Chương : Biên chế của Hồng Anh Xã: Đội Hổ Lang
“Lẽ nào vị này là…”
Hồng Chân Long càng nghĩ càng không dám nghĩ tới.
“Đúng vậy, đúng như những gì cụ đang nghĩ đó”, Mục Hàn cười nói: “Tôi chính là đại thống soái!”
“Xuýtttt…”, Hồng Chân Long không khỏi hít sâu một hơi khi nghe chính Mục Hàn tự mình nói ra.
Ngay lập tức, chân cụ ta mềm nhũn ra và khuỵu xuống.
Cụ ta cũng vái lạy và cúi đầu trước Mục Hàn và hô lớn: “Hồng Chân Long xin kính chào đại thống soái!”
Mặc dù Hồng Chân Long là thủ lĩnh cao quý của Hồng Anh Xã, nhưng cụ ta chỉ là một người giang hồ có địa vị khá cao mà thôi.
Trước mặt Mục Hàn, thân phận của Hồng Chân Long mơ hồ như những ngôi sao.
Nhìn thấy Hồng Chân Long như vậy, Tứ đại Hộ vệ và Bát đại Kim cang cùng hàng vạn đệ tử của Hồng Anh Xã đều lần lượt quỳ xuống.
Vừa nghĩ đến việc người mà mình cần đối phó lại chính là đại thống soái tối cao, Hồng Chân Long run sợ và vội vàng nhận tội: “Nghịch đồ của tôi là Tạ Hiểu Phong đã mạo phạm đến đại thống soái, tôi lại còn ra mặt vì nó, chống đối với đại thống soái, thật đúng là tội không thể dung thứ, cúi xin đại thống soái trị tội!”
“Tôi giết đệ tử của cụ, cụ muốn báo thù rửa hận thì có tội gì chứ?”
Mục Hàn cười nói: “Nếu như nói là có tội, vậy thì kẻ có tội cũng chỉ là tên đồ đệ Tạ Hiểu Phong làm bại hoại đạo đức kia của cụ thôi!”
“Đại thống soái nói chí phải”, Hồng Chân Long nghe vậy thì không khỏi đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán: “Giờ tôi sẽ hủy bỏ lễ an táng tên nghịch đồ Tạ Hiểu Phong luôn”.
“Thôi bỏ đi”, Mục Hàn lắc đầu: “Nếu như tang lễ cũng đã cử hành rồi thì cứ tiếp tục đi. Dù sao thì người cũng đã chết rồi. Có điều với đức hạnh của Tạ Hiểu Phong, thực sự không phù hợp với nghi thức tang lễ cao nhất của Hồng Anh Xã!”
“Thủ lĩnh Hồng, cụ hiểu ý của tôi chứ?”
“Tôi hiểu!”, Hồng Chân Long vội gật đầu: “Tôi lập tức hủy bỏ quy cách tang lễ của Tạ Hiểu Phong và tổ chức tang lễ cho nó như một tội nhân”.
“Ừ”, Mục Hàn rất hài lòng. Anh nhìn xung quanh hàng vạn chúng đệ tử của Hồng Anh Xã và nói: “Có điều, Hồng Anh Xã các người đã đưa hàng vạn người để đối phó với tôi, tôi nhất định phải cho các người sự trừng phạt nhất định”.
“Chúng tôi sẵn sàng chấp nhận sự trừng phạt từ đại thống soái”, Hồng Chân Long lại cúi đầu bái lạy.
Thực ra, ngay từ khi biết thân phận thực sự của Hồng Chân Long, Mục Hàn đã lên kế hoạch sắp xếp cho Hồng Anh Xã.
Thực lực của đám giang hồ này quá mạnh, trong số họ lại có rất nhiều nhân tài kiệt xuất, nếu họ cứ mãi kiếm kế sinh nhai bằng cách giang hồ, liếm máu trên lưỡi dao thì thực sự rất lãng phí nhân tài.
“Được rồi!”, Mục Hàn khẽ gật đầu, nói: “Nếu đã như vậy, tôi sẽ nói một vài yêu cầu đối với Hồng Anh Xã”.
“Thứ nhất, bắt đầu từ hôm nay, Hồng Anh Xã sẽ xóa bỏ hết các kinh doanh không hợp pháp, toàn bộ việc làm ăn trong vùng tối đều phải hợp pháp hóa”.
“Điều đầu tiên này mọi người không có ý kiến gì chứ?”
“Mọi việc đều tuân theo mệnh lệnh của đại thống soái”, Hồng Chân Long vội nói.
Bởi những năm gần đây, Hồng Chân Long cũng đã dần tẩy trắng, biến nhiều cơ sở kinh doanh ngầm của Hồng Anh Xã thành doanh nghiệp hợp pháp.
Đề xuất của Mục Hàn hoàn toàn phù hợp với tầm nhìn của Hồng Chân Long về tương lai của Hồng Anh Xã.
Hơn nữa, đề xuất này là do chính Mục Hàn đưa ra, sau này Hồng Anh Xã thậm chí có thể dùng điều này để khoe khoang cả đời.
“Về điểm thứ hai”, Mục Hàn liếc nhìn xung quanh hàng vạn đệ tử của Hồng Anh Xã và tiếp tục: “Hàng vạn anh em có mặt ở đây của Hồng Anh Xã đều phải đổi nghề, không được phép tiếp tục làm côn đồ nữa. Tôi định sẽ thu nạp họ, tạo thành một quân doanh và sẽ do thiếu tướng Quỳ Ngưu dưới trướng tôi tự mình huấn luyện cho họ”.
“Ý của tôi là mọi người đang chém giết trên giang hồ, tranh đoạt địa bàn, chém qua giết lại, người bị tổn hại chính là người của Hoa Hạ. Chi bằng đào tạo mọi người trở thành những loài hổ sói, đóng góp một phần sức mạnh bảo vệ biên cương cho Hoa Hạ ta”.
“Tôi thậm chí đã nghĩ sẵn một cái tên cho đội của mọi người rồi, sẽ gọi là Đội Hổ Lang!”
Nghe thấy lời đề nghị của Mục Hàn, đôi mắt của hàng vạn người của Hồng Anh Xã đều sáng rực lên.
Trở thành một người lính thân cận dưới sự chỉ huy của Mục Hàn, và được huấn luyện bởi chính chiến thần Quỳ Ngưu, đây là điều mà họ thậm chí không thể mơ tới.
Kể từ khi Mục Hàn đánh bại liên quân của hơn bốn mươi quốc gia trong một lần đổ bộ vào Hoa Hạ sáu năm trước, không chỉ người dân bình thường, mà ngay cả binh lính, đều muốn trở thành binh lính của Mục Hàn và tứ đại chiến thần.
Và hàng vạn người của Hồng Anh Xã chỉ là bãi cỏ giang hồ mà cũng có thể có được cơ hội như vậy, đây đúng là sự may mắn to lớn.
Mục Hàn nói xong liền nhìn Hồng Chân Long nói: “Thủ lĩnh Hồng, cụ cảm thấy sao?”
“Tôi đương nhiên không có ý kiến”, Hồng Chân Long đáp: “Có thể trở thành quân nhân dưới quyền chỉ huy của đại thống soái cũng là nguyện vọng ấp ủ từ lâu của tôi. Có điều Hồng Anh Xã luôn chú trọng về vấn đề dân chủ, trước giờ đều không ép buộc bất cứ ai với lựa chọn cá nhân của họ”.
“Anh em trong Hồng Anh Xã có đồng ý nhập ngũ hay không thì phải xem ý kiến của họ”.
“Được!”, Mục Hàn hét lên với hàng vạn người của Hồng Anh Xã: “Các bạn có sẵn sàng làm binh lính của tôi không?”
“Tất nhiên, nếu có tham vọng khác, tôi sẽ không bao giờ ép buộc”.
“Sẵn lòng!”
“Sẵn lòng!”
Ngay khi lời nói của Mục Hàn vừa dứt, đám đông đã đồng thanh hét lên.
Hàng vạn người của Hồng Anh Xã đều tràn đầy năng lượng.
Ai nấy đều hào hứng mãi không thôi.
Cho dù có một số cá nhân không muốn làm lính, khi thấy tình thế như vậy cũng chỉ đành thuận theo.
“Được rồi!”, Mục Hàn nói: “Xem ra lòng nhiệt thành muốn báo đáp Hoa Hạ của mọi người đều rất cao. Bây giờ tôi tuyên bố, các bạn chính là Đội Hổ Lang dưới trướng thiếu tướng Quỳ Ngưu!”
“Đội Hổ Lang sẽ do đích thân thiếu tướng Quỳ Ngưu hướng dẫn!”
Mục Hàn không động đến mấy nhân vật nòng cốt của Hồng Anh Xã là Tứ đại Hộ vệ và Bát đại Kim cang.
Vì dù sao, là một môn phái lớn hàng trăm năm trong giang hồ, Hồng Anh Xã không thể dễ dàng bị giải tỏa như thế được.
Mục Hàn không có ý định giải tán Hồng Anh Xã.
Hồng Anh Xã khi đến thì hùng hổ, nhưng chỉ sau một đêm lại rút đi.
Những gia đình giàu có hạng nhất ở tỉnh đều biết rất rõ, hiểu rằng Hồng Anh Xã đã gặp phải họng sung của đại thống soái rồi.
Tuy nhiên, các thế lực khác nhau ở các tỉnh vẫn đang suy đoán, không hiểu tại sao ngay cả một thế lực hùng mạnh như Hồng Anh Xã cũng bị đánh bại ngay tại tỉnh?
Sau khi xóa bỏ mọi trở ngại, sự phát triển của tập đoàn Thiên Thành ở tỉnh lại như thế chẻ tre.
Dưới sự đảm bảo tài chính mạnh mẽ của tập đoàn Phi Long, tập đoàn Thiên Thành lần đầu tiên tiếp quản một số công ty giải trí của tỉnh, đồng thời tung ra ba bộ phim chiếu rạp, hỗ trợ thế hệ hoa đán mới – Lư Vy.
Ngoài ra, hoạt động kinh doanh của tập đoàn Thiên Thành còn liên quan đến ngành truyền thông điện tử, bất động sản, v.v.
Sự phát triển nhanh chóng của tập đoàn Thiên Thành lại một lần nữa khiến vị thế của nhà họ Lâm ở Sở Dương tăng cao.
Tất cả mọi người trong nhà họ Lâm đều tự hào vì Lâm Nhã Hiên.
Ngay cả địa vị của Tần Lệ và Lâm Lợi Cương trong nhà họ Lâm cũng tăng cao vượt bậc, chỉ đứng sau bà cụ Lâm.
Vào lúc này, hai anh em Trương Tùng và Trương Khẩn biết được Hồng Anh Xã đã rút lui, thế là họ lại xuất hiện ở nhà họ Lâm một cách đầy trùng hợp.
Đúng lúc hai anh em họ Trương đến cửa thì Mục Hàn cũng đến.