“Phụ vương, ta muốn kết hôn với Tiên Đế Lôi Lạp!”
“Hảo!”
“Ân!” Chỉ cần vương tử chịu kết hôn, quốc vương đã cảm thấy nên thắp hương bái Phật tạ ơn trời đất, huống chi lại là một thiếu nữ mỹ mạo như thế!
“Bất luận Tiên Đế Lôi Lạp là như thế nào cũng được?”
“Ân!”
“Kia…người thề đi!” Vương tử ẩn chứa dã tâm trong lời nói.
“Đứa nhỏ này thật là, phụ vương ngươi là kẻ ngại bần yêu phú sao?” Quốc vương không nghi ngờ gì, chỉ nghĩ đơn giản là vương tử lo lắng sợ hắn ghét bỏ Tiên Đế Lôi Lạp vì xuất thân, cho nên sau này hồi tưởng lại càng thêm phần đau lòng, thập phần hối hận một câu thề phát ra.
“Ta lấy danh nghĩa hoàng tộc tuyên thệ, quyết không phản đối vương tử kết hôn với người hắn yêu. Nếu là vi phạm, thiên lôi giág xuống, không còn được ăn vịt quay Bắc Kinh nữa!”
Quốc vương thích nhất chính là vịt quay Bắc Kinh nha, không được ăn thì sống không bằng tự vẫn cho rồi. Vương tử nghe được quốc vương nghiêm trang trịnh trọng tuyên thệ, vừa lòng nở nụ cười.
“Nhưng mà…làm sao tìm được Tiên Đế Lôi Lạp?”
“Rất đơn giản, chỉ cần phát cáo thị, tìm kiếm người nào có thể xỏ vừa chiếc hài này. Ta tin tưởng chỉ có Tiên Đế Lôi Lạp, chỉ đôi chân xinh đẹp kia mới có thể đi vừa thôi.” Vương tử nở nụ cười ngọt ngào.
Vì thế, quốc vương hạ lệnh phát cáo thị toàn thiên hạ, tìm cho ra chủ nhân thủy tinh hài.
Ngày hôm sau, cả thành phố nhôn nhiẹp, từ đường lớn đến ngõ nhỏ đều tràn ngập cáo thị.
Tìm vị thiếu nữ xinh đẹp làm mất thủy tinh hài tại yến hội ngày hôm qua, nếu có thể đi vừa chiếc thủy tinh hài, có cơ hội kết hôn cùng vương tử, hưởng thụ chuyến du lịch trăng mật xa hoa sang trọng ở Paris trị giá .$! Nhanh chân lên, nhanh chân lên, nhanh chân thì còn, chậm chân thì tiếc lắm a…
Mà bên cạnh mỗi cáo thị lại còn kèm một tờ quảng cáo bé bé xinh xinh:
Vì thế, toàn bộ vương quốc đều cấn động, các thiếu nữ đều chạy tới trị… Không, là chạy tới thử giầy. Nhưng thử lâu thật lâu, lâu…lâu…lâu…rất rất lâu, đều không có người nào đi vừa, người thì chân hơi to một tí, kẻ thì chân lại nhỏ hơn một tẹo, thậm chí có tên (điên) không chút thương tiếc cắt đi một miếng gót chân, ngón chân, cũng may là bị đại công tước – người phụ trách việc giám sát phát hiện, hủy bỏ tư cách.
Một ngày, hai ngày…một tuần trôi qua, vẫn là không thấy bóng dáng thiếu nữ cần tìm đâu hết, quốc vương lại hạ lệnh, nếu có thể cung cấp thông tin người mất hài, tưởng thưởng kim tệ.
Ngày hôm sau, cáo thị phần thưởng lại được dán khắp phố lớn ngõ nhỏ.
Cáo thị như thường lệ, được ‘ăn ké’ bởi tiểu quảng cáo như: thám tử tư, bắt kẻ thông dâm, truy đòi nợ, không thành công không thu tiền, điện thoại...
Vừa vặn hôm đó Tiên Nữ giáo mẫu cùng vài đồng đảng đi shopping, vừa vặn nhìn thấy cáo thị phát thưởng.
Tiên Nữ giáo mẫu mở cờ trong bụng: Yeah! Đúng là tiền từ trên trời rớt xuống tay mà…hắc…hắc…
Vương tử nhận được tin tức, dẫn theo thị vệ chậm rãi đến nhà Hôi tiểu thư.
Mỹ Na thông minh, đột nhiên thấy vương tử bệ hạ xuất hiện, tức khắc hiểu được người xuất hiện ba lần ở yến hội chính là Tiểu Hôi nhà mình.
“Thưa phu nhân, ta tới tìm Tiên Đế Lôi Lạp!” Vương tử đối với nhạc mẫu đại nhân tương lai cung tất kính nói.
“Nơi này không có ai là Tiên Đế Lôi Lạp!”
“Kia…có thể thỉnh các vị tiểu thư chưa kết hôn trong nhà thử thủy tinh hài được không? Nếu có thể đi vừa, sẽ trở thành tân nương của ta.”
Bởi vì là mệnh lệnh do quốc vương hạ xuống, Mỹ Na không thể từ chối. Đành cho An Na Liệt Na ra thử.
Kết quả đương nhiên là không vừa rồi.
“Nơi này không ai đi vừa, thỉnh vương tử điện hạ rời đi!” Mỹ na hạ lệnh đuổi khách.
Nàng sợ vương tử phát hiện ra Tiểu Hôi.
Tiểu Hôi chính là nam a, có phải nữ đâu a, có phải tiểu thư đâu a!
“Nơi này chẳng lẽ không còn vị nào khác sao?” Vương tử đảo mắt chung quanh.
“Không có!”
Độc giả đại nhân có lẽ nghi hoặc, Tiểu Hôi ở đâu?
Ân, cái kia… Tiểu Hôi đêm đó sau khi trở về liền toàn thân đau nhức, không thể đi lại, đến tận bây giờ, vẫn phải nằm trên giường, thông minh như các vị độc giả đương nhiên không cần hỏi cũng biết tại sao, hắc…hắc…!
Tóm lại, trong lòng quá rõ ràng rồi!
Nhưng mà, từ trước tới nay, người tính không bằng trời tính, lúc này, Tiểu Hôi vừa tỉnh ngủ, khát nước, xuống lầu uống nước…
“Mẹ ơi, mẹ…”
“Tiểu Hôi…” Mỹ na muốn che chắn Tiểu Hôi, không cho vương tử thấy, nhưng…đã quá muộn, vương tử đã thấy Tiểu Hôi xinh đẹp, mà Tiểu Hôi cũng thấy vương tử.
“Em…” Vương tử kích động đến thanh âm cũng thay đổi.
“Vương tử?”
“Em yêu, anh muốn kết hôn với em, làm tân nương của anh đi!” Vương tử kiên định.
“Không, ta không đồng ý!” Mỹ na kích động lớn tiếng nói.
“Mong người đồng ý!”
“Không!”
“Tại sao? Ta có cái gì không tốt sao?”
“Này…” Mỹ na khó mà mở miệng trả lời.
“Xin hãy đồng ý, ta nhất định sẽ đối xử tốt với hắn.”
“Không được! Tóm lại, không thể cưới Tiểu Hôi, Tiểu Hôi cũng không thể gả cho ngươi!”
“Mẹ…”
“Lý do là gì?”
…
“Không hợp lẽ thường!” Mỹ na nghẹn nửa ngày, tìm ra được cái cớ nghe có vẻ nho nhã một chút.
“Ta không ngại thân phận của hắn.”
“Không được…”
“Mẹ ơi…” Tiểu Hôi rốt cục nhịn không được, đi đến bên cạnh Mỹ Na nói một câu gì đó.
Mỹ Na hét rầm lên.
“Cái gì? Các ngươi đã…”
Mỹ Na đành phải đồng ý cho hai người kết hôn.