cứng còng thân thể, nhưng vòng tay Diêm Trừng ôm chặt quanh mình không có giảm lực đạo, ngược lại càng ôm chặt hơn.
Kỉ Tiễu sửng sốt, tiếp nhịn không được run rẩy mấy cá, bởi vì ngón tay Diêm Trừng lại lướt qua dục vòng vừa mới được phóng thích của mình, chậm rãi càng sờ về đằng sau, vô hạn tới gần địa phương chưa từng được ai đụng chạm qua của Kỉ Tiễu.
Kỉ Tiễu trừng lớn mắt, vừa muốn giãy dụa, Diêm Trừng liền cúi đầu ghé vào lỗ tai cậu dùng thanh âm khàn khàn nói: “Kỉ Tiễu, tớ muốn cậu…” Kỉ Tiễu dù chưa từng trải qua nhưng không có nghĩa cậu không đoán ra ý tứ của Diêm Trừng, nhưng biết và hiểu được là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng, trước kia tự an ủi cho nhau miễn cưỡng còn có thể cho là lưu lại khoái cảm bên ngoài, nhưng nếu tiến thêm một bước…Kỉ Tiễu căn bản chưa chuẩn bị tâm lý đầy đủ, mà hiện tại thỉnh cầu như vậy đối với Kỉ Tiễu tác động không nhỏ.
Cậu lắc mông tránh đi, nhưng Diêm Trừng không tính thu tay lại, lưỡi hắn liếm qua xương quai xanh của Kỉ Tiễu, một tay sờ lên bờ mông cong dùng sức nhéo nhéo, một tay thì lại như trước hướng nơi bí ẩn đó thăm dò, miệng vẫn không ngừng lại lại mấy chữ kia…
“Tớ muốn cậu…”
Kỉ Tiễu khó nhịn dùng bàn tay ướt sũng đẩy Diêm Trừng ra, hắn vẫn bất vi sở động, Kỉ Tiễu khó được có chút gấp gáp, ngữ khí mở miệng cũng không có lạnh nhạt như trước.
Cậu nói: “Không được…”
Diêm Trừng trấn định hỏi lại: “Vậy lúc nào thì được?”
Kỉ Tiễu muốn nói: về say hãy nói.
Nhưng vừa nghĩ tới lời này, ngay bản thân cậu cũng ngây ngẩn cả người.
Kỉ Tiễu ngẩng đầu nhìn Diêm Trừng, Diêm Trừng cũng nhìn lại cậu, hai người đều từ trong mắt đối phương nhìn ra được chút gì đó.
Không có về sau, không có chuyện về sau, đây chính là điều mà Kỉ Tiễu vẫn kiên trì.
Kỉ Tiễu kinh ngạc nhìn Diêm Trừng, hai tay chống ở ngực hắn cuối cùng mềm nhũn xuống.
Cậu tưởng cậu hiểu ý của Diêm Trừng…
Trong mắt Diêm Trừng cũng không có thần sắc hưng phấn, nếu Kỉ Tiễu lúc này tiếp tục cự tuyệt Diêm Trừng, hắn có lẽ sẽ cao hứng một chút, bởi vì hắn càng có thể tự tìm cớ cho mình, có phải đại biểu cho một loại thỏa hiệp khác của Kỉ Tiễu hay không, có phải bọn họ sẽ có cơ hội tiếp tục mãi hay không. Nhưng Kỉ Tiễu lại không cự tuyệt, ánh mắt cậu chậm rãi trở nên tái nhợt, đôi môi bị hôn tới sưng đỏ cũng ảm đạm đi không ít huyết sắc.
Diêm Trừng khuôn mặt nhiễm màu tình dục chậm rãi khôi phục thanh tỉnh, tâm cũng không khỏi trầm xuống.
Kỉ Tiễu trên người không có nhiều khí lực, cằm đặt lên vai Diêm Trừng, buông tha chống cự.
Diêm Trừng nhắm mắt lại, một tay bế Kỉ Tiễu lên, sau đó hướng phòng ngủ của cậu đi tới….
Hết chương
Jeremy: chậc chậc, bọn trẻ thời nay tôc độ quá, mới lớp mà đã…chậc chậc…