Chương : Vu Trấn Quốc sắp đến đây sao?
“Không có thời gian ư?”, trong mắt Vu Văn Long lóe lên một tia sáng lạnh lùng.
Nhưng lập tức thu lại ngay.
Vẻ mặt như thường nói: “Cũng đúng! Tôi nghe nói tập đoàn Thiên Thành đã mở rộng kinh doanh đến tỉnh, làm ăn vô cùng bận rộn, em Lâm một ngày bận trăm công ngàn việc, là tôi đột ngột quấy rầy rồi!”
“Đợi em Lâm rảnh, chúng ta hẹn sau vậy!”
“Thật xin lỗi, anh Vu!”, Lâm Nhã Hiên xin lỗi.
Sau đó cô rời khỏi tập đoàn Thiên Thành, ngồi trên chiếc xe Rolls-Royce giá trị hơn chục triệu.
Vu Văn Long chậm rãi hút một điếu xì gà.
Tên đàn em bên cạnh chủ động hỏi hắn: “Cậu chủ, có cần chúng tôi dùng biện pháp mạnh không?”
Đám đàn em đã đi theo Vu Văn Long nhiều năm, nhưng chưa từng thấy người phụ nữ nào mà Vu Văn Long không mời được.
“Không cần”, Vu Văn Long cười nói: “Người phụ nữ này rất đặc biệt, khác hẳn với những người trước đây, chúng ta không thể dùng biện pháp mạnh được”.
“Dù sao tôi cũng muốn cưới cô ấy về nhà, điền vào mệnh cách của gia tộc”.
Những năm gần đây, nhà họ Vu phát triển rất nhanh, mọi chuyện đều rất suôn sẻ, ông nội của Vu Văn Long là hội trưởng của hiệp hội kinh doanh Đông Hải, bố hắn là tổng giám đốc tập đoàn Vu Thị, mẹ là phó tổng giám đốc ngân hàng Huệ Phong.
Là một trong những gia đình giàu có hàng đầu Đông Hải.
Ngay cả gia đình giàu sang quyền thế hạng nhất cũng phải bợ đỡ bọn họ.
Điều đáng tiếc nhất của nhà họ Vu là thế lực của bọn họ chưa thể bứt phá ra khỏi Đông Hải để tiến quân về thủ đô.
Đã vài lần họ thử tiến vào giới giàu có bậc nhất ở thủ đô nhưng đều thất bại.
Mấy năm gần đây, sức khỏe của ông nội Vu Văn Long – Vu Trấn Quốc ngày càng yếu, mắc bệnh nan y không thể cứu chữa, ngay cả bác sĩ hàng đầu ở Đông Hải cũng bất lực.
Thân là hội trưởng hiệp hội kinh doanh Đông Hải, sức khỏe của Vu Trấn Quốc làm ảnh hưởng đến vận thế của nhà họ Vu.
Nhà họ Vu tìm một người được gọi là cao nhân để đưa ra chỉ dẫn.
Kết quả phân tích là với tư cách là cháu đích tôn của nhà họ Vu, Vu Văn Long phải kết hôn với một người phụ nữ có mệnh cách chí âm chí thuần, mới có thể lấp đầy chỗ trống mệnh cách của gia tộc.
Một khi chỗ trống mệnh cách này được lấp đầy thì tình trạng bệnh của Vu Trấn Quốc tự nhiên sẽ được cải thiện.
Nhà họ rất tin tưởng vào lời của vị chuyên gia này.
Sau bao lâu tìm kiếm, mò kim đáy bể thì Lâm Nhã Hiên đã xuất hiện trong tầm mắt nhà họ Vu.
Mặc dù Lâm Nhã Hiên đã kết hôn, bây giờ đã ly hôn, nhưng đối với nhà họ Vu thì chuyện này chẳng sao cả.
Suy cho cùng, Lâm Nhã Hiên có thể lấp đầy mệnh cách là được.
“Cậu chủ, chúng ta nên làm gì tiếp theo đây?”, tên đàn em hỏi.
“Không cần làm gì cả”, Vu Văn Long cười nói: “Bố mẹ tôi sắp tới Sở Dương rồi, đợi bọn họ đến, chúng tôi sẽ đến thăm nhà họ Lâm”.
“Tôi tin rằng với gia thế của nhà họ Vu thì nhà họ Lâm ở Sở Dương sẽ không từ chối nửa lời đâu”.
“Đến lúc đó, có được Lâm Nhã Hiên chẳng phải dễ như trở bàn tay sao?”
“Vẫn là cậu chủ anh minh!”, tên đàn em lập tức giơ ngón tay cái lên khen ngợi: “Tôi nghĩ nhà họ Lâm ở Sở Dương muốn nịnh bợ cậu chủ còn không kịp ấy chứ!”
Cứ như vậy hai ngày sau.
Cuộc sống của Lâm Nhã Hiên rất bình ổn.
Sau khi nhà họ Lâm ở Sở Dương biết được Vu Văn Long chỉ gặp Lâm Nhã Hiên một lần ở tập đoàn Thiên Thành sau đó không có tin tức gì nữa thì hơi sốt ruột.
Khi mọi người trong nhà họ Lâm đang vô cùng nôn nóng thì bố mẹ của Vu Văn Long là Vu Giang Hải – tổng giám đốc tập đoàn Vu Thị và Cát Lan – phó tổng giám đốc ngân hàng Huệ Phong dẫn theo cả Vu Văn Long đến nhà họ Lâm.
Ngày này, có mười chiếc Rolls-Royce đậu bên ngoài nhà họ Lâm ở Sở Dương.
Cảnh tượng hoành tráng đến mức người giúp việc nhà họ Lâm không khỏi đưa tay lên dụi mắt.
Vu Giang Hải và Cát Lan rất hào phóng, ra lệnh cho người mang theo những món đồ sứ cao cấp, trang sức vàng bạc, thậm chí còn cả một bó hoa xếp bằng tiền, đến sân nhà họ Lâm.
Nhìn đống vàng bạc châu báu chói mắt, bà cụ Lâm cười không ngậm được miệng, vui vẻ nói: “Ông Vu, bà Vu, mọi người khách khí quá!”
“Đây chỉ là quà gặp mặt thôi!”, Vu Giang Hải xua tay nói: “Chỉ là chút thành ý nhỏ!”
“Bà cụ Lâm, hôm nay hai vợ chồng chúng tôi đến đây là muốn đề nghị kết thông gia với nhà bà”, Vu Giang Hải nhìn bà cụ Lâm, nói: “Văn Long nhà tôi đã gặp Nhã Hiên nhà bà rồi, cảm tình giữa hai đứa nó rất tốt”.
“Đúng vậy!”, bà cụ Lâm gật đầu cười nói: “Tôi cũng cảm thấy Văn Long và Nhã Hiên giống như một đôi trai tài gái sắc!”
“Nói như vậy là bà cụ Lâm đồng ý rồi sao?”, Cát Lan cười tươi nói: “Bà cụ Lâm, không biết bố mẹ của Nhã Hiên có hài lòng về con trai chúng tôi không?”
“Hài lòng, hài lòng”, lúc này, Lâm Lợi Cương bước ra: “Chào mọi người, tôi là bố của Nhã Hiên!”
“Tôi là mẹ của Nhã Hiên, cuộc hôn nhân này, nhờ bà cụ Lâm và hai vị làm chủ rồi!”, Tần Lệ cũng rất vui mừng.
So với Mục Hàn thì Vu Văn Long tài giỏi hơn nhiều.
Hơn nữa, dù sao Lâm Nhã Hiên cũng đã ly hôn với Mục Hàn rồi.
Tần Lệ muốn Lâm Nhã Hiên được gả vào một gia đình tốt hơn.
“Được!”, Vu Giang Hải vô cùng vui mừng nói: “Nếu các vị trưởng bối đã đồng ý thì chúng ta nên nhanh chóng theo phong tục cũ, tổ chức lễ đính hôn trước, sau đó tổ chức hôn lễ sau!”
“Tôi thấy như vậy được đấy!”, thấy Vu Giang Hải đã chủ động đề nghị đính hôn, bà cụ Lâm đương nhiên rất vui: “Hai vị thông gia, chi bằng chúng ta bàn bạc ngày đính hôn luôn đi?”
“Tôi thấy ba ngày sau được đấy”, Cát Lan nói: “Ba ngày sau, ông cụ nhà chúng tôi sẽ đích thân từ Đông Hải đến đây để gặp mặt cháu dâu tương lai. Đợi ông cụ đến, chúng ta sẽ định ngày cưới”.
Vu Trấn Quốc sắp đến đây sao?
Nghe Cát Lan nói vậy, mọi người nhà họ Lâm trở nên sôi nổi.
Vu Trấn Quốc là nhân vật huyền thoại trong giới kinh doanh ở Đông Hải. Nếu không có chuyện của Lâm Nhã Hiên, thì với địa vị của nhà họ Lâm ở Sở Dương, căn bản là không có tư cách để gặp cụ ta.
Bây giờ, Vu Trấn Quốc thực sự muốn đích thân đến nhà họ Lâm ở Sở Dương, điều này đối với nhà họ Lâm mà nói là một sự kiện vô cùng vinh dự!
Ngay cả vẻ mặt của bà cụ Lâm cũng không khỏi hưng phấn: “Tốt quá! Cứ làm theo những gì ông bà nói!”
“Đợi đã!”, mặt dù người lớn nhà họ Lâm đã đồng ý, nhưng Vu Văn Long vẫn không yên tâm: “Các vị trưởng bối, cháu muốn hỏi là Nhã Hiên đã đồng ý chuyện này chưa?”
Dù sao bây giờ Lâm Nhã Hiên cũng không có mặt ở đây.
Nếu như không đề phòng trước, đến lúc đó lại gây ra chuyện thì chẳng phải nhà họ Vu sẽ mất mặt sao.
“Đồng ý! Đương nhiên nó đồng ý rồi!”, Tần Lệ vội vàng nói: “Một người chồng tốt như cậu Vu đây thật khó tìm!”
“Nhã Hiên nhà chúng tôi nhất định sẽ đồng ý!”
“Không!”, Vu Giang Hải suy nghĩ một lát rồi nói: “Để đề phòng, tôi nghĩ tốt hơn hết là gọi Nhã Hiên đến đây để hỏi ý kiến của cô bé!”
Chủ yếu là Vu Giang Hải và Cát Lan cũng rất muốn gặp Lâm Nhã Hiên.
Xem Lâm Nhã Hiên có mệnh cách chí âm chí thuận giống như những gì chuyên gia chỉ dẫn nói hay không.
“Không thành vấn đề”, bà cụ Lâm nói với Tần Lệ: “Bây giờ con gọi Nhã Hiên về nhà ngay đi!”