Chương : Mục Hàn phản kích
Dù đã là đêm muộn, nhưng tòa soạn Tin tức buổi tối của tỉnh vẫn sáng đèn.
Mọi người của tòa soạn Tin tức buổi tối đang tăng ca.
Không phải lý do nào khác.
Chính là vì tin tức Lâm Nhã Hiên mang thai không hề giảm nhiệt, là phương tiện truyền thông đầu tiên đưa tin về sự kiện nóng hổi này, tòa soạn Tin tức buổi tối của tỉnh cũng trở thành tờ báo đi đầu trong ngành.
Bởi vậy, tờ Tin tức buổi tối của tỉnh phải gấp rút cập nhật tin tức về vụ việc Lâm Nhã Hiên mang thai trước khi tờ báo Buổi sáng xuất bản.
Nhất là phóng viên ít tên tuổi như Vương Tuyết Phong, từ khi gia nhập tòa soạn Tin tức buổi tối của tỉnh, vẫn luôn không có tiếng tăm gì, bị người khác coi như không khí.
Thế nhưng, vài ngày trước, sau khi Vương Tuyết Phong nhận được tin tức bí mật từ một người bí ẩn, hắn liền nhanh chóng bắt lấy cơ hội, viết bài về việc Lâm Nhã Hiên mang thai, tin tức này ngay lập tức trở thành tiêu điểm.
Vương Tuyết Phong nhờ vào bài báo này mà trở nên nổi tiếng, nhanh chóng được trọng dụng tại tòa soạn Tin tức buổi tối.
Tổng biên tập không chỉ đặc biệt bật đèn xanh cho Vương Tuyết Phong mà còn dành riêng cho hắn một chuyên mục để hắn tiếp tục viết về sự kiện Lâm Nhã Hiên mang thai, còn được sếp nữ coi trọng.
Sếp nữ vốn luôn thờ ơ lạnh nhạt lại chủ động quan tâm đến Vương Tuyết Phong.
“Tuyết Phong à, mấy ngày nay anh tăng ca vất vả quá rồi!”, sếp nữ lại đến trước mặt Vương Tuyết Phong, mỉm cười nói: “Tôi đã đặt đồ ăn khuya cho anh rồi, lát nữa sẽ giao đến chỗ khách sạn anh ở”.
“Hả?”, Vương Tuyết Phong đưa tay gãi đầu, vẻ mặt khó xử: “Phó tổng biên tập, tôi có đặt phòng khách sạn đâu”.
“Đồ ngốc, tôi đặt giúp anh rồi”, sếp nữ nở nụ cười quyến rũ, lấy thẻ phòng ra, đặt lên bàn Vương Tuyết Phong, thái độ vô cùng mập mờ, nói: “Đã giờ này rồi, anh tan ca còn về nhà thì sẽ muộn lắm, hay là đêm nay đừng về nữa”.
“Tôi đặt cho anh phòng ở một khách sạn gần tòa soạn, đồ ăn đồ uống đều chuẩn bị xong hết rồi”.
“Đương nhiên, nếu anh còn bất cứ yêu cầu nào khác, tòa soạn sẽ cố gắng đáp ứng cho anh!”
“Cảm ơn phó tổng biên tập!”, Vương Tuyết Phong cầm lấy tấm thẻ phòng.
Còn âm thầm chạm nhẹ vào cánh tay sếp nữ.
Vương Tuyết Phong từ lâu đã thèm muốn vị sếp nữ xinh đẹp này, nhưng thường ngày cô ta vô cùng lạnh lùng cao ngạo, tính cách lại rất mạnh mẽ, cộng thêm việc có thân phận địa vị, nên Vương Tuyết Phong tất nhiên không dám nghĩ nhiều.
Nhưng đêm nay, cuối cùng mộng tưởng của Vương Tuyết Phong cùng thành sự thật rồi.
Đúng lúc này.
Cửa tòa soạn bị đẩy ra.
Hai người đàn ông cao lớn, cường tráng bước vào.
Đó chính là Quỳ Ngưu và Thao Thiết.
Sau khi bước vào, Quỳ Ngưu liền lớn tiếng hỏi: “Ai là Vương Tuyết Phong?”
Nghe thấy có người tìm Vương Tuyết Phong, các nhân viên của tòa soạn Tin tức buổi tối đều tỏ vẻ ganh tị.
Kể từ sau khi đưa tin về sự việc mang thai của Lâm Nhã Hiên, Vương Tuyết Phong đã một bước lên mây, trở thành nhân vật nổi tiếng.
Ngày nào cũng có người tới tìm Vương Tuyết Phong.
Vương Tuyết Phong cũng đã coi như chuyện thường ngày.
Suy cho cùng, Vương Tuyết Phong đã kiếm được kha khá tiền từ những người đến tìm mình hợp tác.
Vì vậy, khi thấy Quỳ Ngưu và Thao Thiết, trong tiềm thức Vương Tuyết Phong liền nghĩ là họ đến gặp hắn để bàn chuyện hợp tác.
Vương Tuyết Phong bước tới, vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Tôi chính là Vương Tuyết Phong, xin hỏi hai người là…”
“Bốp!”
Điều khiến Vương Tuyết Phong kinh ngạc là, không đợi hắn nói hết câu, Quỳ Ngưu đã xách hắn lên, ấn đầu hắn đập mạnh xuống bàn.
Trong phút chốc, mắt Vương Tuyết Phong nổ đom đóm.
Quỳ Ngưu thậm chí không cho hắn cơ hội mở miệng, kéo Vương Tuyết Phong đã ngất xỉu ra ngoài.
“Các người là ai?”, tổng biên tập vừa thấy vậy vội xông lên cản lại: “Các người dựa vào đâu mà dám đánh người chứ?”
“Dựa vào đâu ư?”, Quỳ Ngưu khinh thường cười khẩy, chỉ vào Vương Tuyết Phong: “Chỉ dựa việc hắn bịa đặt bôi nhọ Lâm Nhã Hiên, dẫn đến việc cô ấy phải chịu công kích cá nhân cực kì tồi tệ.”
“Ông là ai?”
“Tôi là tổng biên tập.”, tổng biên tập trả lời.
“Được, vậy thì ông cũng có phần rồi”, Quỳ Ngưu nhếch miệng, hung ác nói: “Đưa cả tên này đi”.
“Các người không thể tùy tiện bắt người được!”, tổng biên tập đột ngột hét lên.
Nhưng sự phản kháng mạnh mẽ của tổng biên tập nhanh chóng bị khuỷu tay đè bẹp.
Cùng lúc đó, cảnh tương tự cũng xảy ra ở một số đơn vị truyền thông đưa tin về việc Lâm Nhã Hiên mang thai Trong vòng một đêm, hàng chục đơn vị truyền thông, tòa soạn báo bị tê liệt.
“Thế nào, có liên lạc được không?”
Tại một tầng hầm ở ngoại tỉnh.
Lúc này Vi Tiểu Thiên đang sốt ruột thúc giục một tên đàn em đang cặm cụi gõ bàn phím trước mặt.
“Vẫn chưa trả lời”, tên đàn em lắc đầu, nghi hoặc nói: “Hôm nay quả thật rất kỳ lạ, tên Vương Tuyết Phong này lại không trả lời, ngay cả tiền cũng không nhận. Phải biết là tiền chúng ta gửi đi, tên đó là kẻ nhận lấy đầu tiên”.
“Hơn nữa, càng kỳ lạ hơn là tòa soạn Tin tức buổi tối của tỉnh hình như tan làm sớm hơn ngày hôm qua ba tiếng”.
“Đây không phải tác phong làm việc của họ!”.
“Tôi có linh cảm không tốt lắm, có lẽ Vương Tuyết Phong xảy ra chuyện rồi”, nghe tên đàn em nói như vậy, mí mắt Vi Tiểu Thiên khẽ giật mình: “Dù sao, sau lưng Lâm Nhã Hiên còn có tập đoàn Phi Long, sao có thể dễ dàng đối phó thế được”.
Vi Tiểu Thiên suy nghĩ một lát, sau đó ra lệnh: “Điều tra một số đơn vị truyền thông khác đưa tin về Lâm Nhã Hiên mang thai cho tôi, xem hiện giờ bọn họ thế nào rồi”.
“Vâng”, tên đàn em lại lạch cạch gõ bàn phím, sau đó báo cáo với Vi Tiểu Thiên: “Anh Thiên, các đơn vị truyền thông khác cũng khá im ắng, không rõ đã xảy ra chuyện gì”.
“Tôi cứ cảm thấy sắp xảy ra chuyện lớn rồi”, Vi Tiểu Thiên cau mày.
“Anh Thiên, anh lo đối phương sẽ tìm đến chỗ chúng ta à?”, tên đàn em lắc đầu: “Không thể nào, tầng hầm này rất khuất, không ai tìm được chỗ này, anh cứ yên tâm trốn ở đây đi”.
Chỉ có điều.
Tên đàn em vừa nói xong.
Ngay lập tức vang lên một tiếng động lớn.
Tấm cửa đột nhiên bật ra.
Sau đó, Quỳ Ngưu và Thao Thiết xuất hiện ở cửa.
“Các người là ai?”, nhìn Quỳ Ngưu và Thao Thiết đằng đằng sát khí, Vi Tiểu Thiên phát run.
Quỳ Ngưu và Thao Thiết không trả lời Vi Tiểu Thiên, chỉ lấy ra một tấm ảnh, đối chiếu với Vi Tiểu Thiên rồi gật đầu: “Chính xác, tên này là Vi Tiểu Thiên!”
“Tất cả kế hoạch mưu hại Tổng giám đốc Lâm, đều là hắn cấu kết với Lưu Minh Tùng thực hiện”.
Nghe Quỳ Ngưu nói vậy, Vi Tiểu Thiên liền gào thét: “Các người nói linh tinh gì đó, kế hoạch mưu hại Lâm Nhã Hiên gì cơ?”
“Các người xâm nhập nhà dân bất hợp pháp là phạm tội đấy!”
“Tôi phải báo cảnh sát!”
Vi Tiểu Thiên nói xong, vội vàng lấy di động ra.
Thế nhưng, khi đang bấm số, nhìn thấy ánh mắt hung ác của Quỳ Ngưu và Thao Thiết, Vi Tiểu Thiên lại sợ hãi Vừa bấm số đầu tiên, tay đã chợt khựng lại.