Trợ lý Cao nhìn con số trên thang máy không chớp mắt, anh chàng nhân viên thang máy bên cạnh cũng không dám thở mạnh.
Trợ lý Cao đã lên sẵn vài kế hoạch trong đầu.
Khi Vĩ Trang xuất hiện, nhìn phản ứng của cô ấy, chị sẽ lập tức ứng biến.
Vĩ Trang luôn coi trọng không gian cá nhân và không thích những thứ không nằm trong kế hoạch.
Cô gái kia liều lĩnh xông vào địa bàn của Vĩ Trang nhưng chính những người cấp dưới như bọn họ mới là người gặp hoạ.
Khi con số màu đỏ nhảy xuống , ấn đường của chị nảy lên, đến rồi.
Cửa thang máy mở ra, một cô gái xinh đẹp và tươi sáng chạy ra, lần đầu tiên nhìn thấy chị, cô bé đột ngột dừng lại.
Trợ lý Cao cảm thấy kì lạ trước cách cô bé nhìn chị - có ngạc nhiên, cảnh giác và đề phòng.
[Tại sao vậy?]
Giây tiếp theo, cô gái lướt nhanh qua chị, và một bóng dáng quen thuộc khác bước ra khỏi thang máy.
Lông mày trợ lý Cao nhảy dựng lên, anh chàng nhân viên thang máy bên cạnh cũng run lên, "Tổng, tổng giám đốc Vĩ...".
Trợ lý Cao không vội lên tiếng, chị bắt gặp ánh mắt Vĩ Trang đang nhìn theo cô gái vừa rồi, chị cũng nhìn sang.
"Anh hai ~"
Người đàn ông mặc vest, cao gầy, có đôi mắt trong veo, đợi cô bé đến gần, khoác áo vest cho cô và nở một nụ cười.
Đại sảnh rực rỡ ánh đèn, hai anh em hào hoa phong nhã, dung mạo cũng vô cùng xuất chúng.
"Chạy loạn khắp nơi", Hướng Chi Thạch cười nói với cô, "Anh còn tưởng em bị bắt cóc rồi chứ".
"Đâu có, chỉ là em...", Tiểu Viên ngập ngừng và về phía trợ lý Cao.
Kia là "Vĩ Trang", còn có người phụ nữ hồi nãy.
Hướng Chi Thạch cũng có cảm giác mà nhìn qua.
Khi nhìn rõ là ai, đồng tử của anh khẽ co lại.
"Anh à, em nhìn thấy Vĩ Trang và người tình của chị ta rồi", Tiểu Viên giật ống tay áo của anh và nói nhỏ, "...!còn bị phát hiện, sẽ không sao chứ?".
Hướng Chi Thạch nghi ngờ mà liếc nhìn cô, sau đó lại nhìn nơi đó, nắm lấy tay cô, đi về phía trước.
Hở? Hướng Tiểu Viên không tự chủ mà đi theo, hoàn toàn không hiểu gì.
Muốn, muốn đi qua xin lỗi à? Hay là làm cái gì?
Cô ngước nhìn anh trai mình rồi nhìn người phụ nữ mặc đồ đen.
Người bên kia thản nhiên mà nhìn chăm chú vào bọn họ, trong đôi mắt sâu thẳm không có một tia cảm xúc, dường như đang nhìn anh hai, lại có vẻ như đang nhìn chính cô.
Bộ đồ màu đen trên người chị ta có phần sáng lấp lánh tinh tế, giống như vải lụa Satin đen, che đi làn da trắng và lạnh như ngọc của chị ta.
Không hiểu vì sao Tiểu Viên lại run lên, lạnh quá.
Lúc này, cô nghe thấy anh hai nói: "Tổng giám đốc Vĩ".
Cô sững sờ.
Anh hai dường như đang chào hỏi người phụ nữ mặc vest đen chứ không phải người bên cạnh...
Vậy ngay từ đầu cô đã nhận ra nhầm người rồi sao?
Tiểu Viên cảm thấy da đầu mình sắp nổ tung.
Vĩ Trang bình tĩnh mà nhìn thoáng qua Hướng Chi Thạch, người sau liền mỉm cười, "Đây là em gái của tôi, Hướng Tiểu Viên".
Trước đây, Tiểu Viên chưa từng bối rối như vậy, cô vô thức kéo ống tay áo của anh trai.
Hướng Chi Thạch đè tay cô xuống, lấy ra danh thiếp.
Thôi xong rồi, lúc trước đắc tội với Vĩ Gia Bảo, hiện tại lại đắc tội Vĩ Trang, còn là đắc tội trực tiếp.
Anh hai, chúng ta phải chạy nhanh lên sao lại đi tới mà tự giới thiệu như này?
Cô chỉ có thể kiên trì tới cùng, cúi gằm mặt xuống, nhỏ giọng gọi: "Tổng giám đốc Vĩ".
Anh hai không biết cô đã đắc tội với Vĩ Trang, nên còn suy nghĩ muốn cầu tình gì đó.
Cô tưởng tượng ra bộ dáng khúm núm của Hướng Chi Thạch nên trong lòng nôn nóng và bất an, chóp mũi bắt đầu đổ mồ hôi.
Ánh mắt của trợ lý Cao lóe lên, cơ sở dữ liệu trong đầu lập tức nhớ lại rất nhiều thông tin.
Chị liếc nhìn bà chủ để đánh giá, rồi lập tức đi tới trước, mang theo nụ cười chuyên nghiệp và nhận lấy danh thiếp của Hướng Chi Thạch.
Nụ cười trên mặt Hướng Chi Thạch cũng vừa phải, không nịnh nọt, không luống cuống, rất thoải mái, "Vậy thì anh em chúng tôi không quấy rầy tổng giám đốc Vĩ nữa".
Anh nắm tay Tiểu Viên và xoay người đi về phía cửa khách sạn.
Đôi vai đang căng thẳng của Tiểu Viên dịu đi ngay lập tức và đi sát bên người Hướng Chi Thạch, tim vẫn còn đang đập mạnh.
Đột nhiên, cô nhớ ra điều gì đó, "Anh hai, làm sao anh biết Vĩ Trang?".
Hướng Chi Thạch nhìn thấy cửa lớn rồi dừng lại, "Anh đã gặp qua một hoặc hai lần rồi".
"Ồ" – Hướng Tiểu Viên không hỏi thêm.
Nhịp tim của cô vẫn chưa ổn định.
"Vừa nãy em nói đã nhìn thấy Vĩ Trang và người tình của chị ta phải không?", Hướng Chi Thạch quay sang cô, nhẹ giọng hỏi: "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?".
"...!Á, em", Hướng Tiểu Viên nghẹn lời, người cô nhìn thấy không phải là Vĩ Trang, cho nên cái tin "Vương Tập là người tình của Vĩ Trang" có thể không đúng, cô cũng không biết rõ nên đành phải nói: "Em nhìn nhầm người".
Hướng Chi Thạch vỗ vỗ tay cô, "Ừ, sau này nhớ đừng nói lung tung ở bên ngoài nữa.
Chúng ta về nhà thôi".
"Vâng, em biết rồi" - Cô đáp, có chút ngoan ngoãn, cũng có chút lơ đễnh.
Hóa ra chị ta là Vĩ Trang, hai người đã gặp nhau được hai lần...
Bây giờ ngay cả chị ta, cô cũng đắc tội.
Ôi, phải làm sao đây?
Đắc tội Vĩ Gia Bảo đã nghiêm trọng như vậy rồi, nếu đắc tội người phụ nữ này thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Tiểu Viên lo lắng mà quay lại nhìn.
Người phụ nữ vẫn đứng ở nơi đó, chị ta thật sự rất cao, cả người màu đen, trông như màn đêm đông lạnh, chỉ có ngọc lục bảo ở bên tai sáng lấp lánh.
Đôi mắt kia cũng rất đen và sâu như có thể thu nhận mọi ánh sáng.
Không hiểu sao Tiểu Viên cảm thấy lưng hơi lạnh, và lông tơ như muốn dựng cả lên.
Ôi.
Cô vội quay đầu lại, ôm chặt lấy cánh tay của anh hai.
Đi nhanh hơn, đi nhanh hơn, đi nhanh hơn...
Trợ lý Cao mím môi và cố nén nụ cười của mình xuống.
Cô bé này ở đâu đến mà vui quá vậy? Thoạt nhìn, có đôi mắt rất sáng, rõ ràng là người thông minh lanh lợi, nhưng hành động lại liều lĩnh, trẻ con như vậy.
Nội tâm chị còn đang định mở ra các dòng chữ thì Vĩ Trang đã xoay người rời đi, chị vội vàng đi theo.
Bọn họ bước ra từ cửa khác và lên một chiếc Rolls Royce Wraith màu đen.
"Danh thiếp" – Vĩ Trang nói.
Trợ lý Cao đưa danh thiếp của Hướng Chi Thạch.
Ngón tay mảnh khảnh mà trắng nõn của Vĩ Trang cầm lấy danh thiếp, ánh mắt trầm xuống, có vẻ đang suy tư.
Danh thiếp đơn giản, màu trắng, chữ in hoa đơn giản, tên Hướng Chi Thạch và số điện thoại liên lạc.
Trợ lý Cao không phát ra tiếng động, đầu óc chuyển động nhanh chóng.
Chị nhìn thấy một chút ánh sáng lóe lên trong mắt của Vĩ Trang, và khẽ ừ một tiếng, không biết nó có nghĩa gì.
[Chẳng lẽ? Hay là?]
Trợ lý Cao đã làm việc với Vĩ Trang được bảy năm và cảm thấy rằng bà chủ này là một người nghiện công việc và có rất nhiều việc phải làm mỗi ngày.
Mặc dù bốn tập đoàn kinh doanh lớn trực thuộc tập đoàn Đồng Hoa đều có giám đốc quản lý riêng nhưng cô ấy là người có cổ phần nhiều nhất, nên mọi chuyện đều phải để tâm và báo cáo với cô ấy.
Cô ấy là một người nghiện công việc và dường như không có lịch trình nào khác ngoài công việc và xã giao.
Trừ những lúc "tiêu khiển" ngẫu nhiên.
Nhiều năm như vậy, "tiêu khiển" của sếp đều do chị sắp xếp.
Tiếc là những suy nghĩ của sếp không thể can thiệp vào, cũng không thể đoán trước được.
Mỗi lần đều là mấy phút, trợ lý Cao đoán, còn chưa cởi quần áo thì sếp đã mất hứng.
Tất cả những gì chị cần chuẩn bị là "hợp đồng bí mật", bởi vì cô ấy không thích quá nhiều tin đồn bên ngoài.
Điều khoản trong hợp đồng đều nhìn người mà viết ra nên rất phong phú.
Ôi, sếp của chị quả thực làm từ thiện mà.
Trợ lý Cao độc thân, nữ tính, có ngoại hình có tiền, sẽ không để chính mình chịu thiệt.
Chỉ cần tướng mạo của người đàn ông đó hợp gu của mình là được, lâu thì một năm rưỡi, ngắn thì tầm ba tháng nên cũng không quá vắng vẻ.
Nếu so với chị thì sếp chị không nên thanh tâm quả dục như vậy.
Chị đoán cô ấy có thể là người lãnh cảm.
Rất hiếm thấy Vĩ Trang nhìn danh thiếp của người khác, trong lòng trợ lý Cao có nhiều phỏng đoán:
[Chẳng lẽ bọn họ quen biết nhau?]
[Chẳng lẽ là cô ấy có hứng thú với Hướng Chi Thạch?]
[Ừ, tướng mạo của Hướng Chi Thạch này không tồi, là một người khiêm tốn, cảm giác dịu dàng như ngọc.
Tên cũng thú vị, lấy từ đá trên núi có thể mài ngọc, phải không?]
Chị đang đợi lệnh tiếp theo từ Vĩ Trang.
Không ngờ Vĩ Trang nhìn danh thiếp rồi đưa lại cho chị, giống như tiếng "ừ" vừa rồi chỉ là ảo giác của chị.
Trợ lý Cao hơi bối rối.
[Xem ra, không có hứng thú với Hướng Chi Thạch?]
[Vậy vừa rồi ở trong khách sạn, cô ấy nhìn cái gì?]
Nội tâm của trợ lý Cao bị chấn động.
Là cô gái đó.
Cô gái vào thang máy riêng của Vĩ Trang, còn cùng nhau đi xuống bằng thang máy, Vĩ Trang không hề tỏ ra bất mãn, cũng không trách chị và anh chàng nhân viên thang máy.
Dựa theo thói quen, không ai có thể đột nhập vào không gian riêng tư của Vĩ Trang mà không được phép, kể cả Vĩ Gia Bảo.
Kỳ thật, trợ lý Cao đã chuẩn bị tâm lý cho việc bị cắt giảm lương trong vài tháng.
Đầu óc chị bắt đầu quay ngược như máy quay phim.
Trước đây, có cô gái nào xuất hiện trong trò "tiêu khiển" của sếp không?
Hình như có một hai lần.
Nhưng cũng chỉ vài phút, không có ngoại lệ.
Cô gái này thực sự rất quen thuộc, cuối cùng Trợ lý Cao cũng nhớ ra, cô gái này đã đóng vai chị gái trong bộ phim "Lựa Chọn", cũng là cô gái Vĩ Gia Bảo thích nhưng đã từ chối cậu ấy, tên là Hướng Tiểu Viên.
Trợ lý Cao bí mật nuốt nước bọt, không phải như những gì chị nghĩ đấy chứ?
Vẻ mặt của chị vẫn như thường, quyết tâm thăm dò tâm tư của sếp, "Tổng giám đốc Vĩ, không ngờ cô Hướng Tiểu Viên và anh Hướng lại là anh em một nhà".
Nói xong, chị im lặng và chờ đợi ý kiến của sếp.
Sau một hai phút, chị nghe Vĩ Trang nói: "Hướng Tiểu Viên".
Trợ lý Cao nhớ lại năm ngoái, ở trên máy bay, chị nói Vĩ Gia Bảo đã chặn tất cả tài nguyên của cô Hướng, Vĩ Trang cũng thản nhiên như vậy, nhẹ nhàng như tiếng mèo kêu mà đọc tên của cô Hướng.
Lần này Vĩ Trang nói xong, cô ấy gõ ngón tay lên đầu gối.
Một, hai, ba, bốn...
Tổng cộng là bốn.
Lông mày của trợ lý Cao nhướng lên, không hiểu ý nghĩa.
Một lúc sau, chị ngập ngừng hỏi: "Tổng giám đốc Vĩ?".
Ngoài cửa sổ, đường phố đầy những ánh đèn rực rỡ, trời đã khuya, nhưng thành phố vẫn vô cùng náo nhiệt.
Ánh sáng lấp lánh trên những bức tường của các tòa cao ốc san sát nhau, đèn đường hai bên ngã tư, đèn chiếu hậu của dòng xe cộ hòa vào nhau tạo thành một khung cảnh phồn hoa về đêm.
Những ánh sáng ấm áp này chiếu rọi khắp nơi, nhưng trên bộ đồ màu đen của Vĩ Trang, sự ấm áp này dường như đã mất hút đi.
Vĩ Trang nhìn ra ngoài cửa sổ, và cô ấy nói, "Chờ thêm".
[Chờ thêm? Chờ cái gì?]
[Chờ cô bé kia lao vào vòng tay mình sao? Này, không có khả năng, đây không phải là phong cách của sếp, cô ấy làm sao có thể có kiên nhẫn như vậy?]
[Vậy là cô ấy đối với cô bé kia thật sự có hứng thú sao?]
Vĩ Gia Bảo trước đây cũng rất thích Hướng Tiểu Viên, và bây giờ Vĩ Trang cũng...
Yêu thích của hai mẹ con giống nhau đến vậy sao...
Trợ lý Cao cố gắng che đi biểu cảm trên khuôn mặt của mình, và nội tâm của chị như muốn long trời lở đất.
Bổ sung thêm:
.
Lụa Satin còn có tên gọi khác là Lụa Satinh hay vải lụa Satanh tơ tằm, vải lụa Satin tơ tằm.
Lụa Satin có nguần gốc từ Trung Quốc ở thời kỳ Trung Cổ sau đó du nhập vào Châu Âu.
Tại Châu Âu, lụa Satin được phổ biến rộng rãi hơn và trở thành trong những loại vải nổi tiếng của thế giới.
Lụa Satin có độ bóng và mịn cao, sản phẩm được dệt từ những sợi tơ tằm, sợi polyester, sợi viscose bằng kỹ thuật dệt theo vân đoạn, những sợi tơ được kết hợp sen kẽ nhau giữ những sợi tơ dọc và tơ ngang.
Với kỹ thuật dệt vân doạn thì cứ sợi ngang (màu xanh) chui xuống dưới nhiều sợi dọc (màu cam), sau đó sợi ngang (màu xanh) đè lên sợi dọc (màu cam), sau đó lại chui xuống dưới tiếp tục như vậy.
Sợi tiếp theo dịch qua bên tay phải sợi dọc và tiếp tục chui xuống dưới thực hiện công đoạn giống bước trên.
Chính vì kỹ thuật dệt như vậy, vải lụa Satin có bề mặt trên rất bóng, khi ánh sáng chiếu vào sẽ rất sáng, còn mặt dưới sẽ bị mờ và hơi thô.
.
Rolls Royce, một hãng sản xuất xe hơi của Anh đã dành hết tâm huyết để tạo nên những chiếc xe hạng sang và được thành lập vào năm .
Công ty có nhà máy được đặt tại các thành phố lớn như Manchester, London, Derby,...!Mẫu xe Rolls Royce Wraith - mẫu xe mẫu xe coupe thể thao có thiết kế chỗ ngồi +.
Được sản xuất bởi Rolls Royce hiện đang được bán với mức giá , tỷ đồng cho phiên bản tiêu chuẩn và , tỷ đồng cho phiên bản Black Badge..