Chương : Nam chính có hơn một trăm triệu fans
“Chào Tổng giám đốc Lâm, tôi là Thái Húc Côn!”
Lâm Nhã Hiên đang hỏi đạo diễn tình hình mười bộ phim chiếu mạng thì một giọng nói bỗng vang lên ở đằng sau.
Vừa quay đầu lại, Lâm Nhã Hiên đã thấy một diễn viên mới đang mỉm cười nhìn cô.
Vì cô không có hứng thú với mấy nghệ sĩ điện ảnh nên Lâm Nhã Hiên cũng không biết diễn viên trẻ mới nổi tiếng Thái Húc Côn này.
“Tổng giám đốc Lâm, đây là Thái Húc Côn, nam chính của mười bộ phim chiếu mạng!”, Lâm Phong – tổng giám đốc mảng giải trí của tập đoàn Thiên Thành giới thiệu.
“Tổng giám đốc Lâm, rất vui được gặp cô!”, Thái Húc Côn giơ tay ra muốn bắt tay với Lâm Nhã Hiên.
“Hóa ra là nam chính, rất vui được gặp!”, Lâm Nhã Hiên gật đầu nhưng cô không giơ tay ra mà chỉ cười nói: “Thật xin lỗi, tôi là phụ nữ đã có gia đình nên không muốn động chạm cơ thể với người đàn ông nào khác ngoài chồng mình!”
“Dù chỉ là bắt tay cũng không được!”
Đã kết hôn? Nghe Lâm Nhã Hiên nói vậy, Thái Húc Côn không khỏi thất vọng.
Nhưng chẳng phải kết hôn rồi càng tốt sao? Chí ít kinh nghiệm phong phú, có sức hấp dẫn mà mấy cô gái trẻ không có, lúc chơi đùa càng thêm thú vị.
Thái Húc Côn có thể nhanh chóng nổi tiếng từ một diễn viên thực tập trở thành một trong những diễn viên nổi tiếng chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi thì không thể tách khỏi sự háo sắc của hắn.
Ngoại trừ nữ trợ lý, ngay cả thợ trang điểm, thậm chí là diễn viên nữ muốn nổi tiếng hắn cũng từng ngủ cùng rồi.
Chỉ dựa vào gương mặt thanh tú này, ngay cả các fans nữ cũng sẵn sàng cam tâm tình nguyện hiến thân cho hắn.
Do tính chất nghề nghiệp nên Thái Húc Côn thường tiếp xúc với vài sếp nữ.
Không ít phụ nữ giàu có thích Thái Húc Côn, sau khi các bữa tiệc kết thúc, họ sẽ dẫn hắn về nhà.
Trước giờ Thái Húc Côn chưa bao giờ từ chối vấn đề này.
Dù nhiều phú bà vừa già vừa xấu, lại vừa khó chịu nhưng chỉ cần cho hắn đủ lợi ích hoặc tiền tài thì Thái Húc Côn cũng có thể nhẫn nhịn mà đồng ý.
Dựa vào tài nguyên xã hội của mấy phú bà giàu có, một diễn viên thực tập không có kỹ năng diễn xuất như Thái Húc Côn mới có thể tiến vào hàng ngũ diễn viên nổi tiếng có hàng trăm triệu fans trong vòng ba năm ngắn ngủi.
Nhưng Thái Húc Côn chẳng qua chỉ là một món đồ chơi trong mắt mấy phú bà giàu có này mà thôi.
“Vậy à?”, dù hơi lúng túng nhưng Thái Húc Côn vẫn rất nhanh nhạy rút tay về, cười nói: “Không sao! Là tôi đường đột rồi!”
“Nhưng quả nhiên Tổng giám đốc Lâm trẻ tuổi mà có tài thật! Chưa đến ba mươi tuổi, không chỉ thu mua được tập đoàn Thiên Thành sắp phá sản mà còn bỏ ra một số tiền lớn để tung ra mười bộ phim chiếu mạng. Tôi còn tưởng người phụ nữ mạnh mẽ giống Tổng giám đốc Lâm ít nhất cũng đã hơn năm mươi tuổi rồi chứ, không ngờ cô còn trẻ lại xinh đẹp như vậy!”
Thái Húc Côn khen ngợi lấy lòng.
Trong lòng Thái Húc Côn đã xác định Lâm Nhã Hiên là con mồi của hắn.
Lâm Nhã Hiên không chỉ vừa trẻ vừa xinh đẹp, mà giá trị bản thân còn lên tới con số mấy tỷ, tổng giám đốc tập đoàn Thiên Thành tốt hơn nhiều so với mấy phú bà già nua làm người khác buồn nôn trước đây.
Không chừng sau khi tán đổ rồi, bản thân hắn còn có thể trở thành tình nhân của Lâm Nhã Hiên.
Ngủ với cô, tiêu tiền của cô, quả thật không còn gì sướng bằng!
“Ha ha!”, được Thái Húc Côn khen ngợi, Lâm Nhã Hiên vui vẻ gật đầu nói: “Mười bộ phim chiếu mạng này có thể nổi hay không còn phải nhờ vào các diễn viên chính đây!”
“Tổng giám đốc Lâm cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng”, Thái Húc Côn thề thốt bảo đảm.
“Tổng giám đốc Lâm, hiện nay về phần tuyên truyền, mười bộ phim chiếu mạng của chúng ta đã được quảng cáo khắp nơi!”, lúc này, Lâm Phong nhích lại gần Lâm Nhã Hiên nhỏ giọng nói: “Từ các đánh giá mà bộ phận quảng cáo nhận được, người hâm mộ phản hồi rất cao, nhất là nam chính Thái Húc Côn. Vì có cậu ấy nên mười bộ phim chiếu mạng của chúng ta còn chưa phát sóng đã thường xuyên xuất hiện trên các diễn đàn điện ảnh, được người hâm mộ bàn tán xôn xao!”
“Chiến dịch quảng bá mười bộ phim chiếu mạng kỳ trước đã thu hút được nhiều sự quan tâm của khán giả, không thể thiếu sự góp mặt của Thái Húc Côn!”
“Thế à!”, nghe vậy, Lâm Nhã Hiên vô cùng hài lòng.
Suy cho cùng hiệu quả tuyên truyền trước càng tốt, đợi lúc phim được chiếu sẽ càng có thể khơi dậy mong muốn xem phim của người hâm mộ.
Hơn nữa cùng với sự đảm bảo về lượng fans của Thái Húc Côn, Lâm Nhã Hiên tin chắc mười bộ phim chiếu mạng này có thể được mọi người đón xem.
Nghĩ một lúc, Lâm Nhã Hiên nói với Thái Húc Côn: “Húc Khôn, nếu anh có yêu cầu gì thì cứ nói với Lâm Phong! Chỉ cần tập đoàn Thiên Thành chúng tôi có thể làm được thì nhất định sẽ không từ chối!”
Lâm Nhã Hiên cũng biết quy tắc ngầm ở giới giải trí hiện này, muốn có được lợi ích thì phải đối đãi với diễn viên chính như tổ tông.
Diễn viên chính vui vẻ dĩ nhiên sẽ quay phim thuận lợi.
Dù sao lượng fans của diễn viên chính còn ở đó.
“Tổng giám đốc Lâm nặng lời rồi!”
Ngược lại Thái Húc Côn rất khiêm tốn làm tăng thiện cảm của Lâm Nhã Hiên về hắn. Cô nghĩ diễn viên này không tệ, không giống người hay nổi nóng, phô trương, kiêu ngạo như trên mạng đồn đại.
Sau đó Thái Húc Côn lại nói: “Tổng giám đốc Lâm, nói đến yêu cầu thì tôi có vài suy nghĩ liên quan đến việc làm thế nào để cải thiện mười bộ phim chiếu mạng của chúng ta, thậm chí có thể ảnh hưởng đến hướng phát triển trong tương lai của Giải trí Thiên Thành”.
“Không biết tối nay Tổng giám đốc Lâm có thời gian không, tôi muốn mời cô một bữa để nói chuyện chi tiết với cô!”
Sắc mặt Lâm Nhã Hiên trở nên khó coi.
Mặc dù Thái Húc Côn là nam chính dưới trướng của Giải trí Thiên Thành nhưng lần đầu gặp mà nam chính đã mời mình ăn cơm hình như không ổn lắm!
Lúc này, Lâm Phong nói với Lâm Nhã Hiên: “Tổng giám đốc Lâm, tôi nghĩ cô nên đồng ý với cậu ấy”.
“Đoàn đội quản lý của Thái Húc Côn rất lợi hại, cô nghĩ xem ba năm trước, Thái Húc Côn vẫn chỉ là một diễn viên thực tập mới xuất hiện trước công chúng mà bây giờ đã là ngôi sao nổi tiếng hàng trăm triệu fans”.
“Cho thấy đoàn đội quản lý của Thái Húc Côn rất giỏi về mặt đối sách này”.
“Vậy à!”, nghĩ một hồi, Lâm Nhã Hiên gật đầu nói: “Được thôi, vậy tôi cung kính không bằng nghe theo!”
“Mặc dù tôi là tổng giám đốc nhưng vẫn còn rất mơ hồ trong mảng giải trí. Nếu có thể được chuyên gia hướng dẫn thì vẫn rất có lợi cho sự phát triển của Thiên Thành!”
Nghe Lâm Nhã Hiên đồng ý, Thái Húc Côn nhếch mép cười khẩy.
Hắn cố ý chạy đến đây nói chuyện lâu như vậy chính là muốn thử thăm dò cô thế nào, có thể câu được Lâm Nhã Hiên hay không.
Không ngờ Lâm Nhã Hiên cắn câu nhanh như vậy, Thái Húc Côn đắc ý không thôi.
“Này, Thái Húc Côn, anh đến đây làm gì vậy?”, lúc này Hồng Chân Ảnh chạy đến tức giận nhìn Lâm Nhã Hiên: “Tổng giám đốc Lâm, chúng tôi đang quay phim, cô là Tổng giám đốc mà lại làm chậm trễ công việc của diễn viên chúng tôi, cô xem có được không?”
Thấy Thái Húc Côn ở đây nói chuyện vui vẻ với Lâm Nhã Hiên, thậm chí còn hẹn nhau ăn cơm tối.
Hồng Chân Ảnh không thể ngồi yên được nữa.