Chương : Không cần livestream này cũng được
Tư Nhiên đã quyết tâm phải xông vào trong.
Nếu lúc này mà chịu thua, chắc chắn người hâm mộ sẽ rất thất vọng.
“Cô nói ai là tên lính thối?”, đúng lúc này, một giọng nói uy nghiêm vang lên sau lưng Tư Nhiên.
Người đến chính là Mục Hàn vừa mới tới chiến khu tỉnh.
Sau khi Mục Hàn đến, anh không liên lạc với các tư lệnh chiến khu như Viên Duy Nhất. Thay vào đó, anh nhìn thấy rất nhiều hot girl mạng với ống kính dài ống kính ngắn, mang theo máy quay và phát sóng trực tiếp, khiến toàn bộ doanh trại giống như một chương trình giải trí, hoàn toàn không có vẻ oai nghiêm như mọi khi.
Vẻ mặt của Mục Hàn càng thêm tối sầm lại, anh đi đến chỗ Tư Nhiên xem xét.
Vừa lúc nghe thấy Tư Nhiên đang lớn giọng phách lối.
Đặc biệt, Tư Nhiên muốn livestream cấu tạo bên trong chiếc xe tăng hạng nặng càng khiến Mục Hàn tức giận hơn.
Các thiết bị quân sự này được xếp vào loại bí mật, một khi bị lộ ra ngoài chắc chắn sẽ bị các thế lực thù địch nhìn thấy, khi đó các thiết bị quân sự này sẽ không còn tác dụng răn đe trên chiến trường, chúng chỉ còn là đống sắt vụn mà thôi.
“Này, anh là ai?”, nhìn thấy Mục Hàn mặc một bộ quần áo bình thường, cả người không quá một nghìn tệ, Tư Nhiên đột nhiên lộ ra vẻ khinh thường: “Anh là người của tổ đạo cụ hay tổ hậu cần?”
“Làm cho tốt công việc của mình, đừng có lo chuyện bao đồng”.
Theo Tư Nhiên thấy, bộ dạng này của Mục Hàn chắc cũng chỉ là một nhân viên công tác hậu cần của Hoa Ức Đông Hải mà thôi.
“Cô không cần quan tâm tôi thuộc tổ nào”, Mục Hàn nhìn chằm chằm vào Tư Nhiên, ánh mắt lạnh lùng nói: “Vì câu nói vừa rồi của cô, tôi muốn cô phải xin lỗi vệ binh này ngay lập tức! Lập tức, luôn và ngay!”
Người lính trong tâm trí của Mục Hàn là một nghề thần thánh.
Nếu không có những người lính này bảo vệ tổ quốc, làm sao những người nổi tiếng qua mạng này có thể sống cuộc sống thoải mái của họ như ngày hôm nay?
Chưa nói đến việc phát sóng trực tiếp kiếm được tiền, sợ là mạng sống của mình còn không biết ở nơi nào nữa ấy chứ?
Vì vậy, Mục Hàn không cho phép bất kỳ ai sỉ nhục bất kỳ người lính nào ở Hoa Hạ.
“Đùa à? Bảo tôi đến xin lỗi tên lính thối này, không thể nào!”, Tư Nhiên lắc đầu nói: “Anh ta làm lỡ mất buổi phát sóng trực tiếp của tôi. Tôi còn chưa yêu cầu anh ta xin lỗi đây!”
“Cô còn muốn vệ binh này phải xin lỗi cô sao?”, Mục Hàn nhất thời không nói nên lời: “Hoa Ức Đông Hải đã bỏ ra bao nhiêu tiền bạc và công sức để bồi dưỡng ra một người nổi tiếng qua mạng cư xử khốn nạn như cô?”
“Chẳng trách những người nổi tiếng trên mạng gần đây thường xuyên có những hành động xấu, liên tục bị nhà nước cấm vận”.
Nghe Mục Hàn nói như vậy, Tư Nhiên đột nhiên trở nên căng thẳng, khá cảnh giác hỏi: “Rốt cuộc anh là ai? Anh có tư cách gì mà lo chuyện của tôi?”
Gần đây, quả thật có rất nhiều người nổi tiếng qua mạng vì thiếu kiến thức về lịch sử, còn chế nhạo bôi xấu lịch sử cận đại nên đã bị nhà nước cấm vận.
Vì vậy, Tư Nhiên cũng cảm thấy hơi lo lắng.
Nhỡ đâu người này có lai lịch gì đó, tiền đồ của mình chẳng phải sẽ đi tong hay sao?
“Tôi cũng giống như cậu ấy”, Mục Hàn chỉ vào anh lính gác và nói: “Tôi cũng là một quân nhân. Để cho các người có được cuộc sống tốt đẹp như ngày hôm nay, chúng tôi đã phải liều mạng trên chiến trường”.
“Xùy!”, thấy Mục Hàn nói vậy, Tư Nhiên lập tức thở phào nhẹ nhõm: “Tôi còn tưởng anh là lãnh đạo lớn gì đó kia, hóa ra cũng chỉ là một tên lính thối!”
“Có gì to tát đâu cơ chứ!”
“Đây là lần thứ ba cô gọi chúng tôi là lính thối rồi đó!”, Mục Hàn nói: “Nể tình cô là phụ nữ, tôi có thể cho cô một cơ hội nữa. Quỳ xuống xin lỗi tôi và nhận lỗi với toàn bộ những người lính của Hoa Hạ thì chuyện hôm nay tôi sẽ cho qua!”
“Hả?”, Tư Nhiên bĩu môi: “Tôi không nghe nhầm chứ?”
“Anh lại muốn tôi quỳ xuống xin lỗi anh?”
“Tôi thấy anh đang nhầm nhọt không rõ tình hình ở đây rồi, bây giờ là tên lính này ngăn cản tôi livestream, làm lỡ dở công việc của tôi. Còn anh nữa, anh cũng đang quấy rối việc tôi livestream”.
“Cho nên, hai người các người phải xin lỗi tôi mới đúng!”
“Nể tình các người đều là binh lính, tôi cũng có thể cho các người một cơ hội, quỳ xuống xin lỗi tôi trước mặt mọi người, tôi cũng có thể không truy cứu chuyện xảy ra hôm nay nữa!”
Mục Hàn không nhịn được cười.
Anh đã từng thấy những kẻ kiêu ngạo, nhưng chưa bao giờ thấy một kẻ kiêu ngạo đến mức như vậy.
Đây rõ ràng là không coi doanh trại quân đội ra gì mà.
Cô ta cảm thấy mình đến doanh trại quân đội là để làm mẹ người ta đây mà.
“Anh cười cái gì?”, thấy Mục Hàn cười khẩy, Tư Nhiên càng tức giận: “Tôi đang nói với anh là xin lỗi tôi đi, mau lên!”
“Lát nữa tôi thay đổi suy nghĩ, các anh có muốn xin lỗi tôi cũng không chấp nhận nữa đâu!”
Mục Hàn thật sự không nói nên lời, cái gọi là người nổi tiếng trên mạng này quả thực là ngang tàn vô lý.
Dựa vào sự ủng hộ của những người hâm mộ không có não trong kênh livestream, cô ta lại càng thêm kiêu ngạo và độc đoán, không coi ai ra gì.
“Tôi sợ cô không nhận nổi lời xin lỗi của tôi”, Mục Hàn khẽ nói: “Muốn tôi xin lỗi cũng không phải là không thể, nhưng với tư cách của cô thì chỉ có thể quỳ để mà nghe thôi!”
“Anh!”, Tư Nhiên đột nhiên tức giận chỉ vào Mục Hàn: “Anh thực là muốn ăn đòn mà!”
“Người muốn ăn đòn là cô!”, Mục Hàn cũng không khách sáo, anh đi đến trước mặt Tư Nhiên, đột nhiên đá một phát.
Cẳng chân của Tư Nhiên bị gập lại bởi cú đá của Mục Hàn, cô ta đột nhiên quỳ xuống đất.
“Để cô quỳ xuống nghe tôi nói chuyện đã là ân đức lớn lao dành cho cô rồi!”, Mục Hàn nói.
Mục Hàn nói không sai, trước đây nếu có ai đó dám nói chuyện với anh bằng thái độ như Tư Nhiên thì đã sớm bị anh vứt thẳng xuống biển cho cá ăn rồi.
Tư Nhiên, người đột nhiên bị bắt buộc phải quỳ xuống sững sờ trong giây lát.
Cô ta đang bị sỉ nhục ngay trước khán giả xem livestream!
Đám người quay phim của Tư Nhiên cũng choáng váng.
Ở những nơi công cộng, họ luôn thấy cảnh tượng Tư Nhiên được fans săn đón, dáng vẻ cao cao tại thượng, họ đâu đã từng nhìn thấy cảnh tượng như thế này chứ?
Những người lính đứng xem ở một bên thì cảm thấy vô cùng hả hê.
Thực ra, đám hot girl mạng như Tư Nhiên không hề kiêng dè gì, quay phim khắp nơi trong quân doanh, cảnh tượng rối ren xấu xí này đã khiến cho họ cảm thấy bất mãn từ lâu rồi.
Chỉ là bọn họ đều nhận được lệnh của cấp trên, nói là những người này đến doanh trại quay phim tuyên truyền, không được cản trở bọn họ quay phim livestream. Khi cần thiết còn phải tạo điều kiện thuận lợi cho họ.
Vì vậy, những người lính này vẫn luôn kìm nén.
Mục Hàn phớt lờ mệnh lệnh của cấp trên, thẳng tay xử lý những hot girl mạng này, khiến họ trút được nỗi bức bối ở trong lòng.
“Này, anh điên rồi sao?”
“Tại sao lại tùy tiện đánh người?”
Lúc này, nhân viên đội quay phim của Tư Nhiên liền phản ứng lại ngay, hắn tiến lên phía trước chỉ trích Mục Hàn: “Anh có biết anh đang làm gì không?”
“Anh dám ra tay đánh cô ấy trước hàng triệu fans hâm mộ của cô ấy, có phải anh chán sống rồi không?”
“Đừng nói là những người hâm mộ này không tha cho anh, riêng việc anh đánh Tư Nhiên thôi, Hoa Ức Đông Hải chúng tôi cũng sẽ không tha cho anh đâu!”
“Chính là đám fan não tàn này ấy hả?”, Mục Hàn chẳng hề quan tâm, giật lấy điện thoại của Tư Nhiên và bóp nó vỡ thành nhiều mảnh: “Đều là những hot girl mạng vô đạo đức các người truyền bá những tư tưởng mang năng lượng tiêu cực mới tạo ra nhiều fans não tàn như vậy. Tôi thấy việc livestream này không cần cũng được!”
“Anh, anh, anh!”
Tư Nhiên càng sốc hơn khi thấy điện thoại di động của mình bị đập nát.