Chương : Anh dám không?
Nghe Mục Hàn nói thế, đám người Mục Phương tỏ vẻ khá thú vị.
Tên này còn dám đánh với họ à?
“Anh muốn làm sĩ quan huấn luyện của bọn tôi cũng được thôi”, Mục Phương nói: “Nhưng ít ra anh cũng phải khiến bọn tôi tin phục bằng thực lực chứ”.
“Có lẽ anh sẽ không đạt đến thực lực của tứ đại thần súng và Tư Mã Thanh Vân đâu”.
“Anh có thể đạt đến thực lực của tám chiến thần không? Ha ha ha?”
Những người khác đều bày ra vẻ mặt hóng hớt xem kịch hay.
Bọn họ đều nhìn Mục Hàn bằng ánh mắt nhạo báng.
“Tôi nói này Mục Phương, hay là chúng ta cứ đưa ra mức tiêu chuẩn cho tên này”, Trương Trạm ở bên cạnh nói: “Người có thể huấn luyện chúng ta phải là người có tên trên bảng xếp hạng Chiến Lang của Hoa Hạ”.
“Đúng thế!”, Mục Phương tỏ vẻ đồng ý.
Như tứ đại thần súng, Tư Mã Thanh Vân và tám chiến thần đều chiếm một vị trí trong bảng xếp hạng Chiến Lang.
Có thể nói TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ quy tụ những người mạnh nhất trong quân đội Hoa Hạ.
Có thể vinh dự lọt vào TOP của bảng xếp hạng Chiến Lang là ước mơ của tất cả binh sĩ Hoa Hạ.
“Chỉ có người trong bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ mới có tư cách trở thành sĩ quan huấn luyện của chúng tôi”, Mục Phương nhìn Mục Hàn nói: “Cho hỏi anh có biết mình đứng thứ bao nhiêu trong bảng xếp hạng Chiến Lang của Hoa Hạ không?”
Nghe Mục Phương nói thế, Trương Kim Hoa và Hà Lợi Lợi liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt hiện lên vẻ giễu cợt.
Thành viên trong TOP bảng xếp hạng Chiến Lang đều là thần tượng của họ.
Dường như họ đều thuộc nằm lòng, khắc cốt ghi tâm thông tin cá nhân của mỗi thành viên.
Nhưng trong TOP bảng xếp hạng Chiến Lang không hề có tên sĩ quan huấn luyện trước mặt này.
Xem ra sắp có kịch hay rồi.
Trương Kim Hoa và Hà Lợi Lợi vô thức nhìn sang phía Mục Hàn.
Quả nhiên Mục Hàn lắc đầu nói: “TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ không có tên tôi”.
Không chỉ Mục Hàn mà mỗi thành viên trong quân đoàn Côn Luân dưới sự chỉ huy của Mục Hàn cũng có khả năng đè bẹp TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ, nhưng thân phận của quân đoàn Côn Luân thuộc vào diện được bảo mật cấp SSSS nên tên của họ đều không xuất hiện trên bất kỳ bảng xếp hạng công khai nào.
Tất nhiên bao gồm cả bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ.
Nghe Mục Hàn nói thế, một trăm người này cười phá lên.
Càng thêm khinh thường liếc xéo Mục Hàn.
“Sao thế?”, ngay lúc Trương Kim Hoa và Hà Lợi Lợi định cười cợt anh thì Mục Hàn lại cười khẩy nói: “Các cậu nghĩ tôi không ở trong TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ nên đều thất vọng à?”
“Nhưng tôi nói cho mọi người biết những người trong TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ cộng lại cũng không mạnh bằng tôi đâu”.
Mục Hàn vừa dứt lời, bầu không khí trở nên ngột ngạt nặng nề.
Mọi người đều bày ra vẻ mặt không thể tin được.
Trương Kim Hoa và Hà Lợi Lợi há mồm to đến mức có thể nhét vừa mấy quả trứng.
Hai người nghĩ Mục Hàn đúng là kiêu ngạo hết thuốc chữa.
Họ đang nói đến TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ đấy.
“Tôi thấy anh điên thật rồi, cái gì cũng dám nói ra!”, Trương Kim Hoa ở một bên không khỏi nhắc nhở: “Thành viên trong TOP bảng xếp hạng Chiến Lang đều là cấp bậc binh vương, uy danh nổi tiếng trong quân đội, kẻ địch nghe thấy tên thôi đã bỏ chạy rồi”.
“Thậm chí các gia tộc lớn của Hoa Hạ đều cảm thấy tự hào rằng gia tộc mình có thành viên trong TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ đấy”.
“Thế mà anh lại dám nói mình mạnh hơn những người trong TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ, anh đang xem thường những người trong TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ sao?”
“Đúng thế”, Hà Lợi Lợi cũng nghiêm khắc phê bình: “Tôi biết những người này không tôn trọng anh, cũng không tôn sư trọng đạo nên anh rất bất mãn. Nhưng anh không thể vì thế mà làm ô nhục TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ chứ”.
Trong nhận thức của Trương Kim Hoa và Hà Lợi Lợi, TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ thể hiện cấp độ cao nhất của cả quân đội Hoa Hạ.
Không ai có thực lực mạnh hơn TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ.
Giống tứ đại thần súng, Tư Mã Thanh Vân và tám chiến thần đều dũng mãnh phi thường, ai cũng là kẻ thù của hàng nghìn người.
Thậm chí khi địch nghe đến tên của họ đều sợ hãi vứt luôn áo giáp mà bỏ chạy.
Nhưng trong TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ, thứ hạng của họ tương đối thấp.
Trương Kim Hoa và Hà Lợi Lợi không thể tưởng tượng được những người có thứ hạng cao hơn thì sẽ có bản lĩnh đáng sợ đến mức nào.
Mà tên ranh chưa đến ba mươi tuổi trước mặt này lại nói anh ta mạnh hơn những người trong TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ?
Đúng là nhắm mắt nói bừa!
“Tôi biết rất rõ tôi đang nói gì”, Mục Hàn vẫn thản nhiên nói: “Tôi có thể nói rõ với các cậu rằng tôi mạnh hơn những người trong TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ”.
Trương Kim Hoa: “…”
Hà Lợi Lợi: “…”
Sau một hồi im lặng, đám người Mục Phương đều bật cười ha hả.
Ai cũng cười ngả nghiêng ngả ngửa.
Họ xem mấy lời Mục Hàn nói là trò cười.
“Buồn cười chết mất thôi!”, Mục Phương cười nhạo: “Tôi từng gặp người không biết ngượng nhưng chưa gặp ai không biết ngượng như anh đấy. Dù là gia tộc đứng đầu Hoa Hạ nhưng nhà họ Mục ở thủ đô cũng không dám tự xưng là mạnh hơn TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ đâu”.
“Ai nói không phải chứ”, Trương Trạm nhếch môi: “Tôi thấy anh ta là con khỉ đến để chọc cười đấy”.
“Có buồn cười hay không thì tôi không biết”, Mục Nguyên nói: “Nhưng chỉ với một câu kia của anh ta đã đắc tội với một trăm thành viên của trại huấn luyện Thần Long rồi”.
“Đúng thế!”, những người còn lại đồng thanh nói”.
“Có lẽ tên này không có khái niệm gì về TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ đâu, chi bằng để tôi phổ cập cho anh ta một chút”, Trương Trạm cười híp mắt nói: “Nếu anh đã có thể đứng đây thì chắc chắn anh biết thực lực của Vương Chung Quy – tổng tư lệnh chiến khu Nam Cương”.
“Thực lực của tổng tư lệnh Vương mạnh lắm đúng không nào?”
“Nhưng anh ấy chỉ xếp thứ hai mươi trong TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ thôi!”
“Anh tự hỏi bản thân xem, dù anh mạnh nhưng có thể đánh thắng được tổng tư lệnh Vương hay không?”
Những thành viên khác cũng nổi giận.
Ai ai cũng chỉ trích Mục Hàn.
Bọn họ nghĩ hành vi và lời nói của Mục Hàn là sự sỉ nhục với TOP bảng xếp hạng Chiến Lang Hoa Hạ.
Thấy đám người này trở nên tức giận, thậm chí có người còn bộc lộ tính tình nóng nảy của mình bước đến ra tay với Mục Hàn, Mục Phương lập tức đứng lên trước đám người kia.
“Mọi người khoan đã, dừng lại!”, Mục Phương xua tay, sau đó nhìn Mục Hàn: “Tên kia, chẳng phải anh luôn miệng nói thực lực của mình mạnh hơn những người trong TOP bảng xếp hạng Hoa Hạ sao?”
“Vậy được, chúng tôi cho anh một cơ hội để thể hiện mình!”
“Anh dám không?”